Vay nóng Tinvay

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 0798

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 0798: Bàn Động Thất (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Lazada


Bàn Động Thất sảng khoái, thua là thua, hơn nữa tôn trọng cường giả là thói quen của phủ chi văn minh. Phủ chi văn minh là văn minh có lực lượng lớn nhất trong ba mươi văn minh, cũng là văn minh đơn giản nhất. Văn minh này tôn trọng cường giả, cơ bản không có cái gì âm mưu tính kế, cực kỳ đơn giản.

Bên dưới ngạc nhiên, mới rồi phản ứng quá nhanh, Bàn Động Thất còn đang hùng hổ thì chớp mắt đã thua Lục Nguyên. Lục Nguyên này thật ghê gớm, vốn bình thường Vô Thượng Đại Giáo không chiến thắng được văn minh thế mà hắn có thể thắng người văn minh.

Rốt cuộc hoàn thành trận thắng thứ một ngàn, cũng thắng phần nguyên khí thế giới thứ một ngàn.

- Phủ chi văn minh, thật vô dụng.

Một giọng nói khinh cuồng vang lên. Mọi người nhìn sang, thì ra là một thanh niên mặc áo lông màu xanh.

Khóe môi thanh niên nhếch nụ cười khinh cuồng:

- Phủ chi văn minh được xưng là lực lượng dứng đầu trong tất cả văn minh, kết quả thì sao, chỉ là con trâu điên thôi.

Bàn Động Thất liền giân, quát:

- Tinh Dã Tốc, ngươi cho rằng mình là ai hả? Có bản lĩnh ngươi đi lên đấu với hắn!

- Đương nhiên là ta sẽ đi lên đấu với hắn, vốn ta xếp ở một ngàn lẻ một trận

Người thanh niên áo lông xanh kiêu ngạo cười:

- Bàn Động Thất, trâu điên, hãy xem người văn minh chân chính nên đánh như thế nào, đừng thành đáng thương như vậy, thật bi kịch.

Người thanh niên áo lông xanh nhìn Lục Nguyên, nói:

- Ta tên là Tinh Dã Tốc, người của tinh chi văn minh. -

Tinh chi văn minh cũng là một trong ba mươi văn minh.

Văn minh chia làm hai đại lưu phái.

Một đại lưu phái lấy sức mạnh làm chủ, xưng là hằng tinh phái.

Lưu phái thứ hai hoàn toàn khác, hơi giống kiếm khí hai tông của Hoa Sơn, tương tự.

Đương nhiên tinh chi văn minh là khá mạnh trong ba mươi văn minh.

Tinh chi văn minh Tinh Dã Tốc nhìn Lục Nguyên, nói:

- Thật ra trâu điên Bàn Động Thất thua cũng tốt, đánh như hắn chỉ có nước thua, quá ngu ngốc tứ chi phát triển, hắn thua ta mới có cơ hội. Nhìn phía trước ngươi liên tục thắng một ngàn là ta khó chịu rồi, để ta chiến thắng ngươi.

- Liên tục thắng của ngươi sẽ chấm dứt tại đây.

- Bởi vì bây giờ ngươi gặp ta, người tinh chi văn minh chứ không phải trâu điên phủ chi văn minh dễ đối phó.

Tinh Dã Tốc nhìn Lục Nguyên, người thanh niên kiêu ngạo này mắt hẹp dài trông như mắt độc xà. Khoảnh khắc xuất đao, một thanh đao cực kỳ mỏng. Thật nhanh! Nếu nói người phong chi văn minh là tốc độ di chuyển nhanh, ra ngoài tốc độ nhanh càng nhanh thì người tinh chi văn minh lưu tinh phái tốc độ di động không bằng phong chi văn minh nhưng tốc đọ xuất thủ thì nhanh hơn.

Tinh chi văn minh ra tay nhanh có thể xưng tuyệt trong văn minh, đơn thuần so tốc độ dù Lục Nguyên cũng rất nhanh nhưng không sánh bằng người tinh chi văn minh.

Dù gì đây là sở trường nhất của một văn minh, nếu Lục Nguyên dễ như trở bàn tay phá giải thì văn minh này làm sao lăn lộn đây?

Hơn nữa bây giờ Tinh Dã Tốc không chỉ ra tay mà còn đánh ra văn minh văn tự 'cực' của gã. Đây là văn tự ban đầu 'lưu' diễn sinh ra nhị đại văn tự, tinh chi văn minh được đến văn tự ba đầu một là tinh, một là lưu.

- Ngươi xuất thủ rất nhanh, nhưng đối mặt ta thì chắc chắn thua.

Lục Nguyên vô cùng nhàn nhã chặn một chiêu cực nhanh của Tinh Dã Tốc. Nếu đối thủ có tốc độ ra tay vượt qua mình thì lấy chậm đánh nhanh, âm dương thiết tắc, tương sinh chi, tương sinh tương khắc.

- Thật nhanh!

- Đúng vậy, nhanh quá.

- Tinh chi văn minh lưu tinh phái, quả nhiên tốc độ đáng sợ tới cực điểm.

- Sao mà có tốc độ nhanh vậy chứ? Lục Nguyên muốn lấy chậm đánh nhanh là ý định sai lầm, không biết rằng người tinh chi văn minh bình thường phá lấy chậm đánh nhanh lưu.

Tinh Dã Tốc càng đánh càng nhanh, đối với chậm đánh nhanh lưu thì tinh chi văn minh rất có kinh nghiệm, đánh ngày càng nhanh.

Trong chớp mắt này, Tinh Dã Tốc bỗng phát hiện mình khựng lại, không gian thiết tắc, đây là từ lúc chiến đấu đến nay lần đầu tiên Tinh Dã Tốc đụng phải không gian thiết tắc nhưng gã không sợ, lấy ra nhị câp văn tự, muốn phá không gian thiết tắc. Gã có kinh nghiệm đối phó không gian thiết tắc.

Không thích hợp, vô dụng.

Tinh Dã Tốc kinh sợ.

Trong chớp mắt, Lục Nguyên ra tay, khoảnh khắc đã lấy kiếm đâm vào vai Tinh Dã Tốc, cũng lật kiếm chĩa vào cổ họng gã.

Nói trắng ra là ban đầu Lục Nguyên đúng là muốn lấy chậm đánh nhanh, nhưng phát hiện dường như Tinh Dã Tốc có kinh nghiệm với nó nên không dùng. Hắn bày cái bẫy, giả bộ luôn dùng cách đó nhưng mặt sau đổi sang dùng không gian thiết tắc, đối thủ có kinh nghiệm ứng phó không gian thiết tắc, hắn lấy thôn mộc long, thôn lôi long rất lớn khắc chế văn tự Tinh Dã Tốc sử dụng, văn tự của gã thật ra cũng là phong hệ văn tự.

Cuối cùng bùng phát kiếm tốc độ cao.

Vì bày bãy, Tinh Dã Tốc hoàn toàn đạp vào trong.

Lục Nguyên lạnh nhạt nói:

- Ngươi thua.

- Sao ta thua được, sao ta thua được.

Tinh Dã Tốc cuồng kêu, gã không thể chấp nhận vì sao mình thua.

Lục Nguyên lạnh lùng nói:

- Thua là thua, nói nhảm nhiều làm gì?

Hắn giơ tay, thu lấy nguyên khí thế giới thứ một ngàn lẻ một, trận thắng liên tục thứ một ngàn vào tay.

Dưới Quyết Đấu phong một mảnh lặng yên. Mới bắt đầu thắng người phủ chi văn minh có thể nói là ngẫu nhiên, làm người khó tránh khỏi tình cờ một lần. Nhưng lập tức thắng người tinh chi văn minh thì còn gì để nói nữa?cái gì khiếu vênh váo, thế này kêu vênh váo, đây cũng không phải ngẫu nhiên.

Dưới tình huống người văn minh dùng văn tự mà Lục Nguyên còn có thể thắng.

Bất giác người Vô Thượng Đại Giáo bắt đầu cổ vũ Lục Nguyên, hắn lại tăng thêm người ủng hộ.

Chuyện như vậy cũng rất đơn giản, Vô Thượng Đại Giáo luôn không thắng nổi người văn minh. Văn minh, văn tự dường như là hai ma chú quấn quanh người Vô Thượng Đại Giáo. Người Vô Thượng Đại Giáo đối mặt người văn minh trời sinh có tự ti, bây giờ Lục Nguyên đánh ra can đảm cho họ.

Vậy nên, làm sao họ không ủng hộ Lục Nguyên được.

Chiến đấu tiếp theo con số liên tục thắng còn đang tăng.

Thắng trận một ngàn mười.

Thắng trận một ngàn hai trăm.

Thắng trận một ngàn ba trăm sáu mươi ba.

Cuộc chiến một ngàn ba trăm sáu mươi bốn, đối thủ là con gái, thuộc thiên mẫu văn minh. Thiên mẫu văn minh là một văn minh kỳ lạ, văn minh khác đều là người đàn ông làm tôn, cố tình văn minh này lấy đàn bà làm tôn, phái nữ nắm quyền to. Nghe nói thủ lĩnh văn minh này tên là Thiên Mẫu, từng ở trong một kỷ nguyên nặn đất làm người, sinh ra nhân tộc, cấp phó chủ văn minh, nghe nói thực lực của bà đã gần với chủ văn minh.

Người thiên mẫu văn minh dùng một quả cầu đỏ, tú cầu.

Trên tú cầu có màu đỏ, dính phải thì người bốc nóng, chiêu loạn.

Khi đấu với người này, mới đầu Lục Nguyên ăn bồ hòn nhiều, toàn thân nóng nảy, lập tức uống hớp rượu đè nén. Chủ yếu vì tính tình Lục Nguyên, bản tính hắn vốn lạnh nhạt, nếu không vậy thì đã sớm trúng chiêu rồi.

Người thiên mẫu văn minh dùng tú cầu xuất chiêu quái dị, đáng tiếc chiêu thức của Lục Nguyên càng quái hơn. Đấu chiêu thức với Lục Nguyên thì người cùng cấp chưa ai thắng được hắn.

Người thiên mẫu văn minh sẽ không ngoại lệ.

Vậy nên cuộc chiến thứ một ngàn ba trăm sáu mươi bốn Lục Nguyên thắng.

- Lục Nguyên, ta nhớ tên ngươi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1147)