← Ch.0213 | Ch.0215 → |
Bắt đầu giao thủ, bàn tay của Tịch Pháp đại sư khẽ rung động, đây chính là Long Trảo thủ, nghe nói Long trảo thủ luyện tới tình trạng cao nhất có thể như long trảo xuất thế, ở thế giới hiện tại có thể luyện ra hình rồng như tâm pháp Vân Long thập biến thì thần thông vô cùng.
Long Trảo thủ có thể thể như Long Trảo xutấ thế, thì thần thông cỡ nào.
Long Trảo thủ của Tịch Pháp đại sư dĩ nhiên không đáng sợ như vậy nhưng một khi dùng tới Lục Nguyên cảm thấy vô cùng khủng bố, hắn phải liên tục né tránh, công kích như vậy so với phi kiếm công kích còn đáng sợ hơn.
Long Trảo thủ bay tới một trảo nghênh đón một trảo Lục Nguyên không ngừng né tránh, tuy nhiên địa phương hắn né tránh được càng lúc càng ít.
Liều mạng!
Lục Nguyên lúc này cũng không thể lưu thủ nữa, hắn phải liều mạng mà thôi năm đạo kiếm sắc đánh tới, Dưỡng Ngô Kiếm bắt đầu chuyển động.
Kiếm thật nhanh.
Trảo thật tốt.
Long Trảo thủ cùng với trường kiếm đấu với nhau, lúc này Lục Nguyên liên tiếp chém ra năm đạo kiếm ý, kim chi kiếm ý, mộc chi kiếm ý, hỏa chi kiếm ý, thủy chi kiếm ý, thổ chi kiếm ý, năm đạo kiếm ý tạo thành tuần hoàn tấn công Tịch pháp đại sư.
Tịch Pháp đại sư bị phá Long Trảo thủ tuy nhiên y cũng không gấp, lập tức đánh ra Phiền Não chỉ, hi vọng có thể ngăn cản Lục Nguyên.
Lại bị phá, Tịch Pháp đại sư nhíu mày, lại xuất ra Niêm Hỏa Chỉ, tuy nhiên kiếm pháp của Lục Nguyên lại xuất ra cổ quái, trong chốc lát đã phá tan Niêm Hoa Chỉ.
Lại bị phá, Tịch Pháp đại sư lúc này không thể nào bình tĩnh được, giờ khắc này y lại đánh ra vài loại công pháp kết hợp với nhau trong đó có Bàn Nhược Chưởng đối phương rất khó phòng thủ, cũng có Vô Hình Vô Tướng chỉ, Vô Hình Vô Tướng chỉ đánh ra vô hình có phần cùng loại với Vô Ảnh kiếm khí tuy nhiên nó không có năng lực xuyên qua pháp bảo, điều này khiến cho Vô Hình Vô Tướng chỉ không bằng Vô Ảnh Kiếm khí, nhưng vẫn là một công pháp vô cùng lợi hại, xứng đáng nằm trong bảy mươi ba tuyệt kỹ.
Lúc này Ngũ Hành Kiếm của Lục Nguyên phát huy đến cực điểm vô luận là Bàn Nhược chưởng hay là Vô Hình Vô Tướng chỉ đều bị nó phá tan.
Kiếm pháp hung hãn cổ quái này khiến cho mọi người xung quanh không biết phải làm sao cho phải, vốn ngay từ đầu tất cả mọi người cho rằng, Tịch pháp đại sư là thiên tài trong thiên tài, thân dùng mười ba tuyệt kỹ, muốn đối phó với một người của Đại Tấn là chuyện vô cùng đơn giản nào ngờ Lục Nguyên lại đánh ra một bộ kiếm pháp vô cùng cổ quái, trong chốc lát đã đánh tan năm tuyệt kỹ của Hoa tự.
Đây chính là năm tuyệt kỹ trong bảy mươi ba tuyệt kỹ không giống như những tuyệt kỹ bình thường.
Tịch Pháp đại sư cấp tốc lui về phía sau đồng thời nhanh chóng đánh ra Đại Suất Bi Thủ, đây là một tuyệt kỹ trong bảy mươi ba tuyệt kỹ đã danh chấn khối đại địa nam cảnh, ngay cả chưởng môn của Côn Luân tiên môn cũng đã từng nếm qua mà tán thưởng không thôi.
Đối với uy danh tích lũy vạn năm, Tịch Pháp đại sư tuyệt đối tin tưởng Đại Suất Bi thủ này, một đòn này đánh ra có thể mang tới lực đạo vô cùng vô tận, cơ hồ làm không gian nứt vỡ.
Đại Suất Bi Thủ vừa đánh ra, hai người Chung Thu Diệp Hầu từng giao thủ với Tịch Pháp đại sư mới biết được lúc trước Tịch Pháp đại sư vẫn chưa xuất ra bổn sự chính thức, Đại Suất Bi Thủ có lực đạo to lớn như thế, cho dù chiêu thức ngươi tinh diệu thế nào cũng không thể nào chống lại được, đúng lúc ai cũng cho rằng người nước Tấn kia phải thua cuộc thì Đại Suất Bi thủ đã bị vô cùng vô tận kiếm quang mà làm cho suy yếu.
Cái này cũng bị phá.
Cơ hồ là không thể nào.
Tịch Pháp đại sư cảm thấy thật khó tin, Đại Suất Bi Thủ của mình cũng bị phá, lúc này y như thất thần rồi, mà Lục Nguyên dùng Ngũ Hành Luân hồi kiếm quang cuốn thẳng về phía Tịch Pháp đại sư, y cơ hồ không tin được sự thật này:
- A di đà phật không thể nào.
Tịch Pháp đại sư trong nháy mắt đánh ra những tuyệt học cuối cùng của y, Vi Đà Chưởng, Kim Cương Chưởng, những chưởng pháp này đều có công dụng hàng yêu trừ ma.
Những chưởng pháp này đều là một trong bảy mươi ba tuyệt kỹ, mỗi một tuyệt kỹ vì tranh đoạt cũng có thể khiến cho máu chảy thành sông.
Nhưng hiện tại nó đều bị Ngũ Hành Kiếm đạo phá nát, Lục Nguyên hiện tại mới biết được, Yến tổ sư lập nên Ngũ Đế Ngũ Hoàng Luân Hồi kiếm cường đại thế nào, nếu như trước kia mình không học được thì rất khó thủ thắng, mà bây giờ có Ngũ Hành Luân Hồi kiếm đạo, Ngũ Hành Luân Hồi, trực tiếp phá tan mọi chướng ngại vật, đem những tuyệt học như vậy hoàn toàn phá nát.
Thân là người của Hoa Tự, vô cùng tự tin.
Vậy mà những tuyệt kỹ cứ như vậy bị Ngũ Hành Luân Hồi kiếm phá nát.
Niềm tin hoàn toàn bị sụp đổ.
A di đà phật, a di đà phật!
Tịch Pháp đại sư phát hiện ra bốn chữ a di đà phật cũng niệm không nổi nữa.
Cuối cùng y dùng Kim Cương Bất Hoại thân mà Lục Nguyên cũng dùng Luân Hồi Kiếm đạo chém liên tục trên người của y quần áo trên người của y tan tác, toàn thân lộ ra kim quang, Lục Nguyên thầm nghĩ, y muốn lấy cứng đối cứng với mình, điều này có thể sao?
Tịch Pháp đại sư vẫn chưa luyện Kim Cương Bất Hoại tới mức đại thành, nếu quả thực đã đại thành thì lấy cứng đối cứng với Lục Nguyên cũng không thành vấn đề, nhưng hiển nhiên tuyệt kỹ này hắn vẫn chua luyện tới đại thành, chỉ trong chốc lát, kim giáp trên người của hắn sẽ biến mất, khôi phục da thịt như lúc đầu mà trường kiếm lúc này đã kề lên cổ hắn.
NgĐối với uy danh hàng vạn năm tích lũy của bảy mươi ba tuyệt kỹ, đã thất bại.
Võ Đang tiên môn Lục Lục thắng.
Khi trọng tài tuyên bố người thắng lợi cuối cùng, Lục Nguyên khẽ tra Dưỡng Ngô Kiếm vào bao, lấy ra hồ lô rượu uống một ngụm.
Lập tức toàn trường im ắng.
Mở to hai mắt mà nhìn.
Miệng há hốc....
Chuyện này....
Mười ba tuyệt kỹ của Hoa Tự lại bị người Tấn kia dùng kiếm pháp cổ quái đánh bại, chẳng lẽ đây chính là Võ Đang Thái cực kiếm pháp trong truyền thuyết, bình thường thanh danh của Thái Cực Kiếm pháp còn cao hơn cả bảy mươi ba tuyệt kỹ, bảy mươi ba tuyệt kỹ cũng chỉ có Dịch Cân Hóa Tiên kinh là có thể vượt qua, mà Dịch Cân Hóa Tiên kinh một khi luyện thành cơ hồ một bước thành tiên rồi.
Trên cơ bản, Võ Đang Thái Cực Kiếm Pháp cùng với Hoa Tự Dịch Cân Hóa Tiên kinh, Vô Kiếm Tiên Môn Cửu Huyền Vô Ảnh kiếm cùng với công pháp trấn phái của Xích Long tiên môn Thiên Tử kiếm pháp đều là những kiếm pháp khó lường.
Thiên Tử Kiếm pháp loại kiếm pháp trấn phái này cũng giống như Thái Cực Kiếm pháp đều khó luyện cực kỳ.
Mà Thiên Tử kiếm pháp chia làm mười thức, từng chiêu từng thức đều có rồng ẩn hiện đủ thấy sự lợi hại của nó.
Đây là những công pháp trấn thế mà chỉ có tiên môn lớn mới có.
Mà Võ Đang tiên môn sở dĩ cũng có bởi vì năm đó Võ Đang tiên môn cũng là tiên môn cỡ lớn, bốn tiên môn khác ở Đại Tấn quốc cũng không có tiên môn nào có công pháp trấn thế.
Trong lòng Lục Nguyên lúc này đã hiểu ra, Yến Tổ sư sáng chế ra Ngũ Đế Ngũ Hoàng luân hồi kiếm đạo cũng có mục đích sáng chế ra một bộ trấn thế chi học mà hiện tại tổ sư đã đem bộ kiếm pháp đó truyền lại cho mình, để mình chứng minh nó cũng có đẳng cấp trấn thế chi học.
Đáng tiếc vị Tịch Pháp đại sư này chỉ vẻn vẹn luyện được mười ba tuyệt kỹ, những tuyệt kỹ này chỉ là tuyệt học bình thường chứ chưa đạt tới trình độ trấn thế chi học, không có cách nào khảo nghiệm bộ kiếm pháp này cùng với Dịch Cân Hóa Tiên ai cao ai thấp.
- Cái này cũng bị phá.
- Thật đáng sợ thật khó tưởng tượng được.
- Đúng vậy.
Mười ba tuyệt kỹ của Hoa Tự hoàn toàn bị phá vỡ.
Hoa Tự chính là đệ nhất tiên môn ở Tần quốc đó.
Lời nói này dĩ nhiên là Tiêu Dao tiên môn không đồng ý, Tiêu Dao tiên môn vẫn luôn hi vọng tranh chấp ngôi vị đệ nhất với Hoa Tự.
Trong thanh âm lộn xộn Tịch Pháp đại sư cơ hồ sụp đổ niêm tin, sắc mặt đanh lại:
- Thí chủ, lúc này ta thua ở trong tay của ngươi thực sự không phải là Hoa Tự tuyệt kỹ thua cuộc mà là do ta học nghệ không tinh, ngày sau sẽ lại tiếp tục lãnh giáo.
Lục Nguyên tùy ý ngửa hồ lô rượu lên uống thêm một ngụm.
Phần thưởng cuối cùng là gì đây?
Phần thưởng cuối cùng thật là lớn.
Ba con cự thú cấp linh thú, dĩ nhiên không có khả năng tất cả đều thuộc vân hệ, ba con cự thú này một con kim sắc kim kình một con thanh sắc mộc kình một con bạch sắc vân kình, hai con trước có thể mang ra cửa hàng đổi lấy cực thú vân hệ còn con Vân Kình kia có thể giữ lại dùng.
Lục Nguyên nhanh chóng nhét linh thú này vào trong phong linh bài của mình, những linh thú này đến trình độ cao cấp rồi sẽ không ôn hòa, Lục Nguyên nhét vào bọn chúng rít gào một tiếng khiến cho những Vân hổ Vân sư ở bên cạnh đều bị chấn động.
Lục Nguyên sau khi đưa vân thú vào bên trong chỉ cảm thấy vân hệ nguyên khí quanh người của mình trở nên uồn cuộn khiến cho tốc độ tu hành trở nên tăng cao hơn rất nhiều, nếu như hai con cự thú kia cũng được đổi thành vân hệ thì tốc độ tu hành của mình so với hiện tại nhất định còn nhanh hơn nhiều nữa.
Lục Nguyên quay trở về đám người Võ Đang tiên môn, đam tu tiên giả kia hưng phấn đến mức thất thố, những trưởng lão này nhìn thấy thành tích như vậy thì biết chắc không thể nào xếp cuối được, lần sau chắc chắn bọn họ sẽ tiếp tục đi vào Chân Vũ Động Thiên.
- Vậy mới được chứ, Lục Lục.
- Người đệ nhất đời thứ mười của Đại Tấn quả nhiên không tệ.
Mà so với sự hưng phấn của Võ Đang tiên môn, sắc mặt của người Tần vô cùng không dễ nhìn, bọn họ tuyệt đối không ngờ, ngôi vị đệ nhất đã bị người Tấn lấy đi rồi, đại Tần quốc kiêu ngạo không ngờ lại bị thua cuộc, tất cả đều có một cảm giác vô cùng khuất nhục.
Cá nhân tỷ thí đã xong kế tiếp là tỷ thí đoàn thể.
Quy tắc tỷ thí đoàn thể rất đơn giản, ở phía sau Chân Vũ Động thiên có không gian tương đối rộng lớn thậm chí còn có một khu rừng rậm nhỏ mọi người ở trong đó giao thủ, càng sớm bị đánh bại thì càng xếp ở phía sau, đoàn nào còn tồn tại cuối cùng dĩ nhiên là xếp thứ nhất, quy tắc này tương đối đơn giản.
Tuy nhiên tình hình hiện tại cũng không có lợi nhiều cho Võ Đang tiên môn thực lực cá nhân của Lục Nguyên dĩ nhiên là mạnh nhất nhưng chớ quên các tiên môn khác có đến ba vị tu tiên giả Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, Trường Sinh kỳ tầng thứ tư cũng nhiều hơn Võ Đang tiên môn rất nhiều, Võ Đang tiên môn có kiếm trận thì Hoa Tự cũng có thập bát la hán trận, danh khí so với kiếm trận của Võ Đang còn lớn hơn, Vô Kiếm tiên môn mặc dù không có trận pháp gì nhưng bọn họ ba mươi người, đúng rồi quên mất chuyện chính tiên môn nào cũng có ba mươi người mà Võ Đang tiên môn chỉ có hai mươi người, Vô Kiếm tiên môn ai cũng có Vô Ảnh Kiếm khí ba mươi người ba mươi đạo Vô Ảnh kiếm khí, cuộc chiến này làm sao thắng được.
Tiêu Dao tiên môn không có tuyệt kỹ đánh tập thể, ở phương diện này họ hơi yếu thế.
Xích Long tiên môn thì có thể liên thủ đối ứng, Xích Long tiên môn có Tử Vi Thiên Đế, vô cùng huyền diệu.
Cho nên tình hình của Võ Đang tiên môn vô cùng bất lợi, chớ quên Hoằng Nhật nhân vật chủ chốt của Võ Đang tiên môn đã bị đánh trọng thương hiện tại không thể phát huy thực lực.
Bất kể thế nào tỉ thí tập thể đã bắt đầu.
Đúng lúc sắp bắt đầu, một trọng tài ngự kiếm bay tới:
- Tỉ thí đoàn thể đình chỉ không đánh nữa.
Điều này khiến cho đa số tiên nhân đều kinh ngạc.
Vị trọng tài kia nhảy xuống phi kiếm:
- Vừa rồi nhìn ở phía sau linh bàn thì đằng sau cuộc tỷ thí lần này là linh vật thái tuế.
Mười động thiên ba mươi sáu tiểu động thiên, đều là chỗ sản sinh ra linh vật thiên địa.
Nhưng chẳng hiểu tại sao, có đôi khi có nơi lại xuất hiện thái tuế.
Thái tuế là một khối thịt bản thân không có mặt mũi, có thể nó thỉnh thoảng cắt thịt trên người của mình, loại thái tuế này đúng là bảo vật tự nhiên nhưng đối với tu tiên giả không có chút tác dụng nào.
Thái tuế chỉ là thứ không ngừng sản xuất ra thịt mà thôi.
Bởi vậy đánh tiếp cũng chẳng có tác dụng gì.
Những người tới nơi này cũng là vì tranh giành tài nguyên linh vật, Thái Tuế chính là linh vật ở thiên địa nhưng đối với tu tiên giả vô dụng.
Đương nhiên nếu như tỉ thí cá nhân của Võ Đang tiên môn thất bại, xếp hạng cuối cùng vậy thì cho dù tỉ thí đoàn thể không có tài nguyên gì bọn họ cũng muốn đánh, lúc đó mục đích của bọn họ chỉ là đánh cho Võ Đang tiên môn xếp hạng cuối cùng, mất đi tư cách tham dự Chân Võ Động thiên, các tiên môn còn lại có lợi nhiều hơn.
Đáng tiếc bởi vì biểu hiện của Lục Nguyên khiến cho Võ Đang tiên môn cho dù tỷ thí đoàn thể có xếp cuối cùng không có khả năng xếp cuối cùng, bởi vậy Võ Đang tiên môn không thể mất đi quyền đi vào Chân Võ động thiên được.
Như thế tự nhiên không cần đánh nữa.
Thái tuế sao?
Thứ nhất đây là thịt.
Lục Nguyên đã nếm qua thịt heo thịt dê thịt thỏ thịt chim thịt vịt thịt gà thịt chó thịt phi long thịt hổ thịt sói thịt rắn đủ các loại thịt, nhưng thịt thái tuế thì chưa gặp phải tự nhiên là có hứng thú, hắn dĩ nhiên là muốn tới nhìn xem.
Đây là thái tuế sao?
*** nhìn nhìn thấy trên linh bàn bích thúy có một khối thịt lặng yên.
Hắn tiện tay vung kiếm cắt, một miếng thịt trong chốc lát khối thịt đã sinh trưởng bổ sung lại.
Đối với phàm nhân mà nói nó không phải bảo vật đối với quốc gia mà nói nó cũng không phải là bảo vật.
Trách không được mà tu tiên giả không có hứng thú nhưng mà Lục Nguyên lại có hứng thú, vừa vặn hắn có không gian pháp khí trong tay, liền đem thái tuế này ném vào.
Về lại đám người, Dương Khai Tâm nhỏ giọng hỏi;
- Đúng rồi nghe nói là thiên tài trong tu tiên giới rất có hứng thú với chiến đấu lần này không tỷ thí đoàn thể được, không được gặp thập bát la hán trận trong truyền thuyết ngươi có thất vọng không?
Lục Nguyên giương hồ lô rượu uống mà nói:
- Có gì đáng tiếc, ta đối với chiên đấu căn bản không có hứng thú đặc biệt La Hán trận không dùng kiếm pháp, nếu là Chân Vũ Thất Đoạn kiếm trận thì ta còn có phần hứng thú. :
Dương Khai Tâm lặng yên, đây đúng là điều cổ quái.
Đối với chiến đấu không có hứng thú, lại có hứng thú với kiếm pháp thật là...
Lục Nguyên tự tại uống rượu, bỗng nhiên có một đạo thanh âm truyền tới;
- Họ Lục kia, không được có chủ ý với tiểu thư chúng ta.
← Ch. 0213 | Ch. 0215 → |