← Ch.0692 | Ch.0694 → |
Kiếm Chủ nói:
- Kế hoạch này là đem đa phần tuyệt thế thiên tài thuộc quyền quản lý của pháp cổ văn minh gom lại, tiến hành bồi dưỡng, rồi chọn người có tiềm lực đảm nhận chức vị khách khanh pháp cổ văn minh.
- Cơ bản pháp cổ văn minh thu nạp đủ loại thiên tài, vậy thì càng có lợi cho pháp cổ văn minh bước tiến cường đại.
- Đương nhiên làm khách khanh không xung đột với thế lực môn phái vốn ở, cho nên cơ bản đều sẽ làm khách khanh của pháp cổ văn minh.
- Kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài bình thường là từ hỗn động cảnh lục tầng trở lên mới có tư cách, đến hỗn động cảnh cửu tầng là ngừng.
- Tương đương gom hết hỗn động cảnh cường giả, còn hỗn động cảnh thập tầng đều nghĩ đến tùng kích thế giới cảnh, không mấy người hứng thú đi pháp cổ văn minh đặc huấn. Dù sao một khi trùng kích đến thế giới cảnh thì khác hẳn, tới thế giới cảnh rồi trong toàn trung ương thiên triều có thể xưng là bá chủ một phương.
Tại trung ương thiên triều chính là như vậy, đại đạo cảnh thì bước ra ngoài cũng không được.
Hỗn động cảnh chính là nhân vật một phương.
Trong hỗn động cảnh chí tôn cảnh là hơi nổi tiếng.
Đến thế giới cảnh rồi chính là bá chủ một phương.
Chân chính đến thiên tôn cảnh thì là bá chủ toàn trung ương thiên triều, uy chấn chư thiên, khó người địch lại.
Cuộc chiến trước đó của hai thánh đế tử thật ra là hai thiên tôn đấu nhau! Hai thiên tôn đấu nhau chân chính uy động thiên địa, hư không thành quyền to cỡ một tinh thần, nắm đấm đánh xuống có thể đập nát một tinh thần.
Kiếm Chủ nói kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài của pháp cổ văn minh khiến Lục Nguyên nghe mà tâm động.
Nếu đã vậy thì mình đi kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.
Bởi vì, mình phải biến cường!
Hoang Thánh Đế Tử, mối thù một đấm này ta nhớ kỹ, nếu không phải Pháp Thánh Đế Tử xuất hiện thì e rằng mình đã bị đánh chết rồi.
Kiếm Chủ nói:
- Nhưng kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài là sau một năm, trong một năm này là tu hành cuối cùng tại Kiếm Môn.
Đúng vậy, tu hành cuối cùng!
Nhưng cái gì là tu hành cuối cùng?
Kiếm Chủ nói:
- Tại Kiếm Môn chúng ta có một nơi tu hành cuối cùng được gọi là Quy Kiếm Trì. Quy Kiếm Trì là sơ đại Kiếm Chủ xây dựng. Sơ đại Kiếm Chủ xây Quy Kiếm Trì ở chính giữa kiếm đạo thụ, tức là nói lúc bình thường chúng ta không thể vào trong Quy Kiếm Trì.
- Người ở Kiếm Môn cơ bản chỉ cần là hỗn động cảnh liền vào Quy Kiếm Trì một lần, nhưng chỉ một lần duy nhất. Vậy nên bình thường đến hỗn động cảnh ngũ tầng, lục tầng mới vào trong Quy Kiếm Trì, mặt sau nữa không còn bao nhiêu ý nghĩa. Một năm sau ngươi phải tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài pháp cổ văn minh, cho nên trong năm này tiến hành tu hành cuối cùng cuối cùng.
- Trước khi đi Quy Kiếm Trì cần thông qua kiếm đạo thụ thử thách, thử tỷ lệ đồng bộ của ngươi với kiếm đạo thụ. Tỷ lệ đồng bộ càng cao thì càng có khả năng được ích lợi lớn trong Quy Kiếm Trì.
- Tỷ lệ đồng bộ là thứ không bị người khống chế, tùy người, cho đến bây giờ Kiếm Chi Tử là có tỷ lệ đồng bộ cao nhất, chín phần tỷ lệ, không uổng là người có khí vận cao nhất từ trước tới nay của Kiếm Môn.
Nghe xong lời Kiếm Chủ nói, Lục Nguyên định đi tu hành cuối cùng Kiếm Môn.
Khi Lục Nguyên và Kiếm Chủ, Thái Sử Không nói chuyện thì.
*Ầm! ầm! ầm!*
Từng đợt tiếng sấm điếc tai vang lên. Lục Nguyên xuyên qua cửa sổ nhìn bên ngoài, phát hiện ngoài kiếm tu tinh thần hình thành từng đợt lôi lân, lôi vân sắc trần hồng, đây là diệt tiên hồng trần lôi.
Diệt tiên hồng trần lôi là một loại lôi kiếp quái lạ, có nhiều tâm ma ở trong lôi kiếp, còn ở lực thiên ngoại diệt tiên, một lôi kiếp cực kỳ khủng bố, so với xuân thu huyền thủy thiên kiếp, bách giáp thần mộc thiên kiếp, từ bạo thiên kiếp, các loại lôi kiếp càng đáng sợ hơn nhiều. Đây là có người trùng kích hỗn động cảnh độ lôi kiếp.
Hơn nữa người này không bình thường.
Diệt tiên hồng trần lôi này tuy không đáng sợ bằng vệ tinh lôi kiếp mà Lục Nguyên từng độ nhưng cũng khá khủng bố, người độ lôi kiếp không phải bình thường đây, nhưng không biết đó là ai. Lục Nguyên hơi khó hiểu, nhưng có mặt đều là nhân vật gì chứ? Kiếm Chủ là chủ Kiếm Môn, rất nhanh có tin tức truyền đến.
Kiếm Chủ mỉm cười nói:
- Thái Sử Không, xem ra học trò của ngươi lại ra một thiên tài, tuy không bằng Lục Nguyên nhưng thiên tư thì trên đám Thái Sử Không, Tống Địa.
Thái Sử Không mỉm cười.
Lục Nguyên ngẩn ra, hỏi:
- Đó là ai?
Lục Nguyên đích thật không hiểu. Người môn hạ Thái Sử chí tôn tại kiếm môn tinh thần không ai có thể xưng là thiên tài, muốn sánh ngang với Thái Sử Bi, Tống Địa thì kém rất xa.
Thái Sử Không nói:
- Sau ngươi thì ta lại thu một đệ tử, nhưng là nữ đệ tử. Phải rồi, là cùng người ở nước ngoài đến, tên Sư Phi Tiên. Tư chất của nàng ta khá cao, bây giờ đang trùng kích thiên kiếp hỗn động cảnh.
Gã đối với nữ đệ tử Sư Phi Tiên khá vừa lòng.
Sư Phi Tiên! Trong đầu Lục Nguyên xẹt qua một thiếu nữ thanh lệ như tiên, tay cầm không Linh kiếm.
Khi đó hai người cùng nhau đến trung ương thiên triều, hắn từ đại đạo cảnh ngũ tầng lên đến hỗn động cảnh tứ tầng. Sư Phi Tiên thì từ đại đạo cảnh thất tầng đến hỗn động cảnh nhất tầng, dù không tiến bộ nhanh bằng hắn nhưng cũng khá mau, người này mai sau thành tựu về kiếm đạo cũng không bình thường.
Ngày hai tháng hai, đầu xuân, tuyết bay lất phất tơ vương, long sĩ đầu.
Sáng sớm ngày hôm nay, nhiều người tại kiếm đạo thụ đều đi ra, môn hạ Thái Sử chí tôn lại thêm một người, chính là thanh lệ như tiên Sư Phi Tiên. Tất nhiên Sư Phi Tiên không chút bắt mắt, tất cả mọi người đều đang nhìn người ở đỉnh chóp kiếm đạo thụ. Lục Nguyên đứng trên đỉnh kiếm đạo thụ.
Lần này là lúc xem tỷ lệ đồng bộ.
Trên đỉnh chóp kiếm đạo thụ có mười nhánh cây khác với các nhánh khác. Nhánh cây khác đều là hình kiếm, mà mười nhánh này không phải hình kiếm, mười nhánh cây cấu thành một hình tròn, nếu thử thách tỷ lệ đồng bộ khiến mười nhánh cây tỏa sáng là mười phần tỷ lệ đồng bộ, nếu là chín nhánh tỏa sáng là chín phần, từ đó suy ra.
Lục Nguyên đứng trên đỉnh kiếm đạo thụ, hít sâu một hơi. Thật ra Lục Nguyên đã biết, tỷ lệ đồng bộ càng cao thì truyền thừa cuối cùng trong Kiếm Môn sẽ được càng nhiều.
Tay đặt vào vòng tòn mười nhánh cây, hắn đưa vào pháp lực.
Chớp mắt sáu nhánh cây sáng lên.
Sáu cây ư?
Cái này nhiều hơn Kiếm Ngục một cây. Lúc trước Kiếm Ngục làm năm nhánh tỏa sáng, Kiếm Tham, Kiếm Ma là bốn nhánh, nhưng Kiếm Chi Tử thì là chín nhánh cây tỏa sáng.
Khí vận kỷ nguyên này Lục Nguyên và Kiếm Ngục cùng loại, vốn không mạnh bằng gã, bây giờ thêm vào các chữ tham, ma tăng nhiều khí vận, rốt cuộc mạnh hơn khí vận của Kiếm Ngục một chút.
Vốn đến đây là kết thúc, nhưng Lục Nguyên chợt phát hiện trong không gian của mình, chồi non kiếm đạo thụ trải qua vô thanh mộc phật quyết tỏa ra sự sống chôn trong đất vì cảm ứng lực lượng kiếm đạo thụ, hai bên đồng bộ nhau, ảnh hưởng nhau, khiến chồi non kiếm đạo thụ bắt đầu tỏa ra sức sống.
Lục Nguyên bỗng cảm thấy chồi kiếm đạo thụ cầng linh thạch, cần rất nhiều linh thạch cung cấp cho nó sinh trưởng
← Ch. 0692 | Ch. 0694 → |