Vay nóng Tinvay

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 0597

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 0597: Kiếm Thánh (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Lazada


Về mặt kiếm thuật có kiếm thuật nhất điều long, cái gọi là kiếm thuật nhất điều long tức tinh khí thần đều tập trung vào một kiếm múa ra, cuối cùng hóa thành hình rồng hoàn mỹ, đây là thập tầng đại viên mãn, muốn luyện thành kiếm thuật nhất điều long không dễ dàng.

Về mặt kiếm thuật có một thứ cao cấp hơn kiếm thuật nhất điều long rất nhiều, đó chính là kiếm thuật nhất tuyến thiên.

Ngươi tìm đúng một vị trí rơi hoàn mỹ rất là khó.

Kiếm thuật nhất tuyến thiên, một kiếm này mỗi rơi một điểm là phải tuyệt đối hoàn mỹ, yêu cầu này so với một điểm phải cao rất nhiều.

Có thể dùng kiếm thuật nhất điều long, dù nam cảnh không nhiều người nhưng vẫn có chút ít.

Tuy nhiên, người có thể dùng kiếm thuật nhất tuyến thiên, tại nam cảnh không có một ai.

Bây giờ không ngờ thấy kiếm thuật nhất tuyến thiên.

Toàn nam cảnh không có ai sử dụng kiếm thuật nhất tuyến thiên thế mà giờ xuất hiện.

Kẻ dùng kiếm là ai?

Mạc Dã Vương trợn to mắt. Không chỉ là Mạc Dã Vương, tại Đại Dung thành hoàng thành, tất cả người có mắt đều trợn trừng.

Cái này!

Cái này!

Cái này!

Làm sao có thể!

Thiên so với long cao.

Kiếm thuật nhất tuyến thiên so với kiếm thuật nhất điều long cường đại hơn rất nhiều.

Kiếm thuật nhất điều long đại biểu là long uy nghiêm, là tập hợp hoàn toàn tinh khí thần của một người.

Kiếm thuật nhất tuyến thiên là tập hợp mỗi một điểm rơi hoàn mỹ, hóa thành một kiếm hoàn mỹ.

Tại nam cảnh, có thể làm được kiếm thuật nhất tuyến thiên, không có một người.

Đại Dung hoàng thành, Đại quốc chủ Chu Trung Dung bộ dáng luôn là mơ ngủ bỗng giật mình tỉnh lại, đôi mắt sáng ngời. Nhị quốc chủ Nạp Lan Đức con ngươi nở to. Tam quốc chủ Trác Lăng Vân cũng thu lại nụ cười lười biếng thường ngày, nghiêm túc hơn. Người các nương ai có ánh mắt cũng đều biến sắc. Đây là cái gì! Không ngờ là kiếm thuật nhất tuyến thiên!

Không ngờ thấy đến kiếm thuật nhất tuyến thiên!

Đương nhiên có thể nhận ra kiếm thuật nhất tuyến thiên rất ít người, cơ bản phải đến đại đạo cảnh cửu tầng, thập tầng mới có kiến thức đó, hơn nữa không phải tất cả đại đạo cảnh cửu tầng, thập tầng đều có kiến thức này. Đa số người chỉ biết một kiếm đó rất tốt, rất đẹp, tốt ở chỗ này thì không nói ra lời.

Đa số người thấy nhân vật đỉnh cao tại hoàng thành chớp mắt biến sắc mặt thì thầm nhủ, một kiếm này thật sự kinh người thế sao?

Thật ra đâu chỉ là kinh người, là kinh khủng tới cực điểm. Mỗi một người xem hiểu kiếm này, xuyên qua thủy kính thuật nhìn người dùng kiếm.

Bây giờ dù là ai đều rất tò mò, rốt cuộc là người nào sử dụng được kiếm thuật nhất tuyến thiên!

Người dùng kiếm thuật nhất tuyến thiên rốt cuộc xuất hiện.

Bàn tay thuôn dài, áo màu xanh, nụ cười lười biếng, tray phải cầm kiếm, tay trái còn cầm hồ lô rượu.

Đó là Lục Nguyên! Hoa Sơn chưởng môn Lục Nguyên!

Không đúng, Lục Nguyên hiện nay tối đa chỉ hơn bốn mươi tuổi mà thôi, trẻ cỡ nào chứ, trẻ tuổi như vậy sao có thể sử dụng ra kiếm thuật nhất tuyến thiên! Kiếm thuật nhất tuyến thiên, toàn nam cảnh không ai sử dụng được nó, tuy có mấy người đoán rất có thể là Lục Nguyên, nhưng chính mắt thấy hắn thì vẫn rất rung động.

Nhị quốc chủ Nạp Lan Đức lập tức da mặt biến xanh mết, gã tự nhận không vung ra được kiếm thuật nhất tuyến thiên. Tam quốc chủ Trác Lăng Vân cũng thầm kinh, dù biết Lục Nguyên là Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền dạy dỗ, nhưng không bao giờ ngờ hắn trẻ tuổi vậy mà có thể dùng ra kiếm thuật nhất tuyến thiên. Trác Lăng Vân tự biết bản thân không thể làm ra kiếm thuật như vậy.

Người các quốc đều chấn kinh. Hoa Sơn Lục chưởng môn này làm sao vậy, tu tiên biểu hiện hắn trẻ tuổi lắm mà, sao có thể dùng ra kiếm thuật bá đạo như là kiếm thuật nhất tuyến thiên được?

Một kiếm này có phải là tình cờ không? Không khả năng có kiếm thuật đáng sợ như thế đi.

Trong Thiên Vân Sơn.

Một kiếm, bốn đầu lĩnh Cửu Hoa Sơn không sót một tên đã chết hết. người Cửu Hoa Sơn, người Hoa Sơn đều kinh sợ, cùng nhìn hướng người dùng kiếm. Thanh y thanh niên nhẹ nhàng nâng tay đã đưa kiếm vào vỏ, nhàn nhã giơ lên hồ lô rượu uống một hớp.

Một nhát kiếm, chết bốn đầu lĩnh, là Lục chưởng môn làm.

Bên Hoa Sơn hô lên vạn tuế, mới rồi họ bị ma khí đáng sợ của bốn đầu lĩnh Cửu Hoa Sơn ảnh hưởng, rất nhiều người như rơi vào địa ngục. Kết quả không ngờ chớp mắt bốn đầu lĩnh đã chết rồi. Người Cửu Hoa Sơn thì sợ hãi, thực lực bốn đầu lĩnh mạnh cỡ nào người Cửu Hoa Sơn rất hiểu, thế mà bị Lục Nguyên một kiếm chém chết.

Mạc Dã Vương từ chấn kinh một kiếm hồi phục tinh thần, gầm lên:

- Lục Nguyên, ngươi dám giết ba đứa con trai của ta!

Lão có ba đứa con trai khá xuất sắc là Mạc Tử Vương, Mạc Tử Ngôn, Mạc Tử Hạc, kết quả ba người đều chết trong tay Lục Nguyên. Lấy năng lực của lão, muốn sinh thêm mấy đứa con đều được, nhưng muốn bồi dưỡng con trai thành đại đạo cảnh thập tầng, thậm chí là cảnh giới nửa bước hỗn động dễ dàng lắm sao? Lục Nguyên một lần đánh nát tâm huyết mấy ngàn năm của lão.

Lão tràn đầy lửa giận nói:

- Lục Nguyên, ngươi chết chắc rồi, ta sẽ dùng tất cả cách đánh chết ngươi, ngươi lên trời xuống đất chỉ có đường chết, tuyệt đối không có một con đường sống. Ta sẽ khiến ngươi biết cái gì là huy lực hỗn động cảnh!

Lão đã tức phát điên, đánh ra pháp thuật Cửu Hoa Sơn Nhạc cấp tinh thần.

Cửu Hoa Sơn Nhạc chính là pháp thuật tối cao tối cường nhất Cửu Hoa Sơn, toàn toàn là cấp tinh thần.

Trong trung ương thiên triều, pháp thuật cấp tinh thần có rất nhiều.

Nhưng tại nam cảnh, pháp thuật cấp tinh thần cực kỳ thưa thớt.

Hơn nữa lúc trước Lục Nguyên gặp không ít người dùng pháp thuật cấp tinh thần, tuy nhiên những người đó sử dụng pháp thuật cấp tinh thần không một ai phát huy uy lực chân chính. Dù sao chưa đến hỗn động cảnh không khả năng hoàn toàn phát huy uy lực của pháp thuật cấp tinh thần, bây giờ Mạc Dã Vương phát cuồng dùng hết uy lực pháp thuật cấp tinh thần.

Trong không khí, một ngọn núi không nhỏ xuất hiện, đây là tinh phách của Độc Tú phong, chỉ có một phần trăm kích cỡ Độc Tú phong, nhưng lực công kích không khác gì Độc Tú phong, thật sự, thậm chí còn vững chắc hơn gấp trăm lần. Một ngọn núi vô cùng to lớn ẩn chứa pháp lực của Mạc Dã Vương nặng nề đập hướng Lục Nguyên. Công kích như vậy chẳng những là tấn công Lục Nguyên, cũng tấn công nhiều người Hoa Sơn. Nếu Lục Nguyên tránh đi thì các người Hoa Sơn sẽ chết dưới công kích này.

Lục Nguyên đâm ra một kiếm, chỉ cảm thấy rất khó ngăn cản.

Mạc Dã Vương lật tay, lại bày ra một tinh phách núi khác, chính là tinh phách của La Hán phong, áp hướng Lục Nguyên.

pháp thuật Cửu Hoa Sơn Nhạc của lão chủ yếu là tinh phách Cửu Hoa Sơn thập phong, hóa thành một bộ chiêu thức quái dị giữa pháp bảo và pháp thuật. Mỗi tinh phách sơn phong độ cứng rắn gấp mười lần cái đầu, hơn nữa ở trong tay lão nhẹ như không có gì, có thể không ngừng công kích kẻ địch.

Nhưng Lục Nguyên không tầm thường, dưới tình huống như vậy vẫn có thể dựa vào một thanh kiếm ngăn chặn mười tinh phách sơn phong không ngừng bay tới bay lui.

Mạc Dã Vương giận dữ quát:

- Kiếm thuật của ngươi đích thực không sai, tiếc là ta sớm biết kiếm thuật ngươi tinh tuyệt, nghe nói đến cảnh giới kiếm hoàng rồi, cho nên vì khắc chế ngươi, đã dùng giá cao chọn mua một hồng hoang thạch. Kỷ nguyên trước là kiếm kỷ nguyên, kỷ nguyên này sinh ra hồng hoang thạch, trời sinh có thể áp chế kiếm. Cảnh giới kiếm hoàng của ngươi vẫn sẽ bị áp chế!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1147)