Vay nóng Tinvay

Truyện:Huyền Giới Chi Môn - Chương 1234

Huyền Giới Chi Môn
Trọn bộ 1598 chương
Chương 1234: Tình thế nguy hiểm (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1598)

Siêu sale Lazada


Những người khác cũng đều tăng nhanh tốc độ, theo sát phía sau.

Chỗ vòng xoáy màu vàng, bên trong chỗ trống cực lớn tuy rằng miễn cưỡng bị phá vỡ, hình thành một lối đi, nhưng thông đạo trong không gian bị xé rách khép lại, tuần hoàn bồi đắp. Từng vết nứt màu đen, không gian hỗn độn chảy loạn giống như vô số những lưỡi đao sắc bén, lượn lờ xoay quanh ở trong vòng xoáy, tùy ý cắt qua.

Bên ngoài Vũ Nham Tinh, ở gần thông đạo không gian, mấy trăm tên chiến tướng Thiên Đình thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ. Tất cả đều phi thân lên, định thông qua chỗ trống này bay vào Vũ Nham Tinh.

- Khoan đã! Lúc này đại trận vừa phá vỡ, linh lực trong thông đạo còn hỗn loạn. Nếu không có tu vi Thần Cảnh, đi vào không khác gì tự tìm đường chết.

Giọng nói của Tây Môn Tuyết vang lên ở trong tinh không.

Sau khi mấy trăm chiến tướng này nghe xong, nhất thời ngừng lại, một lần nữa lui về phía trên chiến hạm.

Tây Môn Tuyết quay đầu nhìn về phía Bì Lô tiên tướng và Nam Cung Cảnh.

- Tây Môn thần tướng nói không sai. Các ngươi tiếp tục công kích vòng xoáy, mở rộng thông đạo ra. Tất cả thần tướng theo chúng ta xuống trước! Nhanh lên!

Giọng điệu Bì Lô tiên tướng cấp bách nói.

- Vâng!

Đám người trên trăm chiếc chiến hạm gần đó cùng kêu lên đáp ứng.

Bóng dáng Bì Lô và Nam Cung Cảnh bắn ra. Tất cả đại năng Thần cảnh lập tức đuổi theo, muốn bay vào trong thông đạo không gian phía dưới.

Vào thời khắc này, chỗ tinh vân màu vàng gần đáy vòng xoáy, có một luồng ánh sáng từ phía xa chợt bay tới, vô cùng nhanh chóng đến gần. Một bóng người dần hiện ra. Đó chính là Lục Quỳ Chung.

Hắn mắt thấy thông đạo không gian và tình huống bên ngoài, sắc mặt kịch biến, hét lớn một tiếng. Hai tay vung lên. Hơn mười đạo ánh sáng màu vàng từ trong tay hắn bắn ra. Đó lại là từng cờ trận màu vàng, tiến vào trong tinh vân gần vòng xoáy cực lớn.

Hơn mười đạo ánh sáng màu vàng từ trên người hắn tản ra, liên kết với cờ trận ở trong tinh vân màu vàng.

Vòng xoáy cực lớn nhất thời có một ánh sáng điên cuồng chớp hiện. Tốc độ xoay tròn lập tức chậm lại. Thông đạo không gian ở trung tâm của vòng xoáy run lên, hiện ra từng ánh sáng màu vàng nhạt, đồng thời mơ hồ có xu thế khép lại.

Đám người Bì Lô tiên tướng vừa bay vào thông đạo, lập tức cảm nhận được một sức cản cực lớn. Thân thể bị ngăn chặn. Một đám thần tướng nhất thời biến đổi thần sắc, phát ra tiếng rống lớn cuồng nộ.

- Đáng chết. Chỉ thiếu chút nữa!

Sắc mặt Nam Cung Cảnh khó coi, giận dữ hét.

Trên người hắn có ánh sáng trắng tăng mạnh. Băng Phách Thần Quang với hàn khí khủng khiếp liên tục lóe lên. Nhưng hắn vẫn không có cách nào tiến lên trước một bước.

- Không cần hoang mang. Lục Quỳ Chung lấy sức một người, chỉ miễn cưỡng chống đỡ mà thôi. Căn bản là châu chấu đá xe. Mọi người nghe lệnh, công kích thông đạo!

Ánh mắt Bì Lô trấn tĩnh, hoàn toàn không thấy chút bối rối nào, trầm giọng quát.

- Cửu tử vô sinh, luân hồi thiên ma!

Tiếng nói vừa dứt, hắn vung tay lên. Hư không phía sau nhất thời tách ra. Vô số khí đen từ bên trong tuôn ra, hóa thành một cột khí màu đen xoay tròn, đánh về phía thông đạo bên dưới.

Khí đen kia tối tăm vô cùng, không có một tia sáng, khiến cho người ta cảm giác được một loại khí tức tà ác vô cùng, giống như ma khí ở sâu bên trong địa ngục xuất hiện ở nhân gian, muốn cắn nuốt tất cả vàob ên trong.

Vô số phù văn màu đen chớp hiện ở trên cột khí màu đen, phát ra những tiếng ô ô ô ngân dài, giống như có hàng vạn hàng nghìn lệ quỷ đang than khóc. Khiến cho người ta nghe được, cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Ma khí ngập trời, muốn biến thế gian thành Ma Vực.

Các thần tướng đứng gần đó theo bản năng đều đứng cách xa Bì Lô một chút. Hình như bọn họ cũng rất khiếp sợ trước ma khí này.

Nam Cung Cảnh nhìn ma khí màu đen kia, ở sâu trong đôi mắt có ánh sáng kỳ lạ chợt lóe lên. Hắn khẽ quát một tiếng, một quyền đánh ra.

Một đạo Băng Phách Thần Quang lớn bắn ra, theo sát cột ánh sáng màu đen đánh xuống.

Các Thần Tướng khác đều hét lớn ra, phát ra từng công kích, hung hăng công kích thông đạo.

Ở đây có khoảng chừng hai mươi mấy thần tướng của Thiên Đình. Nhiều thần tướng như vậy liên hợp công kích cùng một chỗ, toàn bộ thông đạo không gian nhất thời lắc lư kịch liệt. Ánh sáng màu vàng mỏng manh bên trong mắt thấy lại sắp bị đánh tan.

Công kích khủng khiếp dọc theo này hơn mười đạo ánh sáng màu vàng truyền tới trên người Lục Quỳ Chung phía dưới. Thân thể hắn không ngừng run rẩy, sắc mặt trong nháy mắt đỏ bừng. Thất khiếu đều chảy ra máu tươi.

Chỉ có điều hắn vẫn đang cắn răng chịu khổ.

Phía xa, đã có thể mơ hồ có thể thấy được từng luồng ánh sáng. Chỉ cần những trận pháp sư đí qua, tất nhiên có thể hợp lực đóng kín thông đạo không gian.

Vào thời khắc này, hư không phía sau Lục Quỳ Chung chớp hiện. Một bóng người đột nhiên xuất hiện. Đó chính là Hãn Chiết. Trong tay hắn cầm Thanh Cương Đằng Mâu lại hiện ra bốn màu ánh sáng đỏ xanh lục vàng óng ánh, nhanh như tia chớp đâm về phía thân thể Lục Quỳ Chung.

Sắc mặt Lục Quỳ Chung đại biến. Lúc này hắn đang toàn lực điều khiển cấm chế hộ tinh đại trận, căn bản không có cách nào quay người nghênh đón kẻ địch.

Chỉ có điều Lục Quỳ Chung cũng không có bối rối. Ánh sáng màu vàng lóe lên. Một pháp bảo tấm lá chắn hình dạng vỏ rùa hiện ra, tản ra ánh sáng màu vàng giống như có thực chất, ngăn cản ở phía sau.

Đây là pháp bảo hắn ép dưới đáy hòm, năng lực phòng ngự cực kỳ xuất sắc. Cho dù là tu sĩ cùng giai cũng ít người có thể lay động. Huống gì là Hãn Chiết, người mới vào Thần Cảnh như vậy.

Thanh Cương Đằng Mâu đâm vào phía trên tấm lá chắn vỏ rùa, sau một khắc chợt gãy thành từng đoạn một, hóa thành một dòng lưu huỳnh nhẹ nhàng tung bay.

Thân thể Hãn Chiết cũng giống như vậy, tiêu tan ở giữa không trung, hiện ra một tấm bùa màu trắng hiện lên ở giữa không trung. Phía trên có vô số phù văn huyền diệu phức tạp.

Chỉ có điều sau một khắc, tấm bùa này cũng vỡ nát nhẹ nhàng tung bay.

- Chân Linh Huyễn Ảnh Phù!

Lục Quỳ Chung biến sắc.

Trước người hắn có bóng người lóe lên. Bóng dáng Hãn Chiết lại xuất hiện, trong tay cầmThanh Cương Đằng Mâu giống như lần trước, chỉ có điều lúc này tản ra mảng lớn ánh sáng màu đỏ. Uy lực tuy rằng kém hơn so với bốn màu ánh sáng tập trung, nhưng tốc độ lại nhanh hơn rất nhiều, giống như tia chớp đâm vào ngực Lục Quỳ Chung.

Thanh Cương Đằng Mâu chỉ đâm vào mấy tấc, liền ngừng lại, không có cách nào tiến sâu hơn nữa. Chỉ có điều thân thể Lục Quỳ Chung cũng bị đánh bay ra ngoài.

Thân thể hắn thoáng động, liên kết với ánh sáng màu vàng trên bầu trời nhất thời đứt đoạn.

ánh sáng màu vàng trong vòng xoáy màu vàng trên bầu trời chợt chớp loạn. Những tiếng két két truyền ra. Sau một khắc hơn mười cờ trận từ trong tinh vân màu vàng rơi xuống. Tất cả cờ trận đều đã gãy thành mấy đoạn.

Ầm ầm ầm!

Ánh sáng màu vàng trong vòng xoáy tinh vân màu vàng ầm ầm nổ nát. Thông đạo lại một lần nữa bị đánh thông.

Đám người Bì Lô không để ý tới khe nứt không gian trong thông đạo càng lúc càng kịch liệt, không gian chảy loạn, đồng thời bay về phía bên dưới.

Lục Quỳ Chung tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, mơ hồ còn có một chút tuyệt vọng.

Chỉ có điều hắn lập tức nhìn về phía Hãn Chiết.

Lúc này sắc mặt Hãn Chiết tái nhợt, chẳng biết lúc nào đã rơi xuống trên mặt đất phía dưới. Hắn đang muốn xoay người chạy trốn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1598)