← Ch.1055 | Ch.1057 → |
Cái gọi là Tiên vô tung lại là kỳ công xếp thứ năm trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh.
Thật ra kỳ công Vân Vô Tướng xếp thứ mười một đã là rất lợi hại rồi, chẳng quả bị bổn mạng của Lục Nguyên khắc chế mà thôi.
Mà Tiên vô tung xếp thứ năm lại càng lợi hại.
Trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh, đứng trước Tiên vô tung đều là những công pháp mang tính công kích. Mà Tiên vô tung lại là một công pháp bảo vệ tính mạng, được xếp thứ năm chứng tỏ Tiên vô tung có thể được coi là công pháp bảo vệ tính mạng mạnh nhất của Tiên Cổ Văn Minh. Công pháp này cũng vô cùng nổi danh tại Di Thất Chi Địa.
Lập tức Tiên Chi Tử biến mất trong không trung.
Không có mây, cũng không có sương mù, không có di động không gian, không có biến hóa thời gian. Tất cả đều không có nhưng lại cũng chẳng còn bóng dáng của Tiên Chi Tử.
Đây là công pháp gì?
Lục Nguyên không khỏi giật mình.
Chẳng qua bản năng hắn cảm giác được Tiên Chi Tử cũng không rời đi mà vẫn ở bên cạnh mình. Loại công pháp này của hắn tuy có thể khiến người khác không phát hiện ra nhưng cũng không được di chuyển quá nhanh. Chẳng qua cứ như vậy thì một lúc nữa Tiên Chi Tử sẽ chạy mất, mà mình tuyệt đối không thể để đối phương trốn thoát.
Nhưng hắn hoàn toàn không thể phát hiện ra Tiên Chi Tử thì cũng không thể nào bắt được đối phương. Lục Nguyên tuy cũng rất nhiều giết Tiên Chi Tử, liền vung kiếm lên khắp hư không, hầu như đâm vào từng điểm trên không trung trung. Tuy vậy hắn vẫn không đánh trúng Tiên Chi Tử. Tất cả các địa phương hắn đều đâm trong nháy mắt. Thứ này rõ ràng không phải là chướng nhãn pháp.
Đúng rồi. Linh quang lóe lên trong óc Lục Nguyên. Hắn đã hiểu rõ một chuyện.
Năm đó Yến Thương Thiên luyện tâm kiếm là muốn đối phó với người của Tiên Cổ Văn Minh. Yến Thương Thiên và Tiên Cổ Văn Minh có thù lớn, lúc đó không rõ phải luyện tâm kiếm thế nào nhưng bây giờ Lục Nguyên lại hiểu rõ rồi. Tâm kiếm chính là để đối phó với tuyệt học bỏ chạy đệ nhất này của Tiên Cổ Văn Minh.
Tâm kiếm, chỗ nào có tâm thì chỗ đó có kiếm tồn tại.
Tâm muốn giết thì kiếm sẽ giết.
Lục Nguyên lúc đó đã từng học tâm kiếm, chẳng qua mới chỉ ở trạng thái tiểu thành mà thôi.
Hắn cũng chỉ có thể thử một lần. Nghĩ tới Tiên vô tung năm đó xếp hàng thứ năm trong thập đại kỳ công của Tiên Cổ Văn Minh thì Tiên Chi Tử cũng chưa chắc đã có thể luyện tới đại thành. Kỳ thật nếu có thời gian thì Tiên Chi Tử thật sự có thể luyện Tiên vô tung tới đại thành được. Nhưng bản thân Tiên vô tung là công pháp Văn Minh Cảnh, chỉ có tới Văn Minh Cảnh thì mới tập luyện được cho nên Tiên Chi Tử cũng chỉ luyện đạt tiểu thành một thôi.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, cầm Dưỡng Ngô Tiên Kiếm trong tay. Bởi vì Dưỡng Ngô Tiên Kiếm chính là thanh kiếm chiếm vị trí quan trọng nhất trong lòng hắn. Những thanh kiếm khác, dù là Viên Cực Thần Kiếm cũng không thể hoàn toàn dung hợp với tâm của hắn.
Nhân tĩnh, kiếm tĩnh, tâm tĩnh!
Tâm kiếm!
Tâm vô cùng bình tĩnh, tựa như một mặt hồ phẳng lặng. Đột nhiên mặt hồ động, tựa như vang lên tiếng gió thổi.
Rốt cục đây là gió động, hồ động hay tâm động?
Kỳ thực là gió động mà cũng là hồ động, cũng là tâm động.
Thật ra nó cũng không phải là phong động, cũng không phải là hồ động, cũng không phải tâm động.
Tâm động mà bất động, phong động mà cũng là bất động, có gì khác nhau không? Trong nháy mắt Lục Nguyên chém tới một kiếm.
Một kiếm này là một kiếm trong tâm, hoàn toàn phát huy ra uy lực của Tâm Chi Thiết Tắc.
Một kiếm này di chuyển rất nhanh!
Mà một kiếm này sau khi đánh ra, trong nháy mắt đã đâm trúng trái tim Tiên Chi Tử. Kiếm khí bao trùm thiên địa đâm thẳng vào trái tím Tiên Chi Tử, trong nháy mắt đã đánh nát triệt để trái tim Tiên Chi Tử, đồng thời cũng hủy đi tiên giới của hắn. Tiên Chi Tử mở mắt trống rỗng, thoáng hiện vẻ tuyệt vọng và không cam lòng:
- Vì sao? Vì sao ngươi lại có thể phá giải Tiên vô tung?
Tiên Chi Tử quát dài một tiếng, thét lớn với bầu trời:
- Ta là Tiên Chi Tử, ta là Khí Vận Thất Tử, sao ta có thể chết ở chỗ này chứ? Ta không cam lòng. Ta có thể thành Văn Minh Chi Chủ, muốn trở thành nhân vật cường đại nhất trong thiên địa. Ta không thể chết ở chỗ này được.
Tiên Chi Tử mặc dù gào thét điên cuồng nhưng cũng phát hiện ra bản thân càng ngày càng vô lực.
Lục Nguyên nhìn về phía Tiên Chi Tử.
Ta nghe được lúc đó Hoàng Ôn Văn Minh Phó chú nói với ngươi về Ma Chi Văn Minh Chi Chủ và Pháp bảo văn minh. Chuyện này rốt cục là sao?
Lục Nguyên hỏi. Hắn đã nghe được đề tài này hai lần cho nên giờ mới hỏi.
Tiên Chi Tử nhìn Lục Nguyên:
- Hóa ra ngươi đã ở đó và đi theo ta từ sớm rồi. Ha ha ha, ngươi muốn biết chuyện này thì ta sẽ mạn phép không tiết lộ chuyện này cho ngươi.
Tiên Chi Tử nấc dài ba tiếng. Sinh mạng hắn đã tuyệt, lập tức chết ở nơi này. Đây là người đầu tiên trong Khí Vận Thất Tử chết trong tay Lục Nguyên. Hiện tại đã rất lâu không nghe nói tới tin tức của Kiếm Chi Tử, cũng không biết Kiếm Chi Tử thế nào rồi. Lục Nguyên tất nhiên không biết tin Kiếm Chi Tử đã chết.
Hắn cũng lần đầu chém giết được tồn tại cấp bậc Khí Vận Thất Tử, mặc dù đã giết cả Văn Minh Cảnh nhưng giết Khí Vận Thất Tử lại là lần đầu tiên. Hắn vung tay một cái, phát hiện ra linh thạch thiên giai trên đỉnh đẩu Tiên Chi Tử cũng không ít, có năm mươi tia. Một người vừa mới tiến vào Văn Minh Cảnh đã có năm mươi tia linh thạch thiên giai, Tiên Chi Tử đúng là rất giàu có.
Lục Nguyên cũng lập tức tìm thấy một số tài nguyên khác. Hắn tìm thấy phân thân chữ Đổ. Đây là phân thân chữ Đổ thứ hai của Lục Nguyên. Hắn đã lâu lắm rồi chưa thăng cấp phân thân chữ Đổ, lập tức không khách khí mà dung hợp phân thân chữ Đổ này với cái của mình. Trong nháy mắt Lục Nguyên đã dung hợp thành công. Lúc này phân thân chữ Đổ bốn phần tỏa sáng lấp lánh. Có phân thân chữ Đổ bốn phần, hiện tại chỉ tiếc là không thể nào đi tới Đổ Tiên Đảo, nếu không thì Đổ Tiên Đảo chắc cũng còn ai là đối thủ của mình. Trong nháy mắt Lục Nguyên đã nghĩ tới một việc. Đổ Tiên Đảo không cho người đạt Văn Minh Cảnh tiến vào đánh bạc, chỉ đồng ý cho người dưới Văn Minh Cảnh tiến vào. Trong chuyện này tất nhiên có điều cổ quái. Thế đạo hay quy tắc thiên địa gì lại không cho người đạt Văn Minh Cảnh đi làm chuyện vô nghĩa. Quy tắc của thiên địa là thứ gì chứ? Đạt tới Văn Minh Cảnh, quy tắc thiên địa lại tổ hợp một lần nữa, không có bất kỳ địa vực nào có thể ngăn cản. nói như vậy thì nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một khả năng, đó là chủ nhân của Đổ Tiên Đảo chỉ sợ là một nhân vật Văn Minh Cảnh, hơn nữa cũng là một nhân vật tương đối có thực lực, tuyệt đối không thấp hơn một thủ lĩnh văn minh cấp Văn Minh Phó chủ bình thường.
Đồng thời Lục Nguyên còn đang tìm kiếm các sự vật khác. Tiên Chi Tử cũng có không ít thứ tốt, ví dụ như bí kíp Vân Vô Tướng. Vân Vô Tướng này tương đối hợp với bổn mạng của hắn. Lục Nguyên lập tức tế luyện Vân Vô Tướng, giấu mình trong mây mờ. Ở nơi đó bản thân hắn có thể di chuyển khắp nơi, mây bất diệt thì hắn bất diệt. Đây là một công pháp lẩn trốn nhưng cũng là một công pháp tấn công, cũng không phải chỉ có dùng để giữ mạng, đến lúc hắn có thể dùng.
Đáng tiếc là không có Tiên vô tung. Tiên vô tung là kỳ công thứ năm của Tiên Cổ Văn Minh, hầu như chỉ truyền miệng, không có bất cứ văn bản gì. Lục Nguyên cảm thấy Tiên Chi Tử chỉ chưa luyện Tiên vô tung tới đại thành thôi. Từ nay về sau mình muốn đối phó với người của Tiên Cổ Văn Minh thì phải luyện tâm kiếm mạnh hơn nữa mới được.
Còn cả Địa tổ phân thân, súc địa thành trần cũng không có văn tự ghi lại. Thật ra là có nhưng Tiên Chi Tử là kẻ tự tư, sau khi luyện thành liền hủy đi, hoàn toàn không có lưu lại.
Lục Nguyên giải quyết Tiên Chi Tử xong liền đưa Văn Minh di Thể của hắn vào trong Tân Kiếm Thế Giới của mình. Đây là di thể Văn Minh Cảnh thứ tư trong văn minh chi mộ của mình. Sai đó hắn trở về trong Địa Tổ Bảo Khố. Địa Tổ Bảo Khố giờ chỉ còn có Địa thư là chưa thu phục được. Lục Nguyên lập tức bắt đầu thu phục Địa thư trước. Địa thư là một Tiên thiên linh bảo công, phòng, tẩu, truy nhất thể. Lục Nguyên gần đầy không dùng Pháp bảo nhưng Tiên Thiên linh bảo tới tay thì đầu tiên phải giữ lại đã, nói không chừng từ nay về sau sẽ có tác dụng.
Về phần chuyện kế tiếp chính là lợi dụng Nhân Tham Quả Thụ để đánh sâu vào bốn kỷ nguyên.
Lục Nguyên phất tay đánh tới Nhân Tham Quả Thụ, đầu tiên thu Nhân Tham Quả Thụ rồi cất kín đi đã. Lục Nguyên đã sớm nghe nói tới đại danh của Nhân Sâm Quả rồi. Nghe nói Nhân Sâm Quả không thể dùng mâm gỗ đựng. Nghe nói nếu đụng vào gỗ là sẽ bị hủy diệt. Ngoài ra thì nó gặp vàng sẽ rơi, gặp nước sẽ tan biến, gặp lửa là tiêu tán, gặp đất là chui vào. Dù sao thì Lục Nguyên cũng không để ý tới, dùng đại chưởng pháp lực trực tiếp đánh dạ xuống, bảo tồn trong chân không, khiến mấy vạn Nhân Sâm Quả đều không giữa chân khí, không đụng vào kim mộc hủy hỏa thổ. Bởi vậy tất nhiên nó sẽ không động vào ngũ hành được.
...
Mà lúc này ở bên ngoài ngàn ngàn vạn dặm, trên một tế đàn.
Đây là một tế đàn được tạo hình cổ quái. Mà trên tế đàn có khắc vô số ngôi sao. Những vì sao này không ngừng chuyển động, thật ứng với bốn chữ đấu chuyển tinh di.
Trên tế đàn có một người xếp bằng mắc chiến giáp mặc lục, uy phong lẫm liệt, một chiến thần trẻ tuổi vô thượng, ở bên cạnh có một thanh trường kích.
Không ngờ đây chính là Hoang Chi Tử.
Lúc này pháp lực của Hoang Chi Tử không ngờ đã đạt tới bốn kỷ nguyên đỉnh phong, còn mạnh hơn pháp lực của Lục Nguyên không ít.
Hoang Chi Tử nhướng mày.
- Tiên Chi Tử chết rồi.
- Đáng tiếc. Không ngờ Tiên Chi Tử chết rồi. Thật là đáng chết. Kẻ nào giết Tiên Chi Tử chứ?
Hoang Chi Tử gào thét:
- Tiên Chi Tử chết đi mà không biết là chết trong tay người nào. Ta nhất định phải điều tra rõ ràng. Thất khí quy nhất chính là chuyện liên quan tới một đại bí mật trong thiên địa, nếu thiếu Tiên Chi Tử thì không được rồi.
Thất khí quy nhất trong miệng hắn cũng không biết là thứ gì.
Chẳng qua nếu cứ lý giải về câu từ thì thất khí quy nhất này rất có thể liên quan tới Khí Vận Thất Tử.
Chẳng qua Khí Vận Thất Tử không phải là bảy nhân vật có đại khí vận sao?
Thất khí có thể quy nhất sao?
Trong lời nói của Hoang Chi Tử tựa hồ biết những bí mật mà người khác không biết.
Thất khí quy nhất!
Lục Nguyên ngồi giữa Địa Tổ Bảo Khố.
Nhân Tham Quả Thụ này là thần vật trong thiên địa, hơn nữa có thể sinh thêm không ngừng. Thần vật Nhân Tham Quả Thụ này năm đó Trấn Nguyên Tử lại không nuốt hết.
Nhưng Lục Nguyên cũng không khách khí. Trấn Nguyên Tử có thời gian còn bản thân mình thì không. Chính mình phải nhanh chóng tăng cường thực lực.
Cho nên Lục Nguyên há to mồm, nuốt Nhân Tham Quả Thụ vào trong bụng. Lập tức một luồng lực lượng thần kỳ từ trong Nhân Tham Quả Thụ phóng ra. Luồng lực lượng này liên tiếp đẩy pháp lực của Lục Nguyên lên cao. Hắn chỉ cảm thấy pháp lực bản thân mình, từ những hạt siêu nhỏ trong cơ thể đều có lực lượng như thần long. Lúc này toàn thân cao thấp chỉ sợ đã có lực lượng của mấy trăm vạn con thần long, tập hợp lại thành một chỉnh thể.
Pháp lực tăng lên cuồn cuộn.
Ầm!
Lục Nguyên thậm chí ẩn hiện cảm thấy một cánh cửa vô cùng khổng lồ. Cánh cửa khổng lồ này chính là cánh cửa Văn Minh Chi chủ. Mà mình hiện giờ còn chưa đạt tới cánh cửa này, chỉ có thể nhìn về phía đó thôi. Đây là một cửa ải vô cùng khó khăn, so với Văn Minh Phó chủ còn đáng sợ hơn nhiều. Văn Minh Chi chủ là bá chủ của kỷ nguyên.
Không nói tới cảnh giới còn xa xa kia nữa. Hiện giờ Lục Nguyên mới chỉ bước qua một bước rất nhỏ, chính thức đạt tới pháp lực bốn kỷ nguyên.
Bốn kỷ nguyên mạnh hơn ba kỷ nguyên không ít.
Mỗi một kỷ nguyên của Văn Minh Cảnh tăng lên đều tăng lên rất nhiều.
Rốt cục đã đạt pháp lực bốn kỷ nguyên rồi.
Lục Nguyên lướt qua, muốn xem trong Địa Tổ Bảo Khố có còn bảo tàng gì nữa không, nói không chừng Địa Tiên Chi Tổ năm xưa còn để lại bảo tàng khác ở nơi này. Chẳng qua hắn tìm tới tìm lui mà cũng không có gì, đành tạm thời bỏ qua. Địa Tiên Chi Tổ có khả năng chỉ để lại hai thứ này thôi.
Hiện tại đi lấy Hoang Chi Đại Ấn, thực hiện lần trợ giúp Yến Thương Thiên sư huynh khó có được kia đi.
Muốn lấy Hoang Chi Đại Ấn thì tất nhiên là phải đi tìm Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ.
Chỉ là hiện tại không biết Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đã đi tới đâu rồi? Cô cô chắc là có thể truy tìm được dấu vết nhưng cũng chỉ trong phạm vi nhỏ thôi, tại phạm vi lớn thì khó có khả năng. Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ đã đi đâu? Lục Nguyên trầm tư, đột nhiên nghĩ lại. Lúc đó Hoang Ôn Văn Minh Phó Chủ nhắc tới Ma Chi Văn Minh Chi Chủ và Pháp Bảo Văn Minh, nếu không thì mình đi tới Pháp Bảo Văn Minh thử xem.
Hắn lập tức khởi hành, đầu tiên phải đi xem ngọc bài thân phận đã. Địa phương mà ngọc bài thân phận có thể thể hiện ra cũng không nhiều nhưng sau khi tới Văn Minh Cảnh thì ngọc bài đặt tại Trung Ương Thiên Triều hoàn toàn tỏa sáng, thế lực nào ở chỗ nào thể hiện đều rõ ràng hết.
Lục Nguyên giậm chân một cái, dùng Cửu Thiên Cấp Phong Thuật, toàn thân bay vọt đi.
Một lát sau hắn đã vượt qua cự ly vài trăm vạn dặm.
Hắn bay thẳng về hướng Pháp Bảo Văn Minh. Đi tới Pháp Bảo Văn Minh phải qua cự ly cực xa, đôi khi hắn cũng phải dừng chân trên một ngôi sao. Một ngày nọ hắn đặt chân xuống một ngôi sao, định lôi rượu ra uống, kết quả lại nghe tiếng bàn tán.
- Ngươi có nghe nói chuyện Ma Chi Văn Minh Chi Chủ ra tay chưa?
- Ma Chi Văn Minh Chi Chủ ra tay sao?
- Đúng vậy? Đúng là Ma Chi Văn Minh Chi Chủ ra tay. Hắn đánh chết Pháp Bảo Văn Minh Văn Minh Phó chủ rồi.
- Ẩn nấp nhiều năm như vậy, Ma Chi Văn Minh Chi Chủ không ngờ lại đột nhiên ra tay, còn giết nhân vật quan trọng là Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ, thật sự là đáng sợ.
Những người trên ngôi sao này đều đang bàn luận chuyện này. Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ là một cảnh giới pháp lực chín kỷ nguyên. Một Văn Minh Phó chủ đỉnh cao như vậy đột nhiên mất mạng khiến người ta cảm thấy rất bất ngờ, nhất thời không kịp phản ứng. Lục Nguyên cũng cảm thấy chấn động. Hắn cũng là Văn Minh Cảnh, biết rõ một Văn Minh Cảnh bình thường bị đánh chết đã là chuyện lớn, đừng nói tới nhân vật Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ chín kỷ nguyên như vậy, thật sự là quá khủng bố mà.
← Ch. 1055 | Ch. 1057 → |