← Ch.0417 | Ch.0419 → |
Nghe nói làm như vậy có tác dụng tuyên dương uy nghi của trung ương thiên triều.
Cùng với hấp dẫn càng nhiều thiên tài.
Cùng lúc đó, trung ương thiên triều quy định, lúc thử thách trăm quốc mở ra thì toàn thiên hạ chín trăm chín mươi chín quốc gia không cho phép động đao binh. Ngươi muốn giải quyết ân oán cá nhân nho nhỏ thì không nói gì, nhưng một khi chiến lửa quy mô lớn thì ngồi chừo lửa giận của trung ương thiên triều đi.
Tức là nói một khi bắt đầu thử thách trăm quốc, đừng chơi cái gì khác, ngoan ngoãn đến các quốc thiết lập Thủy Kính huyện đi xem thử thách trăm quốc thôi.
Quy tắc này lịch sử kéo lâu dài có mấy chục vạn năm, hoặc là lâu hơn.
Trong qua trình có thế lực quốc gia từngp hản đối nhưng lập tức bị trung ương thiên triều tiêu diệt, khiến bây giờ không có ai dám phản đối vấn đề này nữa.
Thử thách trăm quốc đã bắt đầu.
Lần này quan sát cuộc chiến có Hoa Sơn, Võ Đang, Nam Hải, Côn Luân, Thanh Thành và các trung đẳng tiên môn khác đều đến, trừ Hoa Sơn chưởng môn. Hoa Sơn Lục chưởng môn đi tham gia thử thách trăm quốc, trừ người đó ra thì các chưởng môn tiên môn đều đến, coi như là Thế Thiên Minh một đám nhân vật quan trọng cũng có mặt.
Độc thủ Nhâm Độc, toàn thân sát khí Kinh Hoàng Chân, Thiên Sửu Lão Nhân, Kiều Phi Độ vân vân đều đến. Bây giờ Thế Thiên Minh không giống lúc hưng thịnh mạnh mẽ, cao thủ mất ít nhất phân nửa, những cao thủ này cơ bản chết vào tay một mình Hoa Sơn Lục chưởng môn. Nhưng dù Thế Thiên Minh suy sụp nhiều chỉ cần Nhâm Độc còn ở, vẫn không ai dám khinh thường Thế Thiên Minh.
Nhâm Độc thực lực cao siêu, tâm kế âm độc, tâm ngoan thủ lạt, không phải tiên môn có thể địch lại nổi, có thể chặn Nhâm Độc chỉ có mình Hoa Sơn.
Chính tà lưỡng đạo gặp mặt tất nhiên là hừ lạnh, nhưng trong Thủy Kính tỉnh không thể đánh nhau, châm chọc vài câu rồi thôi. Lúc này trên trời hình ảnh liên tục chớp động, xuất hiện chữ to thứ nhất: "Thiên", chữ thiên này ẩn chứa thâm sâu, dường như đại đạo, đại lý vô cùng đều ngưng tụ trong chữ thiên.
Sau đó là các chữ chợt lóe "Tiên", "Phật", "Yêu", "Ma"."Pháp", vân vân đều lóe cực nhanh, mỗi chữ ẩn chứa đại đạo trong thiên địa, dường như có thể từ trong đó học được rất nhiều nội dung.
Sau đó hư không liên tục xuất hiện các loại pháp thuật, kiếm thuật, đao chiêu, Phật pháp, yêu đạo thần thông vân vân và vân vân, mỗi một loại đều là biến hóa thiên địa cuối cùng, khiến người Tấn quốc dù là tông sư, nửa bước tông sư, hoặc thấp hơn đều nhìn như say như mê.
Trung ương thiên triều thật đúng là vạn quốc chi bang, chiêu thức như vậy đều có.
Im lặng giây lát, trên Thủy Kính thuật tuôn ra thanh âm hư không:
- Lần này tham gia thử thách trăm quốc tổng cộng chín trăm chín mươi chín quốc gia. Trong đó nam phương cảnh hai trăm bốn mươi chín quốc gia, người tham gia một vạn.
- Bắc phương cảnh hai trăm năm mươi quốc gia, người tham gia một vạn.
- Tây phương cảnh hai trăm năm mươi quốc gia, người tham gia một vạn.
- Đông phương cảnh hai trăm năm mươi quốc gia, người tham gia một vạn.
Nhìn thì không nhiều lắm, chỉ khoảng bốn vạn người tham gia thôi, nhưng nếu nghĩ kỹ sẽ thấy đáng sợ. Bốn vạn người này toàn là đại đạo cảnh, yếu nhất cũng từ đại đạo cảnh tam tầng trở lên, nhân vật cấp tông sư cũng là hàng đống, e rằng không ít hơn mấy trăm cấp tông sư.
Cái này...cái này quá đáng sợ.
Tại Tấn quốc có tổng cộng ba trăm đại đạo cảnh, đây là bao gồm cả số liệu yêu ma dưới đất, bao gồm luôn rất nhiều đại đạo cảnh nhất tầng, nhị tầng, bây giờ thử thách trăm quốc có bốn vạn tu tiên giả đại đạo cảnh tam tầng trở lên, số lượng này hơn Tấn quốc gấp trăm lần!
Thật...thật khiến người kinh sợ!
Tuy sớm biết thế giới rộng lớn, nhưng chính tai nghe bốn vạn tu tiên giả đại đạo cảnh tam tầng trở lên, chính ma tại Thủy Kính huyện đều thở dài một hơi, quá đáng sợ! Thế giới thật lớn, lớn đến không thể tưởng tượng.
Lần này người Tấn quốc đi thử thách trăm quốc thử thách có tổng cộng mười bốn người thôi, sáu người kia đều bị tổn thương trong lần chính ma đại đạo này. Vốn dưới tình huống bình thường người có thể tham gia thử thách trăm quốc nên được tập trung bảo vệ chặt chẽ, cơ bản không nên bị gì.
Nhưng chính ma đại chiến quá thảm thiết, khiến bây giờ chỉ có mười bốn người thôi.
Mười bốn người đấu với bốn vạn!
Trong không trung lại vang thanh âm:
- Lần này thử thách trăm quốc tổng cộng chiêu bốn trăm người vào thử thách trăm quốc, năm mươi hàng đầu có thể tự do lựa chọn thế lực thậm chí văn minh tham gia, ba trăm năm mươi người đằng sau không thể tuyển chọn, mà là bị các đại thế lực chọn, và mất đi cơ hội được văn minh chọn, tối đa chỉ có thể chọn môn phái tham gia.
Văn minh, vô cùng to lớn.
Môn phái, so với văn minh nhỏ bé rất nhiều.
Có thể đi vào văn minh thì tất nhiên tốt hơn tham gia môn phái nhiều lắm.
Tranh đoạt năm mươi hàng đầu đã định trước sẽ vô cùng thảm khốc, tất nhiên tranh giành bốn trăm hàng đầu cũng sẽ rất khốc liệt. Bốn vạn so bốn trăm, trong bốn trăm người lấy một suất, lần này Tấn quốc tham gia mười bốn người muốn có một người đi vào trung ương thiên triều là vô cùng khó khăn.
........
Mười bốn người Tấn quốc cùng nhau xuất phát.
Trong số những người này có rất nhiều tuổi tác khá lớn, một số gần như ngàn tuổi, có một đống râu. Nhưng giờ thủ lĩnh trong đám người, không chút nghi ngờ chính là Lục Nguyên. Trong mười bốn người Lục Nguyên là kẻ duy nhất có chém nửa bước tông sư, địa vị cao nhất Hoa Sơn chưởng môn cũng thuộc về hắn. Truyện Tiên Hiệp -
Cho nên tù Lục Nguyên tuổi còn trẻ lại tuyệt đối có thể chấn nhiếp tình hình.
Khí thế tiên giáo chí tôn tự toát ra.
Chẳng qua đến thành trì lớn nhất Đại Dung quốc thì bị chấn động!
Đó là thành trì khổng lồ cỡ nào, tường thành to lớn e rằng cao đến mấy trăm trượng, còn tường thành lớn Tấn quốc bình thường chỉ cỡ sáu, bảy trượng, nơi này tường thành khoảng chừng hai, ba trăm trượng. Đây chính là đệ nhất thành trì Đại Dung quốc, Đại Dung thành, Lục Nguyên vô cùng kinh ngạc.
Đại Dung quốc quả không uổng là nam phương đệ nhất cường quốc.
Lúc Tấn quốc chỉ có thể phái ra hai mươi người tham gia thử thách trăm quốc mà Đại Dung quốc thì tăng lên hai trăm người không phải không có lý.
Lục Nguyên mang theo mười ba người Tấn quốc đi tới cửa thành, phát hiện đầu lĩnh thủ vệ chỗ này đều là tu vi cấp kiếm tiên hậu kỳ trường sinh kỳ. Cấp kiếm tiên tới đây làm đầu lĩnh thủ vệ thật đúng là đáng sợ. Lục Nguyên đưa ra một loạt chứng minh, định tiến vào thành trì thì thấy nhiều vân liễn đến.
Vân liễn đó thật quen mắt.
Đây là...Mộ Dung Hoàng Phục.
Mộ Dung Hoàng Phục trời sinh quý tộc, nhưng có quý hơn cũng không bằng người Đại Dung quốc, tại đây không thể kênh kiệu được, cần phải đi ra vân liễn tình chứng minh. Lục Nguyên liếc Mộ Dung Hoàng Phục, phát hiện Mộ Dung Hoàng Phục bây giờ hình như thực lực lại tăng tiến, so với lúc ở Việt Lộc Sơn càng cường, có chút giống tông sư rồi. Lúc gã đi khỏi Việt Lộc Sơn thì là đại đạo cảnh lục tầng, bây giờ lại có tiến bộ ư? Quả không uổng là tuyệt thế thiên tài
Mộ Dung Hoàng Phục cũng đánh giá Lục Nguyên, thầm nghĩ rằng, Lục Nguyên, ngươi quả nhiên có tiến bộ, nhưng trời đã định không khả năng vượt qua bổn công tử.
........
← Ch. 0417 | Ch. 0419 → |