← Ch.1077 | Ch.1079 → |
Cổ Thủy năm xưa đã từng dựa vào ngón này, đánh bại từ thiên bảng thứ hai tới thiên bảng thứ năm mươi, cả bốn mươi chin người liên thủ lại cũng không đáh thắng được hắn, sau đó lúc con của Hậu Diện, Lục Nguyên sử dụng Đạo Đích, Cổ Thủy đã tiến vào văn minh, không rảnh chơi mấy cái này, bây giờ thấy Lý Thái Sử không khỏi muốn đánh bẹp.
Vốn dĩ một tay che trời cính là một môn học tương đối cường hãn, mà sau khi thăng cấp lên văn minh cảnh, nhãn giới mở rộng hơn, sửa đổi chiêu này đi rất nhiều, làm cho chiêu này trở thành một chiêu thức cấp văn minh, chiêu một tay che trời bây giờ mạnh hơn nhiều. vậy mà bây giờ Cổ Thủy lại dùng chiêu một tay che trời này.
Chiêu thức như thiên!
Thiên hàng lâm!
Lý Thái Sử huơ bàn tay trắng mịn của hắn, xông vào chiêu mọt tay che trời của Cổ Thủy.
Năm xưa đã từng có hai người cấp thiên bảng đánh thử rồi!
Muốn chết! trong lòng Cổ Thủy thầm nói, nhưng hắn vừa nói như thế liền bị mọt cỗ lực lượng vô cùng lớn lao vào, đánh cho bay ra xa, Cổ Thủy cũng cố gắng để không bị bay ra ngoài, nhưng cỗ lực lượng này quá lớn hắn bị hung hăng đánh tới thiên lý văn minh Phó chủ đích thế giới chi trên vách mặt, cả thế giới bàng hoàng!
Cổ Thủy vẻ mặt không chấp nhận được nói:
- văn minh cảnh! Hơn nữa không phải là hai ký nguyên, hay thậm chí không phải là ba ký nguyên!
Lục nguyên chắp tay ở phía sau:
- không sai, bây giờ ta chính là văn minh cảnh. Năm xưa lúc nguwoi còn đứng tại thiên bảng. không thể cùng người chiếm giữ thiên bảng lâu nhất, nửa ký nguyên, Cổ Thủy ngươi giao chiến vẫn thấy vô cùng là đáng tiếc. bây giờ cuối cùng cũng giao thủ với người đứng đầu thiên bảng lâu nhất. nhưng mà đáng tiếc quá, thiên bảng đệ nhất Cổ Thủy, không ngờ là thực lực lại không hề mạnh.
Lục Nguyên thở dài một cái, lại làm cho Cổ Thủy chút nữa muốn phun ra một ngụm máu. Cổ Thủy bại bới ai khác cấp văn minh cnahr cũng không có gì là mất mặt. thắng người còn vào văn minh cảnh sớm hơn hắn lâu thế còn thấy nở mặt nở mày, nhưng tuyệt đối không thể bị thua nguyên thiên bảng nhân vật. hắn dù sao cũng đã làm đệ nhất thiên bảng cũng quá lâu, không chịu nổi cảnh uy áp của nhân ật thiên bảng. giống như ngươi đã có thành tích vượt qua nhiều người khác, nhưng ljai bị một người đi sau vượt qua, cảm giấc này đúng là làm cho người ta tức muốn hộc máu.
Cổ thủy bị lục nguyên một chưởng đánh bay, bị chút thương, từ đó không dám lơ là hơn, cũng không dám sơ ý tấn công.
Lục nguyên lại là hời hợt chắp tay đứng thẳng.
Mà sắc mặt thiên lý văn minh phó chủ ngưng lại, mặc dù không nhìn qua thực lực của Lý Thái Sử, nhưng thấy Lý Thái Sử có thể một chưởng đánh bay Cổ Thủy, cũng phải là tương đối có thực lực. không ngờ Nho chi văn minh còn có nhân vật như vậy, đay cũng là đồ đệ cuối cùng mà Nho chi văn minh chọn. vì sao? Nho chi văn minh Phó chủ, vì sao về chọn đồ đệ ta lại không bằng ngươi? Người mà thiên lý văn minh phó chủ không thêt thua chỉ có một, chính là Nho chi văn minh Phó chủ. Nhưng xem ra về việc chọn đồ đệ thì hắn đã bại bởi Nho chi văn minh Phó chủ rồi. đáng chết! rõ ràng đã chết trong tay mình, vậy là trước khi chết còn thắng minh một ván, đáng chết! Nho chi văn minh phó chủ, ngươi có được một đồ đệ tốt, là sẽ hủy diệt tên đó đi, thế thì ngươi cũng chẳng có đồ đệ tốt nào rồi!!
Thiên lý văn minh Phó chủ nhìn về phía Lý Thái Sử:
- Lý Thái Sử, thực lực của ngươi bây giờ không tồi, nhưng vậy ngươi cố găng tu hành, còn có hy vọng thắng được ta, nhưng như ngươi bây giờ thì không có hy vọng thắng ta.
Hắn muốn làm dao động lòng Lý Thái Sử, trước tiên nói cho hắn bây giờ là đường cùng, làm cho hắn dao động, lộ ra sơ hở, sau đó một kích giết chết ngay.
Lục nguyên thở dài:
- Không sai, ta thừa nhận điều này, tới đây không thể nào thắng được nguwoi, nhưng có việc mà chính là bỏ qua sinnh mệnh cũng phải hoàn thành, Hạo Nhiên Chính Khí trường tồn.
Lục nguyên đích cầm trong tay truyện chánh thần sách, súc thế mà phát.
Lôi bạo văn minh phó chủ quát to một tiếng:
- Trận chiến này do chúng ta giúp Thiên Lý văn minh phó chủ tiếp nhận.
Lôi bạo văn minh phó chủ quát to, hắn thấy Cổ Thủy bị đánh bay cũng không thấy sợ, Cổ Thủy bất quá cũng chỉ là người mới vào văn minh cảnh, căn bản cũng không hiểu chiến pháp cấp văn minh, chỉ là đánh bừa đánh bãi mà thôi. Có thể thắng được Khí tiết văn minh phó chủ, cũng chỉ bởi vì Khí tiết văn minh phó chủ yếu, lại bị thương sẵn. Cổ Thủy căn bản không mạnh gì, Lý Thái Sử này cũng không quá mạnh. Mà lần này Lôi Bạo văn minh phó chủ đã được Thiên chi văn minh phó chủ chia di thể của Nho chi văn minh Phó chủ, thiếu hắn ta một món nợ tình. Nên phải trải, phải có qua có lại mới tốt.
Lực bạo văn minh phó chủ cười dài:
- Vậy ta cũng tham gia.
Lực bạo văn minh phó chủ cũng ngứa tay muốn tham gia, hắn với Lôi Bạo văn minh phó chủ cũng không phải là lần đâu tiên liên thủ. Lực bạo văn minh phó chủ nhìn Lý Thái Sử:
- Lão tử cả đời này ghét nhất là những tên mặt trắng, nhưng tên mặt trắng như ngươi dáng dấp lại rắn rỏi, tuấn mỹ, thực lực mạnh, có tiềm lực, có dnahs tiếng, lại là con của Sở Vị. đơn giản mà nói, tất cả mọi điều của ngươi, ta đều ghét, không giết ngươi không được!
Vết sẹo trên toàn thân Lực bạo văn minh phó chủ nổi hết lên, những tên mặt trắng thật đáng ghê tởm, nam tử hán cũng phải có một thân bắp thịt cứng cỏi, phải có sẹo, đấy chính là mỹ học của Lực Bạo văn minh phó chủ.
Độc Ngã văn minh phó chủ cười hi hi quái dị một tiếng:
- Ta cũng muốn ra tay, gần đây ta đang nghiên cứu một loại độc mới, vừa hay thí nghiệm ở trận chiến này.
Độc Ngã văn minh phó chủ âm trầm nói. Thế cũng có thể làm gần thêm quan hệ với người của Thiên lý văn minh. Mọi người đều là liên minh vì lợi ích, quan hệ tốt chút mới được.
Cổ Thủy cũng một lần nữa đứng thẳng người:
- Cũng tính cả ta vào nữa đi.
Bốn đối với một!
Lôi Bạo văn minh phó chủ, Lực Bạo văn minh phó chủ, Độc Ngã văn minh phó chủ, cùng Cổ Thủy bốn người đối phó một mình Lý Thái Sử.
Này là trận đấu tuyệt đối không công bằng, ba tên đầy kinh nghiệm với một lão tiền bối đối phó một người mới vào văn minh cảnh giới.
Nhưng là, không công bằng thì sao, trên đời này những chỗ có công bằng rất ít, Nho chi văn minh không thể coi là chỉ còn người cuối cùng, nhưng Nho chi văn minh cũng đã gần bị hủy diệt
Bốn tên đều vì những lý do khác nhau mà muốn đánh với Lý Thái Sử.
Lực bạo văn minh phó chủ quát to một tiếng, tay hắn quơ lên không trung lấy bàn bạo thần phủ. Bàn bạo thần phủ này vừa mới xuất hiện, không gian thiên địa cơ hồ có vết nứt, bản thân bàn bạo thần phủ này chính là đại bạo đại phát năng lực, mà Lực bạo văn minh phó chủ dùng đến bàn bạo thần phủ của hắn, sử dụng chiêu có kỷ nguyên huyền bí đích Khai Thiên Phu pháp.
Mà đồng thời, hắn cũng vận hắn luyện pháp lực tâm pháp. -
Bàn Cổ kim thân!
Không sai, pháp lực của hắn tâm pháp gọi Bàn Cổ kim thân.
Vốn dĩ Lực bạo văn minh phó chủ đã có ngoại hình cực kỳ cao lớn, hắn cái này Bàn Cổ kim thân ngưng luyện đến hơn hai mươi trượng, mạnh hơn nhiều so với Lực Thánh văn minh phó chủ năm xưa, toàn thân hắn lấp lánh ánh sáng vàng, ánh sáng chói mắt, bức người. hơn nữa không chỉ có thế, đằng sau lưng hắn mơ hồ có một hư ánh Bào Cổ vạn trượng.
Bàn Cổ kim thân, luyện đến trung thành, liền bắt đầu ngưng luyện ra Bàn Cổ hư ảnh.
Không sai, Lực Bạo văn minh phó chủ xác thật là mạnh hơn so với lực Thánh văn minh phó chủ mà năm đó Lục Nguyên thi đấu. nhưng khi chiến đấu hai người có sự tương đối lớn, nguyên nhân cũng thật rất đơn giản. lực chi văn minh cùng phủ chi văn minh lợi hại nhất chính là môn Bàn Cổ kim thân pháp này, pháp môn này có thể cung cấp sức chiến đấu cực cao.
Bàn cổ kim thân có chút thành tựu, trung thành, đại thành chi phân.
Chút thành tựu như lực thánh văn minh Phó chủ như vậy, mười trượng kim thân, toàn thân vô cùng cứng rắn.
Mà trung thành thì giống như Lực bạo văn minh phó chủ vậy, không nói tới thân mình hai mươi trượng kim, hơn nữa sau lưng còn xuất hiện Bàn Cổ hư ảnh, một khi Bà Cổ hư ảnh mạnh thêm, như thế sức mạnh trong đó mới chân chính bạo phát!
Về phần đại thành, càng kinh khủng hơn, nghư nói Lực chi văn minh phó chủ cùng với Phủ chi văn minh phó chủ đều là hai người luyện tới đại thành, kết quả là hai người so tài với nhau cũng sẽ làm cho những người thuộc văn minh cảnh cũng cảm nhận được lực tàn phá kinh khủng của nó.
Chính la bỏi vì kim thân tu luyện tới tầng khác nhau, cho nên Lực bạo văn minh phó chủ mới bỏ xa lực thánh văn minh phó chủ rất nhiều rất nhiều.
Mà bây giờ Lực bạo văn minh phó chủ xuất chiêu Bàn Cổ Kim thân tâm pháp, ở sau lưng hắn dường như xuất hiện một cái Bàn Cổ hư ảnh, ở bàn cổ hư ảnh đó là lực cực hạn, lực cường đại, lực vô địch. Bàn cổ chính là đi tới lực cực hạn người, ở những tầng thứ văn minh đứng đầu không có lực lượng của ai có thể địch nổi Bàn Cổ, ngay cả Tổ Long cũng không được.
Lực bạo văn minh phó chủ giơ tay lên bàn bạo thần phủ trên không trung, lực đạo cường đại đến cực hạn, nhưng mơ hồ ngày băng.
Mà Bàn CỔ chi hư ảnh phía sau lưng hắn, cũng mơ hồ giơ lên hư ảnh chính giữa trên đầu, chuôi che đầu này chính là năm xưa bàn cổ đã từng dùng để che đầu, được đặt tên là Khai Thiên Phu.
Lực bạo văn minh Phó chủ cùng Bàn Cổ chi hư ảnh đồng thời động tác.
Bàn đạo thần phủ chính giữa bầu trời, giữa hư ảnh khai thiên chi phủ đồng thời một búa chém xuống.
Đây chính là lực chi văn minh cùng phủ chi văn minh siêu cường uy lực.
Chính là dù là người bốn kỷ nguyên ở chỗ này, lực bạo văn minh Phó chủ cũng dám đánh một trận.
Lục nguyên thấy như vậy căn bản không hoảng không sợ, được, mạnh hơn nhiều so với khi xưa đối phó với Lực thánh văn minh, nhưng là, thế thì sao? Lục nguyên giương tay một cái đánh ra truyện chánh thần sách, đồng thời lấy ra một cây bút lông, ở trong sách vở mặt đại viết đặc viết, viết đi viết lại đều là tái diễn bốn chữ:
- Chí đại chí cương.
Không sai, lục nguyên chính là muốn cùng lực bạo văn minh Phó chủ liều mạng!
Đại thư đặc thư, chí đại chí cương.
Nam tử ôn nhuận như ngọc giống Lý Thái Sử, có làm gì cũng tinh xảo, muốn liều mạng với Lực Bạo văn minh phó chủ, thật đúng là muốn chết! lúc này một số nhân vật trọng yếu của thiên lsy văn minh cũng đã xông ra. Thiên lý văn minh là một thế giới rất nghiêm túc, những người kém tầng là không được phép đánh. Nhưng với người ở cấp thiên tôn cũng có ít trói buộc hơn rất nhiều, những ngày qua tôn cấp cũng rất nhanh hiểu được chuyện đã xảy ra. Lại vừa thấy Lý Thái Sử liều mạng với Lực Bạo văn minh phó chủ, không khỏi cười thầm trong lòng.
Oanh!
Thư đối phủ.
Phủ đột nhiên bị đánh bay đi, lực bạo văn minh phó chủ không ngừng ngã lui về phía sau, lấy cương đối cương thì người bị thua sẽ bị thương tương đối nặng. hư ảnh bàn cổ sau lưng hắn cũng không khỏi có một trận rối loạn. lực bạo văn minh phó chủ không khỏi hoàn toàn kinh hãi, hắn cư nhiên bị một tên mặt trắng như Lý Thái Sử đánh bay. Lực bạo văn minh phó chủ bình sinh giết không biết baoa nhiêu tên mặt trắng, nhưng lại bị tên mặt trắng như Lý Thái Sử một chiêu đã đánh thương. Mà hơn nữa hắn phát hiện ra lực bạo trên người hắn cũng đã bị hủy mất chừng một thành.
- Chẳng qua là như thế.
Lực nguyên lạnh lùng cười một tiếng.
Lôi bạo văn minh phó chủ mặc dù trong lòng hốt hoảng, nhưng đại tuyệt chiêu Lôi bạo thiên hạ của hẳn cũng đã chuẩn bị xong. Lực chi văn minh cùng Lôi chi văn minh cũng có điểm giống nhau, hai người đều alf lấy lực lượng công kích mạnh mẽ của cấp văn minh. Nhưng mà, lực chi văn minh là vật mang tính công kích, mà Lôi chi văn minh là công kích theo loại hình pháp thuật.
Một chiêu Lôi Bạo thiên hạ này của Lôi Bạo văn minh phó chủ, là đem toàn bộ thiên hạ xung quanh cuốn vào chính giữa Lôi điện, trong lúc nhất thời Lục Nguyên chỉ cảm thấy mình đang ở trong một thế giới sấm sét, mà ngàn vạn con rồng như thiểm điện đang mạnh mẽ lao tới đánh về phía Lục Nguyên. Đây chính là chiêu Lôi Bạo thiên hạ, Lục Nguyên cười lạnh một tiếng:
- Không biết sống chết, phá cho ta.
Cúng là truyện chính thần thư tại hư không đương trung kích xuất liễu nhất chiêu độc thư phá vạn quyển, đánh vào nhau oanh oanh long long ở trên không tiểu thiên thế giới bỗng nhiên mà phá, một chiêu này, kết quả là Lục Nguyên đứng lạnh lung, mà Lôi bạo văn minh phó chủ bị đánh bay đi thật xa, hiển nhiên cũng không phải là đối thủ của Lý Thái Sử, đồng thời cũng bị thương không nhẹ, bản thân hắn, lôi bạo tiểu thiên thế giới đã bị phá hủy một thành, nếu bị phá hủy mười thành tiểu thiên thế giới thì cũng sẽ tử vong. mà bình thường chiến đấu nếu bị hủy một thành cũng khó, nào ngờ tiểu thiên thế giới của Lôi bạo văn minh phó chủ lại bị hủy một phần dưới tay Lý Thái Sử, chính hắn cũng giật mình.
- Còn tên nào dám lên nữa?
Lục Nguyên quát to một tiếng.
- Quả nhiên lợi hại, thể để cho ta lãnh giáo một chút.
Tên Độc ngã văn minh phó chủ bốn kỷ nguyên pháp lực kia thấy được sự lợi hại của Lý Thái Sử, nhưng không có chút nào sợ hãi, pháp lực của bản thân hắn rõ ràng là cao hơn hẳn hai tên Lôi Lực song bạo này, hơn nữa hắn là dùng độc, độc chi văn minh hoàn toàn không giống với những văn minh khác, độc rất cổ quái, rất nhiều nhân vật văn minh cảnh đều ghét chiến đấu với người độc chi văn minh, có thể cũng có lý.
Độc ngã văn minh phó chủ nháy mắt đã thi triển độc của hắn, thư trùng chi độc! độc ngã văn minh phó chủ là một người rất ham học hỏi nghiên cứu, độc ngã văn minh phó chủ cùng Dược chi văn minh phó chủ đều là những người ham học hỏi nghiên cứu. những người như vậy tự nhiên sẽ không chỉ chăm chăm dùng những loại độc của tổ tiên mà thôi. Nếu chỉ hoàn toàn dùng dộc của đời trước thì đã bị những người khác phá giải từ lâu. Độc ngã văn minh phó chủ cũng đã tự nghiên cứu ra rất nhiều loại độc, mà gần đây nghiên cứu ra một muội thư trùng chi độc, cái này một muội độc là theo thư trùng ăn sách đặc điểm nghiên cứu ra được. hắn phát hiện đây là thuốc độc đối phó với binh khí là sách, cho nen bây giờ có thể dùng được. thật ra thì độc gnax văn minh phó chủ tới đây cũng là vì muốn dùng loại dược độc này trao đổi một số lợi ích với thiên lý văn minh phó chủ, dù sao loại độc này cũng có thể khắc chế thiên lý văn minh, muốn trao đổi một tí lợi ích là hoàn toàn có thể được. người đã vào tới văn minh cảnh, có ai là không thâm sâu như biển, không ai là người dễ dàng bị đối phó cả.
← Ch. 1077 | Ch. 1079 → |