Vay nóng Tinvay

Truyện:Hoàng Tộc Đại Chu - Chương 0442

Hoàng Tộc Đại Chu
Trọn bộ 1166 chương
Chương 0442: Rung Động
0.00
(0 votes)


Chương (1-1166)

Siêu sale Lazada


Phương Vân thấy thế, cũng không kinh ngạc, chỉ mỉm cười nói: "Mượn câu nói của ngươi vậy, ngươi cao hứng quả sớm rồi".

"Oanh!"

Trong ngực Phương Vân chấn động, vô số tiểu nhân ngũ sắc ấy bị hóa thành khói bụi, bị hắn dùng lực lượng cuồng bạo chấn ra bên ngoài cơ thể, trực tiếp làm cho những tiểu nhân ấy nát bấy.

Ở bảy mươi hai tầng Địa sát thế giới, hắn đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm, lúc này lấy ra đối phó với Thiên Ma của Thiên Cương thế giới, đương nhiên không phải là vấn đề.

Sau khi đã chấn những tiểu nhân ấy ra ngoài cơ thể, bàn tay của Phương Vân lập tức hóa thành một bàn tay to khổng lồ, chụp lấy bàn tay khổng lồ đang vồ xuống đầu của hắn kéo mạnh về phía sau, chụp lấy Thiên Ma cao khoảng một thước, vẻ mặt đầy kinh khủng.

"Chạy mau!"

"Đại vương bị bắt!"

"Tên nhân loại này quả cường đại, tinh thần hạch tâm của hắn căn bản là công phá không được!"

Từng đạo ý niệm yếu ớt vang lên trong không trung, tất cả tiểu nhân ngũ sắc bắt đầu bò chạy tứ tán!

"Tinh thần và ý chí của ngươi, tại sao lại cường đại như vậy, trăm vạn Thiên Ma còn có thể thôn phệ được tinh thần lực của cường giả cấp Thiên Tượng, nhưng lại không thôn phệ được tinh thần lực của ngươi".

Tên thủ lĩnh Thiên Ma này kêu lên thân thể giãy dụa kịch liệt, cố gắng giãy thoát khỏi tay của Phương Vân...

"Ngàn vạn Âm Ma, Địa Ma còn không thể làm gì được ta, huống chi chỉ là loại trăm vạn Thiên Ma, ngươi công kích tâm linh, ta còn có chút cố kỵ, nhưng giao thủ chính diện, loại Thiên Ma như ngươi thật sự còn đáng thương hơn cả một con kiến hôi, hiện tại ngươi có thể chết".*

Phương ý ân thản nhiên nói, trong lòng hắn rất rõ ràng, hắn ăn Hóa Long Thảo, tinh thần lực ngưng kết lại không gì sánh bang, còn mạnh hơn rất nhiều so với võ giả cấp Thiên Tượng bình thường, thủ lĩnh Thiên Ma hiện nay, dựa theo tiêu chuẩn của võ giả bình thường mà đổi phó hắn, cho nên thất bại là tất nhiên.

"Chờ một chút, chờ một chút..." Thủ lĩnh Thiên Ma trên đầu đội vương miện, thoại nhìn có vẻ rất giong quốc vương hét lớn, trên trán chảy mồ hôi lạnh không ngừng: "Đừng, ta có thể nói cho ngươi biết rất nhiều bí mật, ví dụ, ta biết chuyện của hai tỷ muội Tạ Phiên Phiên và Tạ Phiên Nhiên!"

"Ồ?" Trong mắt của Phương Vân hiện lên một tia kỳ dị:"Nói đi, là chuyện gì?"

Thủ lĩnh Thiên Ma thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội nói:

"Thiên Cương thế giới cũng không tự nhiên sinh ra, tất cả đều có căn cứ, nữ hài trong trí nhớ của ngươi trước đây đã từng đến Thiên Cương thế giới, cái này khẳng định không sai, chỉ cần võ giả nhân loại bước vào đây, lập tức sẽ để lại tin tức cho ta, đồng thời tất cả Thiên Ma đều biết.., tuy rằng ta không biết tất cả xảy ra thế nào, nhưng các nàng là tỷ muội bình thường, cái này không cần nghi ngờ".

Điều tên này biết, rõ ràng cũng là có hạn.

"Vậy đại ca của ta? Nếu như tất cả trong Thiên Cương thế giới đều cần phải dựa vào hiện thực, vậy đại ca của ta có phải đã từng đặt chân đến Thiên Cương thế giới không?"

Phương Vân mang theo một tia mong mỏi hỏi.

"Không có!" Thủ lĩnh Thiên Ma lắc đầu, lập tức nói: "Những cái ta biết đều đã nói rồi, linh hồn của nữ tử kia căn bản là không hề tiến đến đây, ta chỉ là một Thiên Ma bình thường, tấn công võ giả đến đây là bản năng của ta, nếu không có ta, thì những Thiên Ma khác cũng sẽ tấn công ngươi, cầu xin ngươi tha cho ta!"

Thủ lĩnh Thiên Ma tự nhiên lại sinh ra một ý chí cầu sinh mãnh liệt vô cùng.

Phương Vân cười nhạt: "Thật ra giết hay không giết ngươi cũng không sao cả, dựa theo lòi ngươi nói, đây là bản năng của ngươi, nhưng mà đáng tiếc, ngươi ngàn lần không nên, vạn lần không nên đem đại ca mà ta kính trọng nhất lôi vào cuộc, lại còn biến thành cái dạng này nữa, chỉ bằng điểm này, ta thật sự không tha cho ngươi được".

Bàn tay nắm chặt lai, và Thiên Ma lập tức nổ thành bụi phán trong tay của Phương Van.

"Gầm!..."

Phương Vân bỗng nhiên thở ra một hơi, cả người hóa thành một đạo cầu vồng phóng lên cao, hướng đến nơi cao nhất trong Thiên Cương thế giới, cũng không biết là đã đi bao lâu, và Phương Vân rốt cuộc đã đụng phải một màng sáng ngũ sắc, hắn không cần suy nghĩ nhiều, trực tiếp phá tan màng sáng này, đi vào thế giới của tầng thứ hai.

Một cảnh tượng quen thuộc hiện ra ngay trước mắt, sau khi tiến vào thế giới tầng thứ hai của Thiên Cương. Phương Vân đột nhiên phát hiện ra minh đã về đến Tứ Phương Hầu phủ, nơi nơi đang giăng đèn kết hoa.-A ~

"Hầu gia hồi phu, hầu gia hồi phủ!

Bọn nha hoàn hưng phấn kêu lên những âm thanh hoan nghênh, và truyền đi khắp nơi trong phủ.

"Vân nhi, con rốt cuộc đã về, mau đến gặp phụ thân của con đi!"

Một giọng nói quen thuộc vang lên bên trong đại đường.

Trong lòng Phương Vân thở dài một hơi thật sau, bỗng nhiên chợt quát một tiếng, chấn nát tất cả Tứ Phương Hầu phủ thành bụi phấn trước khi Hoa Dương phu nhân do Thiên Ma biến ảo đi ra.

Thiên Ma quả thật rất khó giải quyết, quả thật còn khó chơi hơn cả Âm Ma, Địa Ma nhiều, cho dù Phương Vân biết rõ, những cái này đều là do Thiên Ma biến hóa, nhưng muốn hắn đánh chết mẫu thân trong ảo cảnh thì loại chuyện này, hắn không thể làm được, cho nên. Phương Vân chỉ có thể thổi sạch phủ đệ này trước khi mẫu thân lộ diện.

Phương Vân cảm thấy rằng lực lượng của mình tiêu hao rất nhanh, hắn rốt cục đã hiểu rõ, vì sao Thiên cương thế giới lại hung hiểm hơn Địa Để thế giới.

Là người, sẽ có kẽ hở tâm hồn, cái này không hề liên quan đến ý chí kiên định, thuần túy là kẽ hở trong tình cảm, bất luận là người nào trong lòng cũng có cả, mà Thiên Ma thì có thể dựa vào kẽ hở này để tạo ra ảo cảnh và tiến hành công kích.

Thiên Ma sáng tạo ảo cảnh là thiên phú, cũng là bản năng. Ảo cảnh do chúng tạo ra chân thật quả mức, cái cảm giác này, giống như tận tay giết chết người thân vậy, tận tay phá đi thứ quý giả nhất vậy! Cái cảm giác này cực kỳ không tốt!

Âm Ma, địa Ma tấn công là đao thật thương thật, còn đòn tấn công của Thiên Ma lại không hình không tiếng, không đánh mà thắng, trực tiếp công kích vào tâm của con người.

Giết người trong vô hình.

Chấn vỡ một ảo cảnh, cần tiêu hao năng lượng rất lớn, mà Phương Vân không muốn để năng lượng lãng phí tại một nơi như thế này, nhưng mà không có cách nào khác, tinh thần là thứ quan trọng nhất trong nội tâm của Phương Vân hắn không có khả năng làm ra việc không có nhân tính này, cho dù là ở trong ảo cảnh!

"Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy, mấy tên Thiên Ma không ngừng tạo ra ảo cảnh, mình sợ rằng không vượt qua được mấy tầng thì năng lượng đã hết sạch, nhưng nếu không phá vỡ ảo cảnh, thì phải làm ra việc không còn tính người trong ảo cảnh, nếu sự kiên trì trong nội tâm mà bị bỏ qua, thì ý chí sẽ bị đổ nát trong nháy mắt, và còn mất nhiều hơn việc phá hủy ảo cảnh nữa! Nhất định phải nghĩ biện pháp mới được".

Trong lòng Phương Vân cân nhắc không thôi, thế giới của Thiên Cương tuy rằng chỉ có ba mươi sáu tang, thiên Ma trong đó tuy rằng không thấy lợi hại, nhưng Phương Vân có cảm giác rằng còn khó đối phó hơn bất luận tình huống nào mà mình gặp phải.

Hai mắt Phương Vân nhắm lai, trong đầu hiện lên đủ suy nghĩ, sau một lát, hắn hét lớn một tiếng, thân hình nhoáng lên hóa thành một pho tượng phật đà:

"Phật lực vốn là cương chính, có thể bài trừ âm tà vật, dùng thử xem sao!"

Phương Vân không có lý giải nhiều về phật tông, đây là lần đầu tiên vận dụng phật lực để đối phó Thiên Ma, cũng không biết có tác dụng hay không.

"Đại Lực Kim Cương Phật Đà!"

Chỉ nghe một câu phật hiệu vang lên, và một pho tượng cồ phật thật lớn, phát ra vầng hào quang đại biểu cho nghị lực và trí tuệ ngồi ngay thẳng trên không trung, không hề nhúc nhích.

"Kim!" "Cương!"

Tay của phật đà hợp nhất, niệm động thiện xướng lực của phật môn phật lực chấn động không gian, những phật lực này liền hóa thành một đám phật đà, những phật đà này mặc tăng bao, hai tay chắp lai, thần thái thành kính, mang theo phật lực bay đi, lơ lửng chung quanh, đi đến cho nào thì tất cả Thiên Ma đều kêu lên thảm thiết, tất cả ảo cảnh đều bị nghiền nát._.

"Phật lực tự nhiên lại có tác dụng với Thiên Ma lớn như vậy!"

Tâm thần của Phương Vân đại định, thân thể nhoáng lên, lợi dụng hình thái của phật đà để hướng lên tầng cao của Thiên Cương thế giới.

"Ơ... A..."

Hai nữ tử dáng người nổi bật, yêu kiều thướt ta, trong miệng phát ra những tiếng rên ri mê người, không ngừng vươn tay ngoắc lấy Phương Vân: "Mau đến với chúng thiếp đi!"

"Chịu khổ như vậy, cũng nên sớm giải thoát một chút đi".

Bàn tay to của Phương Vân hóa thành trảo, lập tức chụp lấy hai nữ tử ấy, đồng thời còn niệm phật môn thiện xướng, khoảng không xung quanh liền bị phật lực làm cho chấn động, thiên Ma ngũ sắc toàn bộ đều bị đánh chết.

"Đại Lực Kim Cương Phật Đà!"

Từng tiếng phật hiệu vang lên, và Phương Vân không ngừng đi qua mỗi tầng thế giới, càng lên cao, thực lực của Thiên Ma càng mạnh, lúc ban đầu là những tiểu nhân ngũ sắc không rõ diện mạo, nhưng mà càng lên cao, thì những tiểu nhân này càng có ngũ quan rõ ràng hơn khí tức cũng tăng mạnh lên, và cũng cao lớn hơn.

Ba tầng, bốn tầng, năm tầng, sáu tầng...

Khi Phương Vân tiến vào tầng thứ sau, thì trước mặt xuất hiện một tòa thành màu vàng rất lớn, trên thành có vô số kim giáp thân nhân đang tuần tra.

"Đại Lực Kim Cương Phật Đà!"

Phương Vân niệm Thiện Xướng, chuẩn bị chấn nát ảo cảnh này, nhưng không ngờ bốn phía chẳng có gì thay đổi cả, nhưng đã làm cho những kim giáp thần nhân bên trong Hoàng Kim thành ấy phát hiện ra dị trạng, lập tức ồn ào lên.

"Cái này không phải ảo cảnh, mà là thật!"

Phương Vân đầu tiên là ngẩng ra, sau đó lập tức có phản ứng, cái này cũng giống như trong Địa sát vậy.

"Người nào đám gây chuyện tại Hoàng Kim thành, muốn chết!"

Một đám mây vô tận xuất hiện trên bầu trời và một bàn tay khổng lồ còn to hơn cả tòa thành chui ra từ trong mây, chụp về hướng của Phương Vân.

"Tên yêu ma này cũng có chút bản lĩnh!"

Thân hình Phương Vân nhoáng lên, trực tiếp biến thành Thần ma chỉ chưởng còn lớn hơn nữa, chụp lên trên bầu trời, trong trạng thái không bị thân thể hạn chế như vậy, chỉ cần tinh thần lực đủ cường đại thì có khả năng biến lớn tùy tiện.,

"Ầm ầm!"

Bàn tay thành trì bị Phương Vân bóp chặt, trên tầng mây, một gã kim giáp cao hơn mười trượng tay đang đỡ thiết tháp, lảo đảo như sắp ngã khỏi đám mây. Phương Vân không nói nhiều lời, một chưởng bóp chết tên tướng quân kim giáp nay, sau đó, bàn tay to đập mạnh xuống, chỉ nghe một tiếng ẩm ầm lớn, cả tòa thành đã trở thành một phế tích, toàn bộ trong thành đều hóa thành bột phấn.

Thân thể nhoáng lên. Phương Vân đang muốn lao đến tầng thứ bảy của Thiên Cương, thì đột nhiên cảm thấy tâm thần rung động, hình như tay chân bị lay động vậy.

"Thân thể rung động, có người động vào thân thể của mình!"

Trong lòng Phương Vân cả kinh, thân thể và linh hồn có một liên hệ vô hình, trong tình huống này, thân thể của hắn đang xảy ra vấn đề, cho nên linh hồn mới sinh cảm giác này.

"Thân thể của mình giấu trong Thiên địa vạn hóa chung, lẽ nào Thần Cung của Đại Doanh châu đã phát hiện ra Thiên địa vạn hóa chung giấu dưới khe ngầm?"

Trong lòng Phương Vân căng thẳng, không còn muốn đột phá ba mươi sáu tầng thế giới của Thiên Cương nữa, trong trình tự võ đạo, nếu võ giả mà bị hủy thân thể, thì trên cơ bản cũng là hồn tiêu phách tán rồi.

"Ầm ầm ầm!"

Hư không rung động. Phương Vân hóa thành một đạo cầu vồng, liên tiếp vượt qua sáu tầng thế giới, trở về trong bản thể.

"Gầm!..."

Ý thức trở về cơ thể, một tiếng rống từ nguyên thủy, hồng hoang và thô bạo truyền từ xa đến, trong tiếng rống ấy hàm chứa một lực lượng đáng sợ, toàn bộ mặt đất và Thiên địa vạn hóa chung đang chôn sâu trong mạnh đất cũng bị cô lực lượng này làm cho lay động.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1166)