← Ch.1760 | Ch.1762 → |
Tô Kính ngẫm nghĩ, Chúng Sinh Ấn bay lên đập xuống ngay chính giữa Quỳnh thành, đập ra một thần văn. Sau đó Tô Kính đổ Long Xà Bát Cảnh Bình ra, vô số cát đất bay ra chớp mắt lấp đầy hố to.
Đây mới là thái độ chịu trách nhiệm, có hố không lấp chẳng khác nào thái giám.
Để lại một thần ấn Binh gia, Tô Kính sợ bên dưới Quỳnh thành có bí mật gì mà hắn không dò xét được. Mộ gia sắp đi bỏ lại chiêu này khiến người nhức đầu.
Nếu không phải Thiên Ma Kính tình cờ có cục diện quái dị như thế, nếu thêm một lần nữa thì Tô Kính không có cách nào giải quyết.
Lúc đó sợ là tiên nhân nguyên Đông Tần ra tay giải quyết biến dị ở Quỳnh thành. Nhưng cái giá quá lớn, bên ngoài có Ma môn, bên trong có kiếp số, Đông Tần có thể tồn tại tiếp được không là cả một vấn đề.
Tô Kính xem như cứu Quỳnh thành, dù hắn phá hủy nhiều địa mạch, pháp tắc thiên địa không ngăn cản chiêu biển thủ của hắn.
Tô Kính sử dụng tiên thuật phục hồi một chút vẻ ngoài cho Quỳnh thành, hắn không giỏi việc lắm. Nhưng không sao, lúc trước Quỳnh thành bị phá hoại nghiêm trọng, hiện giờ còn là phế tích, mọi người không nhìn ra được gì.
Che giấu thần ấn Binh gia, sau này ai trú đóng ở đây Tô Kính đều có thể nắm giữ thế cục. Thần ấn đó đơn thuần là vật dò xét, không có chút sức công kích, cũng không cách nào phá hủy nó hoàn toàn.
Tô Kính bài bố trong Quỳnh thành, lăn lộn hơn ba tháng mới phá trận pháp vòng ngoài, xuất hiện trước mặt tu sĩ Đông Tần.
Thấy tai nạn Quỳnh thành chấm dứt, tám gia tộc lớn, mười hai Đạo Cung đều yên tâm.
Tô Kính không ăn mảnh, sự thật thì người đi theo hắn hành động đã ăn cắp nhiều lực lượng địa mạch. Ngàn dặm quanh Quỳnh thành thuộc một mình Tô Kính, ngoài phạm vi là mọi người bắt tay nhau chia chác.
Gần một phần năm diện tích Quỳnh châu thành vùng đất đen chết, chỉ có trong Quỳnh thành là nguyên khí ngưng tụ không tán.
Chuyện kế tiếp là tranh chấp vấn đề phân phối Quỳnh châu. Tô Kính không tham gia vào, có Đường Hà giải quyết. Các Lục Đạo Chân Quân dần rút khỏi những việc vặt này, lo kiểm soát nội bộ.
Không lâu sau Đường Hà cũng bỏ mặc chuyện này, trong Lục Đạo Chân Quân đã tuyển chọn ra nhiều nhân tài, đang tìm kiếm một người thích hợp chuyên môn ra mặt ứng đối việc giống vậy.
Đừng nói Đường Hà, ngay cả Cơ Vô Song cũng không thích ra đầu sóng ngọn gió. Cơ Vô Song lo tập trung tu hành, hy vọng có thể thành tựu Kim Tiên. Giữa Kim Tiên và Đại La cách biệt một trời một vực, nhưng không thành Kim Tiên thì định trước không có duyên với trường sinh.
Nhóm Tô Kính tạm thời ở chỗ Vô Ưu thành, dù sao nguyên Đông Tần liên lạc toàn dựa vào Thông Thiên Tháp, việc quan trọng có thể liên lạc qua lại nhờ Thông Thiên Tháp, giải quyết, biểu quyết hoặc từ chối.
Hôm nay Tô Kính nói với mọi người:
- Có hỗn độn tiên chu rồi nhưng chúng ta ít khi gặp mặt nhau, mọi người có thể thông qua hỗn độn tiên chu phát ra ảnh chiếu, thật chán.
Vô Ưu công chúa cười hỏi:
- Tô Kính có ý tưởng gì?
- Ta quan sát thượng cổ thần đạo kiến thiết Thiên Đình, các thần Thiên Đình bản thể gặp mặt chứ không dùng ảnh chiếu. Thiên Đình có Lăng Tiêu Điện, hay mọi người góp tiền làm một cái đi?
Mộ Ngân Mâu tò mò hỏi:
- Dùng để làm gì?
Tô Kính nói:
- Ha, về binh ngẫu có chút lời không quá dễ nghe, hay là biến thành thiên binh thiên tướng, nhìn sáng lán chói mắt.
Tô Kính thả ra hình ảnh, là một góc chiến trường.
Trên chiến trường, một tinh nhuệ Lục Đạo Chân Quân tiến lên trước, nhưng phòng tuyến của địch giống như cương thiết, đối diện kim loại phong bạo không làm thành vách của địch dao động.
Trong phút chốc trời giáng áng mây, có mấy vạn thiên binh thiên tướng lao tới phòng tuyến địch. Những thiên binh thiên tướng thân hình to lớn, binh khí tính bằng tấn. Bị thiên binh thiên tướng trùng kích, phòng tuyến địch tan tác.
Tinh nhuệ Lục Đạo Chân Quân lập tức theo lỗ hổng giết vào, thiên binh thiên tướng ở hai cánh hình thành phòng hộ. Trong vòng ba phút kẻ địch bị đánh tan tác.
Tô Mộ chỉ vào áng mây trong hình ảnh:
- Đó là cái gì?
- Là Vân Phi Nham, ta cải tạo chút, có thể chở binh ngẫu... a không, là thiên binh thiên tướng.
Vô Ưu công chúa hỏi:
- Có thể trực tiếp triệu hoán từ chỗ Lăng Tiêu Điện?
- Đúng rồi, chỉ cần thành lập Lăng Tiêu Điện, dùng nhiều Vân Phi Nham chở thì sẽ là quân doanh di động.
Tô Mộ nhíu mày nói:
- Liên quan gì đến bản thể chúng ta?
Tô Kính hỏi ngược lại:
- Lục Đạo Chân Quân chiến vì cái gì?
Tô Mộ không biết trả lời sao, cao tầng là vì thành tiên, trường sinh, binh sĩ tầng chót thì sao?
- Thiên Đình thần đạo có thể để những binh sĩ có chỗ hướng về. Sáu người chúng ta luân lưu chấp chưởng ngôi vị Thiên Đế, miễn chúng ta không chết thì các binh sĩ trường sinh theo. Tuy Tiên Đế có năng lực tương tự nhưng hiệu quả kém hơn nhiều, nên biết trong Thiên Đình thiên binh hưởng thụ thế gian, ở Tiên giới thì phàm nhân làm gì được đãi ngộ tốt vậy.
Vô Ưu công chúa lo lắng hỏi:
- Sáng tạo thần đạo sẽ ảnh hưởng tiên đạo của chúng ta.
Ý tưởng của Tô Kính không được tốt lắm.
- Vậy các người nói làm sao tìm ra đường bất tử cho phàm nhân Tiên Cảnh Thế Giới? Không thể nào chuyển hóa thành vong linh đi?
Đường Hà nói:
- Việc binh ngẫu thôi bỏ đi, dù đóng gói đẹp đẽ người khác cũng nhìn ra được, theo ta thấy...
Mọi người cùng nhìn Đường Hà.
- Thành lập tiên phủ, chúng ta xưng đế, mỗi người một vị trí, đều có phong hào. Đây là chức tiên, không có xung đột với Đông Tần. Có chức tiên thì dù chỉ là tiên binh cấp thấp nhất sau khi chết linh hồn cũng bất diệt, có thể chuyển sinh.
Vô Ưu công chúa nghi ngờ hỏi:
- Sớm vậy?
Thành lập tiên phủ phải chờ đến lúc Kim Tiên sẽ ổn thỏa hơn.
- Đã có Lục Đạo Tiên Cung chẳng bằng tạo sáu tiên phủ, sáu chúng ta cùng tọa trấn. Bên Nhân Tham Quả Thụ tuy rất bận rộn nhưng có thể miễn cưỡng khống chế Côn Luân, vĩnh trú tiên linh.
Tô Kính là người lắc đầu trước nhất:
- Ta không muốn làm Tiên Đế, ta tu hành là đạo Địa Tiên.
Tô Mộ lắc đầu nói:
- Ta tu luyện tam giới Yêu Thần đạo.
- Ta là Thiên Yêu đại đạo.
- Ta là Binh gia thần đạo.
- Ta...
Vô Ưu công chúa ngẫm nghĩ, nói với Đường Hà:
- Tô Kính nhà ta không muốn làm thì ta không hứng thú.
Đường Hà vò đầu nói:
- Phải nhanh chóng giải quyết vấn đề thể chế này. Giờ chúng ta không gặp kẻ địch mạnh, Tiên Cảnh Thế Giới chưa có rắc rối gì nên phát triển thuận lợi. Nếu gặp cường địch chỉ e xảy ra chuyện.
← Ch. 1760 | Ch. 1762 → |