Vay nóng Homecredit

Truyện:Hứa Tiên Chí - Chương 831

Hứa Tiên Chí
Trọn bộ 842 chương
Chương 831: Hỏa Thần Chúc Dung
0.00
(0 votes)


Chương (1-842)

Siêu sale Shopee


- Ân!

Doãn Hồng Tụ gật đầu, lại vội vàng nói:

- Đừng... Đừng quá lâu!

Hứa Tiên suy nghĩ một chút, cười nói:

- Tận lực a!

- Này, đây xem là câu trả lời sao!

Doãn Hồng Tụ rất bất mãn, nhìn qua thân hình của Hứa dần dần nhạt hơn, ngồi xổm người xuống lầm bầm nói:

- Thật sự là!

Mà nhũng hồng cân quân bình thường, ngay từ đầu đã bị Cửu Thiên Huyền Nữ thi pháp khốn ở bên ngoài, không cách nào nhìn thấy.

Phía Giang Bắc, đại doanh của Phan Ngọc.

Binh tướng nhao nhao từ trong trướng đi ra, không thể tin nổi nhìn lên bầu trời.

Trên bầu trời có hồng vân che kín, bây giờ là mùa xuân, cả vùng đất này lại nóng như mùa hè.

Càng làm người ta cảm thấy khủng bố nhất là, phía trên hồng vân là một gương mặt dữ tợn, cái gương mặt này đang hiện ra thần sắc tức giận, đôi mắt tràn ngập sát khí nhìn qua Viên Công từ trên không trung rơi xuống, há miệng muốn phun lửa về phía Viên Công.

Viên Công đã hiện ra hình thái Chu Yếm, nhưng toàn thân cháy đen, lộ ra dáng vẻ phi thường chật vật. Hắn vừa mới xâm nhập vào hồng vân, nhưng qua một lát linh khí toàn thân bốc cháy không còn, ngược lại còn trợ giúp thế lửa của hồng vân. Hơn nữa uy lực của nó so với Đạo gia Tam Muội Chân Hỏa còn muốn khủng bố hơn.

Hắn cũng xem như có đạo hạnh, vậy mà không phân biệt được chủng loại của ngọn lửa này, chỉ có lập tức trốn chạy, mặc dù hắn bị trọng thương, tốc độ ngự kiếm vẫn vô cùng kinh người, nhưng lại chạy không ra khỏi ngọn lửa đang bay tới, sắp bị cuốn vào bên trong.

Một đám mây từ phía nam bay tới Trường Giang, cuốn lấy ngọn lửa này.

Đồng thời còn có mây trắng lớn bên dưới bay lên, ngăn cản hỏa vân từ trên trời giáng xuống này, một đầu Bạch Long du động trong mây, là Ngao Ly vào thời khắc mấu chốt cứu hắn một mạng. Cũng muốn dùng Thủy khắc Hỏa, đối phó hỏa vân này.

Viên Công đại nạn thoát chết, thấy Ngao Ly hôm nay có đạo hạnh như vậy, trong nội tâm vui mừng. Nhưng thấy Ngao Ly còn muốn phản kích, kêu lên:

- Ngao Ly coi chừng!

Mây trắng cùng hỏa vân chạm nhau, mây trắng ẩn chứa thủy hệ dạt dào của Giang Nam lại dần dần bị đốt cháy, từ trắng biến thành đỏ, hóa thành một bộ phận của hỏa vân, thanh thế của hỏa vân càng to lớn.

Trong nội tâm Ngao Ly kinh dị, vội vàng rút đi, nhưng gương mặt khổng lồ kia làm gì cho nàng đào thoát, một đạo hỏa diễm bay về phía nàng, tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Lúc Ngao Ly không cách nào thoát thân, một đám mây đen từ trên mặt đất bay lên, gương mặt khổng lồ kia giống như bị thương co rút lại, hỏa vân cũng quay cuồn.

Ngao Ly đồng thời nhìn qua hướng mây đen, nhìn thấy Hứa Tiên đang mỉm cười nhìn nàng, Ngao Ly nhướng mày, hóa thành nhân hình bay về phía Hứa Tiên, hung hăng đánh ra một quyền, đánh vào ngực của Hứa Tiên.

Hứa Tiên nói:

- Ngươi làm cái gì vậy?

Ngao Ly cả giận nói:

- Ngày hôm qua lại dám không để ý tới ta! Ngươi không biết sau khi ngươi đi Tiểu Thanh đau lòng lắm không.

- Ai thương tâm!

Tiểu Thanh bước ra, bước tới bên cạnh Ngao Ly, đồng dạng sắc mặt bất thiện nhìn qua Hứa Tiên.

Hứa Tiên cũng không biết nên giải thích như thế nào, cười khổ nói:

- Ta cũng là thân bất do kỷ, nhưng cuối cùng đã trở về, đến đây, cười một cái nào!

Duỗi hai tay ra đưa về gò má của các nàng.

Ngao Ly cùng Tiểu Thanh đồng thời né tránh, nhưng tay của Hứa Tiên giống như vượt qua khoảng cách không gian, nhẹ nhàng phủ lên gương mặt kiều nộn của các nàng, các nàng cảm thụ được nhiệt độ trên tay của hắn, nội tâm mềm nhũn, lỗ mũi cay cay.

- Ngươi chính là Hứa Tiên?

Viên Công cũng tới bên cạnh Hứa Tiên, có chút sững sờ nhìn qua Hứa Tiên, Hứa Tiên hình dáng tự nhiên không có cải biến gì, nhưng khí độ toàn thân khác biệt một trời một vực so với trước kia.

Bước vào Thiên Tiên có được uy nghiêm của Đông Nhạc Đại Đế, cổ khí thế uy nghiêm này xâm nhập vào thần hồn của Hứa Tiên, trở thành một bộ phận khí độ của hắn, hơn nữa ngũ hành thông suốt, trở thành Thiên Tiên cảm ngộ thiên địa đại đạo, hắn xưa đâu bằng nay, nhưng chỉ có cổ tín niệm chấp nhất sâu trong thần hồn đã bảo lưu trí nhớ vốn có của Hứa Tiên.

Hứa Tiên có chút nghiêng thân thi lễ nói:

- Viên Công, đã lâu không gặp.

Viên Công thi lễ thật sâu:

- Hỏa vân kia đúng là cổ quái, đạo hữu xin cẩn thận.

Không cần bất luận lời gì, hắn cảm giác được tu vi Thiên Tiên của Hứa Tiên.

Chứng nhận Thiên Tiên đại đạo, cùng ngày nguyệt tề huy.

Đối mặt một Thiên Tiên, cho dù hắn kiêu căng hơn nữa thì đối mặt Thiên Tiên cũng không dám có nửa điểm bất kính, bởi vì đây không phải là ngu xuẩn, mà là vô tri. Người tu đạo có thể trở thành Thiên Tiên, là được Thiên Đạo chứng nhân cho hắn tồn tại, nếu hắn không tôn trọng Hứa Tiên, chẳng nói là bất kính Thiên Đạo.

Trong nội tâm Viên Công thở dài, lần trước nhìn thấy Hứa Tiên thì Hứa Tiên chỉ có tu vị Địa Tiên, thời điểm giao thủ với hắn còn lâm vào hạ phong. Hắn chỉ tiềm tu trong núi một thời gian ngắn, thời điểm rời núi thì nghe tin Hứa Tiên bị trấn áp.

Hôm nay gặp lại đối phương không ngờ là Thiên Tiên, tốc độ tu hành này quả thực là kinh thế hãi tục, vô tiền khoáng hậu, nếu đem thời gian tu hành ngàn năm của hắn ra so sánh, chẳng khác gì là phế vật. Khá tốt biết rõ Hứa Tiên có hai kiếp trước không tưởng tượng nổi, tâm tình cũng buông lỏng một ít.

Lúc trước Ngao Kiền Long Vương đem Ngao Ly phó thác cho Hứa Tiên hắn còn không cho là đúng, thiên hạ có thực lực Thần Tiên tuy không coi là nhiều, cũng tuyệt đối không ít, nguyện ý chiếu cố Ngao Ly còn nhiều lắm, thậm chí nàng còn có thể gia nhập Dao Trì Tiên Cung, có được núa dựa lớn.

Cớ gì phó thác cho Hứa Tiên còn chưa vượt qua tiểu thiên kiếp cơ chứ? Hôm nay xem ra quả nhiên thông hiểu thiên cơ là sáng suốt.

Gương mặt trong hỏa vân nổi giận đùng đùng nhìn qua Hứa Tiên, trên mặt chẳng những không có khiếp sợ, ngược lại còn xuất hiện nhiều chiến ý.

Hứa Tiên nhìn Viên Công gật đầu, lại nhìn qua Cửu Thiên Huyền Nữ nói:

- Không nghĩ tới, hắn còn sống!

Viên Công không biết hỏa vân này có lai lịch gì, nhưng không có nghĩa Hứa Tiên và Huyền Nữ có trí nhớ thượng cổ không biết.

Cửu Thiên Huyền Nữ ngưng trọng nói:

- Chúc Dung thị Chúc Dung thần hỏa!

Trong nội tâm nàng hiểu ra, thì ra Bái Hỏa Giáo chính là do Chúc Dung tạo ra.

Xác thực, người tu hành hỏa diễm nhiều vô số kể, nhưng từ xưa đến nay nếu nói là Hỏa thần, không ai vượt qua người này.

Viên Công nghe cai tên này thì ăn cả kinh, tuy tuổi tác của hắn không biết chuyện xảy ra thời thượng cổ, nhưng có vài tên như sấm bên tai, Chúc Dung là một trong số đó.

Hứa Tiên nói:

- Thật sự là kỳ quái, ngay cả thần niệm Chúc Dung thị yêu thần cũng không có khả năng giao phó lực lượng cho người tu hành bình thường, loại khí thế này tuyệt đối không phải Thần Tiên có khả năng có, chẳng lẽ giống như Cửu Anh, bị phong ấn? Bằng không thì sao có thể bảo lưu được sức mạnh, thậm chí là trí tuệ?

Nhưng nhiều lời vô ích, gương mặt trên bầu trời hiện ra thần sắc không kiên nhẫn, nếu như khai chiến thì nơi này sẽ biến thành biển lửa.

Hứa Tiên nói:

- Muốn chiến thì đi theo ta.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-842)