← Ch.1689 | Ch.1691 → |
- Đương nhiên, lúc này Ma Môn là đối thủ một mất một còn của Đạo môn. Bọn họ làm ra cái gì cũng không kỳ quái.
- Dư nghiệt của Mang Sơn đạo phái, hiện tại chỉ sợ cũng là một đám Tiên Nhân. Địa phương bọn họ trốn, đường xá xa xôi, ngươi làm sao có thể biết được nội tình. Sợ là Ma Môn có ý định lấy ra tình báo, nếu như Cửu đại gia tộc phái người đi, một mặt phải ngăn trở Đạo Cung áp lực, mặt khác, phải đối mặt Ma Môn ám toán.
- Ma Môn có bản lãnh này?
Lan Đình Tuyết nghi ngờ nói.
- Muội muội của ta, là bị Ma Môn đầu độc qua, hiện tại ở trong Ma Môn chiếm địa vị cao. Lan gia, chưa chắc không có gian tế của Ma Môn.
- Cái này ta biết, thế nhưng phàm là người có thể ảnh hưởng đối với sự vụ của gia tộc, đều là nền tảng tương đối thuần khiết, linh hồn lạc ấn đều cầm ở trong tay người của gia tộc. Thiên hạ đều là như vậy, bọn họ có thể làm ra cái gì?
- Đạo Tình Ty ngươi biết không?
- Biết.
- Đạo Tình Ty tùy tiện một Kim Đan, là có thể từ trong rác rưởi ngươi vứt bỏ, phân tích ra ngươi gần đây làm chuyện gì, gặp gỡ nhân vật nào. Đệ tử Ma Môn nằm vùng ở trong các đại gia tộc, chưa chắc rất cường đại, thế nhưng năng lực phân tích là nhất lưu. Chỉ cần cho bọn họ một chút cơ hội, là có thể tạo thành tai họa.
Lan Đình Tuyết chắp tay, cảm ơn Tô Kính giải thích nghi hoặc.
- Người của Cửu đại gia tộc đi, nếu như bị đẩy lùi liền thôi, vạn nhất có hai ba nhà diệt Mang Sơn dư nghiệt, còn lại toàn quân bị diệt, như vậy trở lại Đông Tần, sẽ là kết quả gì?
- Nội chiến!
- Không sai, dù bị hai vị Vương gia mạnh mẽ áp chế, sợ rằng đã sản sinh vết rách không cách nào di hợp ah. Chuyện này, phát sinh một hai lần nữa, dù Tiên đế trở về, chỉ sợ cũng áp chế không được.
Lan Mộng Tình nói:
- Ta cũng có sầu lo này, sau cùng liền thôi. Lam Vũ chết, rất là may mắn.
Tô Kính bội phục, Lan Mộng Tình trái lại có quyết đoán, tổn thất một Chân Tiên, quay đầu lại cũng có chút tỉnh ngộ. Người bình thường đụng tới loại chuyện này, cũng sẽ không có liên tưởng gì. Chỉ biết hận Lục Đạo Chân Quân của Tô Kính.
Lan Mộng Tình này tu hành, là rất vững chắc. Hơn nữa người này, số mệnh cũng tương đối khá, người có số mệnh tốt, mới có khả năng đi xa hơn.
Tỷ như Bạch Hiền, năm đó giống như hắn, vô số Thần linh bị vô thượng Đại La Kim Tiên nhốt, hắn coi như là yếu nhược. Ai biết Thần linh nhỏ yếu như hắn lại sống sót đến cuối cùng. Đây là số mệnh.
Nếu Tô Kính không đồng ý thu hắn mà nói, hắn cũng chết định, cái này đồng dạng là số mệnh.
Không gian nhốt Thần linh kia, để hắn sống sót, cái đạo lý phúc họa tương y này, không phải ai cũng có thể minh bạch. Người biết, cũng chưa chắc lưu ý là chuyện gì xảy ra.
Lan Mộng Tình lưu ý, người nữ nhân này rất không bình thường a.
- Có cơ hội, phái người đi tra xét một chút, nhìn Tiên Giới kia đến cùng là thật hay giả. Nếu như là bẫy rập mà nói, Ma Môn cũng phải đầu nhập binh lực, chúng ta chưa chắc ăn không vô.
Tô Kính cười híp mắt nói.
- Chúng ta?
Lan Mộng Tình giật mình.
- Đương nhiên. Nếu như lần này hợp tác khoái trá mà nói, trước khi tiến công Ma Môn, chúng ta liền nhằm vào Tiên Giới này, phát động công kích. Đương nhiên, ta phải liên hợp một ít minh hữu, không phải là tất cả gia tộc.
Bên Tô Kính nói chuyện phiếm, ở trên Tiên đạo lôi đài, Tô Tình Tuyết cùng Đồ Văn Nhất kia đã đấu bất diệc nhạc hồ.
Thần sắc của song phương đều rất nhẹ nhàng, giao thủ đã nửa canh giờ, Tô Tình Tuyết cũng phát hiện, đối phương đối với lôi đài này tương đối quen thuộc, điều khiển hình chiếu so với mình hiệu suất cao hơn nữa.
Bản thân cái lôi đài này, có một loại quy tắc bù đắp thực lực song phương, bản thân tuy hơi mạnh, thế nhưng trang bị không nhiều bằng đối thủ. Không thể hạ tử thủ mà nói, muốn bắt, ít nhất phải đấu nửa ngày.
Cho nên Tô Tình Tuyết thẳng thắn biểu diễn, đồng thời cũng để Cơ Vô Song quan sát quy tắc vận hành của Tiên đạo lôi đài. Mọi người cũng nhìn ra được, hắn mạnh hơn đối phương. Chỉ là hắn làm như vậy, tất cả mọi người cho rằng, hắn là vì Cơ Vô Song lót đường, sẽ xác định Cơ Vô Song này, quả nhiên ở trong Lục Đạo Chân Quân rất có địa vị.
Ngay cả một Chân Tiên, cũng phải lót đường cho hắn.
Tuy không liên quan sinh tử, nhưng luôn có quan hệ mặt mũi. Hắn một Chân Tiên, cùng một Thiên Tiên đánh cho khó phân thắng bại, bản thân cũng có chút mất mặt.
Sau 3 canh giờ, Tô Tình Tuyết mới đạt được thắng lợi, cũng đối thủ đánh quá hưng phấn, duy trì không được hình chiếu tiêu hao.
Song phương đều cười, loại kết quả này, ngược lại cũng thú vị.
Lan Đình Tuyết nói:
- Vô Song huynh, thấy thế nào?
- Miễn cưỡng quen thuộc, xin mời.
Cơ Vô Song làm hình chiếu, bạch y phiêu phiêu, thần thái xuất trần. Hắn làm thủ thế mời, Lan Đình Tuyết nháy mắt mấy cái, hình chiếu đã xuất hiện ở trên Tiên đạo lôi đài.
Tô Kính thấy, Lan Đình Tuyết kia cũng lợi dụng ảnh ngược trong hai mắt, dùng ra một Tiên thuật.
Trên hình chiếu của Lan Đình Tuyết, trừ tiên lực của chính hắn chế tạo ra thân thể, còn cất dấu hai bóng dáng bắt chước Cơ Vô Song mà đạt được.
Thủ đoạn này, liền cực kỳ cường đại, nếu như không phải là dùng ở trên Tiên đạo lôi đài, mà là sử dụng trong thực chiến...
Tô Kính dùng Chúng Sinh Ấn tính toán một chút, cho ra kết luận, loại Tiên thuật này của Lan Đình Tuyết, có thể trực tiếp đề cao sức chiến đấu bản thân ba thành.
Hơn nữa loại Tiên thuật này, căn nguyên lực lượng không phải là chính hắn, mà là của địch nhân.
Hai bóng dáng Cơ Vô Song, dung hợp ở trong hình chiếu của Lan Đình Tuyết, hai cái bóng dáng này tiêu hao, là từ trên người Cơ Vô Song lấy ra.
Thời điểm chân thân va chạm, đương nhiên loại lấy ra này có hạn, hơn nữa rất nhanh sẽ bị khu trừ hiệu quả. Nhưng mà bây giờ, Cơ Vô Song là trang bức, chỉ cười một chút, không có giải trừ loại trạng thái này, mặc cho đối phương đề cao ba thành thực lực.
Nhưng đề cao ba thành lực lượng, dù cho chỉ duy trì mấy khí tức, cũng là kỹ năng chiến đấu tương đối trân quý.
Trên Tiên đạo lôi đài, hình chiếu của Lan Đình Tuyết, vòng tay trên cổ tay quang hoa xoay chuyển, hóa thành một thanh trường kiếm, cầm ở trong tay hắn.
Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm!
Tô Kính nhất thời có hứng thú, Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm này hắn cũng bắt chước luyện chế ra, thế nhưng không biết có công hiệu đặc thù gì. Bởi vì rất nhiều Tiên khí, là phải phối hợp một ít Tiên thuật mới có khả năng phát huy ra uy lực.
Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm này, không sai biệt lắm cũng là vũ khí như vậy.
← Ch. 1689 | Ch. 1691 → |