← Ch.0600 | Ch.0602 → |
Vào lúc này, Lục Nguyên bỗng cảm thấy trên bầu trời có nhiều thiên kiếp giáng xuống, vô số thiên kiếm đánh hướng điểm nào đó trên tinh thần.
Tần Sương Thành nói:
- Đây là xuân thu huyền thủy thiên kiếp, xuân nhật hồng thủy, thu nhật thu thủy cùng ập đến, đó là hỗn động cảnh thiên kiếp, không biết là vị nào đang độ hỗn động cảnh nữa.
Có người đang độ hỗn động cảnh ư, không biết là ai.
Hiển nhiên người độ kiếp đó cũng khá giỏi, vô biên hồng thủy ở hư không tạc nổ, vô số thu thủy bị thu đi.
Chu Nộ Trì nói:
- Xem tình hình thì thiên kiếp này độ qua được rồi, Kiếm Môn chúng ta lại thêm một cao thủ hỗn động cảnh.
Đối với người có thể độ qua hỗn động cảnh, họ hâm mộ ghen tỵ. Đại đạo cảnh tu hành là vì chuẩn bị cho hỗn động cảnh.
Đại đạo cảnh cơ bản thời gian ở trong Kiếm Môn.
Chỉ có đến hỗn động cảnh mới đi khắp nơi.
Cố tình tới hỗn động cảnh quá sức khó khăn.
Cho nên có người độ qua hỗn động cảnh thì họ vô cùng hâm mộ, lòng thầm đánh giá, không biết là ai may mắn trở thành cường giả hỗn động cảnh, thật khó đoán. Bởi vì trong Kiếm Môn, có không ít người chuẩn bị tiến lên hỗn động cảnh, đmá người đó bình thường không xuất hiện, chỉ có thành hỗn động cảnh rồi mới ra mặt, tất cả vì trở thành cường giả hỗn động cảnh.
Qua chốc lát, Nhạc Sương lấy kiếm quang cực nhanh bay đến, nói:
- Không hay rồi, lần này độ qua hỗn động cảnh là Hiên Viên Lệnh bế quan đã lâu!
Nghe Nhạc Sương nói vậy, Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì đều biến sắc, không ngờ là Hiên Viên Lệnh.
Năm đó Hiên Viên Lệnh thua Lục Nguyên thê thảm, mất hết mặt mũi, nhưng sau đó Hiên Viên chí tôn cho Hiên Viên Lệnh tài nguyên hải lượng để gã tu luyện, bắt đầu từ tám năm trước đã vào sâu trong cấm địa, tu hành đột phá hỗn động cảnh. Nghe nói rất sớm trước đó đã có tiến cảnh, nhưng không biết khi nào có thể tu thành hỗn động cảnh.
Không tưởng tượng nổi gã sẽ vào lúc này tu thành hỗn động cảnh, một khi gã tu thành hỗn động cảnh e rằng sẽ đi tìm Lục Nguyên gây chuyện. Cố tình Lục sư đệ chưa tu thành hỗn động cảnh, Lục sư đệ có thể liên tục thắng ba vạn, nhưng đó là thắng người đại đạo cảnh. Người đại đạo cảnh và cường giả hỗn động cảnh có chênh lệch rất lớn, dùng từ cách biệt một trời một vực không đủ nói. Lục Nguyên không có khả năng thắng được Hiên Viên Lệnh hỗn động cảnh.
Việc lớn không tốt.
Vốn dựa theo quy tắc Kiếm Môn bình thường, hỗn động cảnh không thể gây chuyện với đại đạo cảnh, dù sao chênh lệch quá lớn. Hỗn động cảnh nhất tầng có thể dễ dàng bóp chết đại đạo cảnh thập tầng, nhưng cũng có đặc lệ. Ví dụ trước đó hỗn động cảnh và đại đạo cảnh có thù hận sâu thì được phép tìm tới cửa.
Cố tình lúc trước Lục Nguyên trọng thương Hiên Viên Lệnh, gã có tư cách gây chuyện với hắn. Đúng là sợ cái gì đến cái gì. Hai người Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì mặt biến sắc, không ngờ kết quả xấu đến rồi, đằng trước Không Chi Sơn môn ồn ào nhốn nháo. Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì, Lục Nguyên, Nhạc Sương tới trước sơn môn, phát hiện nơi đó đứng mấy chục người.
Dẫn đầu chính là Hiên Viên Lệnh.
Nhưng trước kia thấy Hiên Viên Lệnh là cực kỳ kiêu ngạo, cao hơn mọi người, nhưng độ cao đó vẫn có thể với tới được.
Bây giờ Hiên Viên Lệnh cho người cảm giác cao không thể với tới, dường như gã chính là núi cao vô cùng, gã chính là trời. Toàn thân gã pháp lực vận chuyển liên miên bất tận như trường giang đại hà, không phải đại đạo cảnh có thể so sánh được. Cảnh giới của gã đã biến đổi trời long đất lở. Truyện Tiên Hiệp -
Lực lượng hỗn động cảnh đè ép Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì hơi bị áp lực.
Hiên Viên Lệnh nhìn hướng Lục Nguyên, thái độ huênh hoang vênh váo.
Bên cạnh Hiên Viên Lệnh, Diệp Cơ Phát lạnh lùng quát một tiếng:
- Lục Nguyên, còn không ra chịu chết!
Độc Cô Hạo cười ha hả nói:
- Hiên Viên Lệnh sư huynh đã tu thành hỗn động cảnh, Lục Nguyên, ngươi rửa sạch cổ chờ đi.
Thượng Quan Sát toàn thân đầy sát khí nói:
- Lục Nguyên, năm đó ngươi đánh bại chúng ta, đánh chúng ta rất thống khổ. Bây giờ chắc không ngờ Hiên Viên sư huynh tới hỗn động cảnh? Ngươi ngoan ngoãn chịu thua đi.
Diệp Cơ Phát, Độc Cô Hạo, Thượng Quan Sát đều bị Lục Nguyên trọng thương nặng, nghĩ đến hắn sẽ bị đánh bại thì lòng vui sướng biết bao.
Đoan Mộc Tòng Dung ở một bên âm trầm cười. Năm đó gã bị Lục Nguyên đánh bại, còn bị hắn treo lên trên cây, bị lấy tên thập tam tu, sỉ nhục to lớn. Cho nên bây giờ gã ra ngoài đều bị người chỉ trỏ nói thập tam tu dâm loạn Kiếm Môn, gã rất muốn thấy Lục Nguyên thất bại, bị đánh trọng thương.
Kiếm Văn Hào mắt lóe tia sáng. Kiếm Văn Hào mấy lần thua trong tay hắn, sớm không trỗi dậy chút gì giận dữ hay có gan khiêu chiến hắn. Nhưng bây giờ chắc chắn Lục Nguyên thua vào tay Hiên Viên Lệnh rồi, chỉ cần hắn thua là mình sẽ hồi phục tự tin, đến lần sau là tới phiên mình bại Lục Nguyên.
Hiên Viên Lệnh nhìn Lục Nguyên, dùng thái độ người khổng lồ nhìn xuống con kiến nói:
- Lục Nguyên, ngươi ở đại đạo cảnh đúng là rất có sức chiến đấu, đáng tiếc chỉ vẻn vẹn là thế thôi. Ta đã tu thành hỗn động cảnh, lần trước ngươi làm ta trọng thương, lần này ta khiến người trọng thương hơn nữa rút lui công lực.
Trong câu nói tràn đầy hận ý, đổ tam giang thủy cũng không tẩy sạch.
Môn hạ Hiên Viên chí tôn sẽ không thua trong tay môn hạ Thái Sử chí tôn.
Lúc trước là sỉ nhục, bây giờ tẩy sạch nhục nhã này.
Bên cạnh người xem kịch ngày càng nhiều, đều biết mối thù giữa Hiên Viên Lệnh và Lục Nguyên.
- Hiên Viên Lệnh đối chiến với Lục Nguyên, các ngươi nói bên nào thắng?
- Cái này còn cần nói? Tất nhiên là Hiên Viên Lệnh rồi. Bây giờ Hiên Viên Lệnh sư huynh là hỗn động cảnh, chênh lệch giữa hỗn động cảnh, đại đạo cảnh là một trời một vực.
- Đúng thế, hơn nữa Lục Nguyên không có gì ghê gớm cả, đỉnh điểm của hắn chắc là liên tục thắng ba vạn, đến đó rồi hắn cơ bản xong, không thấy tám năm rồi chưa đột phá hỗn động cảnh ư? Hắn chỉ là nhân tài bình thường mà thôi, tiềm lực dùng hết, sớm không phải là tuyệt thế thiên tài.
- Hơn nữa lần trước Lục Nguyên ở trong kiếm quyển chỉ được không loại kiếm ý. Ha ha, vậy thì tính tuyệt thế thiên tài cái gì.
- Danh hiệu tuyệt thế thiên tài hôm nay sẽ hoàn toàn đánh mất, Lục Nguyên chỉ là sao băng mà thôi, tuy một khắc kia vô cùng đặc sắc nhưng rồi lập tức rơi xuống chân trời.
"Đúng vậy, đây đúng là cuộc chiến Lục Nguyên thiên tài hoàn toàn bị đánh bại. Sau cuộc chiến, Lục Nguyên sẽ trở thành người bình thường, không còn là đối tượng ca ngợị nữa." Hiên Viên Lệnh thầm nghĩ. Lần này phải triệt để đánh bại Lục Nguyên thành tro bụi, để hắn nếm tám năm không đột phá, trong kiếm quyển không được kiếm ý nào, lần thất bại thứ ba hoàn toàn mất đi quang hoàn.
Đương nhiên lần này muốn đánh bại Lục Nguyên là chuyện quá đơn giản, bởi vì đây là tuyệt đối chênh lệch giữa hỗn động cảnh và đại đạo cảnh.
Hiên Viên Lệnh có niềm tin tràn đầy.
Hiên Viên Lệnh tiến lên một bước, nói:
- Lục Nguyên, ta muốn ngươi biết cái gì gọi là hỗn động cảnh, hiểu cách biệt giữa ta và ngươi. Gã lấy ra thiên địa pháp tướng, bên trong bắn ra ba mươi lăm tấm thượng cổ phù chú. Ba mươi lăm thượng cổ phù chú bắn bốn phía, bao vây gã và Lục Nguyên trong một khu vực.
← Ch. 0600 | Ch. 0602 → |