Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hỗn Nguyên Võ Tôn - Chương 551

Hỗn Nguyên Võ Tôn
Trọn bộ 687 chương
Chương 551: Biến số
0.00
(0 votes)


Chương (1-687)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Đã năm ngày rồi, vì sao đệ tử phái đi không có tin tức gì?" Vẫn ở trong tổng bộ thánh sơn, Duệ Kim tông tông chủ vỗ mạnh xuống bàn đá khiến cả đại điện lắc lư.

Trong điện, hơn hai mươi võ hoàng đều trầm sắc mặt nhìn nhàu, toàn trường chìm trong không khí nặng nề ngột ngạt. Trong vòng ba ngày từ khi chúng đệ tử ly khai thánh sơn, lẽ ra phải có một đợt tin tức truyền về rồi, nhưng giờ thêm hai ngày nữa, hơn trăm đệ tử tản đi đó lại toàn bộ bặt tăm, như bốc hơi khỏi nhân gian.

Thánh sơn không phải không nghĩ đến việc trong số các đệ tử này sẽ có người bị phát hiện, có người bị các thế lực kia làm phản mà bán đứng. Nhưng đó không phải là vấn đề, hơn trăm đệ tử đi nghe ngóng tin tức, thực lực không ai cao lắm, không dễ dàng bị chú ý, chí ít... cũng phải có một, hai người có hồi âm chứ? Sao lại toàn bộ bị bại lộ hết đượcè?

"Đến nước này xem ra tình thế xấu lắm rồi." Hậu Thổ tông tông chủ giật giật gương mặt nung núc thịt, trầm giọng nói: "Xảy ra việc thế này chỉ có một tình huống..."

Chúng nhân đều nhìn vào, hậu Thổ tông tông chủ tiếp lời: "Một âm mưu lớn nhắm vào thánh sơn chúng ta đã được triển khai, phản ứng của chúng ta đều nằm trong tay đối phương. Lần này chúng đệ tử ra ngoài nghe ngóng tin tức không ai quay về, chứng minh đối phương đã chuẩn bị trước, không thì đâu thể phong tỏa nghiêm mật như thế được."

Nếu đối phương cố ý nhắm vào thánh sơn, bày sẵn cái bẫy thì hơn trăm đệ tử không ai đạt tới võ tôn bị quét sạch một mẻ cũng không lạ. Nhưng nếu tình hình bình thường thì việc này tuyệt đối không thể phát sinh.

"Ý Thổ tông là bọn ô hợp đó giờ liên hợp lại để đối phó chúng ta?" Trận thế hùng hậu như vậy e rằng không thế lực nào hoàn thành một mình được.

"Xem ra chúng đã lâm vào đường cùng rồi, bất quá liên hợp kiểu đó thì được mấy hơi?" Võ hoàng tại trường đều khinh thường.

Ầm. Tin báo ở sơn môn chợt rung lên trong đại điện khiến các võ hoàng hớn hở.

"Sau rốt cũng có tin về rồi hả?" Ngũ tông tông chủ kích động đứng dậy.

"Bẩm báo các vị tông chủ, Bích Thủy cung Cầm sư muội đưa một nam tử lạ mặt chạy về thánh sơn, hiện tại đang ở ngoài cầu kiến." Một tôn cấp đệ tử vào báo.

Trong thánh sơn, linh khí sung mãn, nên mọi đệ tử Ngũ hành tông vào đây, tiến độ tu vi đều rất kinh nhân.

"Mau mời vào... đợi đã, nam tử lạ mặt? Trông thế nào?" Kim tông tông chủ cảnh giác hỏi.

"Đệ tử không quen, bất quá đệ tử dám khẳng định tu vi đối phương mới là tứ giai võ tôn, họ có vẻ nhếch nhác lắm."

"Cho họ vào." Một võ tôn với chúng võ hoàng thì không gây được sóng gió gì. Họ đang nóng lòng biết tin tức bên ngoài, giờ đệ tử họ Cầm đa y đến tất nhiên không phải vô cớ.

Rất nhanh, một nữ tử xinh đẹp trẻ tuổi đưa một nam tử cũng còn trẻ đi vào. Nữ tử thấy các vị tông chủ, lập tức quỳ xuống, kinh hoảng bẩm cáo: "Các vị tông chủ đại nhân, Võ Nguyên đại lục đã biến thiên rồi."

Nam tử đứng cạnh thấy có mặt nhiều đại nhân vật, tuy có phần hơi khẩn trương nhưng không quá khiếp đảm, mà chỉ đơn giản thi lễ với các võ hoàng rồi trầm mặc đứng sang bên.

Ninh Thu Vũ nhíu mày hơi bất mãn: "Thật ra có chuyện gì, nói rõ đi."

Nữ đệ tử quỳ dưới đất ấp úng hồi lâu mới bĩnh tĩnh lại được, nói thật nhưng: "Diệp Phong, kẻ từng xông vào hàn đàm tại Bích Thủy cung, đưa Thu phong chủ đi lại hiện thân ở đại lục."

Cái gì! Chúng võ hoàng kinh hãi đứng bật dậy. Ninh Thu Vũ run người, phảng phất vừa giận vừa sợ, gương mặt diễm lệ biến đổi liên tục, không hiểu đang nghĩ gì. Cái tên Diệp Phong này mang lại cho chúng võ hoàng chấn động cực lớn.

Nam tử trẻ tuổi ở trong trường mắt ánh lên tinh mang, tỏ vẻ khinh thường phản ứng của chúng võ hoàng.

"Hắn hiện thân thì sao?" Gã là mối họa tâm phúc mà thánh sơn và Ngũ hành tông kiêng dè nhất. Sau trận ở Bích Thủy cung, Ngũ hành tông đã triệt để đắc tội với gã, giờ gã lộ diện hiển nhiên không chịu bỏ qua cho họ.

"Diệp Phong đã xuất hiện, dùng uy thế lôi đình hợp hai thế lực hình thành từ các võ hoàng ngục sơn lại rồi phát lời mời cho mọi thế lực có võ hoàng của Võ Nguyên đại lục đến dự đại hội. Sau đó mọi thế lực này đều tuyên bố gia nhập Võ hoàng đồng minh do gã thành lập với mục tiêu duy nhất là tiêu diệt thánh sơn chúng ta." Nữ đệ tử tả lại đơn giản nhưng khiến chúng nhân hít một hơi khí lạnh.

Chỉ trong thời gian ngắn mà gã đã hợp lại được mọi thế lực võ hoàng của Võ Nguyên đại lục. Việc này không chỉ với thanh danh là làm được, mà còn cần cả thực lực tuyệt đối khiến các võ hoàng tâm phục khẩu phục mới xong.

Diệp Phong tuy lợi hại nhưng chỉ mới năm năm, thật sự có bản lĩnh chế phục mọi võ hoàng sao? Như thế cần thực lực cỡ nào?

"Vậy những thế lực liên hệ với chúng ta đều theo Diệp Phong?" Ninh Thu Vũ cuống lên hỏi, trong năm tông chủ, bà ta có oán cừu sâu nhất với Diệp Phong, gã cũng từng thề sẽ lấy mạng bà ta, nên tất nhiên bà ta lo lắng nhất.

"Họ... đều phản lại rồi." Nữ đệ tử khóc lóc: "Nhiều đệ tử của chúng ta bị họ bán đứng, sau cùng rơi vào tay Võ hoàng đồng minh. Đệ tử cũng bị bắt, nếu không có vị tiểu ca này tương trợ thì e không còn sống mà về thánh sơn gặp các vị tông chủ nữa."

Ngũ tông tông chủ lúc đó mới nhìn đến nam tử đứng bên, quả nhiên như lời đệ tử bẩm báo, chỉ có tu vi trung giai võ tôn nhưng chưa đầy ba mươi tuổi, xứng danh thiên tư tuyệt luân.

"Y là ai? Vì sao lại cứu con?" Với nam tử này, ngũ tông tông chủ đều đề phòng, nữ đệ tử cũng nói là từng bị bắt vì bị bán đừng, một tứ giai võ tôn có tài năng gì mà cứu được nàng ta từ tay đồng minh đông đặc võ hoàng? Hơn nữa, y có lý do gì để làm thế?

Nữ đệ tử lập tức giải thích: "Huynh ấy vốn là thánh tiềm giả của Bách Thảo cốc, đệ tử bị bắt xong thì bị nhốt ở đó. Vì cốc chủ Bách Thảo cốc xử sự bất công, huynh ấy oán hận nên mới cứu đệ tử để đến đầu quân cho thánh sơn..."

"Tại hạ không đến đầu quân mà vì thánh sợ các vị không cần tại hạ trợ giúp. Nên chúng ta giao dịch công bình mà thôi." Nam tử nãy giờ im lặng đột nhiên mỉm cười.

"Hỗn xược, ngươi tưởng thánh sơn là chỗ nào mà để ngươi lớn lốn." Hỏa tông tông chủ nóng tính nhất, giận dữ mắng, đồng thời thể nội phát ra khí thế khiên nam tử đỏ lựng mặt mày, thoái lui hai bước.

Nhưng nam tử không hề khiếp vía mà cười lạnh: "Thực lực của tại hạ đích xác không đáng gì, nhưng nếu không có lời tại hạ nói ra, e rằng... thánh sơn sẽ nhanh chóng tan vỡ."

Ngũ tông tông chủ đều nổi giận, định xuất thủ trừng trị tiểu bối cuồng vọng không biết trời cao đất dày kia, nhưng bị Vệ lão ngăn lại.

"Nghe y nói xong đã, gần đây tâm thần lão phu không yên, chắc có liên quan đến biến cố ở đại lục." Vệ lão nhìn nam tử thật sâu, từ tốn nói: "Nói đi, vì sao thánh sơn không có ngươi tương trợ lại sụp đổ. Nếu ngươi nói có lý, thì những lời mạo phạm ban nãy coi như cho qua, không thì..."

Nam tử hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn, chỉnh lại y phục, ngang nhiên nói: "Thánh sơn chống chọi được với các thế lực đại lục cũng nhờ cao giai ngũ hành chiến trận, hiện giờ Diệp Phong có thực lực không kém gì các vị, cộng thêm các võ hoàng cả đại lục thì xin các vị cân nhắc xem, so ra thì các vị thắng được sao?"

"Nói nhăng, sao ngươi biết thực lực của Diệp Phong có thể đấu được với cao giai chiến trận? Hắn có phải thánh giai đâu." Ninh Thu Vũ rùng mình nhưng ngoài miệng nói cứng.

"Tại hạ xác thật không biết nhưng chẳng lẽ võ hoàng của lưỡng tông tam bang ngũ thế gia và cả các võ hoàng từ ngục sơn thoát ra lẽ nào đều mù cả? Nếu Diệp Phong không thể hiện sức mạnh đủ sánh với các vị thì vì sao họ hết lòng theo hắn? Các thế lực từng lén liên hệ với các vị vì sao lại mạo hiểm mà quyết liệt với các vị?" Nam tử hơi cười lạnh.

"Ngươi đã cho rằng thánh sơn không có cửa thắng, vì sao còn phản lại Bách Thảo cốc đến đây giao dịch? Phe thất bại của bọn ta có gì để giao dịch với ngươi?" Vệ lão nhạt nhẽo hỏi, việc này quan trọng, họ cần làm rõ xem đây là âm mưu hay cơ hội.

"Vốn tại hạ không bao giờ phản lại sư môn đến đây bày đối sách cho các vị." Mắt nam tử lạnh lại, giọng thoáng oán độc: "Tại hạ là đệ tử có tiềm lực nhất Bách Thảo cốc, thầm yêu tôn nữ của cốc chủ - - tiểu sư muội nhiều năm, cốc chủ cũng biết rõ nhưng lại bất chấp cảm thụ của tại hạ, lấy tiểu sư muội ra làm con bài lấy lòng Diệp Phong, định gả nàng cho người khác. Mối hận đoạt ái này, tại hạ sao nhịn được."

Chúng võ hoàng nhìn nhau thấu hiểu, phản bội vì người tâm ái đích xác là một lý do đầy đủ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-687)