Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hi Du Hoa Tùng - Chương 033

Hi Du Hoa Tùng
Trọn bộ 952 chương
Chương 033: Tĩnh vương đề thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-952)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lưu Phong cảm giác trên mặt có chút nóng lên, cố ý cười lớn một tiếng: "Thanh Nghi, tuy nói ngươi là do ta mua về, nhưng ngươi cũng không cần xưng là nô tỳ, ta cùng người khác nói chuyện, cũng không có quan niệm phân chia giai cấp. Từ hôm nay trở đi mẹ con hai người yên tâm ở lại Di Hồng viện này. Ta cam đoan không ai dám khi dễ các người. Về phần nấu cơm chẻ củi những công việc nặng nhọc như vậy, ngươi không cần phải làm. Phượng viên đã có lũ nha hoàn và mấy lão bộc làm hết." Lưu phong nghĩ để cho vưu vật này làm những việc nặng nhọc như chẻ củi nấu cơm, không phải là lãng phí lắm sao. ^^

Liễu Thanh Nghi đứng dậy liếc mắt nhìn Lưu Phong có chút lo lắng. Chẳng lẽ hắn ta cũng nhìn vào nhan sắc của mình, muốn thân thể của mình uh?

Bất quá Liễu Thanh Nghi cũng sớm giác ngộ. Chính mình là bán thân, chỉ cần Lưu Phong đáp ứng chiếu cố con gái của mình, thì thân thể này cho hắn cũng có làm sao.

Có đôi khi tình mẫu tử vô cùng vĩ đại. Nó có thể khiến cho người con gái coi sự trong sạch như tính mạng có những quyết định điên cuồng như vậy.

Liễu Thanh Nghi lại tự cười mình. Sao lại có cái ý nghĩ trèo cao vậy chứ. Lưu Phong là ai. Chính là con rể của tổng đốc đại nhân, lại là Phượng viên thiếu gia, nếu hắn muốn đàn bà, thì loại nào mà chẳng có. Như thế nào đối với một người đã làm mẹ như mình mà cảm thấy hứng thú chứ.

"Công tử, vậy ngài bảo nô tỳ phải làm cái gì đây?" Mang tâm trạng bất an trong lòng, Liễu Thanh Nghi yếu ớt hỏi một câu.

Xinh đẹp giống như ngươi vậy, tự nhiên là để cho ta ôm, hầu hạ ta đi ngủ. bất quá những lời này Lưu Phong cũng chỉ là nghĩ thôi, không dám nói ra. Thật vất vả mới xây dựng được hình ảnh đẹp trong lòng nàng, hắn không muốn dễ dàng để bị hủy hoại bởi những lời lẽ như vậy.

Lưu Phong hờ hững nói: "Phượng viên hạ nhân rất nhiều, thật ra ngươi cũng chẳng cần làm cái gì, ngày thường giúp ta trông coi tiểu viện là được rồi, còn nếu ngươi thực sự muốn làm cái gì đó, thì tùy vào khả năng của ngươi chọn việc mà làm." Lưu Phong nói đến đây cũng không tiếp tục giải thích nữa.

Cái này đối với Liễu Thanh Nghi có đôi chút khó khăn, có khả năng làm gì đây? Một người đàn bà thì khả năng đầu tiên chính là bồi tiếp nam nhân. chẳng lẽ công tử là đang ám chỉ.

Liễu Thanh Nghi nhận ra Lưu Phong là người khó hiểu. Cuối cùng cũng không hiểu ra được ý của hắn là gì. Bất quá chuyện đã tới nước này, đã bước chân vào Phượng viên, cũng không đến lượt nàng hối hận nữa rồi. Liễu Thanh Nghi quyết định chỉ cần Lưu Phong đối tốt với Linh nhi, thì bất kể làm nô tỳ hay là trâu ngựa hoặc là chính thân thể của nàng cũng không là vấn đề quan trọng.

Trong lúc này từ Phượng Vệ, Trương Mỹ Nhân cũng biết được chuyện xẩy ra. Đánh nhau với Vương Bảo Nhi cũng không có gì đáng nói, cái loại công tử ỷ thế bức hiếp người khác, Lưu Phong ra tay giáo huấn cũng không có gì. Nhưng Lưu Phong không nên lăng nhục Vương Đông Đông. Mông của nữ nhân ngoại trừ chính tướng công của mình, còn nam tử khác vạn lần không thể nào chạm vào. Lưu Phong lại hết lần này đến lần khác đánh vào mông của cô ta. Chuyện này nếu truyền ra ngoài, Vương Đông Đông đừng mong có thể gả cho người khác.

Trương Mỹ Nhân luôn có hảo cảm đối với phụ nữ, nhất là nữ tử xinh đẹp thì lại càng thương tiếc. Quyết định gọi Lưu Phong lại giáo huấn hắn một phen, còn nếu cứ như vậy để hắn cho qua chuyện, có thể ngày sau lại gây phiền toái cho mình.

Đang muốn sai nha hoàn Như Ngọc đi gọi Lưu Phong tới thì quản gia Tố nương vào báo có Tĩnh Vương gia đến bái phỏng. Chuyện giáo huấn Lưu phong đành tạm gác lại.

Lại nói đến Tĩnh vương gia, cả Hoa Hạ hoàng triều có ai không biết đến. Hắn chính là đại cữu của đương kim hoàng thượng, cùng hoàng đế đánh chiếm giang sơn, chiến công hiển hách, từng mấy lần cứu thiên tử trong lúc nguy hiểm. Lại là người trung thành cẩn cẩn. Cho nên được phá cách phong làm Vương gia mà không cần đổi họ hoàng đế. Đến khi Hoa Hạ hoàng triều trong ngoài ổn định, Tĩnh Vương gia lại từ bỏ tất cả các chức vụ, lui về Giang Nam dưỡng lão.

Tuy nói như thế nhưng môn sinh của Tĩnh Vưong cũng trải rộng khắp nơi. Đến nay mỗi người cũng đều là quan lớn. Cho nên cũng không có ai dám coi thường vị vương gia ở ẩn này. Ngày thường cũng như ngày lễ lúc nào cũng có người của các địa phương, các châu quận đến bái phỏng.

Tĩnh vương gia ko từ chối một ai, cho dù là ai cũng đều nhiệt tâm tiếp đãi, chỉ cần người tuân thủ một điều. Không cho phép mang theo lễ vật tiền bạc. nếu không thì xin mời ngươi lập tức rời đi.

Việc này truyền tới dân gian, dân chúng càng ca tụng, danh tiếng của Tĩnh vương càng cao.

Trương Mỹ Nhân có chút kỳ quái. Tuy nói là Phượng viên cùng Tĩnh vương phủ đều ở tại Giang Nam, nhưng ngày thường hai nhà đều không có qua lại. Như thế nào hôm nay lão vương gia lại tự mình thượng môn bái phỏng?? Chẳng lẽ có đại sự gì sao??

Trong lúc đó Tố nương đã dẫn Tĩnh vương gia đi vào phòng khách, Trương Mỹ Nhân vội bước ra nghênh tiếp.

Tĩnh vương gia mặc dù đã già nhưng tinh thần vẫn còn sung mãn. Tóc bạc như tuyết, mày rậm xếch ngược, trong mắt tỏa ra tinh quang, cho người khác một cảm giác như thái sơn áp đỉnh, khí thế vô cùng bá đạo.

"Trương Mỹ Nhân xin ra mắt Tĩnh vương gia" Trương Mỹ Nhân tu chân thân phận không có lộ ra, cho nên dựa theo bối phận lúc này, nàng đối với Tĩnh vương gia phải hành lễ với trưởng bối.

"Tứ cô nương ko cần đa lễ, không có việc thì không cầu tam bảo. Bổn vương hôm nay đến đây là có chuyện quan trọng muốn cùng người thương nghị" Trương Mỹ Nhân ở Phiêu Hương cốc đứng hàng thứ tư, cho nên bên ngoài nàng luôn tự xưng là tứ cô nương.

Trương Mỹ Nhân lạnh nhạt nói: "Vương gia nói quá lời, có việc gì xin cứ phân phó"

"Phân phó thì không dám." Tĩnh vương gia mỉm cười, nói: "Kỳ thật hôm nay bổn vương đến vì một chuyện vui, chính là một đại hỷ sự."

"Hỉ sự!" Trương Mỹ Nhân nhất thời bị Tĩnh vương làm cho hồ đồ. Không hiểu được ý của Tĩnh vương, cái hỉ sự này không biết ở đâu mà đến.

"Tứ cô nương ko cần phải vội, trước hết nghe ta nói đã" Tĩnh vương gia nâng chén trà lên uống một ngụm rồi nói: "Tứ cô nương cho ta hỏi, Phượng viên có phải có một vị thiếu gia tên gọi là Lưu Phong có phải không?"

Trương Mỹ Nhân khẽ gật đầu: "Không sai, Phong nhi từ trước đến nay ở cùng với ba vị tỷ tỷ của ta, bây giờ đã trưởng thành nên cho hắn đến đây để học hỏi kinh nghiệm."

"Bất hảo!" Trương Mỹ Nhân vừa rồi không để ý, bây giờ trong nháy mắt hiểu được cái hỉ sự theo lời Tĩnh vương gia là cái gì. Nếu như nàng đoán ko nhầm, Tĩnh vương gia hôm nay đến đây, chắc là vì việc Lưu Phong đã lăng nhục Vương Đông Đông. Đã sớm nghe nói sư phụ của Vương Đông Đông là Bạch Mi đạo trưởng, hôm nay xem ra lời đồn đại là không giả. Có thể mời Tĩnh vương gia đến đây nói chuyện. sợ rằng chính là lão đạo hữu Bạch Mi kia rồi.

Quả nhiên, Tĩnh vương gia nói: "Tứ cô nương, chúng ta đều là người nhanh gọn, ta cũng không muốn nói nhiều. Bổn vương đến đây để nói chuyện hôn sự của Lưu Phong thiếu gia."

Trương Mỹ Nhân vội vàng hỏi tới: "Vương gia, phải chăng là nữ nhi của Giang Nam tuần phủ Vương Đức Vọng?"

*****

Thật sự là linh nghiệm quá. Trương Mỹ Nhân vừa nghe Phượng Vệ báo cáo xong, lo lắng nhất là Vương Đức Vọng lợi dụng chuyện này cùng Phượng viên kết thân. Không nghĩ chuyện này lại nhanh đến như vậy, chính mình còn chưa có đối sách thì đối phương đã chủ động đề thân. Nếu lần này đề thân do người khác đề cập đến, Trương Mỹ Nhân đại khái tùy tiện nói mấy câu là có thể đuổi đi không để ý tới. Tuy nhiên lần này lại là người đức cao vọng trọng Tĩnh Vương gia? Từ chối ư? Không có khả năng. Tùy ý lộng ngôn một chút, hiển nhiên cũng không có khả năng.

Tĩnh Vương gia nao nao, lập tức lắc đầu: "Không phải."

"Không phải?" Trương Mỹ Nhân càng thêm mơ hồ, bất quá trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút, chủ yếu nếu không phải chuyện của Vương Đông Đông là được. Giang Nam tuần phủ chính là người của Yến vương, hắn từng nhiều lần cố gắng chiêu nạp chính mình, đều bị chính mình cự tuyệt. Hai nhà muốn kết thân gia, khác nào chuyện nói đùa.

"Bổn vương thay mặt lão hữu Bạch Mi đạo nhân đến đây đề thân cho đệ tử Vương Đông Đông." Tĩnh Vương gia mỉm cười, thản nhiên nói.

Tĩnh Vương gia quả nhiên cũng là vì chuyện này, Trương Mỹ Nhân nhíu mày nói: "Vương gia, chuyện này vốn là tự người đề thân, đối phương lại là cao đồ của Bạch Mi đạo nhân, ta không có lý do gì không đáp ứng. Nhưng mọi chuyện thật tấu xảo, ngày trước ta cùng Phong Nhi đã cùng thiên kim Tổng đốc Ân Tố Tố đính ước tương thân. Chuyện này nếu ta đáp ứng xem ra sẽ có lỗi với Tổng đốc đại nhân."

Tĩnh Vương gia tựa hồ cũng không biết chuyện này, sắc mặt có chút khó coi, ngừng lại một chút nói: "Tứ cô nương, có lẽ ngươi còn không biết Lưu Phong đến tột cùng đối với Đông Đông đã làm chuyện gì?"

"Nga?" Trương Mỹ Nhân làm bộ kinh ngạc nói: "Xin Tĩnh Vương gia nói rõ hơn?"

Lộ ra vẻ mặt khó khăn, Tĩnh Vương giá có chút nộ khí nói: "Là như thế này, Lưu Phong tiểu tử này công khai lăng nhục Đông Đông, hủy đi sự trong sạch nữ nhân này. Hiện tại, giờ đây khắp Giang Nam đã lan truyền rộng rãi, Đông Đông nếu không lấy Lưu Phong, e rằng sẽ không có lấy được ai cả".

Trương Mỹ Nhân như trong trạng thái hồ đồ, nhíu mày hỏi: "Xin hỏi Vương gia, Phong nhi đã lăng nhục Đông Đông tiểu thư như thế nào? Chuyện này nghiêm trọng đến mức độ nào?"

Tĩnh Vương gia phẫn nộ nói: "Muốn ta nói a, vậy tên tiểu tử của ngươi cũng nên hảo hảo quản giáo một chút, hắn công nhiên trước mặt nhiều người không ngừng đánh vào đồn bộ Đông Đông. Cùng là phận nữ nhi, ngươi hẳn biết cái này có ý nghĩa gì chứ? Phượng viên cũng Tổng đốc phủ đề thân chuyện này ta cũng vừa mới biết. Bất quá, ngươi tóm lại phải cho ta một giải pháp đi?" Tĩnh Vương gia có thể mang danh hào đức vương tự nhiên phẩm hạnh và nhân đức đều có chỗ hơn người. Vốn hắn nghe xong Bạch Mi đạo nhân nhắc nhở, quyết tâm xúc thành hôn nhân này. Nhưng bây giờ nghe nói nhân gia đã định ước, cũng có chút bất hảo cưỡng cầu.

Trương Mỹ Nhân suy nghĩ một chút nói: "Vương gia, người xem như vậy được không? Hôm nay người tới, tất cả ý tứ ta đều hoàn toàn hiểu được. Nói thật, đến bây giờ, chuyện này ta còn không biết. Để ta gặp Phong nhi, biết rõ nguyên ủy chuyện này. Sau đó cùng Tổng đốc đại nhân thương nghị một chút xem có biện pháp gì không. Dù sao tác phong của Phong nhi quả thật cũng không đúng."

"Tứ cô nương có thể nói như vậy. Bổn vương cũng an tâm. Bây giờ cũng không còn sớm nữa, ta về phủ trước chờ tin tức của ngươi." Tĩnh Vương gia chuẩn bị đứng dậy cáo từ.

"Vương gia, người hãy dừng bước." Trương Mỹ Nhân đột nhiên cản Tĩnh Vương gia, từ trong lồng ngực xuất ra một bình ngọc màu trắng, sau đó đổ ra một hoàn đan dược trong suốt, hai tay dâng lên nói: "Vương gia, người hôm nay đến đây, mai mối cho Phong nhi, ta thập phần cảm kích, khỏa đan dược này xin người nhận cho."

Tĩnh vương gia cùng phương ngoại thuật sĩ kết giao bằng hữu, cũng từng cùng Bạch Mi đạo nhân đàm đạo kinh luận, ít nhiều cũng có chút kiến thức. Trương Mỹ Nhân xuất ra hoàn đan dược vừa nhìn cũng dễ dàng nhận ra không phải vật phàm, không do dự vội vàng đưa tay tiếp nhận: "Tứ cô nương, lại tặng cho thế này, hoàn đan dược này sợ rằng không phải vật phàm?"

Trương Mỹ Nhân mỉm cười nói: "Vương gia, quả nhiên có nhãn quan rất tốt, đan dược này chính là ta được một người bạn ở vùng biên ngoại tặng cho, cực kỳ trân quý, có thể trụ nhan, tăng cường tuổi thọ. Vương gia trở về dùng chung với ôn thủy đối với thân thể cực kỳ hữu ích."

Tĩnh Vương gia thu hồi đan dược, sắc mặt so với lúc vừa vào tốt hơn rất nhiều, vẻ mặt rất hài lòng.

Tục ngữ có câu "ngươi kính ta một phân, ta sẽ nhường lại ngươi một bước", Tĩnh vương gia được đan dược, tự nhiên là vui vẻ nói: "Tứ cô nương, chuyện của Đông Đông, ngươi. trước mắt cứ cùng Ân Nguyên Đạo thương nghị, vạn nhất Ân Nguyên Đạo không đáp ứng, ta sẽ cùng hắn nói chuyện, ngươi cũng không cần làm cho mọi chuyện trở nên khó khăn?"

"Vương gia yên tâm, việc này người đã tự thân xuất mã, ta tự nhiên sẽ không chậm trễ, nhất định sẽ cho người một câu trả lời vừa lòng." Trương Mỹ Nhân có chút hành lễ.

Sau khi Tĩnh Vương gia cất bước rời khỏi, Trương Mỹ Nhân thật sự tức giận, thầm nghĩ Lưu Phong, con thỏ sắp chết này, chính là mang lại cho nàng những phiền toái lớn, Ân Nguyên Đạo, Vương Đức Vọng, Bạch Mi đạo nhân, Tĩnh Vương gia. Không một người nào là dễ dàng đối phó cả.

Đi vào đại sảnh, thấy Trương Mỹ Nhân hầm hầm ngồi ở ghế trên, Tố nương cẩn thận lên tiếng hỏi: "Chủ nhân, là ai đã chọc giận người? Làm người đầy nộ khí thế?"

"Ai, người nào chọc ta tức giận? Còn có thể là ai chứ, chính là Lưu Phong cái con thỏ nhỏ sắp chết đấy? Ngươi nói hắn tại sao không thể an phận một chút chứ? Có mối tương thân hoàn hảo, hắn bỏ trốn đi mất, báo hại ta bị Tổng đốc đại nhân oán giận. Cái này cũng không sao, Tổng đốc đại nhân cùng Phượng viên chúng ta giao tình thâm sâu, tùy ý giải thích vài câu cũng trôi qua. Thế nhưng bây giờ bỏ đi nữa ngày, hắn chọc thiên kim tuần phủ. Bây giờ ngay cả Tĩnh Vương gia cũng lại đây cầu thân? Cái này không phải chủ tâm làm cho ta phiền toái sao. Chẳng lẽ hắn không thể an phận vài ngày?" Nghe Tố nương hỏi, Trương Mỹ Nhân cả giận nói.

Việc này Tố nương cũng biết, bất quá giờ phút này nàng cũng không biết nói cái gì.

"Tố nương, đi mang con thỏ nhỏ sắp chết lại đây cho ta?" Trương Mỹ Nhân vội vàng nói.

Tố nương vội vàng lên tiếng, xoay người hướng về Di Hồng viện của Luu Phong. Đã thấy hắn cùng một tiểu cô nương chừng ba bốn tuổi chơi đùa mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt.

"Thiếu gia, chủ nhân gọi người đến đại sảnh?" Tố nương nhíu mày nói.

Kháo, tặc bà nương này dám chắc là vì chuyện ban ngày, gọi mình vào giáo huấn, Lưu Phong đứng dậy, nhìn Tố nương cười hắc hắc nói: "Tố nương tỷ tỷ, ngươi có biết tại sao di nương lại tìm ta không?" Vì không cho người ngoài hoài nghi, trước đó không lâu, Trương Mỹ Nhân đặc biệt dặn dò Lưu Phong sau này gọi mình là di nương

Tố nương thầm nghĩ, vị chủ tử gia này cũng là biết rõ mà còn cố hỏi, suốt cả ngày hết lần này đến lần khác, không có việc gì tốt cả. Cũng không biết trong lòng hắn như thế nào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-952)