← Ch.0400 | Ch.0402 → |
"Từng vài lần ngũ đại tiên môn liên hợp bao vây yêu vương này, nhưng tốc độ gã quá nhanh, đến đi tự nhiên, không thể giam cầm, lần nào cũng không giết được yêu vương này, ngược lại bị vị yêu vương tộc độ tuyệt vời trả thù giết ngược lại rất nhiều trưởng lão, đệ tử. Đến cuối cùng không tiên môn nào dám vây bắt gã nữa, vì biết không làm gì được yêu vương này, sợ bị trả thù.
Trước khi Lý Nguyên Bạch chết cũng không dám nhắc tới Xích Dực Yêu Vương, vì sợ Lục Nguyên báo thù, một khi hắn báo thù thì e rằng chết không chỗ chôn. Lý Nguyên Bạch trước giờ không tưởng tượng nổi đệ tử của mình trưởng thành đến trình độ đối phó được yêu ma.
Khi Lục Nguyên đã mạnh đến có thể đánh chết Bức trưởng lão còn bị nhắc nhở tốt nhất cẩn thận chút, đừng để bị yêu vương này giết chết.
Yêu vương này, yêu danh chấn tứ phương.
Yêu phong đến đâu không ai không mất vía.
Bây giờ một vị yêu vương như thần như ma lại sợ Lục Nguyên.
Nếu lúc này nỗi lòng của Xích Dực Yêu Vương bị người biết thì chắc không ai tin tưởng.
Nhưng Xích Dực Yêu Vương đích thực sợ. Gã có gặp kẻ thực lực thắng được mình, nhưng không di chuyển một bước có thể dễ dàng đánh bay gã hết lần này tới lần khác thì chưa từng thấy qua. Gã không biết Đông Phương Yêu tốc độ trên cả gã chuyên môn nghiên cứu ra pháp môn khắc chế tốc độ.
Xích Dực Yêu Vương sợ hĩa, giờ gã đã đánh mất can đảm đối chiến cùng Lục Nguyên. Tiếp theo *rầm* một tiếng, gã lại bị Lục Nguyên túm lấy nặng nề đập xuống đất, bị thưong nặng vài phần.
Lục Nguyên bâng quơ nói:
- Còn có hai chiêu.
Lần này Xích Dực Yêu Vương không dám đánh nữa, gã liền vạn dụng Phù Du cửu biến! phù du! Là sinh vật nước cực kỳ nhỏ bé, mắt thường không trông thấy. Phù Du cửu biến là tuyệt học tối cao chân chính của Thiên Bức tộc, một khi vận dụng thì thân thể nhanh chóng út nhỏ, tốc độ tăng lần thứ hai.
Từ khi Xích Dực Yêu Vương sử dụng Phù Du cửu biến, dù dưới tình huống bất lợi nào đều trốn thoát. Năm đó ngũ đại tiên môn liên hợp bao vây truy giết vị yêu vương này, còn bày ra Vi Trần Sinh Tử đại trần đã bị Xích Dực Yêu Vương dựa vào tuyệt kỹ này chạy thoát. Tuy sợ hãi nhưng Xích Dực Yêu Vương có tự tin hoàn toàn trốn thoát được.
Tuy nhiên, Xích Dực Yêu Vương lập tức bị nặng nề quăng ngã nữa.
Thủ hoàng đại thủ to lớn đã túm lấy Xích Dực Yêu Vương.
Sao có thể! Xích Dực Yêu Vương không thể tin, mình đã dùng Phù Du cửu biến rồi mà còn bị bàn tay to pháp lực của Lục Nguyên túm về!
Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này! Cái này!
Lục Nguyên rống một chữ:
- Chết!
Chữ chết to lớn, thủy hoàng đại thủ lực lượng thủy hoàng vọt vào thân thể Xích Dực Yêu Vương, giây sau một trong tứ đại yêu vương, khiến ngũ đại tiên môn đều bó tay giờ bị cắt thành hai khúc, toàn thân bất cứ sự sống nào đều lụi tắt, không thể phục sinh nữa.
- Hóa ra chỉ chống được bốn chiêu.
Tay Lục Nguyên chộp không trung, đem lực cân bằng của Xích Dực Yêu Vương kéo vào bàn tay mình.
Chấn nhiếp!
Dù là bên Hoa Sơn hay Thế Thiên Minh đều cảm thấy cực kỳ kinh sợ.
Đối mặt Xích Dực Yêu Vương có thể xưng tốc độ tuyệt vời, tốc độ số một Tấn quốc, Lục Nguyên lại không nhúc nhích một bước đã khống chế gã, điều này khiến người không thể tin. nếu nói Xích Dực Yêu Vương thùng rỗng kêu to thì thôi, nhưng Xích Dực Yêu Vương dùng cả Bát Dực thân pháp, Linh Bức thân pháp, cuối cùng là Phù Du cửu biến, tốc độ e rằng còn hơn cả truyền thuyết.
Nhưng tốc độ nhanh như vậy mà vẫn bị Lục Nguyên một bước không nhúc nhích đánh chết.
Quá khiến người kinh sợ!
Kỳ thực lý do Lục Nguyên không nhúc nhích một bước là vì Đông Phương Yêu để lại chu, người như nhền nhện, lưới ở bốn phía cần gì động. Nhện mà giăng tơ rồi liền không cần nhúc nhích nữa. Lý do dám nói ra năm chiêu đánh bại Xích Dực Yêu Vương là có nguyên nhân, sau khi Lục Nguyên đấu với Xích Dực Yêu Vương thì phát hiện tuy gã là đại đạo cảnh ngũ tầng nhưng có lẽ vì tài năng bẩm sinh mà thiên phú tốc độ quá cao, về mặt pháp lực thì chịu thiệt chút. Pháp lực của Xích Dực Yêu Vương tương đương với đại đạo cảnh tứ tầng, cho nên Lục Nguyên mới dám ăn to nói lớn.
Lục Nguyên vươn hai ngón tay, không nói gì.
Nhưng tuy hắn không nói, người đứng xem dù là Thế Thiên Minh hay Hoa Sơn đều hiểu ý nghĩa Lục Nguyên đưa hai ngón tay đó.
Lúc bắt đầu Lục Nguyên đã nói muốn đối phó nhiều cao thủ Thế Thiên Minh, khi ấy mỗi người đều thấy hắn điên rồi, bây giờ hắn dùng sự thực nói cho mọi người, đây là người thứ hai.
Lục Nguyên lần thứ hai quát:
- Hoa Sơn không thua!
Ánh mắt Lục Nguyên quét qua Trịch Trục Hoa Khai Phương Tà, cầu đạo giết vợ Kinh Hoàn Chân, tốc độ đệ nhất Xích Dực Yêu Vương. Băng Tráo Vạn Lý Tử Lân Yêu Vương, Tính Định Càn Khôn Nguyên Lăng Thượng Nhân. Vô Tâm Vô Can Thiên Sửu Lão Nhân. Trận Pháp Tông Sư Trương Hư Huyền. Nam Hải Nhất Kiếm Kiều Phi Độ, Đoạn Đao Tả Hoành, mấy tên đỉnh cao.
Mặt sau có một số như Huyết Kiếm lão tổ, Tinh Tú Lão Tiên, Liệt Hỏa Yêu Hầu, Duệ Mộc Yêu Hầu.
Lục Nguyên khiêu khích, không thèm để mắt ai khiêu khích:
- Vậy người kế tiếp sẽ là ai?
Lục Nguyên búng kiếm, hỏi kiếm rằng:
- Thanh phong à thanh phòng, ai có thể đi mấy chiêu nhiều hơn dưới kiếm của ngươi đây?
Thái độ này không phải vênh váo bình thường.
Lúc này đại quân Thế Thiên Minh nổi giận rồi.
Đại quân Thế Thiên Minh chủ thể do yêu ma cấu thành, hơn nữa rất nhiều yêu ma đều là thuộc hạ cũ của Nhâm Độc. Những thuộc hạ cửu này năm đó khi nghe tin Nhâm Độc chết sớm đã được sắp đặt bỏ xứ tha hương, tại mấy quốc gia Đại Diệp quốc, Đại Việt quốc sáng tạo uy danh to lớn, những người này đều là kiêu binh hãn tướng.
Những kiêu binh hãn tướng này đều bị Nhâm Độc chiêu trở về, ở Tấn quốc dấy lên sóng gió, đại bại Thanh Thành, tổn hại nặng Côn Luân, đánh hạ Võ Đang, đánh đến Nam Hải không ngẩng đầu lên được.
Tấn quốc cơ bản bị quét sạch.
Cái gì tên là thất bại, những kiêu binh hãn tướng này không biết.
Tấn quốc ngũ thượng đẳng tiên môn, nhưng chỉ có vậy mà thôi.
Đi tới đâu là san bằng đến đó, không có địch thủ.
Thanh Thành, Côn Luân, Hoa Sơn, Võ Đang, Nam Hải đều giống nhau, cùng san bằng.
- Giết chết hắn!
- Giết hậu bối này!
- Cái tên chưa tới năm mươi tuổi mà dám vênh váo như vậy!
- Chết đi, chết đi, chết đi!
- Ta phải xé hắn thành mành vụn!
- Ta phải giải quyết sạch Hoa Sơn từ trên xuống dưới, để chúng biết kết cuộc chống lại chúng ta!
Những yêu ma đang kêu gào, chúng thường là kẻ thắng, chúng là chủ Tấn quốc, ngũ thượng đẳng tiên môn chỉ là đám quý tộc sa sút thôi, bây giờ tiêu diệt hết. Vô số yêu ma đang gào la, những tiếng gào hợp thành một chỗ, hóa thành từng đợt sóng âm tầng tầng đánh đến.
- Chúng ta là yêu ma thiên hạ vô địch!
- Chúng ta là lưu lạc yêu, là sát ma!
- Một khi quy vị, một khi trở về Tấn quốc chúng ta sẽ đại sát tứ phương!
- Một khi trở về sẽ san bằng Tấn quốc ngũ đại tiên môn.
- Hoa Sơn, Võ Đang, Côn Luân, Thanh Thành, Nam Hải đều sẽ san bằng hết!
- Bây giờ là lúc san bằng cả Tấn quốc!
← Ch. 0400 | Ch. 0402 → |