← Ch.0405 | Ch.0407 → |
Trong chớp mắt băng giao cách đỉnh đầu Lục Nguyên gần ba thước, không cần cái búng tay là có thể lấy mạng hắn. Đỉnh đầu Lục Nguyên lóe lên mấy chục luồng sáng, đây là...
Thượng cổ phù chú!
Thượng cổ phù chú! Một loại thượng cổ phù chú là một luồng sáng, tại sao bây giờ có nhiều ánh sáng như vậy?
Phong chi thượng cổ phù chú, vũ chi thượng cổ phù chú, thủy chi thượng cổ phù chú, hồ chi thượng cổ phù chú, rốt cuộc có bao nhiêu tấm? Từng tấm từng tấm thượng cổ phù chú tụ cùng nơi tầng tầng lớp lớp. Người bình thường ở đại đạo cảnh tam tầng chỉ vẻn vẹn có mười tấm thượng cổ phù chú mà thôi, trận chiến này sớm được chú ý vô cùng, khiến người bất giác đếm số lượng, nhưng quá nhiều thượng cổ phù chú chồng chất nhau nên khó đếm được.
Vân, hồ, thủy, hải, rượu, băng, tuyết, vụ, vũ, triêu dương, đại nhật, dung nham, sí, hỉ, hỏa, hỏa, mộ, kim, túc, thu, ưu, khoái, chậm, phong, nộ, lôi, nhu, thảo, tư, thổ, thạch, sơn, thủ, nê, sa, nguyệt, tinh.
Từng tấm từng tấm, càng đếm càng nhiều.
Càng đếm càng giật mình, càng đếm càng kinh sợ.
- Nhiều như vậy rốt cuộc là bao nhiêu thượng cổ phù chú chứ?
- Ba mươi sáu!
- Cái gì? Ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú?
- Không phải bình thường có mười, mười lăm tấm thượng cổ phù chú đã được xưng là thiên tài sao?
- Ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú.
- Sao có thể là ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú được?
- Coi như là tuyệt thế thiên tài thì ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú hơi nhiều quá đi.
- Đúng vậy, Tấn quốc chúng ta chỉ sợ một vạn năm cũng không được thiên tài đa cấp như vậy.
Không chỉ kinh ngạc về ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú, người Hoa Sơn, Thế Thiên Minh ở một bên nhìn còn thấy ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú trên đỉnh đầu Lục Nguyên không ngừng tụ tập, càng tụ càng nhiều, càng tụ càng lớn như muốn dung hợp thành một. Đây là trùng kích từ đại đạo cảnh tam tầng chư đa pháp tắc đến đại đạo cảnh tứ tầng pháp tắc quy nhất.
- Không phải nghe nói bình thường có mười tấm thượng cổ phù chú là trùng kích đại đạo cảnh tứ tầng pháp tắc quy nhất, coi như là mười lăm tấm cũng cực kỳ khó khăn. Hai mươi tấm thượng cổ phù chú trên cơ bản đã vô vàn khó khăn, hai mươi lăm tấm thượng cổ phù chú cơ bản không cách nào khiến nhiều thượng cổ phù chú quy nhất ư?
- Ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú làm sao có thể quy nhất được?
- Thế này mà có thể pháp tắc quy nhất được ư?
- Hắn làm sao làm được?
- Cái này...
Bên Hoa Sơn, Thế Thiên Minh, kẻ chân chính trải qua cửa này đáy lòng cực kỳ rung động. Một số người qua cửa pháp tắc này biết rõ pháp tắc quy nhất khó khăn. Thượng cổ phù chú càng nhiều thì khó khăn càng khoa trương, tăng bội số. Khó khăn của hắn đâu chỉ gấp mấy lần họ, là gấp mười thập chí vô số lần khi họ trùng kích cửa này.
Dù là nhìn từ góc độ nào thì đây đều thật khó tin.
Phương Tà cũng bị rung động tận tâm hồn. Tuy gã là nửa bước tông sư kiến thức rộng nhưng chưa từng thấy việc khủng khiếp như vậy. Loại chuyện này coi như người biết nhiều tại bảy nước, các vị tông sư sẽ bị hù dọa, càng đừng nói đến Phương Tà tầm mắt chỉ cực hạn ở mảnh đất Tấn quốc thì càng khỏi phải nói.
Nhưng Phương Tà biết, tuyệt thế thiên tài như vậy càng phải giết, nếu không thì e rằng ma đạo sẽ bị hủy trong tay Lục Nguyên.
Phương Tà lạnh nhạt quát một tiếng:
- Dám đột phá trước mặt bổn hoàng, xem bổn hoàng giết ngươi đây!
Gã lạnh lùng quát, băng giao xuất động. Cái mồm to của băng giao cắn mạnh, lực lượng giao hoàn toàn bùng nổ. Lực lượng to lớn bỗng bùng nổ, tuy nhiên, *bùm* một tiếng băng giao bị pháp bắn ra, Lục Nguyên chỉ cười khẩy đối mặt.
Kỳ thực mọi chuyện nằm trong tính toán của Lục Nguyên. Lục Nguyên muốn đột phá cảnh giới pháp tắc quy nhất này nhiều lần, biết rõ tầng này khó khăn. Ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú phải tụ hợp phản lực thực có thể chấn nhiếp chư thiên, lực lượng như vậy nửa bước tông sư không khả năng công phá được, nếu không thì sao Lục Nguyên dám đột phá trước mặt Phương Tà chứ?
Bất giác khiến người nghĩ đến câu bá khí vô địch Lục Nguyên mới nãy nói năng dõng dạc rằng:
- Phương Tà, ngay lập tức là ta bóp chết ngươi.
Lời nói còn văng vẳng bên tai.
*Tách!*
Trong một góc âm u trận đại chiến Hoa Sơn, một giọt máu lại sắp thành hình.
Một giọt máu này bắt đầu sinh ra càng nhìn máu thịt.
Cục thịt này sắp biến thành bộ dạng nhân loại.
Đó là thân hình đàn ông trần truồng, hóa thân ra trước là đầu, tóc bạc tung bay.
- Ta không dễ dàng chết như vậy.
Trên mặt người đàn ông tóc bạc hiện ra nụ cười quái dị.
Nguyên Lăng Thượng Nhân dù sao là nhân vật kiêu hùng một thời, tính kế Hoa Sơn, công lược Bắc phong, lãnh đạo nhiều phản đồ, làm sao chết dễ dàng như vậy được? Trước đến giờ gã không nghĩ đến mình sẽ chết trong tay Lục Nguyên, dù sao những số liệu chiến đấu, phong cách chiến đấu của Lục Nguyên đều bị gã nắm giữ. Tuy nhiên, may là gã có nắm tuyệt chiêu.
Làm sao gã không biết Phương Tà và Hắc Ám Ma Hoàng đều muốn mình mau chết, sao mà cứu mình được.
Cho nên thua trong tay Lục Nguyên, phút cuối cùng một kiếm gã vung ra một giọt máu.
Giọt máu này là dùng vạn tà huyết thân, đến chỗ xa xôi sống lại.
Đây, chính là đạo của Nguyên Lăng Thượng Nhân.
Muốn ta chết hả, không dễ như vậy.
Gã mới suy nghĩ thì phát hiện có ngọn lửa từ cục thịt bên dưới bốc lên, chớp mắt thiêu gã lần thứ hai biến trở về giọt máu, lúc này vạn tà huyết thân không tiêu hao hết oán khí trong máu lần thứ hai ngưng tụ, lại lần nữa bị thiêu.
Đâylà lửa gì thế này!
Nguyên Lăng Thượng Nhân tất nhiên không biết ngọn lửa này chính là lần trước gã đối phó Nguyên Nguyên Thượng Nhân để lại con bài, nhiều đại đạo cảnh Hoa Sơn tập hợp sáng tạo ra lửa chuyên môn khắc chế vạn tà huyết thân của gã. Loại lửa này phối hợp hỏa hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên trực tiếp một lần lại một lần thiêu đốt.
Nguyên Lăng Thượng Nhân lặp đi lặp lại sống và chết.
Nguyên Lăng Thượng Nhân bất giác nhớ đến câu nói của Lục Nguyên: "đã nói năm chiêu bạo ngươi, thì sẽ năm chiêu bạo ngươi."
Sư điệt này của mình quá bá đạo.
Coi như mình dùng vạn tà huyết thân cũng bị bạo.
Nguyên Lăng Thượng Nhân mang theo tuyệt đối không cam lòng, giọt máu cuối cùng bị thiêu sống, biến mất trong cõi trời đất.
........
Ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú, dần dần ngưng tụ lại.
Càng tụ càng nhiều.
Lục Nguyên khoanh chân ngồi ngay giữa, ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú bản thân có phòng ngự cường đại, coi như là băng giao cũng cắn không được. Bình thường mười tấm phù chú không có lực phòng ngự gì, nhưng ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú thật tình quá nghịch thiệt, nên mới sinh ra hiệu quả như vậy.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên phun nuốt nguyên khí ở bên người hắn con vân giao dần thành hình.
Dưới tình huống bình thường thì chỉ có đại đạo cảnh lục tầng mới hóa sinh ra một con giao.
Nhưng bây giờ Lục Nguyên đột phá đại đạo cảnh tứ tầng thì vân giao từng bước thành hình, chỉ bàn vì pháp lực hắn không dưới đại đạo cảnh ngũ tầng.
Người có ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú quả nhiên pháp lực hùng hậu đến cảnh giới không thể tưởng tượng.
← Ch. 0405 | Ch. 0407 → |