← Ch.1117 | Ch.1119 → |
- Ngươi là...
Đào Bảo không khỏi lộ ra vẻ chần chờ, thật sự không rõ đại hán này sao sẽ xưng mình là đại ca, phải biết hắn là từ Ngân Nguyệt tinh phi thăng đi lên đấy!
Đừng nói Ngân Nguyệt tinh linh khí bần cùng, dù là linh khí sung túc thì như thế nào, Thần giới quá lớn, sau khi phi thăng khả năng có thể xuất hiện ở cùng một chỗ nhỏ đến đáng thương! Mà trong những năm hắn ở Thần giới này, cũng chưa từng có nhận thức qua một người như vậy!
Lâm Lạc mỉm cười, thân hình dung mạo bỗng nhiên cải biến, biến trở về diện mạo như cũ.
- Lâm... Lâm Lạc!
Đào Bảo khẽ giật mình, phát ra tiếng kêu kinh ngạc.
- Coi chừng!
Gã đại hán đầu trọc một quyền đánh hụt, từ sau lưng Lâm Lạc lại ra một quyền, hướng sau ót của hắn đánh tới.
- Mấy con rệp không quan trọng gì, Đào đại ca không cần lo lắng!
Lâm Lạc chém ra một quyền, nghênh hướng gã đại hán đầu trọc.
Bành!
Bốn đạo pháp tắc chi lực đồng thời phát sinh uy lực, nắm đấm của gã đại hán đầu trọc lập tức nát bấy, cũng dọc theo tay của hắn một đường khuếch tán, truyền lại đến toàn thân của hắn.
BA~, một khối Thần hạch lớn bằng hai ngón tay từ giữa không trung rơi xuống, phát ra một tiếng giòn vang.
Chết rồi!
Hách!
Hai người khác đồng thời lộ ra biểu lộ kinh hãi tới cực điểm, một quyền đuổi giết một gã Hư Thần Nhị trọng thiên, đây là tồn tại đáng sợ như thế nào? Đừng nói hai người bọn họ, coi như là lão đại của bọn hắn cũng không thể nào làm được điểm này!
Trốn! Trốn! Trốn!
Bọn hắn đồng thời rút lui, sau đó xoay người bỏ chạy, đối mặt sát tinh đáng sợ như vậy, ý niệm duy nhất của bọn hắn là chạy trốn, tồn tại này căn bản không phải bọn hắn có thể đối kháng! Mà chỉ cần chạy trốn tới địa phương nhiều người, cao thủ tọa trấn nơi này tất nhiên sẽ ngăn Lâm Lạc lại.
Đáng tiếc, Lâm Lạc lộ ra chân diện mục, thì không có tính toán để cho bọn hắn sống sót!
Không gian thuấn di!
XÍU... UU!, Lâm Lạc xuất hiện ở sau lưng một người, khởi quyền, xuất kích!
- Ah...
Người nọ phát ra một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, cúi đầu mắt nhìn nắm đấm từ trong lồng ngực xuyên thấu đi ra, bành thoáng một phát bạo liệt, lập tức hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ, chỉ còn lại có một khối Thần hạch rớt xuống.
- Không không, đừng giết ta! Đừng giết ta!
Người cuối cùng run giọng nói ra.
- Không có ý tứ, ngươi đã leo lên tử vong chi thuyền!
Thân hình của Lâm Lạc lần nữa lao tới, lại là một quyền oanh ra, bốn đạo pháp tắc chi lực dương động, hướng người nọ oanh tới.
Bành!
Người thứ ba này cũng lập tức tử vong!
Đào Bảo cùng cô gái kia đồng thời dùng ánh mắt y hệt chứng kiến quái vật nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, hoàn toàn không thể tin tưởng hắn biểu hiện ra ngoài chiến lực kinh người!
- Khục...
Đào Bảo lại bắt đầu kịch liệt ho khan, sắc mặt suy bại, bên khóe miệng tràn ra Thất Thải máu tươi, nhưng huyết rất nhạt, tựa hồ ngay cả thần tính cũng muốn biến mất.
- Đào đại ca!
Lâm Lạc liền vội vươn tay đở lấy hắn, một đạo thần thức đã tham tiến vào trong cơ thể Đào Bảo.
Hắn lập tức nhướng mày.
Ở trong cơ thể của Đào Bảo, xác thực mà nói là ở trên Thần hạch của hắn chiếm cứ một loại lực lượng cổ quái, đang không ngừng cắn nuốt lực lượng trong Thần hạch!
Thần hạch không hoại, nhưng chỉ cần rút ra lực lượng trong đó, sẽ lập tức hóa thành tro bụi! Mà tốc độ cỗ lực lượng này thôn phệ Thần hạch lại vượt qua tốc độ Đào Bảo bổ sung, nói cách khác, chỉ cần chiếu cái dạng này xuống dưới, một ngày nào đó Thần hạch của Đào Bảo sẽ bị hấp sạch sẽ, do đó toàn bộ thần tính đều tiêu tán!
Mà tin tưởng sau khi cổ lực lượng kia cắn nuốt sạch Thần hạch, bản thân Đào Bảo cũng khó thoát khỏi cái chết!
Nếu Lâm Lạc không có xuất hiện mà nói, tối đa mười năm, Thần hạch của Đào Bảo sẽ bị cắn nuốt sạch sẽ!
Trách không được cô gái kia muốn tới trộm đồ, cỗ lực lượng trên Thần hạch Đào Bảo căn bản không phải hắn có thể khu trục, bởi vậy duy nhất có thể làm là không ngừng bổ sung hao tổn, vậy thì cần tiêu hao lớn lượng Linh Dược.
Linh Dược nơi nào đến, tự nhiên là dùng rất nhiều Thần tinh đi mua!
Ánh mắt của Lâm Lạc phát lạnh, tuy Đào Bảo cùng hắn kết bái huynh đệ là nhất thời tâm huyết, nhưng đối với Lâm Lạc mà nói, cái đại ca này đối với hắn chiếu cố rất nhiều, hơn nữa lưu lại Thần Tửu cũng làm cho Phong Sở Liên, Nghiêm Thanh các nàng ở trong thời gian ngắn càng tiến một bước, đây là thiên đại ân tình!
Dùng hắn trọng tình trọng nghĩa, bất kể là ai đối với Đào Bảo hạ thủ, người này tuyệt đối chết chắc rồi!
Bất quá, việc cấp bách là trước khu trục cổ lực lượng kia trong cơ thể Đào Bảo, nếu không ăn thuốc bổ chẳng qua là kéo dài hơi tàn.
- Đào Bảo đại ca, ta trước thay ngươi khu trục lực lượng dị chủng trong cơ thể! Ngươi nhẫn thoáng một phát!
Lâm Lạc nghiêm nghị nói ra.
Nếu hắn chạy vào nói những lời này, Đào Bảo tự nhiên rất khó tin tưởng, nhưng xem qua hắn vừa rồi đại phát thần uy, hắn tự nhiên đối với Lâm Lạc cũng nhiều mấy phần tin tưởng. Tiểu tử này thời điểm ở Ngân Nguyệt tinh từng để cho hắn chấn động qua, mà mới ngắn ngủn mấy trăm năm, tiểu tử này chẳng những đồng dạng phi thăng Thần giới, hơn nữa thực lực càng là thâm bất khả trắc!
- Tiền... tiền bối, ngươi thực sự có thể cứu gia gia sao?
Thiếu nữ cũng rung động đi tới, trong đôi mắt đẹp tràn đầy chờ mong.
- Cái gì tiền bối, gọi Nhị gia gia!
Đào Bảo khiển trách một tiếng.
- Nhị... Nhị gia gia!
Thiếu nữ đối với Đào Bảo vô cùng nghe lời.
Lâm Lạc không khỏi sắc mặt co lại, tuy hắn xác thực cũng có thể xem như thế hệ cùng thời với ông nội người. Nhưng mới vừa rồi còn muốn sắc dụ hắn, thiếu nữ gọi hắn đại gia chỉ chớp mắt biến thành cháu của hắn, để cho hắn cực độ không thích ứng.
Nhưng hiện tại việc hắn cần phải làm là trước thay Đào Bảo giải quyết quấn tật.
Lâm Lạc đem tay phải đè xuống trên đan điền của Đào Bảo nói:
- Đào Bảo đại ca, cái này có chút đau nhức!
- Không sao... ah!
Đào Bảo còn muốn cậy mạnh hai câu, nhưng lúc Lâm Lạc đánh ra một đạo lực lượng tiến vào trong cơ thể của hắn, vẫn là trước tiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
- Gia gia...
Thiếu nữ kinh hô.
Lâm Lạc đánh ra lực lượng, là lỗ đen pháp tắc!
Cổ lực lượng kia cực kỳ dính người, công kích bình thường có lẽ có thể đánh tan nó, nhưng mà sẽ đối với Đào Bảo tạo thành trọng thương. Dùng thân thể suy yếu lúc này của Đào Bảo mà nói, cái này tám phần sẽ muốn cái mạng già của hắn!
Bất quá, lỗ đen không giống với lúc trước, sinh ra là tồn tại đáng sợ thôn phệ hết thảy, có thể ở dưới tình huống cổ lực lượng kia không phát giác gì, không hề phản kháng đem hắn tiêu diệt. Để tránh hai cổ lực lượng chém giết tạo thành tổn thương đối với Đào Bảo.
Nhưng lỗ đen pháp tắc của Lâm Lạc muốn đi vào trong cơ thể Đào Bảo, cái này thế tất sẽ làm đối phương kịch liệt đau nhức, cũng may huyết nhục là Thần linh có thể sinh sôi không ngừng, chỉ cần diệt trừ mầm tai vạ, vậy thuốc bổ có thể bổ đúng chỗ rồi!
← Ch. 1117 | Ch. 1119 → |