← Ch.0709 | Ch.0711 → |
Dược chi văn minh Hải Trọng Đế Tử nói xong đề nghị của mình, nói là đề nghị chứ có mấy phần uy hiếp.
Mấy người các ngươi dù có là pháp cổ văn minh thì chỉ là tiểu tốt thôi.
Hải Trọng Đế Tử là đế tử của dược chi văn minh, hơn nữa hơi được yêu thương. -
Ai nặng ai nhẹ, so sánh liền biết ngay.
Hơn nữa hơi thở hỗn độn làm vậy không tính là khi dễ người, dù thua cũng từ chỗ gã có được ba viên hải y thăng nguyên đan. Hải y thăng nguyên đan rất hữu dụng, có thể tăng thực lực, nên mấy người kia đều gật đầu đồng ý cuộc so tài.
Vạn Pháp Bộc Bố ngay trước mắt.
Hải Trọng Đế Tử mỉm cười nói:
- Lần so tài này lấy thời hạn là một canh giờ được chứ?
Trận so thứ nhất là Hải Trọng Đế Tử với một người mặc đạo bào sau lưng viết chữ cổ.
Ra tay trước là người mặc đạo bào chữ cổ. Người mặc đạo bào chữ cổ liếc mắt qua, lập tức phát hiện một con thiên tinh ngư trong Vạn Pháp Bộc Bố, liền nhảy lên. Người mặc đạo bào chữ cổ này tốc độ cực nhanh, nhưng gã chưa đến nơi thì thiên tinh ngư đã biến mất.
Thiên tinh ngư được gọi là tồn tại trong Vạn Pháp Bộc Bố, thật ra nó chỉ ngẫu nhiên xuất hiện ở Vạn Pháp Bộc Bố thôi, nếu phát hiện có người đuổi bắt thì liền đi ngay, chỗ nó đi hình như là dị giới, không thể tìm ra được.
Một khi thiên tinh ngư biến mất liền không khả năng tìm thấy nữa.
Người mặc đạo bào chữ cổ chỉ có nước lần thứ hai chờ.
Thác nước như mộng huyễn, nước có ngũ nhan lục sắc thật ra là tạo trở ngại cho thiên tinh ngư.
Qua một nén nhang, rốt cuộc, con thiên tinh ngư thứ hai xuất hiện. Người mặc đạo bào chữ cổ thả tay đánh ra một cái lưới lớn, lưới này như mũi tên rời cung bắn ra, kết quả chưa đến gần thiên tinh ngư thì nó đã hoàn toàn biến mất.
Lại đợi một nén nhang, con thiên tinh ngư thứ ba xuất hiện, nhưng người mặc đạo bào chữ cổ chưa động thì thiên tinh ngư này đã biến mất trong vô tận dòng thác.
Nén nhang thứ năm lại có một con thiên tinh ngư xuất hiện, hơn nữa con thiên tinh ngư này cách người mặc đạo bào chữ cổ rất gần. Người mặc đạo bào chữ cổ lại đánh ra võng lớn, bắt thiên tinh ngư vào lưới. Nhưng mà vèo một cái, thiên tinh ngư biến mất. Thiên tinh ngư có một đặc điểm là toàn thân chỉ có một nhược điểm, nếu không thể đánh trúng nhược điểm của nó vậy dù ngươi có dùng lưới bắt nó, nó có thể đi vào thế giới khác.
Trong ba nén nhang còn lại, người mặc đạo bào chữ cổ chưa bắt được một con thiên tinh ngư.
Thiên tinh ngư vốn không dễ bị bắt, một tháng chưa bắt được một con là rất bình thường.
Nhưng tương đối thì mỗi bắt một con có thể kiếm mười vạn thượng phẩm linh thạch. Đối với người hỗn động cảnh lục tầng, thất tầng thì kiếm được mười vạn thượng phẩm linh thạch là lời to.
Rốt cuộc đến lượt Hải Trọng Đế Tử.
Hải Trọng Đế Tử mỉm cười, bắt đầu.
Hay cho Hải Trọng Đế Tử, giờ đánh ra văn hương tán, ở trong thác nước nó khiến tất cả sinh vật đều biến yếu đi, kéo dài một đoạn thời gian. Lý do Hải Trọng Đế Tử muốn đuổi đi những người khác là vì văn hương tán của gã rất quý, gã tự mình dùng chứ không muốn để mấy người khác chiếm lợi.
Trong một nén nhang gã lợi dụng tác dụng mềm yếu của văn hương tán giảm bớt tốc độ thiên tinh ngư biến mất, vô cùng may mắn bắt được một con thiên tinh ngư.
Người mặc đạo bào chữ cổ thất bại, được ba viên hải y thăng nguyên đan ra đi.
Hải Trọng Đế Tử lại so với mấy người khác. Trong một canh giờ gã thường có thể bắt được một con thiên tinh ngư, ngẫu nhiên bắt được hai con.
Lần này chỉ còn mình Lục Nguyên.
Hải Trọng Đế Tử tràn đầy tự tin, có văn hương tán trong tay, ai là đối thủ của mình? Mình chắc chắn có thể bắt được khá nhiều thiên tinh ngư tặng cho Kiếm Linh Đế Cơ. Nếu cưới được Kiếm Linh Đế Cơ là mình ở trong dược chi văn minh dù là Dược Thánh Đế Tử cũng không dám nói gì mình, địa vị của mình sẽ rất rất là cao.
Lục Nguyên nhìn hướng Hải Trọng Đế Tử, nói:
- So tài thế này không kịch liệt, tiền đặt cược quá ít, muốn chơi lớn không? Ba viên hải y thăng nguyên đan thì không thú vị lắm, vầy đi, nếu ngươi thua thì đưa nhất điểm hỗn chi đan cho ta một viên, thế nào?
Nhất điểm hỗn chi đan!
Đây là đan dược rất quan trọng.
Hỗn động cảnh ngũ tầng không gian pháp tắc muốn thăng lên hỗn động cảnh lục tầng hỗn chi khí tức là vô cùng khó khăn, cần tinh luyện ra một điểm hơi thở hỗn độn thứ nhất.
Dược chi văn minh có nhất điểm hỗn chi đan hỗ trợ trùng kích lên cảnh giới này.
Lục Nguyên cười lạnh. Vốn hắn đã gai mắt Hải Trọng Đế Tử này lắm rồi, Kiếm Linh Đế Cơ là của hắn mà mơ theo đuổi hả, hắn định cho Hải Trọng Đế Tử một bài học nhớ đời. Hắn chẳng những muốn Hải Trọng Đế Tử thua trân, còn phải thua tài. Nhất điểm hỗn chi đan có giá rất đắt, hay chính xác hơn là thiên kim khó cầu.
Hải Trọng Đế Tử thấy Lục Nguyên khiêu khích thì rất giận, thầm nghĩ thanh y thanh niên trông bộ dáng không phải đế tử gì, tiện dân bình thường mà dám khiêu khích mình? nếu đây là ở bên ngoài thì gã sớm tiêu diệt Lục Nguyên rồi, nhưng đây là trong pháp cổ thế giới, gã không dám xằng bậy.
Gã quát lạnh nói:
- Ta thua thì giao ra nhất điểm hỗn chi đan, vậy ngươi thua đưa cái gì?
- Ta thua thì giao một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, như thế nào?
Lục Nguyên báo ra giá không thấp. Nhất điểm hỗn chi đan dù là thiên kim khó cầu thì tương đương giá này thôi. Thật ra trên người Lục Nguyên chỉ có mười vạn thượng phẩm linh thạch, còn lại dùng gần hết rồi, nhưng cho rằng thắng chắc nên hắn tràn đầy tự tin.
- Tốt!
Hải Trọng Đế Tử hung dữ trừng Lục Nguyên, kiềm nén giận dữ. Tiểu tử, có gan lắm, bây giờ trước đè bẹp ngươi, ra ngoài pháp cổ thế giới rồi đụng độ ngươi thì sẽ tiêu diệt ngươi!
Lục Nguyên không thèm để ý ánh mắt hung tợn của gã.
Bây giờ là lúc hắn biểu diễn, tính thời gian một canh giờ đã bắt đầu.
Lục Nguyên nhìn Vạn Pháp Bộc Bố, con thiên tinh ngư thứ nhất đã xuất hiện. Lục Nguyên thuấn di đến bên cạnh thiên tinh ngư, chớp mắt phóng ra bá khí sáu tầng. Bá khí đúng là chấn nhiếp được nhưng chỉ có trong chớp mắt thôi, Lục Nguyên có âm dương, lập tức thấy ra sơ hở duy nhất, là ở phần đuôi của nó. Lục Nguyên như tia chớp ra tay, một con thiên tinh ngư vào tay.
Lục Nguyên mỉm cười nhìn Hải Trọng Đế Tử, nói:
- Con thứ nhất.
Hải Trọng Đế Tử thấy Lục Nguyên bắt được con thiên tinh ngư thứ nhất lòng tức giận, chửi thầm, chỉ là may mắn biết thuấn kiếm ý thôi, có gì ghê gớm.
Sau một nén nhang, lại xuất hiện một con thiên tinh ngư, Lục Nguyên thuấn di tiếp, phóng ra bá khí sáu tầng, âm dương trong người, khoảnh khắc thấy ra sơ hở, ra tay như tia chớp, động tác nối liền, con thiên tinh ngư thứ hai vào tay.
Lục Nguyên mỉm cười nhìn Hải Trọng Đế Tử, nói:
- Con thứ hai.
Hải Trọng Đế Tử tức đến méo mũi, không biết tại sao gã gai mắt Lục Nguyên.
- Hừ, biết thuấn di có gì ghê gớm.
Lại qua một nén nhang, một con thiên tinh ngư xuất hiện, Lục Nguyên lại thuấn di tiếp, phóng ra bá khí sáu tầng, âm dương trong người, con thiên tinh ngư vào tay, đã là con thứ ba. Lúc bắt hai con trước hắn còn hơi căng thẳng, sợ bắt không được, giờ bắt quen tay mới vững bụng, nhàn nhã nhìn thiên tinh ngư trong tay.
Đây chính là thiên tinh ngư mẫu.
← Ch. 0709 | Ch. 0711 → |