← Ch.694 | Ch.696 → |
- Đây không phải thứ ta muốn!
Nam phương Quỷ Đế chợt đem Chu Quả cầm trong tay bóp nát bấy, đem hộp lễ vật ném vào dưới bậc. Chu Quả rơi lả tả trên đất, càng có một quả ném tới dưới chân của Hứa Tiên.
Trên mặt Hứa Tiên không hề có vẻ giận giữ, cười đến cong người, đem một viên Chu Quả nhặt lên, lại thả vào trong hộp lễ, rồi đem hộp lễ thu hồi vào trong Công Đức Ngọc Bài, sau đó nói:
- Lần này ta đến đây, chỉ có hai chuyện muốn nói. Một là đem hài tử kia trả lại cho tại hạ, hai là thị xử chết Cửu Tử Quỷ Mẫu.
Cũng không hỏi Nam phương Quỷ Đế nghĩ muốn cái gì.
Cửu Tử Quỷ Mẫu đã minh bạch, Hứa Tiên cũng không phải những địch nhân mà nàng thường ngày vãn ứng phó kia có thể so sánh. Hắn nếu muốn tính mệnh của chính mình, trong điện này sợ rằng chỉ có một người có thể bảo hộ được mình, vội vã tới gần vương tọa của Nam Phương Quỷ Đế:
- Đế Quân! truyen/y/y/com
- Đỗ Tử Nhân, năm xưa lập chí muốn giúp đỡ thiên hạ, ngươi đã quên rồi sao?
Nam phương Quỷ Đế không tự chủ được đứng dậy, trong miệng lại nói:
- Hứa Tiên, ngươi chớ có giả mạo Đông Nhạc đế lừa gạt ta. Trên đời chỉ có Thiên Tiên Đông Nhạc Đại Đế, không có Địa Tiên Đông Nhạc Đại Đế.
Hứa Tiên nhẹ nhàng thở dài:
- Nói cũng đúng.
Trên đời này đạo lý chưa bao giờ là nói ra, mà là dựa vào quyền đầu để nói ra.
Nam phương Quỷ Đế nói:
- Ngươi giết Quỷ vương của ta. Vốn nên lấy tính mạng của ngươi! Bất quá niệm tình cảm năm xưa, đem Công Đức Ngọc Bài trong tay ngươi giao ra đây, ngươi có thể sống rời khỏi nơi này.
Hứa Tiên nói:
- Vậy hài tử kia thì sao?
- Ngươi lại đem mảnh nhỏ Âm Dương Kính giao ra, bản quân có thể mệnh lệnh cho nàng đem hài tử này giao trả cho ngươi!
Hứa Tiên không giận mà cười nói:
- Các hạ thực sự là rất biết làm sinh ý. Trong Công Đức Ngọc Bài của ta còn có mấy viên Long Hổ Kim Đan, có phải là cũng muốn giao cho các hạ không?
Trong mắt Nam phương Quỷ Đế chợt lóe, hiện ra ý động, lại nói:
- Cái đó cũng không cần. Hai kiện này đều là di vật của Đông Nhạc Đại Đế, là Thái Thượng Lão Quân ban cho cả âm phủ. Ngươi không có tư cách lưu giữ trong tay, mau giao ra đi!
Đi bước một từ trên vương tọa đi xuống, đi về phía Hứa Tiên.
- Giao ra đi! Giao ra đi!
Đám quỷ quái đánh trống reo hò ầm ĩ lên.
Hứa Tiên cúi đầu lẩm bẩm:
- Ta không tư cách? Ta vốn đã từng là thượng tiên dưới trướng Đông Nhạc Đại Đế, cho dù không phải thánh hiền nhân nghĩa, cũng không đến mức quá xấu. Có lẽ là bị thuộc hạ lừa gạt, mới có thể chứa chấp quỷ loại táng tận thiên lương như Cửu Tử Quỷ Mẫu. Hôm nay xem ra, cũng là ta nghĩ không đúng, lòng người vốn là dễ đổi, huống hồ là thời gian mấy trăm năm dài đằng đẵng.
- Ta kính phục hắn, chỉ vì hắn cũng đủ cường đại, cùng người nào đó nói công lý không có nửa điệm quan hệ. Cường giả đi ở phía trước, kẻ yếu tụt lại ở phía sau, đây mới là công lý chân chính. Ngươi nếu là Thiên Tiên, ta cũng phụng ngươi làm quân thì có sao. Đáng tiếc ngươi không phải!
Nam phương Quỷ Đế giơ cánh tay lên, trên tay dấy lên hắc sắc minh viêm, loại hỏa này chính là thu thập địa mạch âm khí để luyện, cực kỳ bá đạo âm độc. Một khi bị dính vào người, giống như tằm ăn rỗi, trùng đục xương, không đem người ta đốt cháy hầu như không còn không thôi.
- Ngươi nói đúng, ta không phải Đông Nhạc Đại Đế.
Hứa Tiên chợt ngẩng đầu lên:
- Bất quá hôm nay, ta muốn thay hắn tạm biệt ngươi, ngươi đã bị khai trừ!
Trên người dấy lên kim sắc hỏa diễm, hóa thành Kim Long, rít gào lao về phía Nam phương Quỷ Đế đánh tới. Kim sắc nhật hỏa cùng hắc sắc minh hỏa mãnh liệt quấn vào nhau, đem cả mái hiên trên đỉnh đại điện thiêu đốt ra, từng phiến ngói lưu ly như mưa rơi lả tả xuống.
Đại điện đã thành một mảnh phế tích, Hứa Tiên cùng Nam phương Quỷ Đế tách ra đứng cách xa nhau chừng mười bước, yên lặng đối diện. Biểu hiện một kích mới vừa rồi, bất quá chỉ là đòn thăm dò mà thôi.
Trong dư ba chỉ có mấy Quỷ vương còn có thể đứng thẳng, nhìn Hứa Tiên. Trong lòng vạn phần kinh ngạc, hắn dĩ nhiên có thể chống đỡ được một kích của Đế Quân. Tự biết loại chiến đấu này không phải bọn họ có thể xen vào, vô luận là nhật hỏa của Hứa Tiên hay là minh viêm của Đế Quân đều là không có mắt, nên đều tự giác lui xuống.
Trong lòng Nam phương Quỷ Đế cũng là âm thầm kinh dị: chính là một Địa Tiên, lại có linh lực cường đại như vậy, quả nhiên không hổ là người nọ chuyển thế. Nếu lại cho hắn thêm chút thời gian, nói không chừng thật có thể khôi phục Thiên Tiên nghiệp vị. Nhưng trong số mệnh đã định trước sẽ phải dừng lại tại đây.
Trong lòng Hứa Tiên lại đang cảm thán, một kích mới vừa rồi của hắn đã dùng ba bốn thành linh lực, xa xa không có dễ dàng được như đối phương. Nếu là đọ pháp lực, hắn nhất định không phải đối thủ của Nam phương Quỷ Đế này. Thần Tiên nghiệp vị, xác thực không phải dễ đối phó, chênh lệch trên cảnh giới không phải đơn giản có thể bù đắp được. Bất quá hắn tin tưởng, dựa vào khí lực cường đại cùng với kiếp lôi chi lực tiềm tàng, có thể bù đắp loại chênh lệch này.
- Hứa Tiên, không được nhúc nhích!
Cửu Tử Quỷ Mẫu bỗng nhiên hiện thân hư không, quỷ trảo cầm lấy cái cổ tinh tế của anh hài, chỉ cần thoáng dùng lực một cái, anh hài kia đã đỏ mặt lên, khóc không ra tiếng.
Hứa Tiên cả giận nói:
- Buông nó ra!
Cửu Tử Quỷ Mẫu cười nói:
- Ngươi lại động một bước, thì nhặt xác hài tử này đi sao!
Lại cung kính nói với Nam phương Quỷ Đế:
- Đế Quân, mời ngài ra tay đi!
- Cút!
Nam phương Quỷ Đế vẻ mặt âm trầm nói.
Cửu Tử Quỷ Mẫu sửng sốt:
- Người nói cái gì?
- Chết đi!
Hứa Tiên tay trái nắm lấy cái cổ của Cửu Tử Quỷ Mẫu đem nàng nhấc lên, tay phải đem hài tử ôm vào trong ngực.
Trong lòng Cửu Tử Quỷ Mẫu tràn đầy kinh sợ. Trong nháy mắt Hứa Tiên phun ra từ "chết" kia, nàng căn bản ngay cả ý niệm trong đầu đều không kịp chuyển động, đã bị Hứa Tiên chế trụ cái cổ, như lấy đồ trong túi quần vậy. Nàng muốn trốn vào trong hư không nhưng ở trong tay Hứa Tiên ngay cả một tia linh lực đều vận dụng không được, trong tay Hứa Tiên dấy lên kim sắc hỏa diễm, Cửu Tử Quỷ Mẫu kêu thảm hướng phía Nam phương Quỷ Đế vươn tay đến:
- Cứu... ta...
Nhưng trong mắt Nam phương Quỷ Đế chỉ có miệt thị thật sâu:
- Chính là kẻ yếu, lại dám uy hiếp cường giả, chết không đáng tiếc.
Cửu Tử Quỷ Mẫu tội ác chồng chất, trong sát na đã bị thiêu đốt hầu như không còn, Hứa Tiên chỉ thấy hài tử trong lòng, đang hướng về phía hắn lộ ra dáng tươi cười ngây thơ, lại vì nó rót vào một cổ linh lực, bảo hộ trên người nó không bị nhiễm âm khí. Sau đó đem nó hảo hảo an trí trong Công Đức Ngọc Bài.
Tiện tay nhỏ đi mấy cái cốt mâu đen kịt phía sau, một lần nữa đối mặt với Nam phương Quỷ Đế.
Nam phương Quỷ Đế nói:
- Ngươi ở trong Cửu U Liệp Hồn Mâu của ta, thực đã là mệnh không còn lâu.
- Cái tên thật khó nghe!
← Ch. 694 | Ch. 696 → |