← Ch.1442 | Ch.1444 → |
Cường độ của chiến hạm đã có thể độc lập truyền tống. Vũ khí của chiến hạm phối hợp đầy đủ hết, không phải lấy vận binh làm chủ, mà là chiến hạm chủ lực.
Chung quanh còn có tám chiếc Ám Dạ Song Long hạm, chuẩn bị bổ sung công kích.
Tô Kính lại thấy, trên Thanh Ngọc đài đứng một bạch y nữ tử, phong tư yểu điệu. Chẳng qua là trong hai mắt của nàng, không có một tia cảm xúc, lộ ra có chút lạnh như băng.
Khuôn mặt kia rơi vào trong mắt Tô Kính, Tô Kính thất thanh nói:
- Tô Tuyết!
Trên Thanh Ngọc đài, đứng một cô gái, chính là nữ nhi Tô Tuyết của Tiêu Dao Hầu, sau khi mất tích mấy năm, nàng bỗng nhiên xuất hiện, ở dưới cảnh tượng này, để cho Tô Kính cũng không có biện pháp bình tĩnh trở lại.
Tô Mộ lạnh lùng nhìn Tô Tuyết, mở miệng nói:
- Tiếp tục công kích.
Tô Kính muốn ngăn cản, nhưng Tô Mộ lại dựa vào lực lượng cường đại, đoạn tuyệt liên lạc của hắn cùng chiến hạm. Liệt Dương Thần Hoàng hạm tiếp tục công kích, gia nhập công kích, còn có tám Ám Dạ Song Long hạm ở phía sau.
Tô Tuyết nhìn về phía Tô Mộ, trong mắt bỗng nhiên chảy xuống nước mắt, Tô Mộ cười to.
- Chết sống có số, có cái gì phải khóc, ngươi chết, ta để những người kia chôn cùng ngươi.
Vừa nói, trong tay Tô Mộ nhẹ nhàng vẽ phù văn, trên không trung, càng nhiều chiến hạm phát động công kích.
Lúc này Tô Kính càng không cách nào ngăn trở, hắn không nghĩ tới, Tô Mộ lại tàn nhẫn như thế, thấy tỷ tỷ của mình, cũng không chút do dự phát động công kích.
Tô Mộ truyền ra mệnh lệnh, sau đó nói với Tô Kính:
- Nếu đối phương để cho Tô Tuyết xuất hiện, khẳng định đã nghĩ kỹ tất cả đối sách của chúng ta, bất kể chúng ta có công kích hay không, đối phương cũng sẽ có hậu thủ. Ở trước mặt trường sinh đại đạo, một Tô Tuyết đã muốn kiềm chế chúng ta, ngươi cảm thấy bình thường sao?
- Chẳng qua là Tô Tuyết tới đột nhiên, đối phương sẽ không dự liệu được chúng ta có thể mau chóng xuất hiện ở chỗ này như vậy.
- Tô Tuyết chưa chắc là nhằm vào chúng ta, từng ấy năm tới nay, ta cảm thấy được, nàng biến hóa rất lớn.
Tô Mộ vừa nói như thế, Tô Kính mới có cảm giác. Vốn Tô Tuyết là một người tương đối mảnh mai, không có quyết đoán. Năng lực tu đạo xa không bằng huynh đệ tỷ muội còn lại. Hiện tại Tô Tuyết đứng ở nơi đó, mình không có lưu ý, nàng che giấu thực lực, lúc này mới bộc phát ra, lại giống như mình, đã là Kim Đan tầng chín rồi.
Hơn nữa cảnh giới này, tuyệt đối không phải cưỡng ép tăng lên, Tô Tuyết chiếm được kỳ ngộ gì?
Tô Tuyết mở miệng, thanh âm trong trẻo lạnh lùng truyền ra, lại là một chữ "Định".
Ngũ Lôi Định Thân Chú!
Tô Kính vốn vô cùng am hiểu Tô gia đạo thuật này, ở trong miệng Tô Tuyết thốt ra chữ định, lực lượng của cả Thanh Ngọc đài đều ở trong một chữ này ngưng kết, bắn về phía chiến hạm ở trên bầu trời.
- PHÁ...
Lúc này Tô Kính không thể không phối hợp Tô Mộ, một khi Ngũ Lôi Định Thân Chú này hoàn thành, chiến hạm ở trên bầu trời công kích, tất cả đều thành hài hước, Tô Tuyết mượn lực lượng của Thanh Ngọc đài này, thả ra Ngũ Lôi Định Thân Chú, mặc dù không có đột phá tiên phàm chi cách, nhưng mà có thể đối phó mục tiêu, là mạnh hơn không thể đếm rồi.
Giống với Lục Đạo Thần Binh giám của Tô Kính, sáu mặt cổ kính có thể chứa đựng số lượng đạo thuật cực kỳ khổng lồ, phối hợp Chúng Sinh Ấn của hắn, có thể vận dụng chủng loại đạo thuật cũng nhiều kinh người, mặc dù hắn là Kim Đan tầng chín, nhưng lực chiến đấu lại không ai có thể so sánh nổi.
Hai đạo chú ngôn đan vào huyễn diệt, trên Thanh Ngọc đài, màu sắc tung hoành phi vũ, sau đó chính là Ngũ Hành đại pháo cùng tiểu Ngũ Hành pháo đan vào chiếu xuống, Phù Văn pháo toàn lực công kích, Thiên Long tiễn chi chít.
Đột nhiên có một đạo tin tức truyền đến, để cho Tô Kính xuất thủ không còn cố kỵ nữa.
Bình An hầu phủ, trong tay Phó Thanh Sơn đang nắm lấy một cái cổ tuyết trắng, Tô Tuyết lạnh lùng nhìn Phó Thanh Sơn nói:
- Ngươi dám dĩ hạ phạm thượng giết ta sao?
Phó Thanh Sơn nhìn Tô Tuyết, trong mắt có biến hóa quỷ dị, nhẹ giọng nói:
- Vạn Tiên thể, thân ngoại hóa thân? Nếu là mười năm trước ta thấy được ngươi bộ dạng như vậy, đã sớm ăn ngươi rồi. Thiếu gia để cho ta tới nơi này bảo vệ Tô Việt, ngươi tới làm loạn, đừng nói giết ngươi, dù cưỡng gian ngươi ta cũng dám.
Trên người Tô Tuyết, khí tức bỗng nhiên rối loạn, năm ngón tay của Phó Thanh Sơn dùng sức, cười nói:
- Không cần tự bạo, nếu không mà nói, liền vào trong tay áo của ta đợi đi.
Nói đến tay áo của hắn, Tô Tuyết lập tức không dám có bất kỳ cử động.
Cánh tay còn lại Phó Thanh Sơn bỗng nhiên đâm tới, đâm rách phòng ngự của Tô Tuyết, ngón tay thọc ở trên trái tim. Thân thể Tô Tuyết không tự chủ được run rẩy, Phó Thanh Sơn từ từ vươn ra ngón tay, nhấm nháp một chút nói:
- Đã bị cải tạo qua, đáng tiếc huyết mạch của ngươi.
Oanh!
Một đạo thiên lôi nổ vang, ở phía sau Phó Thanh Sơn, Đường Hà cùng Mộ Ngân Mâu đều hiện thân, phân biệt tế lên một mặt tiểu thuẫn tứ phương, ngăn cản Thiên Lôi ở ngoài trăm trượng.
Tô Tuyết vốn muốn động thủ, nhưng Phó Thanh Sơn đã vứt nàng trên mặt đất, một cái ném này, chân khí toàn thân Tô Tuyết đều bị phong tỏa, trong kinh mạch bị vô số lỗ đen thật nhỏ tràn ngập, đan điền Khí Hải của nàng cũng như thế, lại muốn thi triển bất kỳ năng lực nào, cũng đã làm không được rồi.
Loại thủ đoạn phong mạch này vô cùng bá đạo. Tô Tuyết còn muốn nói gì nữa, nhưng Phó Thanh Sơn đã không nhìn tới nàng, mà nhìn về trời cao, ở trên không trung, năm Luyện Khí sĩ chiếm cứ một phương, đang thi triển đạo thuật.
Phó Thanh Sơn lạnh lùng cười, hàm răng phun ra mấy chữ:
- Muốn chơi nào?
Trong tay áo của hắn, bay ra hơn hai mươi tấm da người, đón gió bành trướng, phi lên trên không trung, lại hóa thành một người, chỗ trán có một phong ấn phù văn.
Hơn hai mươi người này, từng cái đều là Kim Đan tầng chín, trong hốc mắt đen xì, ánh sáng cũng bị hấp dẫn vào.
Năm Luyện Khí sĩ kia liên thủ đánh ra Thiên Lôi, tập kích Phó Thanh Sơn, bị Đường Hà cùng Mộ Ngân Mâu ngăn cản, một đống tấm chắn cấp bậc Đạo khí, mắt thấy muốn tổn hại rồi. Phó Thanh Sơn tiện tay phản kích, hơn hai mươi tấm da người, hóa thành cường giả Kim Đan tầng chín, cái này có khả hù dọa năm người kia muốn chết.
Người này làm sao có thể khu động Đạo binh đẳng cấp như vậy? Chẳng lẽ, hắn là Tiên Nhân sao!
- Gà đất chó cảnh, đợi Hầu gia trở lại, đều phải chết!
← Ch. 1442 | Ch. 1444 → |