← Ch.0347 | Ch.0349 → |
Sau đó là Thanh Thành tiên môn, bọn họ cũng có bộ dạng như vậy tới sáu bảy thành.
Phái Hoa Sơn cũng đi vào Lục Nguyên và bốn thượng nhân khác tổng cộng năm người.
Lúc tiến vào cung không gian yên tĩnh vô cùng, làm cho Lục Nguyên cảm thấy không ít áp bách.
Mà ở trong nội cung.
Trong đại điện có một tử bào nam tử đang đứng.
Trung Ương thiên triều dùng màu tím làm quý.
Thiên sứ các nơi đều mặc áo bào màu tím.
Mà vị thiên sứ mặc áo tím kia liền nói;
- Ta chính là một trong các phó sứ khảo thí, hiện tại cuộc khảo thí lần này do ta phụ trách.
Tử sắc phó sứ này cười cười;
- Ta tự nhiên không biết dùng bao nhiêu pháp lực như vây đi các ngươi có bao nhiêu pháp lực ta sẽ dùng bấy nhiêu pháp lực, quy tắc đơn giản vậy thôi, đằng sau ta còn có mười quả cầu bạch ngọc, trước bạch ngọc cầu kia ta sẽ phun một chút nước không thi triển toàn lực được.
- Mà sau bảy cái này ta sẽ dùng toàn lực, tuy nhiên tiểu quốc các ngươi không có thiên tài như vậy đâu...
Tử bào thiên sứ này không phải tự ngạo, hắn chỉ nói sự thật mà thôi, trước kia vô luận là người nào cũng không đánh bại bất kỳ một quả Bạch Ngọc cầu nào.
Có chiến tích như vậy vị tử bào phó sứ cũng không có bất kỳ kiêu ngạo như vậy, vốn là như thế, ai bảo hắn là người của Trung ương thiên triều.
Phó thiên sứ của Trung ương thiên triều nếu như vậy cũng không làm được thì làm sao xứng là phó thiên sứ.
Người đi lên trước nhất là Nguyên Dương thượng nhân Nguyên Dương thượng nhân rút hai thanh linh kiếm của mình ra, hai thanh linh kiếm này là nhất thể linh kiếm trong truyền thuyết có uy lực cực lớn, loại nhất thể linh kiếm này Lục Nguyên trong lúc đối phó với Tư Mã Trường Bạch từng nhìn thấy qua.
Không ngờ rằng Nguyên Dương thượng nhân lại có linh kiếm như vậy.
Nguyên Dương thượng nhân rút linh kiếm ra hành lễ, phó sứ mặc tử bào mỉm cười:
- Xin mời.
Nguyên Dương thượng nhân dĩ nhiên không khách khí, vừa ra tay đã đánh ra một Bạch Đế thải vân, phối hợp với nhất thể linh kiếm này chỉ thấy một đạo quang sắc ánh lên.
Thật nhanh so với mình còn nhanh hơn. Lục Nguyên khẽ giật mình, một thức Bạch Đế Thải Vân gian này so với Bạch Đế kiếm đạo của mình còn nhanh hơn không ít.
Mà bên kia Bạch Ngọc Châu đã bị đánh rớt bốn cái.
Nguyên Dương thượng nhân lại vung tay lên, lại đánh ra một kiếm nữa, một kiếm này so với lúc trước còn nhanh hơn, Bạch Ngọc cầu lại bị rớt thêm ba cái nữa, giờ khắc này Tử bào thiên sứ đã hơi động tâm, hắn khẽ phát linh kiếm bắn ra.
Một kiếm này không có bất kỳ kiếm chiêu cố định gì cả, Lục Nguyên cũng chưa từng thấy qua kiếm chiêu như vậy.
Trong chốc lát giống như là sao băng phá rách trời xanh.
Nguyên Dương thượng nhân nhìn thấy kiếm pháp như vậy thì biết rằng mình đã không còn cơ hội, vô số kiếm đạo tập trung vào đó ở Đại Tấn quốc hắn chưa bao giờ nhìn thấy kiếm chiêu như thế, Trung Ương Thiên triều đúng là Trung ương thiên triều.
Một kiếm của Nguyên Dương thượng nhân vẫn không ngừng cố gắng giờ khắc này mũi kiếm của hắn đã cách không xa Bạch Ngọc Cầu nhưng không thể tới nổi nữa.
Cho dù Nguyên Dương thượng nhân sau đó dùng tuyệt chiêu thế nào nữa thì vẫn vô dụng, vô số kiếm tập hợp trong một kiếm căn bản ngăn cản không cho y tới được nữa.
Thành tích cuối cùng vẫn là bảy trái cầu.
Người thứ hai chính là Hồi Phong thượng nhân, hồi Phong thượng nhân có tuyệt học chính là Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ 1300 thức, kiếm chiêu này của y so với các trưởng lão ở Nam Phong thì mạnh hơn rất nhiều, tuy nhiên cũng chỉ có thể làm rơi sáu trái cầu mà thôi.
Mà sau đó Ngọc Chân tử thì càng có thực lực kém hơn, nàng phá được năm Bạch ngọc cầu.
Cuối cùng Tử Hà thượng nhân thì phá được bảy Bạch Ngọc cầu, y dùng rất nhiều pháp thuật cũng vô dụng.
Cuối cùng đến phiên Lục Nguyên rồi.
Cuối cùng cũng tới phiên mình.
Kỳ thật Lục Nguyên đã hiểu tại sao người của Côn Luân tiên môn cơ bản đều chỉ phá được bốn năm phần mà những tiên môn khác thì được sáu bảy phần cũng khó trách Côn Luân tiên môn mạnh về phương diện phòng thủ, đối với hành động lần này không có nhiều biện pháp.
Mà vị phó sứ của Trung Ương thiên triều này thật thú vị, một kiếm hóa ra tới mấy nghìn kiếm mấy vạn kiếm chiêu, tựa hồ đã tập hợp tinh hoa của kiếm đạo thật là thú vị.
Lục Nguyên giương tay lên một thanh kiếm rớt xuống tay hắn.
Ở đây linh khí nồng đậm cơ hồ khiến cho người ta hít thở không thông.
Ở những nơi xa xôi những người chưa từng tới Trung Ương thiên triều sẽ không biết nơi này cường đại thế nào.
Lục Nguyên khẽ đảo tay hành lễ, sau đó bắt đầu ra chiêu, một chiêu này của hắn cũng không gấp, tiện tay phóng một kiếm ý, hắn cũng thử cảm giác mà thôi vị Phó thiên sứ cũng không quá để ý tiện tay ứng phó.
Quả cầu thứ bảy đã bị rớt.
Rốt cuộc cũng tới quả cầu thứ tám, cũng tức là lúc phó sứ tử bào phải uy hiếp.
Vị tử bào phó sứ kia bắt đầu uy hiếp, từ trước tới giờ bốn mươi người đến từ Tấn quốc không ai có thể vượt qua sự uy hiếp.
Một kiếm này cơ hồ ẩn chứa không biết bao nhiêu tinh hoa của kiếm đạo, mấy nghìn chiêu mấy vạn chiêu kiếm tinh hoa trong nháy mắt được thể hiện.
Kiếm đạo tang thương kiếm đạo cảm giác, kiếm đạo đáng sợ kiếm đạo duy tân hiện ra.
Ở trung ương thiên triều lưu hành một loại đấu pháp.
Kiếm Đạo Vô Lượng thuật.
Rất nhiều kiếm chiêu phát ra tập trung vào một chỗ, trong nháy mắt đánh ra khiến cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi.
Một kiếm phong kín trời đất.
Cả người của Lục Nguyên cũng bị bao phủ ở trong đó.
Giữa thiên địa vô số kiếm chiêu bắn ra.
Uy áp của kiếm thật lớn Lục Nguyên đem tâm linh đặt vào trong đó mà quát một tiếng, toàn thân như muốn phát nổ, ta làm kiếm vương, vua trong kiếm, trong kiếm xưng vương trong tích tắc Lục Nguyên xoay ngược lại một kiếm.
Một kiếm này biến hóa tuyệt đối hoàn mỹ, đánh về phía phó thiên sứ tử bào.
Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Tử bào phó thiên sứ khẽ giật mình thi triển vài kiếm chiêu, Lục Nguyên cũng vung vẩy vài kiếm, giống như là bạch long, không ngừng phá hủy.
Xoạt.
Tử bào phó thiên sứ không hổ là thiên sứ của Trung Ương thiên triều, vẫn có biện pháp ứng phó được.
Lục Nguyên hiện tại đã có thể khống chế kiếm thuật nhất điều long, toàn thân pháp lực sử dụng hết, tinh lực cũng hết hắn thoáng cái phải nghỉ ngơi dùng không ít trung phẩm linh thạch xong toàn thân tinh lực đã khôi phục nhiều mà bây giờ vấn đề của hắn chính là quả cầu thứ chín.
Tử bào phó thiên sứ nhìn về phía Lục Nguyên:
- Ngưởi ất cao minh, kiếm thuật nhất điều long, ngươi là người đầu tiên đánh rớt tám quả cầu tuy nhiên cũng chỉ tám quả mà thôi, thứ chín và thứ mười ta sẽ không cho ngươi có khả năng đạt được. Kiếm thuật nhất điều long, ta phá được.
- Vậy sao?
Lục Nguyên mỉm cười:
- Ta cũng tìm thấy sơ hở trong kiếm pháp của ngươi.
- Rất tốt.
Tử bào phó thiên sứ mỉm cười, người trẻ tuổi Tấn quốc này đúng là rất cao minh, nhưng mà còn kém xa mình, Kiếm thuật nhất điều long, mình chưa phải là chưa phá qua, vừa rồi chẳng qua bị bất ngờ mà thôi, tử bào phó thiên sứ lại tiếp tục huy động linh kiếm.
Một kiếm này vẫn là Kiếm Đạo Vô Lượng thuật.
Nhưng mà Kiếm Đạo vô lượng thuật so với vừa rồi còn đáng sợ hơn.
Một kiếm này đúng là vô số kiếm chiêu tụ hợp lại, hiện tại giống như trăm sông đổ về biển lớn.
Kiếm thuật của ngươi có thể một đầu long hóa thành bạch long, còn kiếm thuật của ta có thể hóa sông thành biển.
Lục Nguyên lúc này xuất kiếm bay thẳng về phái nhánh sông chính giữa.
Đại giang sông lớn, giống như là biển cả, mình vọt tới, cơ hồ bị lạc vào trong đó, mà hiện tại nếu muốn bằng kiếm thuật một đầu long vọt ra thì hoàn toàn không có khả năng, Trung Ương thiên triều đúng là Trung Ương thiên triều, Đại Truyền Ưng quốc kiếm thuật một đầu long cứ như vậy bị phó thiên sứ ngăn cản.
Lục Nguyên thầm khen, đáng tiếc lại đụng phải mình.
Kỳ thật một khắc phía trước, Lục Nguyên chưa nghĩ ra cách phá nhưng trong nháy mắt vừa rồi Lục Nguyên đã nghĩ tới một chuyện.
Luân hồi.
Ngũ Đế Ngũ Hoàng kiếm đạo, tên đầy đủ là Ngũ Đế Ngũ Hoàng Luân Hồi kiếm đạo.
Vốn hắn không biết hai từ Luân Hồi đó có ý nghĩa gì, bởi vì ở Đại Tấn quốc căn bản khổng dùng tới, nhưng bây giờ hắn đã hiểu, đưa mắt nhìn về phía Tử Bào phó sứ dùng kiếm giống như là biển cả, Lục Nguyên dùng cả Thủy Hoàng kiếm đạo và Hỏa Hoàng kiếm đạo, Thủy hệ kiếm chiêu Hỏa Hệ kiếm chiêu hai lưỡng hoàng kiếm đạo đánh xuống khiến cho không khí vặn vẹo, vốn Ngũ Hoàng kiếm đạo còn chưa đủ, dù sao ngũ hoàng kiếm đạo hóa thành lưỡng hoàng, uy thế không đủ, nhưng ngũ đế kiếm đạo đã thành, mượn uy thế của Ngũ Đế cuối cùng cũng thành công.
Đối diện với đại giang trong kiếm, Đại Giang Kiếm, Hải kiếm cơ hồ bị bóp méo, mà Lục Nguyên thừa cơ đâm tới, linh kiếm nhanh chóng xẹt qua.
Kiếm Đình.
Một bạch cầu nữa lại bị đâm rớt.
Lục Nguyên thở ra một hơi đây chính là lực lượng luân hồi.
Nếu như mình luyện thành ngũ hoàng kiếm đạo, triệt để luân hồi thì biểu hiện so với hiện tại sẽ càng thêm mạnh mẽ hơn, hiện tạ là tìm cơ hội giữa kiếm chiêu của địch thủ, mà nếu như luyện thành Ngũ Hoàng kiếm đạo hoàng toàn, thậm chí có thể triệt để khống chế kiếm chiêu của đối thủ, hóa thành từng luân hồi.
Hóa ra Luân Hồi kiếm đạo của Yến tổ sư căn bản không chỉ để dùng đối phó với đại cục của Đại Tấn quốc mà còn để đối phó với những đối thủ đẳng cấp Trung Ương thiên triều.
Khó trách được được chứng kiến Luân Hồi kiếm đạo trong Đại Tấn quốc chỉ có Chu sư thúc tổ những người khác căn bản không được chứng kiến.
Bởi vì bọn họ không xứng chứng kiến Luân Hồi.
Cũng không biết kiếm thuật của Chu sư thúc tổ mạnh mẽ cỡ nào.
Sắc mặt của tử bào phó sứ thay đổi hắn tuyệt đối không ngờ kiếm chiêu của mình lại bị phá như vậy.
Tử bào phó sứ kinh động rồi.
Hắn chính là phó thiên sứ của Trung Ương thiên triều tuy là phó sứ nhưng vẫn là người của thiên triều.
Mà hắn dùng kiếm thuật kiếm đạo cũng là những kiếm thuật vô cùng đáng sợ.
Loại kiếm thuật này một chiêu có thể vận khởi nghìn chiêu thức.
Chiêu thức như vậy đánh ra vô cùng lợi hại, vô số tinh hoa tụ hợp ở trong đó.
Chiêu thức như vậy đi về phía Nam ngoại trừ ở Đại Dung quốc bị phá thì những nơi khác chưa từng bị phá, mà Đại Dung chính là đệ nhất cường quốc phía Nam, bị phá cũng là bình thường, mà mười mấy quốc gia khác không nơi nào có thể phá được một chiêu này.
Mà hiện tại xa xa tại Đại Tấn rõ ràng đã bị phá.
Điều này làm sao không khiến hắn giật mình.
Kỳ thật nếu bị phá bởi đệ nhất kiếm ở đây thì cũng thôi đi mà người trẻ tuổi ở đây lại dùng kiếm thuật một đầu long, tử bào phó sứ từ khi đi Nam tuần cho tới nay, vẫn không để kiếm thuật này vào đâu hiện tại lại khiến hắn phải cả kinh.
Tiếp đó hai quả cầu phía đằng sau được Tử Bào phó sứ dùng kiếm thuật bảo vệ nhưng vẫn bị phá.
Thậm chí Tử Bào phó sứ mơ hồ cảm thấy kiếm đạo của người trẻ tuổi này có chút cổ quái.
Liên tiếp hai kiếm, người trẻ tuổi này đã đánh rớt hai cái bạch cầu.
Người trẻ tuổi này kiếm thuật trên cả mình?
Phó sứ áo tím liền bị chấn kinh một phen.
Đây không phải là ở Trung Ương thiên triều cũng không phải ở Đại Dung thiên triều chỉ là ở một chỗ xa xa mà thôi.
Nguyên Dương thượng nhan Hồi Phong thượng nhân Ngọc Chân thượng nhân, Tử Hà thượng nhân bốn người kinh hãi bốn người bọn họ đều là tứ đại phong chủ quyền uy trọng chấn một phương.
Lục Nguyên hiện tại đánh ra kiếm thuật một đầu long, bọn họ vẫn có thể tiếp nhận dù sao trước kia cũng đã chứng kiến một lần.
Nhưng hiện tại thì sao?
Phía sau hắn là kiếm chiêu gì?
Tử bào áo tím dùng Kiếm Chi đại giang thì còn có thể nói, Kiếm Tông hai vị phong chủ Nguyên Dương thượng nhân Hồi Phong thượng nhân đều khen là kiếm chiêu rất cao minh, vốn nghĩ Kiếm Tông nên tiếp tục đi theo hướng này.
Sau đó bọn họ nhìn thấy kiếm chiêu của Lục Nguyên.
Kiếm chiêu này tựa hồ như bình thường không có bất kỳ chỗ nào thần kỳ, nhưng lại có thể phá được kiếm đạo của phó sứ tử bào.
Trong đó Ngọc Chân thượng nhân và Tử Hà thượng nhân thì còn đỡ nhưng Nguyên Dương thượng nhân và Hồi Phong thượng nhân hai vị phong chủ này cảm thấy cổ quái họ chính là Kiếm Tông chi chủ của Hoa Sơn tiên môn, thân là Kiếm Tông chi chủ, kiếm thuật dĩ nhiên là có thành tựu.
Kết quả hiện tại ngay cả một đệ tử của Kiếm Khí tông đánh ra chiêu gì bọn họ cũng không hiểu.
Nếu như chuyện này truyền ra người sẽ khiến cho người ta cười rụng răng.
Nguyên Dương thượng nhân và Hồi Phong thượng nhân thầm nghĩ khi trở về liệu mình có phải sửa lại cái tên Kiếm Tông kia không, có Lục Nguyên ở đây bọn họ xưng là Kiếm Tông áp lực thật là lớn.
Cuối cùng năm người của Hoa Sơn tiên môn cũng đi ra khỏi Ngũ Luân cung. :
Sau khi đi ra khỏi, phó sứ bên cạnh Diệp Tử Tu công bố thành tích, Nguyên Dương thượng nhân bảy phần, Hồi Phong thượng nhân bảy phần, Ngọc Chân thượng nhân năm phần, Tử Hà thượng nhân bảy phần, mấy tên lúc đầu đều khiến cho người ta cảm thấy bình thường, tất cả thầm cảm khái, Hoa Sơn tiên môn đúng là Hoa Sơn tiên môn có tới ba người đạt tới bảy phần, bảy phần so với sáu phần dĩ nhiên là khác nhau nhiều.
Cuối cùng Lục Nguyên mười phần.
Lập tức toàn trường xôn xao.
Ngay cả thiên sứ Diệp Tử Tu cũng trừng mắt lên, nhìn về phía người trẻ tuổi của Tấn quốc, hắn không nhớ được danh tự của Lục Nguyên, bởi vì Lục Nguyên chỉ là một người trẻ tuổi của Đại Tấn quốc mà thôi, đương nhiên hắn phát hiện, người trẻ tuổi này tựa hồ sắp bắt hắn phải nhớ tên.
Mà ở trong trường xôn xao một hồi Võ Đang Thanh Thành Côn Luân Nam hải cùng với các tiên môn tán tu khác cũng đều đi qua, bọn họ đều trải qua khảo hạch, đã hiểu hết thực lực của tử bào phó sứ, tất cả đều không qua nổi bảy phần Lục Nguyên làm sao có thể làm được?
Người của Đại Tần cũng bắt đầu đánh giá, bây giờ bọn họ vô cùng coi trọng Lục Nguyên.
Mà người của Đại Nguyên quốc thì bắt đầu ghi nhớ Lục Nguyên, Nguyên Quốc và Tấn quốc là kẻ thù truyền kiếp với nhau.
Kiểm tra thứ ba chính là kiểm tra tu vi kiếm đạo, cái này tương đối đơn giản với Lục Nguyên, dù sao Lục Nguyên cũng có tu vi cực cao với kiêm đạo, luận tu v kiếm đạo hiện tại Lục Nguyên đã đạt tới cảnh giới Kiếm vương đã luyện thành kiếm thuật một đầu long, cộng thêm hiểu được hàm ý của luân hồi, tu vi kiếm đạo phải đạt tới mười phần.
← Ch. 0347 | Ch. 0349 → |