Vay nóng Tinvay

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 0201

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 0201: Thời đại thay đổi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Lazada


Thời đại khác nhau, không còn là thời Yến Thương Thiên nữa.

Người khí tông lúc Lục Nguyên thắng Tống Nam Sơn thấy hắn rất gai mắt, bây giờ xem thật là vừa mắt.

Sở Đoạn mặt lạnh lùng. Quả nhiên là vậy, cuộc dò xét đã có kết quả. Kỳ thực việc này không có gì, lão cần là thăm dò thái độ của khí tông và kiếm khí tông, đó mới là quan trọng.

Tiếp theo là tranh cãi về việc này. Kiếm tông muốn Lục Nguyên trả lại tất cả thứ đã cướp. Nhưng trong kiếm khí tông, Nguyên Nguyên Thượng Nhân bắt chặt Dương Vân Cốc hai năm trước có một nửa thuộc về Bắc phong, bắt đầu tranh chấp. Không chút nghi ngờ, khí tông luôn giúp đỡ kiếm khí tông, hai vị thượng nhân Tử Hà Thượng Nhân, Ngọc Chân Thượng Nhân không ngừng giúp Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói.

Kiếm tông mạnh nhất, bây giờ trên cơ bản là khí tông, kiếm khí tông liên hợp đối kháng kiếm tông.

Một vị chưởng môn, năm vị thượng nhân không ngừng đấu miệng. :

Có tranh cãi nhiều hơn cuối cùng vẫn phải ra kết quả, đến cuối cùng Lục Nguyên không. Cuối cùng là Lục Nguyên không cần trả lại các "chiến lợi phẩm", nhưng hắn vẫn bị phán tiến vào Tư Quá Nhai ba năm. Tư Quá Nhai không phải nơi tốt đẹp đê rở, thời gian ba năm không tính lâu, xem như trừng phạt không nhẹ không nặng.

Kết quả lần tranh cãi này không có gì, kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông đối kháng lại lần nữa rơi vào tình hình bế tắc, thế cục cân bằng.

Kỳ thực liên quan hội nghị Hoa Sơn tam tông ngũ phong lần này nói trắng ra là tranh chấp.

Lần này Lục Nguyên phạm hai điều mônquy.

Một là bất kính tôn trưởng, hai là đồng môn nội đấu.

Cho nên, phải phạt.

Lý do phạt nhẹ vậy là bởi vì cách nói của Lục Nguyên:

- Tahai năm không ra khỏi cửa, luôn ở trong Trường Xuân Cư, căn bản không biết Dương Vân Cốc hiện nay thuộc về kiếm tông, ta còn tưởng Dương Vân Cốc một nửa là của kiếm khí tông chúng ta cho nên mới tới cửa lấy linh thạch, kết quả đánh một trận.

Lý do này nếu đặt vào người khác thì không đáng tin chút nào, có đệ tử chân truyền như ngươi hai năm không hỏi chính sự, không biết tình hình bên ngoài sao? Nhưng cố tình đặt trên người Lục Nguyên, theo thói quen sinh hoạt bình thường của hắn đúng là có khả năng.

Cộng thêm khí tông trợ giúp, tam tâm tranh cãi.

Cuối cùng, Lục Nguyên bị phạt vào Tư Quá Nhai ba năm.

Nghe kết quả này, Lục Nguyên không có gì ngoài ý muốn.

Ba năm thì ba năm, để đi Tư Quá Nhai nhìn xem rồi tính tiếp.

Nhưng trước khi vào Tư Quá Nhai có hai việc cần hoàn thành. Việc thứ nhất, Lục Nguyên trước tiên lấy thật nhiều rượu. Tư Quá Nhai nhất định không cho phép ra ngoài, không trước lấy ngàn cân rượu thì sao đủ uống? Bình quân một ngày một cân rượu nhất định phải có, nếu không phải pháp khí loại không gian có hạn, sợ rằng không chỉ nhiêu đó thôi, bất đắc dĩ hắn chỉ đành uống ít chút.

Lục Nguyên uống rượu, rượu ngon càng tốt, rượu mạnh cũng được, nhưng mặc kệ thế nào nhất định phải có rượu.

Người uống rượu chia vài loại, một là danh sĩ thích uống rượu, người như vậy thích chọn rượu, hơn nữa khi uống làm đủ các kiểu cách, chỉ cái ly thôi thì đủ chuyện rồi cái gì cốc sừng ngưu, cố sừng tê giác, cốc long phượng, cốc thanh từ, vân vân và vân vân, đủ các loại.

Còn có một loại là nát rượu, mặc kệ chủng loại rượu chỉ thích uống. Loại nát rượu này khá nổi tiếng, ví dụ trong tu tiên giới có một tửu quỷ tên là Lý Tiêu Dao, gã từng xây một vò rượu to cỡ tiểu thành trấn, sau đó ngâm mình trong vò rượu to, qua một năm uống hết rượu bên trong.

Còn loại thứ ba là thích cảm giác uống rượu, rượu dở hay ngon đều được, chú trọng là cảm giác, ví dụ Lục Nguyên chính là như thế.

Trước khi vào Tư Quá Nhai cần làm một việc, đó là...trùng kích trường sinh kỳ nhị tầng.

Vội trùng kích trường sinh kỳ nhị tầng là có lý do. Lúc trước Diệp Dương Dung đã nói với hắn, trước khi đi Tư Quá Nhai nếu có thể tăng pháp lực thì nên tăng chút đi, nếu không ở trong Tư Quá Nhai sẽ rất khốn khổ. Lục Nguyên có thói quen tốt, luôn nghe theo ý kiến người có kinh nghiệm. Nếu Diệp Dương Dung sư thúc đã nói vậy, Diệp sư thúc lại quản lý tình báo thì có đạo lý của gã.

Cho nên bây giờ cần thử trùng kích trường sinh kỳ nhị tầng...hai ngàn năm thọ.

Chỉ có đến trường sinh kỳ đệ nhị tầng hai ngàn năm thọ, mới có thể chân chính được hai ngàn tuổi thọ, cửa này có ý nghĩa xem như quan trọng. Dù sao, tu tiên là trường thọ mà. Lục Nguyên ngồi xếp bằng, tay động, dùng pháp lực chấn vỡ hai ngàn linh thạch. Không sai, bây giờ Lục Nguyên có tài sản lớn, trước đó không lâu có một vạn linh thạch nên muốn bỏ ra bao nhiêu thì tùy.

Hơn nữa pháp lực đến mặt sau cần nguyên khí thiên địa để tăng lên càng khổng lồ.

Hai ngàn linh thạch vỡ vụn tỏa ra linh khí tràn đầy trong Phong Linh trận. Cùng lúc đó, trong Phong Linh bài, hai mươi hai con đại hình linh thú vân hệ không ngừng phun nuốt nguyên khí thiên địa khổng lồ đưa vào người Lục Nguyên, khiến pháp lực của hắn tiếp tục trùng kích lên trên.

Trùng kích cửa này kỳ thực xem như tích lũy thâm hậu, hai năm trước dã tới trường sinh kỳ, hai năm không ngừng tích lũy pháp lực, bây giờ lại một lần dùng linh khí của hai ngàn linh thạch trợ giúp, có hai mươi hai con đại hình linh thú vân hệ phun nuốt pháp lực, đương nhiên có tư cách trùng kích rồi.

Nhưng có thể thành công xông hay không thì chưa biết.

Thôi, trước thử trùng kích một lần, dù không thành công cũng chẳng sao.

Lục Nguyên ngồi khoanh chân trên mặt đất Trường Xuân Cư, không ngừng phun nuốt pháp lực. Quanh người Lục Nguyên vân khí trắng như có thể thấy rõ rệt, như vụ như vân hiện rõ ngoài người, điều này hoàn toàn khác với trước kia. Ở luyện thể kỳ mặc kệ ngươi có cô đọng cỡ nào chỉ là trong người, đến trường sinh kỳ, khi ngưng luyện pháp lực thì trong người mênh mông khói trắng, khiến trường sinh kỳ đến mặt sau xung quanh diện tích khói trăng che phu càng rộng, càng thêm nồng đậm.

Trùng kích.

Lần này Lục Nguyên trùng kích không biết kéo dài bao lâu, dường như sắp đột phá cửa ải. Nhưng đến phút cuối, hai ngàn linh thạch tiêu hao sạch sẽ vẫn không xông qua được, chưa đến trường sinh kỳ đệ nhị tầng hai ngàn năm thọ.

Lục Nguyên thất bại có một chút chán nản, nhưng sau ngẫm nghĩ thì thấy, thất bại kệ nó.

Một người tu tiên con đường dài dằng dặc, trên con đường tu tiên dài dòng đó nếu cứ luôn thành công thì quá giả, ngẫu nhiên thất bại thì cũng là chuyện bình thường.

Tốt lắm, chấp nhận sự thật thất bại lần xông quan này, chuẩn bị đi Tư Quá Nhai thôi. Nơi mình mong chờ đã lâu, vài nơi hiếm hoi trên Hoa Sơn mình chưa đến.

Tư Quá Nhai, đây là một nơi khá độc đáo trong Hoa Sơn bách phong.

Trước nói lai lịch của Tư Quá Nhai đi. Hươn bốn ngàn năm trước, địa vị của đệ nhị đại tổ sư Bắc phong không khác gì Yến Thương Thiên, khi đó hai tông kiếm khí thế lớn, hai phái như nước với lửa khiến Hoa Sơn sắp hoàn toàn tan rã. Đệ nhị đại tổ sư Bắc phong bị chọc giận, dứt khoát đem một tòa sơn phong thiết lập vô số cấp pháp quanh nó, sau đó ném người kiếm khí nhị tông vào, đem người muốn chia rẽ Hoa Sơn ném vào. Các ngươi chậm rãi ở bên trong chơi đi, tự kiểm điểm, đợi tỉnh ngộ rồi nói tiếp. Không thể không nói, có khi cách làm thô bạo so với dùng miệng thuyết phục càng dễ thành công.

Sau đó không biết tại sao Tư Quá Nhai trở thành chỗ như vậy.

Chỉ cần là người Hoa Sơn tiên môn, ngươi làm sai, không nhẹ cũng không quá nặng thì ném vào Tư Quá Nhai hết. Phạm sai lầm nhẹ thì đương nhiên không cần đi, sai lầm nặng đi Tư Quá Nhai làm gì? Nếu ngươi cấu kết với yêu ma, lỗi lầm không thể tha thứ thì trực tiếp giết chết cho rồi.

Vùng Tư Quá Nhai tuyệt đối không phải nơi ở thoải mái.

Tuy không biết tình hình bên trong thế nào nhưng người đến Tư Quá Nhai đều là vẻ mặt ký ức đau khổ.

Tư Quá Nhai bản thân nó ở trong một sơn phong trong Hoa Sơn bách phong. Ngọn núi này mấy năm trước bị đệ nhị đại tổ sư dùng nhiều cấm pháp vòng bên trên, mặt sau lại có nhiều đời tổ sư lấy đủ các loại cấm pháp áp đặt. Hơn nữa những cấm pháp này đủ các loại, đủ các sở trường.

Cứ thế mấy ngàn năm, các loại cấm pháp xảy ra phản ứng.

Cho nên bây giờ cấm pháp ở bên Tư Quá Nhai phức tạp hỗn loạn cực kỳ. Giờ dù là chưởng môn Sở Đoạn cũng e rằng không thể phá nhiều cấm pháp như vậy, không biết bên trong rốt cuộc có bao nhiêu cấm pháp. Cấp bậc như cửu đại kiếm tiên đích thực rất vô địch, nhưng nếu ném vào trong cấm pháp quanh Tư Quá Nhai thì chắc chắn sẽ bị các loại cấm phấp hỗn độn, phức tạp khiến đầu óc choáng váng, bị vây đến chết bên trong. Luôn lưu truyền câu nói thế này: "Trận pháp mạnh nhất Hoa Sơn không phải hộ phong đại trận của các phong mà là trận pháp Tư Quá Nhai." Không sai, câu nói này quá đúng sự thực. Hộ phong đại trận các ngươi tuy rằng lúc thiết kế khá là phức tạp nhưng cuối cùng vẫn tuân theo nguyên lý nhất định, dựa theo các loại nguyên lý, đụng tới đại sư trận pháp thì cuối cùng vẫn sẽ bị phá.

Còn trận pháp Tư Quá Nhai, thật có lỗi, quá nhiều người bỏ thêm cấm pháp, đan xen vào nhau không cách nào phá nổi.

Vào Tư Quá Nhai chỉ có một con đường.

Con đường này hẹp dài, rộng chừng một trượng, dài mấy ngàn trượng, con đường này được gọi là Tư Quá Lộ.

Đi qua Tư Quá Lộ là sẽ tiến vào Tư Quá Nhai.

Lúc này Lục Nguyên bước trên Tư Quá Lộ, con đường hẹp dài này đúng là dài thật. Phạm vi hơn một trượng Lục Nguyên không dám đụng, sớm bị cảnh cáo rồi. Lục Nguyên đi đi, đột nhiên phát hiện phía trướ xuất hiện một ngọn núi nhỏ, chỗ này chính là nơi phải tới. Hắn lập tức leo lên núi, đến trên đỉnh chỉ thấy chỗ này là vách núi trống trải.

Trên vách núi trừ hắn ra còn có hai người ngồi xếp bằng.

Sắc mặt hai người cực kỳ lạnh lẽo. Một là ông lão gầy gò, một là ông lão khắc khổ.

Lục Nguyên đánh giá bốn phía, phát hiện trừ ngọn núi nhỏ ra mọi thứ xung quanh đều bị bao phủ trong hư không, chẳng có gì cả.

Ông lão gầy hỏi:

- Tiểu bối đến là kiếm khí tông?

Lục Nguyên nói:

- Đúng vậy, vãn bối là Hoa Sơn kiếm khí tông đệ thập đại đệ tử.

Đối với trưởng giả, tự xưng là vãn bối rất bình thường.

- Thú vị, tiến vào Tư Quá Nhai thấp nhất cũng phải trường sinh kỳ. Bình thường đệ thập đại đã tới trường sinh kỳ, không tệ, không tệ.

Ông lão gầy nói:

- Ta là kiếm tông Liên Niên, lão già mặt lạnh bên cạnh là khí tông Nam Cung Triết, đều là đệ cửu đại, xem như bậc sư thúc của ngươi.

Kiếm tông Liên Niên hỏi:

- Phải rồi, bây giờ Hoa Sơn thế nào? yến chưởng môn còn ngồi ổn ở ngai vàng đệ nhất Đại Tấn không?

Lục Nguyên ngây ra. Yến tổ sư đã phi thăng hai năm, bây giờ là Sở sư thúc tổ làm chưởng môn. Nhưng hắn ngẫm nghĩ thấy Tư Quá Nhai triệt để ngăn cách với bên ngoài, không biết tin tức hai năm nay là bình thường. Thế là hắn nói một hơi các việc lớn xảy ra tại Hoa Sơn, khiến kiếm tông Liên Niên sư thúc nghe liên tục kinh ngạc. Ông lão uy nghiêm bên cạnh cũng tập trung tinh thần nghe, lắng nghe bên ngoài có biến đổi như vậy thì ngẩn ra.

Hai năm nay Hoa Sơn xảy ra biến đổi thật sự quá lớn.

Lục Nguyên chỉ lấy làm kỳ là tại sao Tư Quá Nhai tổng cộng ba người, ba người này tính cả hắn, đây rõ ràng không đúng. Theo hắn biết thì nhân số Tư Quá Nhai thế nào cũng gồm mấy chục người chứ, sao chỉ có ba người được? Chỗ này ba người thuộc tông phái riêng, quá thú vị, kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông, vừa lúc một tông một người.

Đây là một vách núi, không coi là cái gì tú lệ. Trên vách núi cơ bản trụi lủi, không mọc gốc cây ngọn cỏ nào.

Hoa Sơn vốn cỏ cây xanh biếc, cảnh sắc thâm u, nhưng vách núi này là ngoại lệ. Chỗ này không cỏ cây, không chim muông, chính là nơi thích hợp cho đóng cửa ăn năn.

Không sai, nơi này là Tư Quá Nhai.

Tại Tư Quá Nhai không tính quá lớn, trên ba góc ngồi ba người.

Trong đó một người gầy gò chính là kiếm tông đệ cửu đại Liên Niên, còn có một người uy nghiêm là khí tông Nam Cung Triết. Cuối cùng một góc ngồi thanh niên hai mươi tuổi mặc áo xanh, chính là Bắc phong Lục Nguyên. Lục Nguyên tiến vào Tư Quá Nhai đã mấy canh giờ.

Mới rồi trò chuyện Lục Nguyên đã hiểu tại sao Tư Quá Nhai chỉ có ba người.

Tư Quá Nhai không phải thật sự chỉ có ba người, chỉ là vùng này là nơi kiểm điểm, nhiều người quá chơi vui vẻ thì nói gì bế quan kiểm điểm nữa? Cho nên Tư Quá Nhai bị cắt thành nhiều dị độ không gian, nói đơn giản là đem một ngọn núi, vô số sơn phong tách ra, không thể giao lưu tới lui.

Một dị độ không gian chỉ nhốt ba người. Cố tình ba người này dựa theo thông lệ đều tính thế này, kiếm tông một người, khí tông một người, kiếm khí tông một người. Tuyệt đối không thể trên cùng vách núi xuất hiện hai người đồng tông, việc này là có nguyên nhân. Tư Quá Nhai này là do đệ nhị đại tổ sư xây dựng, thời đệ nhị đại kiếm khí tam tông đều đấu đến không ra hình dạng nên ném họ tới Tư Quá Nhai, còn muốn đấu đến đấu đi. Đệ nhị đại tổ sư Bắc phong cũng nổi giận, các ngươi muốn đấu chứ gì? Được thôi, các ngươi cứ đấu, tới Tư Quá Nhai tiếp tục đấu. Lão đem nhiều sơn phong trong Tư Quá Nhai dùng pháp lực đại thần thông cắt thành nhiều không gian dị độ, tiếp theo mỗi núi nhỏ hoặc là vách núi chỉ ném vào ba người, hơn nữa chia ra người ba tông.

Muốn đấu thì tiếp tục đấu tại Tư Quá Nhai. Đợi đấu ở Tư Quá Nhai đủ rồi, có thể bình tâm nói chuyện một bữa.

Kết quả cái hố này kéo dài đến hiện nay.

Lục Nguyên thế mới biết, hèn chi chỗ này chỉ có ba người.

Hơn nữa trải qua kiếm tông Liên Niên sư thúc giới thiệu, Lục Nguyên biết Tư Quá Nhai mỗi một năm có một tháng bình chướng không gian dị độ này sẽ biến mất, khi đó cả ngọn núi sẽ hiện ra. Nhưng chỉ gần là xuất hiện một núi nhỏ hay vách núi thôi, trong một tháng mọi người có thể giao lưu một phen. Tuy nhiên, chỉ có một tháng ma thôi.

Đa số thời gian vẫn phải cô đơn ở vách núi của mình tĩnh tọa chịu đựng cô độc.

Tư Quá Nhai vốn chính là chốn bế quan.

Liên Niên hỏi Lục Nguyên một số tình hình bên ngoài xong không lên tiếng nữa, không có hứng trò chuyện.

Ba người thuộc ba tông, tuổi Lục Nguyên cách họ quá lớn, trò chuyện không hứng thú, cho nên phút chốc tình huống lạnh tanh. Không giao lưu thì thôi, Lục Nguyên ngồi một bên muốn tìm phong cảnh đẹp. Nhưng vách núi này không có cảnh đẹp nào cả, thế nên hắn ngồi uống rượu. Dường như hai vị này không có hứng thú với rượu, Lục Nguyên uống rượu. Chốc lát sau, chỉ thấy phía xa phát ra từng đợt khói trăng.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1147)