Vay nóng Homecredit

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 0544

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 0544: Diệp Vô Thiên (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Shopee


Kết quả ba chiêu này là đánh Lý Tam Tiếu trọng thương, đánh Hà Cầu Ý trọng thương hôn mê, đánh chết Diệp Vô Thiên.

Lý Tam Tiếu, Hà Cầu Ý, Diệp Vô Thiên, ba người xem như nổi danh trong đại đạo cảnh thập tầng, nhưng dưới tay Lục Nguyên thì tựa gà chó không thể phản kháng.

Đây chính là bá khí của Lục Nguyên!

Không khí phút chốc biến đổi.

Mới rồi người xem đều cho rằng Lục Nguyên chết chắc rồi, thắng lợi đứng bên Vô Song Môn, ai mà ngờ thế cục xoay chuyển.

Quá tính khí!

Quá bá đạo!

Lục Nguyên đứng đó, dù chỉ tùy ý đứng nhưng khủng bố tựa đại ma vương.

Mấy người Diệp Cơ Phát, Độc Cô Hạo còn chưa chết, họ thấy Lục Nguyên như đại ma vương khủng bố đứng, bất giác nghĩ tới trận Liệp Long Hải, bỗng muốn cười to. Ha ha, ha ha, trước kia chỉ là người trong Kiếm Môn chúng ta chịu Lục Nguyên biến thái đè ép, trở thành kẻ đáng thương, bây giờ thì, không phải mới rồi Vô Song Môn các ngươi còn huênh hoang lắm sao? Cũng bị Lục Nguyên đánh thành như vậy, không chỉ chúng ta là kẻ bị hại, cùng nhau chịu đòn đi.

Lục Nguyên đứng đó, bâng quơ nói:

- Là các ngươi tự tìm đường chết, không trách được ai. Cùng lên đi, ta lười tốn nhiều chiêu số, đưa các ngươi cùng lên đường.

Cùng lên đường, một đối nhiều.

Dưới tình huống bình thường đối với người số ít tất nhiên không công bình.

Nhưng bây giờ Lục Nguyên uy phong quá cao, thậm chí cho người cảm giác bên hai mươi người quá đáng thương. Đối mặt Lục Nguyên lúc uy phong thế này tựa như con gà con run rẩy.

Lục Nguyên cười lạnh. Vốn hắn còn đang nghĩ làm sao xuống tay, kết quả cái tên Phó Dịch tự động nhảy ra, vậy thì Tiểu Hỗn Động Thạch của đội Phó Dịch mình sẽ lấy hết, vừa lúc họ cướp đi Tiểu Hỗn Động Thạch của đội Diệp Cơ Phát, mình cùng nhận giùm luôn.

Nhưng người như Phó Dịch mình sẽ không thả cho, không ngừng gây chuyện với mình, còn muốn giết mình, luyện hồn phách, thân thể làm thuốc, nếu mình nương tay để họ đường sống thì làm sao lăn lộn đây?

Mình trung lập nghiêng về lương thiện, nhưng lương thiện trung lập không có nghĩa là mình ngốc.

Người nên giết thì phải giết, đây là nguyên tắc của mình.

Trong tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên.

Lục Nguyên hời hợt nói:

- Mới rồi chẳng phải nói muốn luyện hồn phách của ta, lấy thân thể ta làm thuốc, giết ta sao? Bây giờ người đâu?

Lục Nguyên sải bước đi tới bên cạnh Lý Tam Tiếu, đột nhiên đánh xuống một chưởng.

*Ầm!* một tiếng.

Lý Tam Tiếu thường lấy thân người làm tài liệu thuốc bị Lục Nguyên đánh chết. Lại một bước đi tới bên cạnh Luyện Hồn Ma Nhân Hà Cầu Ý, đánh ra một chưởng, đem kẻ không biết đã sống luyện hồn phách bao nhiêu người, sớm rơi vào ma đạo đánh chết.

Mình đây là vì thế gian trừ đi hai ma.

Lục Nguyên bây giờ tựa như trong trời đất sinh ra một thần ma, khí thế hùng hồn, không người có thể sánh bằng.

Hắn đối mặt hơn hai mươi người, đám người đó yếu ớt như con gà con vậy.

Người bên cạnh đều kinh ngạc Lục Nguyên cường đại, trong đám người đứng xem có nhóm Hoàng Diện Lão Giả. Nhóm Hoàng Diện Lão Giả đang tán thán Lục Nguyên mạnh mẽ, lúc đó lão dùng la bàn tính ra Lục Nguyên tìm Tiểu Hỗn Động Thạch tốc độ khá nhanh, từng có người đề nghị đi cướp của hắn, kết quả Hoàng Diện Lão Giả phát hiện có gì lạ cho nên không hành động. Bây giờ nhóm Hoàng Diện Lão Giả đều cảm thấy may là lúc đó không làm cái gì, nếu không thì chết chính là bọn họ.

Lục Nguyên uy thế kinh thiên! Vung tay thay đổi thế cục.

Phó Dịch chưa bao giờ nghĩ tới Lục Nguyên sẽ cường như vậy! Tại sao? Lúc đó Lục Nguyên tỷ thí với đệ đệ mình chẳng phải không mạnh mấy sao? Tại sao bây giờ biến cường như vậy? Ba chiêu đánh chết, trọng thương ba bang chủ của mình? Tại sao chứ? Lòng gã dấy lên hận ý ngập trời. :

- Chúng ta cùng lên đi! Chúng ta có hơn hai mươi người đánh một mình hắn, không lẽ đánh không lại ư!?

Phó Dịch hét to:

- Lên Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận!

Tại trung ương thiên triều có đủ các loại trận pháp.

Ví dụ Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận chính là loại trận pháp Vô Song Môn sáng tạo ra. Trận pháp này bảy người đứng ở Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Ki, Thiên Quyền, Ngọc Hoành, Khai Dương, Diêu Quang hình thành thế bao vây kẻ địch. Theo trận thức biến đổi, bảy người có thể liên hợp tới lui di chuyển không ngừng, tả hô hữu ứng, hỗ trợ lẫn nhau. Đây mới chỉ là tiểu trận, nhiều tiểu trận có thể liên kết thành đại trận, uy lực xứng là nhất tuyệt.

Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận vừa ra, dường như hai mươi mốt đối thủ đều biến mất, trở thành hai mươi mốt ngôi sao lấp lánh, đủ các loại kiếm pháp thi triển ra.

Loại Vô Song Thất Tinh Kiếm này nếu là do người hỗn động cảnh thực hiện thì đúng là như hai mươi mốt ngôi sao, uy lực to lớn.

Hai mươi mốt đối thủ trước mặt hắn dù chưa đến hỗn động cảnh nhưng đa số có không gian ngụy hỗn động. Phút chốc Lục Nguyên rơi vào biển sao bao vây, đủ các loại pháp thuật, đao pháp, quyền pháp đều thống nhất, muốn triệt để giết chết Lục Nguyên trong Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận này.

- Lục Nguyên, đi chết cho ta! Để ngươi biết sự lợi hại của Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận!

Trong vô tận ánh sao truyền đến giọng cực kỳ đắc ý của Phó Dịch. Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận cùng lúc ba tòa bày ra, uy lực vô cùng, dù là hỗn động cảnh đụng đến trận này thì e rằng phải thận trọng, chắc chắn giết được Lục Nguyên. Hơn nữa Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận chắc chắn sẽ khiến Lục Nguyên bó tay, bị trận pháp vây khốn giết chết.

Loại Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận vốn chính là một trong tuyệt học của Vô Song Môn.

Lục Nguyên cười khẽ nói:

- Trận pháp như vậy cũng dám sử dụng trước mặt ta? Đợi ta một chiêu phá nó.

Hắn làm như không máy để ý. Lục Nguyên đích thực không quan tâm nhiều, hắn học phá nhật nguyệt một âm một dương, nhật nguyệt đại biểu chính là nhật nguyệt tinh thần, nhật nguyệt tinh thần kiếm pháp, pháp thuật, trận pháp đều bị phá, nếu họ bày trận pháp khác thì không sao, cố tình bày Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận thì chẳng phải kêu mình phá sao?

Lục Nguyên bước một bước đứng ở vị trí bắc cực tinh, liếc mắt liền thấy ra Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận tuy biến hóa không ngừng nhưng sơ hở thật sự chính là vị trí bắc cực tinh. Đứng ở vị trí bắc cực tinh, lấy chủ dịch nô, khiến trận pháp của bọn họ bị kiềm chế khó mà nối liền.

- Phá cho ta!

Lục Nguyên giơ tay lên, một kiếm đâm ra. Nhát kiếm chém hư không, nhìn thấu tinh thần, dường như thấy rõ tất cả bí mật trong đó. Cái gọi là Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận dưới nhát kiếm này có vẻ yếu ớt như vậy. Nhát kiếm chỉ thẳng nhược điểm trong tinh thần. Tay nâng kiếm rơi, đã có một người bị thương dưới kiếm của Lục Nguyên. Mới rồi một mảnh ánh sao biến tán loạn, ánh sao biến mất một phần hiện ra sáu người. Bắc Đẩu Thất Tinh Trận này là một bộ trận pháp nối liền, một người bị trọng thương thì đương nhiên trận pháp sẽ phá.

Cái này quá sức rồi đi? Không thể tin được!

Lý Tam Tiếu, Hà Cầu Ý, Diệp Vô Thiên, ba người đều là nhân vật đại đạo cảnh thập tầng bị Lục Nguyên nhẹ nhàng một chiêu giải quyết.

Cái này không có gì, nay lấy ra tuyệt học của Vô Song Môn Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận. Trận pháp Vô Song bắc Đẩu Thất Tinh Trận được xưng là ám hợp thiên địa tinh thần bí ẩn, ít khi nào bị phá, kết quả bây giờ Lục Nguyên một chiêu phá tan, còn trọng thương một người.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1147)