← Ch.254 | Ch.256 → |
- Tại sao?
- Chàng nói nhắm mắt lại, thiếp nói mở ra thì mới có thể mở ra.
Hứa Tiên cười cười, liền nhắm mắt lại, mặc cho tiểu Thiến kéo hắn đi, tới một chỗ nào đó. Tiếng nói của tiểu Thiến truyền tới từ trong bóng tối:
- Không được mở mắt ra đó!
Rồi buông lỏng tay Hứa Tiên, một lát sau mới nói:
- Được rồi.
Hứa Tiên cười mở mắt, rồi lại sửng sốt, nơi pHượng Hoàng trì ban ngày bọn họ ở đó, ngân hà trên trời dường như rơi xuống làn nước sóng sánh, mặt hồ như gương, hòa cùng ánh sao trên trời. bầu trời bao la mơ hồ, hồ nước cũng mơ nàng, đứng giữa đó là Tiểu thiến, mỉm cường đi trên mặt nước, từng bước nhẹ nhàng là lay động mặt hồ, cả trời sao cũng nhộn nhạo theo. Tung mép váy, tự do vũ động, vũ thuật tịch mịch mà khinh linh, dưỡng như Thủy tinh linh trong truyền thuyết.
Xoay người, hồi mâu, nháy động.
Y phục vũ động, tóc đen vũ động, tinh không cũng vũ động.
Giống như tiên tử hạ phàm là do quyến luyến, phảng phất một khắc sau sẽ phải phá không rời đi.
Hứa Tiên bỗng nhiên mê đắm trog thế giới như thần tiên, mỗi một bước nàng nhảy lên, mỗi một lần hồi mâu, cũng lưu trogn trí nhớ của nàng.
Vũ điệu kết thúc, Hứa Tiên bước tới vũ đài củ nàng, ôm lấy nàng vào trong ngực, cùng nhau nằm trước hồ nước phẳng lặng, nhìn tinh không vô hạn xa xôi, cùng nha chìm vào mộng đẹp.
Đêm hôm sau, tiểu Thiến đã rời đi trước, Hứa Tiên bồi hồi một lúc lâu, cuối cùng cũng đợi tới lúc con khỉ mặt bánh bao tới dẫn hắn tới một nhũ động. lần đi một chút trong bong tối, loàng thoáng có thể nghe được tiếng mạch nước ngầm đang chảy, rốt cục đi tới một thạch thất, con khỉ mặt quỷ mới đi ra.
Tiểu Thiến làm phép đốt sáng một đám nhũ trụ, làm cho động nhỏ này trở nên sáng rõ, lại thấy trong thạch thất này chỉ có một manh thạch đài, được phủ kín một loại không biết là lông thú gì có máu trắng thuần sắc. bên cạnh được bày những cánh hoa đủ loại màu sắc, đan vào nhau tạo một mùi thơm kỳ dị. chung quang thạch đài đặt nhiều loại trái cây lạ lung tươi mới, những thứ như vậy, không biết là hái từ đâu tới, mang mùi thơm ngát. Bên cạnh thạch đài bày một bàn đá đăng đá, bên trên có một bầu rượu, chén rượu, cùng những đồ vật thật kỳ dị.
Hương hoa, hương quả, hương rượu, đủ loại mùi thơm trộn lại một chỗ, tạo ra một cỗ mùi vị rất say lòng người, rất mê người.
Mà điều mê người nhất, chính là Tiểu thiến đang ngồi trên thạch đài, trên đầu mang vòng hoa ngũ sắc, mấy lọn đằng mạn thanh non rủ xuống giống như mũ phượng. nàng khoác y phục rực rỡ thất thải vũ mao, cùng khăn choàng vai.
Tiểu Thiến mặt ửng đỏ, nói:
- Tướng công, chàng thích không?
Hứa Tiên sao có thể nói ra một chữ "không", chỉ có hai chữ" tinh linh" mới có thể đủ hình dung cảm than trong lòng hắn. Hứa Tiên ngồi tới bên cạnh bạch đài, chỉ thấy da lông thật mềm mại, dày không biết là mấy tầng, thật thư thái.
Tiểu Thiến quỳ nằm úp trong ngực hắn:
- Đây chính là tân phòng của chúng ta.
ở chỗ thật sâu trong lòng núi này, hắc ám không bong người, trong thạch thất yên tĩnh chỉ có duy nhất tiếng nước chảy, nơi này cũng chỉ có chúng ta.
Tiểu Thiến lấy tới một cái bình ngọc, hai cái chén ngọc, rót ra hai chén mang tới, khay cũng là nhũ trạng, nàng giải thích:
- Đây là quỳnh tương rất khó lấy được, là linh khí sơn mạch sở chung, rất tốt cho tu hành! Thiếp còn tìm được một cái bình nhỏ trong mật thất của Kim bạt pháp vương. Khỉ con vốn là chuẩn bị rất nhiều rượu, định để cho tướng công lấy dùng.
Rượu của khỉ con ngàn vạn khó được, ở chỗ của nàng lại thành vật tầm thường.
Hứa Tiên nâng người của nàng, cười nói:
- Thứ tối nay ta muốn lấy, chỉ có Thiến nhi nàng thôi!
Hai má tiểu Thiến ửng đỏ, lại nói:
- Vậy cho tướng công tùacute; lấy.
Uống một chén quỳnh tương làm giao bôi, Hứa Tiên cảm thấy một cỗ khí lạnh khuếch tán ra trong phế phủ, mỗi một lỗ chân lông trên người đều thư giãn ra, quả nhiên là tiên phẩm. nếu bình thường, hắn sợ không nhịn được uống thêm mấy chén, mà đêm nay trong mắt hắn chỉ có duy nhất tiểu Thiến bên cạnh. Ôm lấy nàng, đặt ở trung tâm thạch đài, vươn tay cởi bỏ trang phục kỳ dị mà xinh đẹp của nàng, dần dần hiển lộ thân thể còn đẹp hơn cả ngọc nữ.
Tiểu thiến cực đẹp, lại không phải là kiểu đẹp dễ dàng kích động dục tình, dung nhan nhu nhược mà mấy phần u buồn làm cho Hứa Tiên có ý muốn ôm lấy vào trong ngực mà bảo vệ nâng niu. Khi nàng cới nốt nút thắt cuối cùng trên người nàng, vẫn là có cảm giác bị chấn động.
Trong quang mang mê người, ngọc thể của nàng không chút nào che dâu, tựa hồ là nữ thể kích nam nhân, lại giống như đang thưởng thức tác phâm nghệ thật. Mỗi một đường cong đều là hoàn mỹ vô khuyết, từ vòng eo nhỏ nhắn mềm mại tới hai đảo gò bồng vừa vặn. tiểu thiến thấy Hứa Tiên mãi không có phản ứng, ngượng ngùng dần hóa sầu lo, nói:
- tướng công, không tốt sao?
Ánh mắt Hứa Tiên làm xóa tan mọi nghi ngờ của nàng, rốt cục đưa ra hai tay dùng xúc giác cảm nhận tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ này. Da thịt mát lạnh, nhẵn nhụi như quỳnh tương vừa uống. thoạt nhìn nàng có mấy phần gầy gò, giờ phút này lại không thấy có chút xương xẩu, hai ngực cũng vừa xinh, mềm mại khó nói. Hứa Tiên thưởng thức một phen, cho tới khi hai đỉnh phấn hồng đừng vững, liền ngậm vào trong miệng.
Tiểu Thiến cũng là lần đàu tiên bị Hứa Tiên vuốt ve như thế, không khỏi tỉnh tế thở dốc, quanh quẩn trong thạch thất, càng làm cho nàng thêm dỏ mặt. cho đến khi cảm giác bị hắn ôn nhu taacsh ra, cảm thấy một trận nóng rực cùng đau đớn, không nói nên lời. trong lòng tràn đày vui sướng, một giọt thanh lệ chảy xuống từ khóe mắt, rơi vào thảm lông tuyết trắng. cùng rơi xuống, còn có chút điểm đỏ sẫm. Hứa Tiên thấy mặt nàng cau lại, rồi từ từ dãn ra, nảy lên một cỗ xuân tình khó giấu, lại bắt đầu động, thường ngày thương tiếc giờ thành chà đạp, khong ngừng áp nàng xuống thảm lông mềm mại mà không ngừng rung động, nghe từng tiếng ngâm nga mê người từ miệng nàng. Dung nhan tuyệt mỹ làm đủ loại vẻ mặt mê loại, trong tiếng ngân cao vút của nàng, rót lấy ái dục vào trong cở thể nàng, lại bắt đầu một cuộc hành trình mới.
Cho tới khi tiểu Thiến không chịu nổi ái dục kịch liệt này, mê man ngủ đi, Hứa Tiên cũng cảm thấm uể oải, ôm nàng ngủ. đợi tới khi tiểu Thiến nhẹ nhàng tỉnh dậy, nhớ tới đủ loại chuyện vừa rồi, xấu hổ thành mặt đỏ bừng. nàng đã sai một chút, không ngờ tới thanh âm của mình lại vọng trong động tới như vậy.
Hứa Tiên cũng tỉnh lại, trực tiếp ôm lấy nàng, đi tới hồ bên dưới tẩy sạch, nước hồ lạnh như băng làm tan bớt dục hỏa của hắn, lại hỏi:
- Thế nào?
Tiểu Thiến đỏ mặt, cắn môi nói:
- Cái gì như thế nào?
Lại thấy bàn tay Hứa Tiên lại leo lên bộ ngực sữa, tùacute; vuốt ve thưởng thức:
- Đương nhiên là hỏi đêm qua thế nào?
Tiểu Thiến thở hào hển nói:
- Tiểu thiến, cái gì cũng không biết, a!
Cảm thấy gò bồng bị hắn trừng phạt nhẹ nắm, trong miệng liền bật một tiengs rên, vang vọng trong thạch thất.
Trong lòng Hứa Tiên vừa động, phân thân lại biến hóa, để cho tiểu Thiến thật sâu ngồi trên người mình, tiểu thiến mềm mại đong đưa vòng eo. Tóc dài thấm ướt che lên vai trần, tựa như một con cá đang bơi lội, nước đong đưa nhộn nhạo.
← Ch. 254 | Ch. 256 → |