← Ch.0534 | Ch.0536 → |
Hơn nữa nhân loại cùng mãnh thú đã có ước định thời thượng cổ, sau khi đạt tới Linh cảnh sẽ không ra tay đối với kẻ yếu song phương, chẳng lẽ con mãnh thú này cũng giống như Lâm Lạc, là một kẻ vô pháp vô thiên?
- Lôi Đình thú!
Trên mặt Đường Điềm biến sắc, thay đổi thận trọng.
- Ngang...
Bọn họ thấy được con mãnh thú, mãnh thú cũng đã phát hiện được bọn họ, lập tức phát ra tiếng rít gào trầm trầm, trong ánh mắt chớp động vẻ cẩn thận, dù sao ba đối thủ đều là cấp bậc Linh cảnh!
- Lôi Đình thú thì thế nào?
Đường Điềm vẫn còn vẻ khiếp sợ, nói:
- Lôi Đình thú chính là viễn cổ thần thú, huyết mạch vô cùng cao quý, sinh ra đã là Thích Biến cảnh, chỉ cần thành niên thì đạt tới Chủ Linh cảnh!
- Cái gì?
Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đều kinh hô.
Chỉ cần thành niên thì đạt tới thập bộ Linh cảnh, đây chẳng phải chỉ cần tu luyện thêm một chút thì phá tan được bước cuối cùng, tiến vào Thần cảnh sao?
Hơn nữa mới sinh ra đã là Thích Biến cảnh, con mãnh thú này bất quá có tu vi Không Linh cảnh, chẳng phải nói nó mới sinh ra còn chưa bao lâu? Trời ạ, mãnh thú nghịch thiên như vậy, từ nhỏ phải chăng được thượng thiên sủng ái?
- Thần thú càng cường đại thì huyết mạch càng khó truyền thừa, truyền thuyết Lôi Đình thú đã sớm bị diệt sạch thời viễn cổ, không thể tưởng được hôm nay còn nhìn thấy một con!
Đường Điềm đã khôi phục vẻ nghịch ngợm của nàng, càng nói càng hưng phấn:
- Con Lôi Đình thú này tuyệt chưa vượt qua bốn tuổi, ta dám đánh cuộc!
Bốn tuổi?
Khi Lâm Lạc còn bốn tuổi thì còn đang chơi bùn, nhưng con mãnh thú này không ngờ đã trở thành tồn tại cường đại nhất trên đời này.
- Nhưng với hoàn cảnh thiên địa bây giờ, con mãnh thú kia làm sao tiến vào Linh cảnh?
Lâm Lạc nhướng mày.
- Đại phôi đản, ngươi thật sự không có kiến thức!
Đường Điềm liên tục lắc đầu, thái độ như chỉ dạy:
- Ngươi có biết Lôi Đình thú cần bao lâu mới có thể ấp trứng đi ra không? Ít nhất cần mười vạn năm! Ở trong quá trình này, vỏ trứng sẽ hấp thu thiên địa linh khí, đợi khi Lôi Đình thú ấp ra sẽ làm thịt vỏ trứng, lập tức thành Thích Biến, thậm chí là Linh cảnh!
Vừa nói như thế trong lòng Lâm Lạc chợt cân bằng hơn rất nhiều, tuy rằng loại thú dữ này lớn dần tuyệt đối là nghịch thiên, nhưng cần nở trứng cũng tốn mười vạn năm! Nếu cho hắn đủ mười vạn năm thời gian, hắn đủ sức bước vào Chủ Linh cảnh, đập vào đỉnh phong võ đạo!
- Ngao...
Lôi Đình thú thấy ba người Lâm Lạc chỉ lo bàn tán, cực kỳ giận dữ, phát ra tiếng gầm nhẹ. Ý thức lãnh địa của mãnh thú rất nặng, đối với ba người Lâm Lạc xâm nhập con mãnh thú kia đã có vẻ rất khắc chế.
Đây là lần cảnh cáo cuối cùng.
Lâm Lạc không khỏi kỳ quái, hỏi:
- Mãnh thú không phải tiến vào Linh cảnh thì biết học tiếng người rồi sao?
- Ngu ngốc, có thể học nhưng không nhất định muốn học ah, ai quy định sau khi mãnh thú tiến vào Linh cảnh thì phải đi học tiếng người?
Đường Điềm lắc đầu liên tục, lui ra sau một chút:
- Con gia hỏa kia sắp bão nổi!
Quả nhiên thấy ba người Lâm Lạc không chịu thối lui, toàn thân Lôi Đình thú lóe đầy điện quang, trên trán hình thành một điện cầu thật lớn, vung đầu, điện cầu liền hướng ba người Lâm Lạc bay qua.
- Lĩnh vực?
Lâm Lạc cả kinh, Lôi Đình thú đem thiểm điện lĩnh vực áp súc mà thành, nếu không phải hắn học xong chiêu này, bỗng nhiên gặp được không phải bị thiệt thòi lớn!
Hắn hừ nhẹ một tiếng, đồng dạng trên tay phải hình thành Thiểm Điện quyền, hướng điện cầu oanh tới.
Tư tư tư!
Điện mang nổ loạn, sau một trận giằng co ầm ầm vỡ vụn, lại biến thành cục diện không phân biệt trên dưới. Nhưng lúc này mới là công kích thăm dò của Lôi Đình thú, vẫn không thể suy đoán ai cường đại hơn.
- Mặc kệ nó nói được tiếng người hay không, tàn sát nhiều thành thị như vậy chỉ vì thỏa mãn miệng của nó, đáng chết!
Lâm Lạc thét dài một tiếng, hướng Lôi Đình thú đánh tới.
- Ngao...
Đầu viễn cổ thần thú thấy Lâm Lạc dám khiêu chiến nó, phát ra một tiếng rống to, trong vòng ngàn dặm người hay thú đều kinh hãi hoảng sợ, lập tức phủ phục xuống dưới!
- Ân?
Lâm Lạc đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.
Khi Lâm Lạc còn ở Liên thành Lâm gia, từng cùng nhóm người Lâm Thiên Vũ đến Thiên Lạc sơn mạch lịch lãm, sau một lần động đất Ngân Mang tìm được di phủ của Trương Tiểu Bạch, lấy được ba giọt Không Linh Thạch Nhũ.
Nhưng sau đó từng có một tiếng thú rống thông thiên vang lên, thiếu chút nữa đã đem Lâm Lạc, Lâm Dao Hương cùng Ngân Mang trực tiếp đánh chết! Lúc ấy Lâm Lạc cũng không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng tiếng thú rống kia hắn luôn luôn ghi tạc trong đầu.
Giống nhau như đúc!
Đường Điềm nói Lôi Đình thú này bất quá mới bốn tuổi, vậy thì thật trùng hợp với tình huống lúc đó – sau khi động đất, trứng thần thú bị chôn giấu dưới đất không biết bao nhiêu năm rốt cục đã xuất hiện, ấu thú rất nhanh nở trứng, vừa ra đời thì rống to, thiếu chút nữa đem hai người Lâm Lạc cùng Ngân Mang đánh chết!
Tính ra Lâm Lạc cùng con viễn cổ thần thú kia đã sớm kết thù!
Có câu nói cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, huống hồ đầu thần thú kia không biết đã tàn sát bao nhiêu dân chúng vô tội, đã khơi dậy sát ý của Lâm Lạc tràn đầy! Đây là viễn cổ thần thú, thời kỳ kia bách tộc thịnh vượng, khẳng định còn chưa chế định ra hiệp ước không thể ra tay đối phó với kẻ thấp hơn mình!
Oanh! Oanh! Oanh!
Một người một thú triển khai chiến đấu kịch liệt, Lâm Lạc vô cùng phẫn nộ, đã sớm mở ra song lĩnh vực, hình thành hai lĩnh vực quyền. Linh căn của hắn tuy rằng không tốt, nhưng lĩnh ngộ trong võ đạo đã nổi tiếng, chỉ vài ngày đã có thể đem lĩnh vực áp súc tới mức tương đương Lam Hỏa lĩnh vực.
Đừng xem ở thể tích không sai biệt bao nhiêu, nhưng luận uy lực Thanh Mộc lĩnh vực quyền cùng Thiểm Điện quyền cường đại hơn Lam Hỏa lĩnh vực không biết bao nhiêu lần! Dù sao Lam Hỏa chỉ là hư vực, huống hồ hỏa hệ công pháp của Lâm Lạc còn chưa đột phá tới Linh cảnh, uy lực không sao so sánh nổi.
Vận chuyển Chiến Thiên bí quyết, Lâm Lạc thiêu đốt toàn bộ chiến lực, thề cần tru diệt đầu hung vật tàn sát thật nhiều mạng người này!
Lôi Đình thú rất mạnh, sinh ra chưa được vài năm đã đạt tới Linh cảnh cấp bậc, hơn nữa trời sinh am hiểu sử dụng thiểm điện, cùng Lôi Quang Báo có quan hệ họ hàng xa, nhưng huyết mạch lại cao hơn không biết bao nhiêu!
Thay đổi là Linh cảnh cường giả khác gặp phải nó phỏng chừng đều đau đầu, nhưng Lâm Lạc lại là Thiểm Điện tộc nhân, chỉ cần lực lượng thiểm điện đừng vượt qua cực hạn của hắn thì đánh vào trên người hắn chẳng khác gì như gãi ngứa.
Đương nhiên Lôi Đình thú cũng thành thạo sử dụng thiểm điện, Thiểm Điện quyền của Lâm Lạc cũng chỉ uy hiếp có hạn đối với nó. Nhưng Lâm Lạc còn có mộc hệ công pháp đạt tới Linh cảnh, nhất thời chiếm cứ thượng phong, đem đầu mãnh thú cường đại đè nặng mà đánh.
- Ngao...ngao...ngao...
Lôi Đình thú liên tiếp bị đánh, không ngừng phát ra tiếng gầm giận dữ đau đớn, phản kích càng thêm hung hiểm. Nhưng uy lực của viễn cổ thần thú chỉ nằm trong phương diện thiểm điện, cơ bản không có hiệu quả gì đối với Lâm Lạc.
← Ch. 0534 | Ch. 0536 → |