← Ch.0255 | Ch.0257 → |
Ầm!
Hai cổ Phật lực chí cương chí dương tiếp xúc với nhau làm cho y phục của hai người hoàn toàn chấn vỡ, rồi hóa thành vô số mảnh vải bay lượn khắp trời!
Lần giao thủ này khiến cả hai đều bị thương cả!
Nhưng Phương Vân cũng không để ý đến kinh hô của truyền nhân Phật tông, thân hình hắn thoáng một cái đã tung người chụp lấy một mảnh vải rách có màu vàng nhạt trên không trung, cũng không biết là dùng tài liệu gì để chế tạo thành.
- Hừ!
Thấy Phương Vân lờ mình đi, người trẻ tuổi thần bí hơi tức giận lên. Thân hình vừa động thì đã chuẩn bị đánh một chưởng Bàn Nhược Đại Thủ ấn về phía Phương Vân.
- Thế tử, ngươi còn không ngừng tay sao?
Một âm thanh lạnh như băng bỗng truyền vào tai người trẻ tuổi này, cùng lúc đó Phương Vân bỗng nhiên quay đầu lại dùng một ánh mắt lạnh lùng nhìn vào hắn. Trong lúc nhất thời, người trẻ tuổi này có một cảm giác là tất cả bí mật của mình đều đã bị Phương Vân nhìn thấu.
- Ha ha.
Phương Vân cười lớn một tiếng, rồi ngay lúc người trẻ tuổi phân tâm lập tức đã chộp lấy mảnh vải màu vàng trên không trung, nhìn một cái đã bay ra ngoài động.
Trên mảnh vải này vẽ lên một phần địa hình của Cửu Châu, trên mặt vải còn có một số ký hiệu trọng yếu. Chỉ nhìn qua một lần thì Phương Vân đã biết đây là một phần của tấm tàng đồ nào đó.
- Lớn mật!
Một hòa tượng mặc tăng y màu vàng bên cạnh người trẻ tuổi thấy thế thì giận quát một tiếng, lập tức đuổi theo Phương Vân.
- Không biết lượng sức mình!
Phương Vân chế nhạo một tiếng, lập tức có một tiểu Phật Đà ngưng tụ ngay lòng bàn tay. Hắn lập tức đưa bàn tay đánh xuống, tiểu Phật Đà đã biến thành Đại Lực Kim Cương Phật Đà đánh xuống tên hòa thượng đang đuổi theo.
Pho Phật Đà này vừa hiện ra thì tên hòa thượng đó lập tức cảm giác không gian chung quanh hắn đang bị chấn động, gần như phải đổ vỡ xuống.
- Không tốt! Thực lực người này quá mạnh, ta không phải là đối thủ!
Hòa thượng ý thức được mình không phải là đối thủ thì lập tức tránh sang một bên.
- Hừ! Hảo tâm cơ! Cư nhiên bị hắn lừa mất!
Người trẻ tuổi thần bí lúc này cũng đã có phản ứng lại, cười lạnh một tiếng rồi cũng đuổi theo Phương Vân. Rất nhanh, đoàn người đã lần lượt định phóng ra khỏi Sát Lục động phủ.
Sát Lục động phủ lúc này đã trở nên không an toàn nữa, bảo vật đã tới tay thì Phương Vân cũng không muốn ở lại nữa. Phương Vân lúc này vận dụng tâm pháp thiêu đốt nội lực, lóe lên mấy cái thì đã tới gần bốn gã Linh Tuệ cảnh. Ưu thế nội lực hùng hậu của Phương Vân lúc này hoàn toàn được thể hiện ra.
- Nơi này không nên ở lâu, mau đi thôi.
Một tên Linh Tuệ cảnh kêu len, sau đó bốn người nhanh chóng hướng ra ngoài mà bay. Phương Vân cũng theo sát phía sau mà ra ngoài, cùng lúc đó thì người trẻ tuổi thần bí cũng mang theo mười mấy người Sa Môn bay ra theo.
Ba phương lúc này toàn lực mà bay đi, không hề công kích lẫn nhau.
Ầm ầm!
Ngay lúc ba phương gần bay ra ngoài thì bỗng nhiên không gian chấn động dữ dội, một âm thanh lạnh như băng từ sâu trong Sát Lục động phủ truyền đến:
- Nếu đã đến thì cứ ở lại! Các ngươi đã có duyên với Sát Lục kiếm phái ta thì hãy ở lại đi!
Âm thanh vừa phát ra thì đã có một đạo kiếm khí lăng lợi từ sâu trong động phủ phá không bay ra. Đạo kiếm khí này mang theo một cỗ khí thế không gì không phá nổi ầm ầm lao tới, so với đạo kiếm khí của Cô Xạ Quận Chúa thì còn mạnh gấp trăm lần!
Chỉ là một kiếm thôi nhưng đã dễ dàng xé rách không gian ở bên ngoài Bạch Cốt sơn, nơi kiếm khí lướt qua thì không gian lập tức đổ vỡ, hiện ra một khoảng hắc ám!
Kiếm khí trong thoáng chốc đã hiện lên trên đỉnh đầu của mọi người, rồi bỗng một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, kiếm khí không ngừng biến hóa. Rồi chỉ trong nháy mắt đã phân thành hơn hai mươi cổ kiếm khí, nhẹ nhàng lung lay một cái thì đã khống chế bốn tên cường giả Linh Tuệ cảnh rồi cuốn vào trong Sát Lục động phủ.
- Ta vốn cũng muốn lưu ngươi lại. Nhưng mà, nhìn thấy ngươi xuất thủ tương trợ truyền nhân đạo thống Sát Lục kiếm phái của ta, ta lưu cho ngươi một đường.
Âm thanh này vừa phát ra thì đạo kiếm khí đã quấn lấy toàn thân Phương Vân, nhưng không hề làm tổn thương đến hắn mà ngược lại nâng hắn lên đưa ra ngoài Bạch Cốt sơn. Ngay lúc bay ra khỏi động khẩu thì Phương Vân thấy cách đó không xa, những người Sa Môn đã tụ tập lại xung quanh người trẻ tuổi, những người này đem tất cả nội lực truyền vào trong người của vị truyền nhân Phật tông này.
Lúc này thì lòng bàn tay của người trẻ tuổi mở ra, Phương Vân liền nhìn thấy có một viên xá lợi nho nhỏ từ lòng bàn tay hắn bay lên. Xá lợi phát ra Phật lực có kim quang rực rỡ, từ trong Phật lực hiện ra vô số Phật Đà có tướng hình trang nghiêm, quay trung chung xá lợi màu vàng đang xoay tròn.
- Xá lợi Phật môn! Hừ!
Theo tiếng hừ lạnh đó thì một đạo kiếm khí vô cùng lăng lợi đã chém xuống, làm cho không gian chung quanh xá lợi đó hóa thành vô số mảnh vụn. Cảnh tượng cuối cùng mà Phương Vân nhìn thấy đó là người trẻ tuổi cùng những người Sa Môn rơi vào trong một màn tối rồi biến mất đi!
- Cường giả thần bí của Sát Lục kiếm phái tuy lợi hại, nhưng sợ rằng còn lưu bọn họ không được!
Cũng không hiểu vì sao trong lòng Phương Vân lại hiện lên suy nghĩ này: Một kiếm kia sợ rằng còn chưa làm gì được người truyền nhân Phật tông cùng mười mấy tên Sa Môn kia. Còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì đã thấy dưới chân đụng vào mặt đất, Phương Vân biết mình đã được đưa ra ngoài động.
Ầm Ầm!
Trong hư không truyền đến một hồi rung động, rồi bỗng nhiên có một mảnh không gian khổng lồ bị bẽ gãy. Chỉ chốc lát sau đã nổ biến mất không còn gì nữa.
- Chắc tên cường giả của Sát Lục kiếm phái đã phong tỏa lối đi vào không gian của Sát Lục động phủ rồi.
Phương Vân híp mắt lại, nhanh chóng suy nghĩ:
- Đại tông phái thời thượng cổ quả nhiên không ai đơn giản cả! Bây giờ nhìn lại thì sợ rằng trường phong ba vừa rồi chính là được chuẩn bị cho Cô Xạ Quận Chúa. Khảo nghiệm này, thứ nhất là để khảo nghiệm nàng có tư cách thừa kế đạo thống Sát Lục kiếm phái hay không, thứ hai là vì nàng mà chọn lấy một nhóm bộ hạ trung thành cho riêng nàng ta! Lần sau gặp mặt, sợ rằng Cô Xạ Quận Chúa này sẽ biến thành một nữ hoàng giết chóc mất!
Phương Vân lắc đầu, trước khi trọng sinh thì thế giới mà hắn biết vô cùng đơn giản. Nhưng sau khi trọng sinh, tu luyện võ đạo rồi thì hắn mới biết cái thế giới này vô cùng phức tạp!
- Cho dù như thế nào đi nữa thì sau khi kết lấy nhân tình này, sau này Sát Lục kiếm phái cũng sẽ không làm khó ta nữa!
Phương Vân xác định phương hướng một chút thì liền bay về phía Mãng Hoang.
Trong Sát Lục động phủ.
Lúc này trong Sát Lục động phủ thì Cô Xạ Quận Chúa đang ngồi quỳ gối trước một đại môn bằng đồng xanh cao vun vút, trên đại môn này có khắc phù điêu của vạn kiếm. Khi đại môn mở ra thì lộ ra một khe hỡ, sau khe hỡ đó có khí tức của một người khác.
- Đệ tử ra mắt chưởng giáo sư tôn!
Cô Xạ Quận Chúa cúi đầu xuống, thần thái cực kỳ nhún nhường, cung kính!
- Ừ!
Tồn tại thần bí sau đại môn đồng xanh kia khẽ gật đầu:
- Ngươi làm không tệ, ta rất hài lòng! Từ bây giờ, ngươi chính là truyền nhân chính thức đạo thống Sát Lục kiếm phái ta!
Cô Xạ Quận Chúa nghe vậy thì mừng rỡ. Từ lúc tranh đoạt thì nàng đã biết đây là một khảo nghiệm bày ra dành sẵn cho nàng. Ở trong quá trình này, nàng không thể phục dụng bất cứ đan dược nào của kiếm phái. Hơn nữa, trong mấy tờ cuối cùng của Sát Lục kiếm phái cng đã sớm nhắc đến là trừ một bộ chiến giáp dành cho người thừa kế thì nàng không thể động đến bất cứ vật gì nữa!
Lúc bắt đầu thì nàng vẫn không tán thành việc làm này, nàng vốn cho rằng cuộc khảo nghiệm này là ngăn cản những người này đạt được bảo tàng của Sát Lục kiếm phái trong đại điện, cho nên khi thấy cấm chế bị công phái thì nàng vô cùng tuyệt vọng! Nhưng mà bây giờ nàng đã biết rồi, cuộc khảo nghiêm này không phải ngăn cản những cao thủ tông phái này mà là sinh tồn! Làm người thừa kế đạo thống của Sát Lục kiếm phái thì trước hết nàng phải sống sót trong cuộc tranh đấu này, sau đó mới có tư cách thừa kế đạo thống của tông phái!
Trong bất kỳ lúc nào, người thừa kế đạo thống Sát Lục kiếm phái cũng phải có năng lực sinh tồn, trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng phải là người đứng sau cùng!
- Trước khi ngươi đạt đến Thiên Tượng cảnh thì ngươi đừng rời khỏi nơi này! Sau này, chờ khi ngươi chân chính đạt được truyền thừa của Sát Lục kiếm phái ta thì mới được rời khỏi Bạch Cốt sơn này. Lúc đó ngươi có thể chân chính đi lại trong thiên hạ, tham dự tranh đoạt! Mà những người này, sau này sẽ là bộ hạ trung thành nhất của ngươi!
Tên cường giả thần bí này lạnh nhạt nói.
Dường như là đáp lại lời nói của hắn, vô số bóng người đứng ở phía sau Cô Xạ Quận Chúa đang mặc Sát Lục chiến giáp quỳ rạp trên mặt đất, hô to nói:
- Tham kiến tông chủ!
Những người đứng đầu chính là bốn tên cường giả Linh Tuệ cảnh lúc nãy. Chẳng qua lúc này, mắt của bọn hắn đầy hàn quang, nét mặt tràn đầy sự hưng phấn! Rõ ràng là những chiến sỹ thành kính nhất của Sát Lục kiếm phái!
- Tranh đoạt? Chưởng giáo thứ tội cho đệ tử ngu dốt, không rõ phải tranh đoạt cái gì ạ!
Cô Xạ Quận Chúa mở miệng nói.
Nàng dù sao cũng xuất thân từ hoàng thất, thân phận cao quý. Mặc dù vô cùng sợ hãi vị thần bí sau cánh cửa đó, nhưng nàng vẫn lưu lại bản tính của chính mình.
- Những chuyện này ngươi không cần hỏi. Chờ đến thời điểm đó thì tự ngươi sẽ biết thôi!
Chưởng giáo chí tôn sau cánh cửa mở miệng nói.
- Vâng, đệ tử hiểu.
Cô Xạ Quận chúa cao giọng nói.
- Ừ, chuyện này ngươi có biết thì cũng không có lợi, không biết vẫn là tốt hơn. Đây là lần đầu tiên chúng ta trao đổi, nếu ngươi có vấn đề gì thì cứ mở miệng nói đi. Trừ vấn đề này thì ta sẽ trả lời tất!
Người này nói.
Được sự cho phép của cường giả thần bí, Cô Xạ Quận chúa thở phào nhẹ nhỏm, hơi trầm tư một lúc rồi nàng lập tức nói:
- Chưởng giáo, ta nhớ lúc bọn họ tranh đoạt có xuất hiện một tấm tàng đồ. Tấm tàng đố này là vật của Sát Lục kiếm phái chúng ta, tại sao chưởng giáo lại để cho họ lấy đi?
- Cái này thì ngươi sai rồi, tấm tàng đồ này không phải là của Sát Lục kiếm phái chúng ta, mà là Sát Lục kiếm phái chúng ta chiếm được trong bảo khố của Phật tông từ thượng cổ. Tất cả mọi người đều biết là Phật Chủ của Phật tông - Thích Già Văn Mưu Ni có thực lực ngang với Tam Hoàng, mà rất có ít người biết dưới vị Phật Chủ này còn có bảy vị Cổ Phật. Bảy vị Cổ Phật này mặc dù không cường đại như Thích Già Văn Mưu Ni nhưng Phật Chủ Thích Già Văn Mưu Ni có thể cường đại được chính là nhờ bảy vị Cổ Phật này.
- Theo tin đồn thì Phật Chủ Thích Già Văn Mưu Ni trước lúc rời trần thế thì đã có lưu lại hậu chiêu, đem di hài của cùng tuyệt học của các vị Cổ Phật này chia thành bảy chỗ. Chỉ có tìm kiếm được đạo thống của bảy vị Cổ Phật này thì mới kế thừa được đạo thống của Phật Chủ. Mà trên tấm tàng đồ đó có đầu mối tương quan đến bảy vị trí đó. Vật đó thuộc về Phật tông, mà Phật tông lại tương khắc với Sát Lục kiếm phái chúng ta, hơn nữa tấm tàng đồ này còn được số mệnh của Phật Chủ bao phủ, cho nên có ở lại Sát Lục động phủ cũng chỉ là họa mà không phải là phúc, ảnh hưởng đến kế hoạch chúng ta. Vì thế, lúc nãy ta mới để cho truyền nhân Phật tông lấy đi!
← Ch. 0255 | Ch. 0257 → |