← Ch.0967 | Ch.0969 → |
Phía ngoài mật thất, Thạch Mục nghe đến đây, ánh mắt chợt lóe lên những tia dị thường.
Cái áo bào màu tìm mà lão giả kia đang mặc, đúng là trang phục của Li Trần Tông, người này rõ ràng là người của Li Trần Tông.
Dị Tộc này trước đây vẫn là địa phận của Thể lực của Thanh Lan Thánh Địa, không biết lúc nào, lại bị Li Trần Tông chiếm giữ.
Tuy hắn chỉ nghe được một chút tin tức, nhưng kết hợp với những điều nghe và thấy trước đây, hắn gần như đã đoán được âm mưu kế hoạch thiên đại gì đó của Li Trần Tông vào lúc này,
Trong lòng vô cùng sợ hãi.
Li Trần Tông là Thể lực thuộc hạ của Thiên Đình, lúc này để nhiều người như vậy tu luyện Lục Đạo Huyền Công, tất nhiên tuân theo sự phân phó của người trên Thiên Đình.
Lúc trước lhDị Tộc đã nói qua, Triệu Tiễn chính là theo lệnh của Thiên Đình gia nhập vào Thanh Lan Thánh Địa, tu luyện Cửu Truyền Huyền Công.
Cửu Truyền Huyền Công này chính là môn pháp tạo hóa lĩnh hội Luân Hồi Thiên Đạo mà tạo thành, điều đặc biệt ở chỗ, chính là một khi có người luyện đến Cửu Truyền Đại Thành, là có Thể khởi động nhân quả thiên cơ nào đó, thâu tóm công lực của huyền công giả tu luyện lúc đó, để tự dưỡng bản thân.
Nếu như hắn không đoán nhầm, Lục Đạo Huyền Công mànhững người tu luyện này, sợ là được tạo thành thông qua việc biến đổi một số thứ của môn pháp Cửu Truyền Huyền Công, đều đồ tế chuẩn bị cho Triệu Tiễn.
Nếu như vậy, sự hủy diệt của Thanh Lan Thánh Địa, thêm những đệ tử Yêu Tộc tu luyện Huyền Công đó rơi xuống chỗ sáng chỗ tối nào đó, cũng không ảnh hưởng đến thành công cuối cùng của Triệu Tiễn.
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn rất kinh sợ, nhiều hơn là phẫn nộ.
Điều hắn kinh ngạc là sự sắp xếp của Thiên Đình không ngờ lại đạt đến bước đó, sợ là có âm mưu ý đồ khác mà hắn cũng không biết.
Nhưng mà công lực mà nhiều người hao phí cả một đời tâm huyết để tu luyện, cuối cùng lại giống như một món ăn mỹ vị, đợi Triệu Tiễn đến nếm thử, hít vào, nói ra có chút tàn nhẫn.
Cửa lớn của mật thất rầm rầm mở ra, hai người Thánh Chủ đầu tóc vàng và lão giả mặc chiếc áo bào màu tím kia đi ra, hướng về phía bên ngoài đi ra.
Thạch Mục nhìn hình ảnh sau lưng hai người đó, ánh mắt lạnh lùng, dường như muốn làm gì đó, nhưng bất chợt, hắn hit thở một hơi sâu, thu lại tay, thân hình lắc lư, biến mất không dấu vết.
Lão giả mặc chiếc áo bào màu tím bỗng nhiên trong người thấy lạnh, những sợi lông trên người chợt dựng đứng lên, nét mắt biến đối.
- Minh Hư Tôn Giả, ngài sao vậy?
Kim Phát Thánh Chủ giật mình kinh ngạc, liền hỏi.
Lão giả mặc chiếc áo bào màu tím có chút hoảng loạn, nhìn xung quanh, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, .
Vừa lúc nãy, hắn cảm nhận được một luồng sát khí rất mạnh, nhưng lập tức biến mất, giống như trong một giấc mơ.
Lúc này nhìn xung quanh không có gì bất thường, lẽ nào vừa rồi là ảo giác của mình?
- Không có gì, đi thôi.
Lão giả mặc chiếc áo bào màu tím lắc đầu, nói.
Kim phát Thánh Chủ ờ một tiếng, ành mắt có chút kì lạ, nhưng mà không hỏi nhiều, hai người đi ra về phía ngoài.
Một giờ sau.
Ma thuật bên ngoài Lục Đạo Tông đã bị tiêu tan, đột nhiên có từng nhân ảnh từ xa bay bay tới, rơi xuống trên quáng trường.
Đầu phía trước quảng trường là một cái cao đài cách mặt đất khoảng mấy trượng, phía trên để mấy cái bàn ghế, nhưng mà lúc này không có ai ngồi.
Những Chiếc cờ ở bốn bên bay phấp phới trong gió, trong không trung những đám tường vân dường như ngưng lại, ánh sáng lấp lánh, chiếu xuống quảng trường, khiến nó đẹp giống như tiên cảnh.
- Nghe nói hôm nay khai đàn, người khai đàn là một vị tôn giả tu vi thông huyền, không biết sẽ nói những cái gì.
- Nếu là nói về Lục Đạo Huyền Công kia thì thật tốt, mấy ngày trước, ta tận mắt nhìn thấy đệ tử Lục Đạo Tông thi triển Lục Đạo Huyền Công, uy lực thật là đáng sợ.
- Ồ, Lục Đạo Tông không biết từ đâu đến công pháp lợi hại như vậy, nếu mà chúng ta học được thì thật tốt.
- Nói đùa gì đấy, đó là bảo điển chân phái của Lục Đạo Tông người ta, làm sao có thể dạy cho những người ngoài như chúng ta được, có điều, muốn học công pháp này cũng không phải là không có cách, gia nhập vào Lục Đạo Tông là được rồi, ta nghe nói nội bộ Lục Đạo Tông đối với giới hạn Lục Đạo Huyền Công không nghiêm lắm, chỉ cần muốn học, cơ bản là có thể học được.
- Thật sao? Vậy chúng ta thật sự phải suy nghĩ lại có nên rút khỏi tông phái bây giờ để gia nhập vào Lục Đạo Tông hay không.
Ở trên quảng trường, những tiếng bàn luận xôn xao vang lên.
Đúng vào lúc đó, ở trong không trung đột nhiên lóe sáng lên, một ánh hào quang kim sắc vô cùng sáng chói chiếu xuống.
Trong không trung chợt hiện từng đám từng đám mây như chiếc vỏ ốc, những đám mây đó toàn là màu trắng, từng đám từng đám xếp hàng trông như vảy cá, vô số ánh hào quang từ sau đám mây đó chiếu xuống, khiến đám mây chuyến thành màu vàng, chỉ thấy ánh hào quang kim sắc lấp lánh, tỏa uy lực vô biên.
Chúng nhân ở trên quảng trường thấy vậy, đều sững sờ ngạc nhiên, tất cả im lặng, đứng đờ ra nhìn tất cả trước mắt.
Tầng mây trong không gian chợt tản ra, lộ ra một thông đạo to rộng, một vị tử bào lão giả tiên phong đạo cốt từ trong đó rơi xuống, giống như thần tiên chúng nhân, rơi xuống trên cao đài phía trước.
- Các vị, vị này là khách quý mà Lục Đạo Tông ta vinh dự mời tới đây, Minh Hư Tôn Giả đến từ Li Trần Thượng Tông, hôm nay khai đàn cho mọi người.
Một nhân ảnh lấp lánh trên cao đài, Lục Đạo Tông Kim Phát Tông Chủ xuất hiện, lớn giọng nói.
- Bái kiến Minh Hư Tôn Giả! Những người trên quảng trường sớm đã biết uy lực của Tử Bào Lão Giả lớn như như Thể nào, tất cả đều quỳ xuống.
- Chư vị không cần đa lễ, đứng dậy đi! Tử Bào Lão Giả nói, nhè nhẹ giơ tay lên, tất cả người trên quảng trường đều cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn xuất hiện trong không trung, lướt qua cơ thể bọn họ.
Nét mặt chư vị lại biến sắc một lần nữa, sự kính nể đối với Tử Bào Lão Giả này lại càng tăng thêm.
- Li Trần Tông ta bây giờ là một trong hai đại thánh địa của Dị Tộc, đối với người của tinh cầu khác, luôn khoan nhân vi thượng, bổn Tôn hôm nay theo lệnh của thch Li Trần Tông, đến Dị Tộc khai đàn thuyết pháp, phổ cập vạn dân.
Tử Bào Lão Giả nói, âm thanh truyền đến đủ mười mấy dặm.
- Không biết Tôn Giả hôm nay sẽ thuyết pháp như thể nào?
Ở dưới đài vang lên một câu nói.
← Ch. 0967 | Ch. 0969 → |