← Ch.298 | Ch.300 → |
Trong nội tâm Ngư Huyền Ky biết rõ, Tử Vi Đại Đế tuy ân chuẩn thỉnh cầu của nàng, cũng không phải tín nhiệm nàng, phái ba người này xuống, bởi vì biết thời biết thế mà thôi.
Nếu như chính mình có thể thay đổi càn khôn, tự nhiên là một chuyện tốt, nhưng nếu không thể, cũng ảnh hưởng không lớn tới bố cục. Nhưng trả giác nhiều nhất trong đó, chính là nàng tay, nếu thay đổi thiên đạo thất bại, đương nhiên phải trả cái giá thật lớn, mà từ cổ chí kim, chưa từng xuất hiện người nào thành công.
Vận mệnh nói đến thì mê hoặc, nhưng có một điểm có thể khẳng định chính là, một khi bị chuẩn xác bị vận mệnh khâm chuẩn, thì không thể thay đổi cho dù ngươi là tây phương phật tổ, hoặc là lý tử lý tai, cho dù là người nào nhìn thấy tương lai của mình, dốc sức liều mạng thay đổi cũng không đạt được gì, kết quả những thứ ngươi nhìn thấy, khi ngươi càng cố gắng thay đổi nó. Ngược lại sẽ thúc đẩy kết quả này tới nhanh hơn. Làm cho người ta cảm thán, nếu như mình không có tiên đoán ra tương lai, chuyện có thể khác rồi a.
Giống như Hứa Tiên ở kiếp trước tiên từng xem bộ phim The Matrix, lão phu nhân được xưng là tiên tri nhắc nhở nhân vật chính không nên làm vỡ bình hoa, nhân vật chính giật mình cho nên làm nát bình hoa, hỏi một câu, nếu như ngươi không có nhắc nhở ta, thì bình hoa này cũng không bị vỡ.
Trách nhiệm làm vỡ bình hoa, là tại ai đây?
Mỗi một lời tiên đoán, đều cần ngươi tự vấn trong lòng, một khi phải đối mặt với hiện thực, thường thường không chỉ làm vỡ bình hoa mà thôi. Ngư Huyền Ky đến nay vẫn còn nhớ rõ, nàng một mình rời khỏi Bạch Tố Trinh, nhập thế du lịch, có tự tin bực nào, tin tưởng mình có thể dùng loại năng lực này, mang tới hạnh phúc cho người khác.
Nhưng nàng có thể đưa ra những lời tiên đoán chuẩn xác, đã làm cho một ít nữ hài chết đi, nàng lập tức muốn đi ngăn cản, đi cải biến, nhưng kết quả, tiểu nữ hài cũng bị nghiền nát giống như bình hoa.
Lúc ấy cảm giác tội ác đã khắc cốt ghi tâm vào lòng của nàng, cho tới bây giờ. Ký ức còn lại vẫn còn mời mẻ. Thân là người tiên đoán, thấm nhuần vận mệnh, cũng phải vô lực mà gánh vác số mệnh, bởi vì không thể thay đổi nó.
Lời tiên đoán, thật ra là loại năng lực bất hạnh. Người tu hành có được loại lực lượng này, không cách nào như người tu hành bình thường được, dùng lực lượng hưởng thụ khoái hoạt khi cải biến vận mệnh, mà chỉ có thể nhìn thấy nội dung cốt truyện sẽ được viết xong mà thôi, một chút phát sinh. Năng lực này chính là châm chọc lớn nhất, giống như thần linh trừng phạt người nào dám nhìn trộm tương lai.
Kết quả là, có vô số người muốn tránh thoát, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều thất bại.
Con sông thời gian tuyệt đối không khoan dung với bất cứ người nào, cũng không tồn tại nếu như. Đoán được tương lai giống như đưa ra kết quả của một bài toán phức tạp, mà đủ loại chuyện phát sinh trong đó, chính là quá trình giải toán, kể cả lời tiên đoán người và người tiên đoán, tất cả đều nằm trong công thức tính toán có sẵn. Cho dù tính toán ra được, "Thời gian" cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Nhưng mà, Hứa Tiên đến từ một thế giới khác, lại trở thành một bài toán trong đó, chuyện xấu duy nhất, chính là có cơ hội cải biến tất cả.
Cho nên ở bên cạnh người không thể tưởng tượng, Hứa Tiên cũng mang tới trùng kích cho nàng, giống như đánh tan lao lung vô hình, giải phóng nàng ra bên ngoài. Cho dù đôi mắt của nàng quen nhìn thấy vận mệnh biến ảo, cũng không thể không động dung, trước vô số lần thất bại, cũng làm nàng không lên tiếng phản bác câu nói "chuyện ngu xuẩn nhàm chán" trong miệng của Tham Lang, nhưng hắn xuất hiện, lại làm tâm niệm của nàng bay bổng.
Ngư Huyền Ky tự định giá: tuy Thất Sát, Phá Quân, Thiên Lang. Đều là quân cờ không tệ, nhưng lực lượng của quân cờ còn quá ít, nhưng cũng không có trở ngại, quân cờ nhiều hơn nữa cũng chỉ nằm trên bàn cờ mà thôi, muốn chính thức cải biến, cần một người đang đánh cờ mới được.
Nhưng hôm nay không phải thời điểm phân chia. Nàng tinh tường, thời điểm đối mặt với địch nhân thông minh và cường đại, cho dù có được chuyện xấu của Hứa Tiên, cũng khó có ba thành phần thắng. Nhưng nếu đem chuyện xấu này phát huy tới tận cùng, thì những tương lai nàng nhìn thấy, cần người có thực lực để phá giải.
Con dao găm xuất hiện quá sớm, thì không cách nào ám sát vận mệnh được.
...
Lúc này, bóng đêm càng tối, nhưng trong thành Trường An cũng không cấm người đi lại vào ban đêm, trên đường cái cũng có không ít người đi đường lui tới, xe ngựa xa hoa càng không ít, đối với những người hiển quý trong kinh thành mà nói, thời điểm này chính là lúc hưởng lạc tốt nhất.
Trên đường cái rộng rãi, Thất Sát đi một mình ở phía trước, rồi sau đó Phá Quân cùng Tham Lang đi ở phía sau, dáng người kỳ lạ của bọn họ bị không ít người chú ý tới, đặc biệt là dung mạo của Tham Lang, trên đường đi không biết đưa tới bao nhiêu ánh mắt.
Bỗng nhiên Tham Lang nói:
- Làm sao bây giờ? Thật sự liều mạng với nữ nhân kia? Ta đã chơi đùa một lần, không được chơi. Đều nói ba người chúng ta ưa thích làm chuyện rung chuyển. Nhưng những thời điểm này Thiên Cơ không nói, tên tuổi nghịch thiên trọng yếu như vậy sao? Dốc sức liều mạng đi làm công việc mình căn bản không thể làm nổi, quả thực là ngu xuẩn. Thiên hạ loạn thì có loạn, cho dù chúng ta không nhập thế thì nó sẽ chậm lại được sao? Cho dù không làm nó chậm lại, cũng không liên quan gì tới chúng ta, chuyện thiên hạ sẽ có người trong thiên hạ chú ý tới, những người chúng ta chỉ trợ giúp nhân vật then chốt mà thôi...
Hắn ai âm thanh thở dài phàn nàn không để yên.
Phá Quân vừa đi vừa nghe, không biết xúc động cái tâm sự gì, gương mặt kiên cường như đao gọt búa chém, cũng có chút ảm đạm, bóp cổ tay thở dài." chẳng lẽ. Vận mệnh sẽ lặp lại như vậy sao? "
Tham Lang lại cười rộ lên, nói:
- Ngươi cũng đừng phát buồn, Đế Quân đối với việc này, chỉ mang ý thử mà thôi, chúng ta thuận thế mà làm là tốt rồi, thực sự tới thời khắc nguy cấp, chúng ta bảo vệ Thiên Cơ không chết là được, Đế Quân nói không chừng còn khích lệ chúng ta đấy.
Bỗng nhiên Thất Sát đi ở phía trước dừng bước lại, nói:
- Ta đã đáp ứng nàng, nàng là Thiên Cơ thế hệ này, núi đao biển lửa, không oán than một câu nào.
Khó được, nói rất nhiều lời. Sát Phá Lang mỗi lần nhập thế, đều do người tinh thông thuật số, chọn ra minh chủ, cũng chính là người có cơ hội nắm giữ thiên hạ, khi bọn họ phụ tá dưới trướng, có thể nhanh chóng thâu tóm thiên hạ. Mà người này, thường thường chính là Thiên Cơ.
Phá Quân cũng gật đầu nói:
- Đế Quân có lệnh, chúng ta phải nghe theo lệnh của nàng, chúng ta không nên làm việc vi phạm mệnh lệnh.
Tham Lang bĩu môi, một bộ dáng ta biết rồi, phàn nàn nói:
- Ta thông minh lanh lợi như vậy, nhưng lại xen giữa hai cái đầu gỗ các ngươi. Hai vị anh hùng hào kiệt, bổn công tử lại hỏi các ngươi: lúc này, đêm nay chúng ta đi nơi nào?
Nhãn châu xoay động, nhưng trong lòng lại có ý định khác.
- Cái này...
Phá Quân trầm ngâm, đương nhiên hắn sẽ không dựa vào pháp lực để đi ăn cướp, nhưng không có tiền bạc, ở nhân gian đúng là không có chỗ đi.
← Ch. 298 | Ch. 300 → |