Vay nóng Tinvay

Truyện:Hi Du Hoa Tùng - Chương 422

Hi Du Hoa Tùng
Trọn bộ 952 chương
Chương 422: Thái Tôn thẩm án
0.00
(0 votes)


Chương (1-952)

Siêu sale Lazada


"Hừ!" Hoàng thái tôn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Các quan viên thuộc hạ của ngươi cũng đã khai nhận ngươi là người đứng sau mọi chuyện, nếu ngươi thừa nhận thì bổn cung cũng không làm khó ngươi, nhược bằng ngươi có ý ngoan cố thì bổn cung buộc phải dụng hình."

Hoàng thái tôn cau mày, thở dài một tiếng: "Hình Văn Danh, Hộ bộ vốn thuộc quyền quản lý của ta, vốn ta luôn cho rằng ngươi mà một gã quan tốt, mới yên tâm giao hết sự vụ của Hộ bộ cho ngươi, không nghĩ rằng ngươi lại là người như vậy, ngươi có ngày hôm nay, bổn cung cũng có một phần trách nhiệm."

"Chuyện đã tới mức này, ngươi cũng nên mau chóng nhận tội, miễn phải đau đớn về mặt thể xác." Hoàng thái tôn diện mạo khó khăn, tựa hồ đang hết sức thống khổ.

Hình Văn Danh lúc này hiểu được mình chính là một con dê thế tội cho đợt thanh tra này.

"Trời ơi! Ta cuối cùng đã chọn sai chủ." Hình Văn Danh mặc dù không sợ cái chết nhưng hắn không thể nhẫn tâm nhìn cả gia tộc mình bị liên lụy.

Tạo nghiệt! Hình Văn Danh ngẩng đầu lên hung ác nhìn Hoàng thái tôn, gằn giọng nói: "Ta không thể nhận tội."

Hình Văn Danh vẫn còn một chút hy vọng, nhìn chằm chằm Hoàng thái tôn, trầm giọng nói: "Điện hạ, vi thần chỉ là một Hộ bộ thượng thư nho nhỏ, làm sao có thể thao túng mọi chuyện được?" Hình Văn Danh nói câu này, có ý nhắc nhở Hoàng thái tôn hết thảy mọi chuyện cũng là chủ ý của ngươi.

Hoàng thái tôn âm thầm cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ không sai, đây chính là chủ ý của ta nhưng ngươi mới là người thi hành. Hơn nữa bây giờ mọi chứng cớ đều đã rõ ràng là ngươi gạt ta, gạt Đông cung.

"Hình Văn Danh, chuyện tới nước này ngươi vẫn còn giảo biện?" Hoàng thái tôn sa sầm mặt, quát: "Tất cả các quan viên của Hộ bộ bị hạ ngục đều có thể chứng minh tội trạng của ngươi, chỉ bằng vào lời khai thuộc hạ của ngươi, bổn cung đã có thể kết luận ngươi phạm tội, ta cho ngươi tự nhận tội là đã cho ngươi cơ hội."

Hình Văn Danh âm thầm cười khổ, Hoàng thái tôn hay lắm, hắn thậm chí hối hận lúc đầu không chịu nhìn nhận rõ ràng con người của Hoàng thái tôn.

Hình Văn Danh rất muốn nói tất cả sự tình của Hộ bộ ra, đáng tiếc là hắn không có cơ hội, bệ hạ thanh tra sáng tỏ, đã đưa hắn làm dê thế tội, dưới tình huống này không ai cho phép hắn nói lung tung. Hắn dám khẳng định nếu hắn khai ra thì e là bây giờ tình trạng còn xấu hơn rất nhiều.

Túc vương nãy giờ lắng nghe, thoáng liếc nhìn Hoàng thái tôn đầy thâm ý, sau đó chuyển sang nhìn Hình Văn Danh, vỗ án, quát: "Hình Văn Danh, ngươi thật không biết xấu hổ, khai hay không khai nói một câu."

Một vị quan viên Đô sát viện đi đến, hướng Hoàng thái tôn và Túc vương thỉnh cầu: "Hai vị điện hạ, thỉnh xin không nên dùng hình."

Túc vương lên tiếng: "Tội trạng của Hình Văn Danh đã rõ ràng, bây giờ chỉ còn thiếu dấu tay của hắn, ta có thể sẽ vận dụng đại hình."

Hoàng thái tôn gật đầu: "Hoàng thúc nói đúng, các ngươi mau chuẩn bị hình cụ, một con sâu của đế quốc như vậy, cho dù chết tại hình đường cũng đáng."

Hình Văn Danh nghe Hoàng thái tôn nói vậy, trong lòng thầm chửi tổ tông mười tám đời Hoàng thái tôn, nếu nói là con sâu của đế quốc thì Hoàng thái tôn mới là lớn nhất.

Nghĩ lại bản thân từng Hoàng thái tôn bán mạng, Hình Văn Danh trong lòng chua xót, hôm nay hắn mới hiểu được Hoàng thái tôn không giống như thái tử trước kia, so về khí độ, thủ đoạn thì kém xa thái tử.

Chỉ là lúc đầu bản thân đã không nhìn thấy điều này.

Được làm vua thua làm giặc, Hình Văn Danh không phải là kẻ ngu, hắn biết mình sẽ chết chắc nhưng chết như thế này thì hắn không cam lòng. Nếu Hoàng thái tôn nói giúp hắn vài câu thì hắn trong lòng sẽ cảm kích, cho dù chết cũng là chết vì tri kỷ, cho dù liên lụy cả gia tộc vì một vị đế vương tương lai thì cũng đáng giá.

Bất quá mọi chuyện đều ngược với ý nghĩ của hắn, Hoàng thái tôn không đáng để hắn phải hy sinh như vậy.

Một số quan viên thấy tình cảnh của Hình Văn Danh, trong lòng cũng thầm lo lắng, hôm nay là Hình Văn Danh nhưng ngày mai có thể là bọn họ.

Đừng xem Hoàng thái tôn đối với bọn họ bây giờ rất tốt nhưng ai có thể cam đoan hắn không trở mặt, Hình Văn Danh trước mặt chính là minh chứng sống động nhất.

Lúc này một viên quan Đô sát viện đã an bài thuộc hạ mang hình cụ đi vào.

Hình Văn Danh lúc này mới tỉnh ngộ, hoảng sợ nói: "Thái tôn điện hạ, người muốn làm gì? Muốn bức cung sao?"

Hoàng thái tôn bị ánh mắt Hình Văn Danh làm cho mất tự nhiên, vội quát lớn: "Trên công đường không phải là nơi ngươi làm càn, tội danh của ngươi đã rành rành, nếu ngươi không nhận tội thì ta tự nhiên phải dùng hình."

"Người đâu, chuẩn bị hành hình." Đừng thấy vẻ mặt Hoàng thái tôn bình tĩnh, thực ra trong lòng hắn cũng khẩn trương, Hình Văn Danh dù sao cũng là tâm phúc của hắn, chuyện hôm nay cũng là miễn cưỡng phải làm, thậm chí ngay cả thuộc hạ của hắn vì việc hôm nay mà thay lòng đổi dạ, bất quá ngoại trừ tru sát Hình Văn Danh thì không còn biện pháp nào nữa.

"Tạo nghiệt quả nhiên bị quả báo." Hình Văn Danh thở dài trong lòng một tiếng, chuyện hôm nay ai cũng mong hắn chết, chỉ có hắn chết đi thì mới hoàn thành đợt thanh tra. Lúc này không ai nói chuyện với hắn, cũng không ai vì hắn xuất đầu.

"Điện hạ, ta nhận tội." Hình Văn Danh ngẩng đầu lên nhìn Hoàng thái tôn.

Hoàng thái tôn từ ánh mắt của Hình Văn Danh đã nhận thấy vẻ cừu hận của hắn, nhíu mày thở dài một tiếng: "Sao ngươi không nói ra sớm."

Sau đó hắn phất tay: "Đem tất cả hình cụ ra ngoài."

"Hình Văn Danh, ai cũng biết ngươi là người của bổn cung, vốn ta muốn bảo hộ cho ngươi nhưng chuyện ngươi làm ra không thể xá tội được."

Hình Văn Danh gật đầu: "Ta biết."

"Ây, ngươi biết là tốt." Hoàng thái tôn tựa hồ có chút đau khổ: "Nói đến cũng là ta hại ngươi, nếu ta kịp thời phát hiện, nếu ta nghiêm khắc giám sát Hộ bộ thì sẽ không có chuyện ngày hôm nay, trong chuyện này ta cũng có một phần trách nhiệm, ta sẽ chủ động thỉnh tội với hoàng gia gia."

"Vô sỉ, hèn hạ, tiểu nhân." Nhìn sắc mặt dối trá của Hoàng thái tôn, Hình Văn Danh căm hận chửi đổng trong lòng, tiếc là đã quá muộn.

"Điện hạ, Hình Văn Danh một mình phạm tội, không quan hệ đến người khác, đương nhiên cũng không liên quan đến điện hạ, cũng không quan hệ đến gia tộc tội thần, thỉnh xin người nghĩ biện pháp bảo toàn cho gia tộc của tội thần. Hình Văn Danh cho dù đến âm tào địa phủ cũng cảm kích người vô cùng."

Hoàng thái tôn khẽ run lên, khó chút khó xử.

Kỳ thật Hoàng thái tôn cũng không phải là người quá tuyệt tình, chỉ là hắn đã rõ ràng ý tứ của Lão hoàng đế, Hình Văn Danh tội danh đầy trời, không thể tha thứ, huống hồ hắn cũng nhìn ra Lão hoàng đế lần này cố ý giết Hình Văn Danh, sát kê dọa khỉ. Muốn gia tộc của Hình Văn Danh an toàn thì tuyệt không có khả năng.

Hoàng thái tôn thở dài một tiếng: "Ngươi cứ nhận tội đi, chuyện gia tộc ngươi, ta sẽ cố hết sức."

Hình Văn Danh thoáng do dự một chút, điểm danh vào tờ khai cung.

Hoàng thái tôn lúc này mới thở phào một hơi, mình rốt cuộc đã thoát nạn, mặc dù làm cho quan viên theo Đông cung dao động nhưng kết quả dù sao cũng không thể đổi khác, bọn họ dù sao cũng không thể quay sang Yến vương được.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-952)