← Ch.1914 | Ch.1916 → |
Tô Kính cũng có chút hiểu ra, vấn đề trước kia, sợ là thiếu niên Đại La tạo thành.
Đạo lữ của đối phương, chắc là am hiểu ẩn nấp, mê hoặc, ngụy trang... Để cho mình sản sinh không ít ảo giác. Chỉ là bây giờ lực lượng của đối phương không cách nào áp chế mình, để cho mình khôi phục thanh minh.
Thiếu niên Đại La kia, hiện tại sợ là đã chuyển kiếp, đồng thời khôi phục không ít lực lượng, rất khó triệt để giết chết.
Tô Kính cũng không chú ý, so với sinh tử của đối phương, số phận của mình mới là trọng yếu nhất. Từ khi mình đi ra đuổi giết hắn, thu được trùng động ở Tam Dương Tiên Cung, chuyện này giá trị mới to lớn nhất.
So sánh với nhau, thiếu niên Đại La chết hoặc bất tử, cũng không có trọng yếu bằng chuyện này.
Hỗn Độn Tiên Chu của Tô Kính, ở trong vũ trụ tiếp tục khiêu dược, không có thâm nhập Tinh vực phía trước, mà vượt qua, kiên định đi tới mục tiêu.
Như thế đi hơn bốn tháng, phía trước lại xuất hiện một tinh vực, cái Tinh vực này huyết hồng, thể tích không sai biệt lắm khoảng 1% của Thần Châu thế giới.
Đây cũng là một tinh vực tương đối khổng lồ, so với đại hình Tinh vực bình thường, cũng chỉ nhỏ hơn khoảng ba phần tư.
- Ngươi thật là gan dạ, cũng dám tìm tới nơi này. Không biết ngươi dám tiến đến, cùng ta quyết nhất tử chiến hay không?
Thanh âm của thiếu niên Đại La, từ trong Tinh vực truyền tới, rơi vào trong tai Tô Kính.
- Thực lực đã khôi phục?
Tô Kính nhìn Tinh vực đỏ như máu, cười lạnh nói:
- Vậy đạo lữ của ngươi, sợ là đã ngã xuống ah. Thật là ngu xuẩn!
- Ngươi biết cái gì, giữa chúng ta, đây đó nhất thể, một cái sinh, một cái sẽ chết. Nhờ ngươi tính toán, hôm nay ta đã đột phá cảnh giới, lại luyện chế thành Tinh vực đỏ thẫm, ngươi không đến, ta trong vạn năm, sẽ thành tựu vô thượng Đại La. Đến lúc đó, sẽ tàn sát sạch sẽ thế giới của ngươi.
- Bây giờ muốn dao động Đạo Tâm của ta, đã muộn. Nếu ngươi có thể cho đạo lữ ngươi sống lâu một đoạn thời gian, không chừng ta không cần ngươi động thủ, liền ngũ tạng tự hủy, chết không có chỗ chôn.
Thiếu niên Đại La lãnh đạm nói:
- Nhiều lời vô ích, đến đây đi, ta ở chỗ này chờ ngươi.
Tô Kính nhìn Tinh vực màu đỏ, Ngũ Lôi Tiên Cơ ở trên Hỗn Độn Tiên Chu thử thả ra lôi quang, đi mở tinh lộ. Kết quả lôi quang ở ngoại vi Tinh vực màu đỏ, bị cấp tốc suy yếu, đừng nói mở tinh lộ, ngay cả chế tạo chút phiền phức cũng không có khả năng.
Tô Kính nghiêm nghị, thiếu niên Đại La này, chẳng lẽ luyện chế toàn bộ Tinh vực thành Tiên Khí?
Cái này không quá khả năng, chắc là luyện chế thành trận pháp, có thể để lực lượng giới vực của hắn, buông ra đến toàn bộ Tinh vực. Đây cũng là sự tình tương đối đáng sợ.
Bởi vì thông thường mà nói, chỉ Tiên Đế mới có năng lực này, ngay cả vô thượng Đại La Kim Tiên được xưng có thể cùng Tiên Đế sánh vai, cũng căn bản làm không được điểm ấy.
Hắn bất quá là Đại La phổ thông, vì sao có thể làm được như thế?
Thiếu niên Đại La cũng không dùng ngôn ngữ tới kích thích Tô Kính nữa. Tô Kính ngẫm lại, cười nói:
- Vậy ngươi chờ, ta tới giết ngươi.
Đang khi nói chuyện, Tô Kính điều khiển Hỗn Độn Tiên Chu, bay vào trong Tinh vực màu đỏ kia.
Trong tinh vực này, quả nhiên tràn đầy lực lượng giới vực của thiếu niên Đại La, cực kỳ loãng, từ lực lượng mà nói, Thiên Tiên phổ thông cũng mạnh hơn.
Vấn đề là loại vật giới vực này, ở dưới một ý niệm của đối phương, là có thể tùy ý tăng mạnh ở bất kỳ chỗ nào.
Chỗ khu vực của mình, tùy thời sẽ bị lực lượng giới vực của đối phương công kích. Không có cảnh giới khác biệt mà nói, lực lượng giới vực trực tiếp công kích, cũng không thể tạo thành sát thương cho địch nhân, nhiều nhất là chế tạo chút phiền phức.
Thiếu niên Đại La kia cũng minh bạch điểm ấy, lực lượng giới vực liền duy trì tương đối loãng, cứ như vậy, Tô Kính vẫn có áp lực, hắn tiêu hao liền nhỏ hơn ngàn vạn lần.
Quang ảnh màu đỏ chớp động, xung quanh Hỗn Độn Tiên Chu của Tô Kính, bị từng đạo cấm pháp công kích, phảng phất như tinh bích xuất hiện, Hỗn Độn Tiên Chu bỗng nhiên dừng lại.
Tô Kính dùng Long Xà Đồ Lục mở đường, xung quanh Hỗn Độn Tiên Chu, Long Xà chi khí giao thoa biến hóa, quy tắc nhất thời hỗn loạn lên. Tất cả trở lực tiêu thất, Hỗn Độn Tiên Chu của Tô Kính đột nhiên gia tốc, khiêu dược một cái, liền đến phụ cận một hằng tinh.
Phía trước là một khu vẫn thạch, tất cả thiên thạch đều đang thiêu đốt, Hỗn Độn Tiên Chu của Tô Kính vừa khiêu dược qua đây, thiên thạch thiêu đốt kia liền cải biến lộ tuyến, đón đầu đụng tới.
Tô Kính mặc kệ, Ngũ Lôi Tiên Cơ phát động, phía trước xuất hiện một thông đạo lôi quang, hắn ngạnh sanh đụng tới, ở trong vẫn thạch nghịch lưu mà đi.
Từ trong hằng tinh, nhảy ra từng Hỏa cự nhân thiêu đốt, đánh về phía Hỗn Độn Tiên Chu. Bát Mục Lôi Pháo của Tô Kính phát động, từng đạo lôi quang đánh tan những Hỏa cự nhân kia.
Thiếu niên Đại La dâng lên phiền não, Hỗn Độn Tiên Chu của Tô Kính, là Đại La Tiên Khí!
Những Hỏa cự nhân kia, tạm thời chỉ là chiến lực Kim Tiên, tiện tay nghĩ hóa ra, đổi thành Đại La Kim Tiên khác xâm lấn, bị Hỏa cự nhân cấp bậc Kim Tiên này mài chết cũng có khả năng.
Hỗn Độn Tiên Chu của Tô Kính, điên cuồng hấp thụ lực lượng Tinh Thần xung quanh, Địa Hỏa Lô vận chuyển hết tốc lực, thay thế Tiên ngọc tiêu hao. Loại đấu pháp này, Tô Kính mới sẽ không sợ.
Bát Mục Lôi Pháo trúng đích xác suất là 100%, Địa Hỏa lô cung cấp năng lượng, chiếm công kích tiêu hao trên chín thành. Như vậy đánh tiếp, mình trong vòng ba năm rưỡi cũng sẽ không lo lắng ngọc thạch thiếu thốn.
Ai bảo mình là Bát Cảnh Cung chủ, trên người tài nguyên phong phú, chỉ là Tiên ngọc trong Hỗn Độn Tiên Chu, cũng đủ để chống đỡ một hồi chiến tranh.
Có tiền, chính là tự tin như vậy.
Thiếu niên Đại La cũng buồn bực không thôi, đối phương đấu pháp, phảng phất như Tô Kính mới là sân nhà, hắn là sân khách tác chiến, căn bản cũng không sợ hãi tiêu hao.
Thực lực của mình xác thực khôi phục, thậm chí cảnh giới có tăng trưởng, vấn đề là trong thân thể, còn có đau buồn âm thầm, sức chiến đấu toàn bộ phát huy mà nói, liền sẽ mạo hiểm phiêu lưu kiếp số hàng lâm.
Cái kiếp số này, cần trù tính một chút, mới có thể vượt qua. Cùng địch nhân trong chiến đấu Độ Kiếp, đó là đùa giỡn.
Kiếp số trên Kim Tiên, cũng đã triệt để nhằm vào mục tiêu, Tô Kính cùng hắn chiến đấu, cơ hồ là không bị ảnh hưởng gì. Hắn và Tô Kính nói chuyện, thoạt nhìn là muốn dụ dỗ Tô Kính tiến nhập, trên thực tế cũng lo lắng Tô Kính cùng hắn quyết chiến.
← Ch. 1914 | Ch. 1916 → |