Vay nóng Tima

Truyện:Huyền Giới Chi Môn - Chương 0900

Huyền Giới Chi Môn
Trọn bộ 1598 chương
Chương 0900: Bạch Viên chết (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1598)

Siêu sale Shopee


Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, tinh hạch bắt đầu vỡ ra.

Một đợt sóng khổng lồ đỏ thẫm lấy Bạch Viên lão tổ làm trung tâm quét sạch sang bốn phương tám hướng, khiến cho tinh vực lay động kịch liệt, gần như nổ văng tung tóe.

Những tên hoàng bào cự nhân cùng đám binh sĩ kim giáp vốn đang chiếm đóng chung quanh, đã sớm lui đến một nơi rất xa, chỉ dám quan sát tình hình trận chiến từ khoảng cách cực lớn, không dám đến gần.

Thạch Mục cảm thấy sau một hồi chấn động mãnh liệt, luồng sáng màu đỏ thẫm dâng lên, mang theo vô số ánh lửa cũng lôi điện sáng lên lấp lánh, không ngừng xoay tròn, cuối cùng hóa thành một dòng xoáy đỏ thẫm.

Tấm khiên màu vàng đất sau khi bị ánh sáng đỏ đập mạnh cũng đã vỡ vụn ra, từng mảnh vỡ bị dòng xoáy kia hút vào, thành một bộ phận của nó.

Cùng lúc đó, những mảnh vỡ chiến hạm, thiên thạch lơ lửng chung quanh vòng xoáy cũng bị đó dẫn dắt vào rồi nuốt sạch.

Số lượng vật bị cắn nuốt ngày càng nhiều, vòng xoáy xích hồng chẳng những không suy yếu, mà lại càng khuếch trương cực lớn.

- Đế Xuân, ngươi đi ngược lại với Thiên Đạo, xem thường muôn dân trăm họ trong tinh vực, Thiên Đạo chắc chắn sẽ không tha cho ngươi!

Bạch Viên lão tổ toát lên lửa giận ngút trời, lạnh lùng quát lên.

- Thiên Đạo? Vớ vẩn! Đối với chúng sinh, bổn tọa chính là Thiên Đạo! Theo ý ta thì sống, nghịch ý ta tất chết!

Đế Xuân cười lạnh, bàn tay năm ngón nâng lên rồi nắm chặt.

Ầm!

Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy đỏ thẫm trong nháy mắt tăng lên rất nhanh.

Chỉ chốc lát, vòng xoáy chỉ có kích thước nghìn trượng, giờ phút này vậy mà đã mở rộng ra gấp nười, trở thành kích thướng vạn trượng.

Chỉ cần cho nó thời gian, giúp nó cắn nuốt thêm nhiều vật chất nữa, e rằng nó sẽ cắn nuốt tất cả những gì có trong tinh không.

Trên mặt Bạch Viên lão tổ hiện lên vẻ kiên quyết, thân hình nhanh chóng biển đổi, ba đầu sáu tay biến mấ, khôi phục tướng mạo sẵn có, máu màu vạng từ trong lỗ thủng tuôn ra, chảy vào trong Phiên Thiên Côn được nắm chặt trong hai tay.

Tần máu màu vàng bao trùm lấy Phiên Thiên Côn, làm nó sáng lên kim quang chói lọi.

Phiên Thiên Côn trong tay Bạch Viên lão tổ đâm ra mãnh liệt, ra sức đập xuống giữa vòng xoáy đỏ thẫm kia.

Ầm ầm!

Tiếng nổ khủng bố vang lên, sau đó vòng xoáy màu đỏ bị nứt ra vô số khe hở, cuối cùng vỡ vụn tan nát.

Sau tiếng nổ, từng đợt sóng phản chấn tỏa ra bốn phương tám hướng, quét sạch từng mảng lớn tinh thạch ở bốn phía.

Thân hình Bạch Viên lão tổ cũng bị ảnh hưởng bởi luồng sức mạnh này, bị đẩy bay về phía sau.

Trong lòng Thạch Mục rét lạnh, nhưng ngay sau đó liền chứng kiến một sự việc không thể tin được.

Tay Bạch Viên lão tổ thoáng buông lỏng, giống như không cầm được Phiên Thiên Côn, nó xoay tròn điên cuồng sau đó bay ra, rất nhanh biến thành một vệt sáng, biến mất trong tinh không mênh mông.

Thân hình Bạch Viên lão tổ quay cuồng trong hư không rồi ngã xuống, đập trúng vô số mảnh vỡ tinh thạch.

Đế Xuân đan tay lại vào nhau, một nguồn sức mạnh vô hình cố định Bạch Viên lão tổ ngay tại chỗ.

Gò má Bạch Viên lão tổ đương đỏ thẫm, hiện tại đã trở nên trắng bệch, không còn một giọt máu, kim quang trong mắt đã vô cùng u ám, lỗ thủng trước ngực đã ngừng chảy máu.

Thạch Mục hiểu rõ, bởi vì trong cơ thể ông không còn dù chỉ một giọt máu.

Đợt tấn công vừa rồi đã đẩy Bạch Viên lão tổ vào tình trạng cạn kiệt sức sống.

- Trong vạn năm trôi qua, ngươi là một trong số ít người có khả năng uy hiếp được bổn tọa! Đáng tiếc, ngươi cùng đám dám làm trái ý của bổn tọa đều có kết cục giống nhau, trở thành bại tướng dưới tay bổn tọa!

Thân hình Đế Xuân nhanh chóng thu nhỏ lại, trở lại bộ dáng nguyên thủy, đứng trước mặt Bạch Viên, giọng điệu nhàn nhạt.

- Để lão nhân, ta sẽ chống mắt chờ xem ngày ngươi ngã xuống!

Đôi mắt Bạch Viên chăm chú nhìn chằm chằm ngươi trước mặt, gầm nhẹ.

- Sắp chết đến nơi mà còn hồ đồ ngu xuẩn! Hừ, ngươi sẽ không nhìn thấy được đâu!

Đế Xuân nghe xong, hừ lạnh.

Vừa dứt lời, tay áo hắn vung lên, lập tức trên hai gò má Bạch Viên lão tổ có tiếng nổ vang, trong hốc mắt tức thì vỡ thành sương máu, hai con mắt màu vàng từ trong đó bay ra.

Hai cột máu phun ra, sau đó để lại hai vết máu trên mặt.

- Ha ha ha...

Hai mắt Bạch Viên lão tổ bị móc ra nhưng không giận, vậy mà vẫn cười tùy ý như điên.

Tiếng cười vang dội khắp tinh vực, giống như đang cười nhạo ai đó.

Tiếng cười chợt ngừng lại, nhưng trong tinh không vẫn còn những âm vang không dứt.

Khí tức trên người Bạch Viên lão tổ đã dần tán đi, nhưng thân thể khổng lồ vẫn đội trời đạp đất như cũ, hai mắt trống rỗng nhìn chằm chằm phía trước, không chịu ngã xuống.

- Tàn hồn tàn huyết không được bỏ phí chút nào, bổn tọa cần dùng đến.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1598)