← Ch.1995 | Ch.1997 → |
Mà Phật môn bên này mỗi tòa liên đài đều có một phật đà tọa trấn, đáng tiếc phật đà rời khỏi thành Thiên Phật đều có cảnh giới Kim Đan, ít nhất dẫn đầu mấy trăm tăng binh, nhiều dẫn hơn vạn, bọn chúng cũng giống khế ước giả nhưng do trận pháp tạo thành, lại không có tướng quân phối hợp với trận pháp phật môn.
Tô Kính và Tô Mộ trầm mặc hồi lâu mới nghiên cứu thảo luận.
- Ca, ta ra chúng ta tính sai rồi, Vị Lai Phật quốc không được tốt lắm ah?
- Đơn đả độc đấu tài năng không tệ, thế nhưng mà...
Nội tâm Tô Kính cũng đặc biệt xoắn xuýt, quân đội của phật môn, mình tùy tiện mang một doanh tới là có thể quét ngang một phen. Chỉ cần không phải tân binh đều có thể dùng một đánh năm, phá hủy gấp năm lần tăng binh đối thủ.
- Nếu như chúng ta mang đại đội nhân mã tới có lẽ có thể giải quyết thành Thiên Phật, đám hòa thượng này không thể bỏ chạy.
Tô Mộ nghiến răng nghiến lợi.
- Đúng vậy a, những hòa thượng như thế không nên chạy.
Tô Kính lúc này mới phát hiện chính mình đã đánh giá cao đám phật đà rồi. Phật đà có sức chiến đấu không kém nhưng vấn đề không có hỗ trợ, chính mình hoàn toàn có thể dựa vào số lượng nghiền áp.
Ví dụ như cửu tử ma mẫu, nếu đặt ở ma giới, chỉ sợ mình bây giờ đã không phải đối thủ của người ta, người ta có vô cùng vô tận thủ hạ. Tại phật môn, bị Phật tổ thu phục, cửu tử ma mẫu đã là cá trên thớt chờ mình chém.
Bảy mươi hai phật đà thành Thiên Phật có thể có thực lực như mình, sẽ không vượt qua chín, còn lại đều là cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Tại sao Vị Lai Phật quốc lại nhỏ yếu như thế? Phật tổ năm đó không có làm gì sao?
- Chẳng lẽ nguyên nhân là do vực sâu? Chủ thần không phải Phật tổ chuyển thế chứ?
Tô Mộ đưa ra suy nghĩ khác người.
Tô Kính suy tính một phen, mô phỏng thế giới Bỉ Phương một lúc, hắn nói với Tô Mộ:
- Cũng không phải là không có khả năng, chỉ có điều chân tướng của chuyện này thế nào khó nói, chúng ta không thể thả khế ước giả tiến thêm.
Nếu như chủ thần là Phật tổ, hắn thả khế ước giả tiến vào, chẳng phải phật tổ sẽ nắm giữ Vị Lai Phật quốc? Những hòa thượng này trốn nhanh, tranh thủ thời gian vào vũ trụ khác nhưng lại chiếm đại tiện nghi, hiện tại nghĩ lại đúng là có khả năng như vậy.
Hai người lại suy tính lần nữa, nếu như phật đà thế giới này đều phát hiện vấn đề của Phật tổ, ý đồ thoát khỏi, vì vậy trộm lấy thành Thiên Phật.
Rời khỏi thành Thiên Phật sẽ làm chuyện Phật tổ phục sinh trở nên phiền toái to lớn.
Phật tổ vô lực đối phó thành Thiên Phật, hoặc hoặc còn không có ý thức. Vì vậy Phật tổ vẫn còn ý niệm trong đầu là tiến vào trong vực sâu. Khống chế vực sâu, hơn nữa phục sinh trở thành chủ thần.
Thời điểm này Phật tổ đã không cách nào trở về Bỉ Phương nên mệnh lệnh khế ước giả tiến hành xâm lược không gian đoạn nhắm vào Bỉ Phương.
Nếu như Phật tổ, hoặc là nói chủ thần có thể có ngày trở về, có thể nhẹ nhõm nắm giữ thế giới Bỉ Phương, như thế Vị Lai Phật quốc sẽ là căn nguyên Phật môn rầm rộ.
Phật tổ có thể thu hồi tất cả ý niệm trong đầu, trở thành tồn tại tối cường của thời đại, giáo lý Phật môn mở rộng khắp vũ trụ, tăng thêm tổ chức khế ước giả, Phật tổ có thể tấn công các thế giới khác nhau.
- Khá tốt, cho dù tất cả là chân thật, Phật tổ hiện tại cũng không có khôi phục bản thân mình, chỉ là một ý niệm trong đầu và làm việc bằng bản năng mà thôi.
Tô Kính nói.
- Cho dù thế nào cũng không cho phép khế ước giả tiếp tục tiến vào bên trong.
Tô Mộ nói:
- Phật tổ dung hợp ý niệm trong đầu càng nhiều, bản năng của hắn càng cường đại.
- Còn không biết chúng ta suy tính có phải chính xác hay không, không nên gấp gáp.
Tô Kính rất là bình tĩnh.
Nhiều năm qua đi như thế, chủ thần đều không có công tới, hiện tại khuếch trương là do tích lũy nhiều năm, Tô Kính không biết chủ thần khế ước giả có thể trực tiếp chiếm lĩnh thế giới này.
Thành Thiên Phật bên kia mới sợ hãi nhất. Nếu như chủ thần là một ý niệm của Phật tổ biến thành, thành Thiên Phật nhất định không tiếc hi sinh tất cả, cho dù có trả giá lớn hơn nữa cũng phải đánh khế ước giả chạy về.
Tô Kính suy tính đúng vậy, bốn phương tám hướng đều là đại quân Phật môn, số lượng nhanh chóng ngang bằng với khế ước giả. Cũng phá hủy tất cả thành lũy do khế ước giả vất vả kiến lập, tất cả quân đội, đều bị đại quân Phật môn đánh vào vực sâu.
Quá trình này duy trì nửa tháng liền chấm dứt.
Cũng không phải khế ước giả mềm yếu, thật sự là do pháp tắc thế giới này cường đại, khế ước giả đến bên này suy yếu cực mạnh. Tô Kính và Tô Mộ không tham gia vào trong đó nhưng cũng biết khế ước giả bị hạn chế rất nhiều năng lực, thậm chí không có biện pháp tiến hành câu thông với chủ thần.
Trong chiến tranh nửa tháng qua, đại lượng khế ước giả tử vong. Chết không chỉ là quân đội, đẳng cấp những khế ước giả cũng giảm mạnh. Sau khi quân đội bọn chúng không có linh hồn đào thoát nên bị thế giới Bỉ Phương hấp thu.
Đoán chừng cũng vì nguyên nhân này mà chủ thần rút lui, tấn công như thế tổn thất quá lớn, còn không bằng ăn mòn bên cạnh vực sâu, dù sao chỉ âần có thời gian, Bỉ Phương không có viện quân thì thế giới này sớm muộn gì cũng là của hắn.
Thời gian nửa tháng pháp tắc hỗn loạn không chịu nổi, Tô Mộ thừa cơ cho phân thân hấp thu một chút hỗn độn chi khí, việc này phi thường trọng yếu, không có bắt đầu, nếu nàng lại đi hấp thu hỗn độn chi khí sẽ có nguy cơ bị đồng hóa.
Hỗn độn chi khí quá tinh thuần. Không phải hậu thiên chế tạo ra, mà là thời điểm vũ trụ sinh ra tạo thành lực lượng hỗn độn chân chính.
Thái Sơ Lôi Long không sợ hỗn độ cũng phải nhìn lực lượng bản thân Thái Sơ Lôi Long mạnh bao nhiêu. Tô Mộ có thể dùng phương thức quần ẩu giải quyết địch nhân nhưng phải tinh luyện hỗn độn chi khí, hơn nữa thuần túy cần nhờ lực lượng bản thân mới có thể hoàn thành.
Hấp thu chút hỗn độn chi khí đã hao phí Tô Mộ thời gian mười ngày, sau đó bản thân nàng nghênh ngang đi hố to, cũng bắt đầu làm con chuột đào động, chậm rãi ăn trộm.
May mắn trước kia có kinh nghiệm đối phó hỗn độn chi noãn, nếu không cho dù nàng có huyết mạch Thái Sơ Lôi Long cũng cần chịu đựng thời gian mấy trăm năm. Tô Mộ xuống dưới, Tô Kính không có việc gì làm, cũng đi theo xuống dưới, hắn không thể tiếp cận đáy hố, hắn chỉ chờ ở biên giới, bên ngoài dựa vào ba lục dục thiên ma hóa thân tìm kiếm tình báo.
← Ch. 1995 | Ch. 1997 → |