← Ch.1249 | Ch.1251 → |
Ầm ầm ầm!
Màn ánh sáng hỏa diễm vừa thành hình, vô số quyền ảnh liền ầm ầm đánh tới, hung hăng va chạm vào phía trên, liên tiếp phát ra những âm thanh chấn động giống như tiếng mưa rơi trên bẹ lá chuối, khiến cho màn ánh sáng lay động mãnh liệt. Chỉ có điều nó lại hoàn toàn không có xu thế bị đánh tan.
Ánh mắt Thạch Mục buông lỏng, thân hình bắn lên trời cao. Hắn từ trên cao nhìn xuống lại một côn đánh ra.
Ầm!
Mảng lớn dòng nước lũ màu vàng lại hiện ra. Chỉ có điều lần này Thạch Mục kích phát ra lực Thiên Cơ Côn Sao. Kim quang chợt hiện. Nước lũ cực lớn ngưng tụ thành một côn ảnh màu vàng cực lớn dài chừng mười trượng, đánh về phía pháp tướng màu trắng cực lớn này.
Côn ảnh chưa đến, một lực pháp tắc khủng khiếp xen lẫn ầm ầm đánh xuống.
Ánh mắt Nam Cung Cảnh lóe lên, trong tay biến đổi pháp quyết.
Trên không trung của lĩnh vực màu trắng pháp tướng cực lớn chợt có ánh sáng trắng lóe lên, không ngờ đột nhiên biến mất, khiến cho côn ảnh màu vàng cực lớn đánh hụt.
Sắc mặt Thạch Mục ngẩn ra.
Côn ảnh màu vàng cực lớn tiếp tục bay xuống công kích, lại hung hăng đánh vào trên lĩnh vực màu trắng.
Hai tay Nam Cung Cảnh vung vẩy. Bên trong lĩnh vực màu trắng vô số pháp tắc phù văn phát ra những tiếng ong ong sáng choang. Ngay lập tức vô số ảo ảnh núi băng màu trắng hiện ra. Giữa các núi băng đó mơ hồ có thể thấy từng sông băng màu trắng, dường như một bản thu nhỏ của thế giới sông băng.
Côn ảnh màu vàng vừa đụng đến lĩnh vực sông băng này, uy năng vô cùng vô tận lập tức bị phân giải ra, sau đó bị toàn thế giới một ngụm nuốt vào.
Lĩnh vực màu trắng chỉ khẽ run lên, liền khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Trong mắt Thạch Mục bỗng nhiên bắn ra ánh sáng cực nóng. Đây cũng là uy năng vô thượng của lĩnh vực.
Theo lời đồn đại, chỉ cần thân ở trong lĩnh vực của mình, đó chẳng khác nào đứng ở thế bất bại. Bất kỳ công kích nào đều có thể bị hóa giải một cách dễ dàng.
Vốn Thạch Mục không phải quá tin tưởng vào cách nói này, hắn cũng không hiểu. Nhưng hiện tại hắn rốt cuộc đã hiểu rõ.
Trong nháy mắt khi hắn ngây người, hư không phía sau lưng hắn lóe lên. Pháp tướng màu trắng khổng lồ kia thình lình xuất hiện, không biết thế nào lại bất ngờ đến nơi này.
Pháp tướng màu trắng giơ bốn cánh tay lên thật cao, sau đó giống như rất chậm, nhưng thực tế lại cực nhanh ầm ầm đập xuống.
Thạch Mục chỉ cảm thấy không khí xung quanh căng thẳng, có loại cảm giác hít thở không thông kéo tới. Sắc mặt hắn đại biến, bỗng nhiên xoay người. Phiên Thiên Côn trong tay hắn có ánh sáng màu vàng tăng mạnh. Hắn chỉ kịp ngưng tụ thành một màn ánh sáng màu vàng ngăn cản ở trước người. Bốn quyền ảnh cực lớn liền ầm ầm đánh xuống.
Ầm!
Bốn nắm tay khổng lồ hung hăng nện ở trên màn ánh sáng màu vàng. Lực lượng đáng sợ tuôn ra. Hư không gần đó vặn vẹo chấn động ong ong vang dội một hồi.
Màn ánh sáng màu vàng điên cuồng chớp hiện, sau đó giống như mảnh giấy mỏng, bị đánh nát. Thân thể Thạch Mục giống như thiên thạch vậy từ giữa không trung rơi xuống.
Thân thể hắn vô cùng bền vững kiên cố. Chút công kích ấy vẫn không đến mức khiến cho hắn bị thương. Hắn khẽ quát một tiếng, toàn thân có ánh sáng màu đỏ cường đại phóng ra. Rất nhanh thân hình hắn liền ổn định.
Chỉ có điều không chờ hắn làm ra cái gì, trước mắt đột nhiên xuất hiện một mảnh ánh sáng trắng, nhanh như tia chớp chụp xuống đầu hắn. Không ngờ chính là lĩnh vực của Nam Cung Cảnh.
Thạch Mục vô cùng kinh ngạc. Vừa rồi hắn đã chứng kiến uy năng của lĩnh vực. Nếu như bản thân bị bao vây, hắn có khả năng thật sự phải bỏ mạng ở bên trong.
Hắn hét lớn một tiếng, Phiên Thiên Côn trong tay có ánh sáng màu vàng tăng mạnh. Vô số phù văn màu vàng hiện ra, ngưng tụ thành một hào quang màu vàng, chặn lĩnh vực bao phủ lại.
Lĩnh vực màu trắng nhất thời thoáng dừng lại một chút, tốc độ hạ xuống chậm lại một chút.
Chỉ có điều sau một khắc, bên trong lĩnh vực màu trắng có ánh sáng lóe lên một hồi. Hào quang màu vàng nhất thời bắt đầu tán loạn.
Uy lực của Phiên Thiên Côn tuy lớn, nhưng Thạch Mục còn chưa có bắt đầu tìm hiểu đối với lực pháp tắc hệ kim, không phát huy ra được uy lực quá lớn.
Hơn nữa đối đầu với lĩnh vực, loại công kích linh bảo Phiên Thiên Côn này có phần bị thiệt.
Chỉ có điều nó cũng tranh thủ được một khoảng cách. Thạch Mục nhân cơ hội quay đầu trở lại, một tay ra một chiêu đối với một bên màn ánh sáng hỏa diễm.
Màn ánh sáng hỏa diễm nhất thời giải thể, hóa thành ba lá cờ Hạo Thiên Huyền Hỏa nhanh như tia chớp bắn đến, rơi vào trong tay hắn.
Thạch Mục hét lớn một tiếng, hai tay liên hoàn chuyển động. Từng Hạo Thiên Thánh Diễm dung nhập trong lá cờ Hạo Thiên Huyền Hỏa.
- Ầm.
Một tiếng động lớn phát ra. Ba lá cờ Hạo Thiên Huyền Hỏa phóng ra ánh sáng cường đại, hóa thành một mảnh biển lửa màu đỏ. Từng hỏa diễm cuồn cuộn bay lên, dường như trong biển rộng nổi cơn phong ba. Mơ hồ cũng có chút dáng vẻ của lĩnh vực.
Lá cờ Hạo Thiên Huyền Hỏa thi triển ra đại trận Huyền Hỏa, ở phương diện nào đó mà nói, chính là bắt chước theo uy năng của lĩnh vực, Thạch Mục cũng đã bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc hỏa. Tuy rằng vẫn không có thể đạt được trình độ tìm hiểu lĩnh vực, chỉ có điều thêm hai hai tầng, cũng gần như có thể phát huy ra uy năng hình thức ban đầu của một lĩnh vực.
Những động tác liên tiếp này đều được hoàn thành ở trong nháy mắt, cuối cùng trước khi hào quang màu vàng do Phiên Thiên Côn biến thành hoàn toàn tán loạn, nó đã được hoàn thành.
Ầm ầm ầm!
Lĩnh vực va chạm, phát ra từng tiếng động nặng nề, giống như cái cối xay cực lớn đang nghiền ép.
Âm thanh này tuy rằng cũng không lớn, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác kinh tâm động phách. Nơi hai bên tiếp xúc, hư không hoàn toàn mất đi, hiện ra tình cảnh hủy diệt lớn.
Trong biển lửa màu đỏ miễn cưỡng chặn lại lĩnh vực màu trắng hạ xuống, không có giống như hào quang màu vàng do Phiên Thiên Côn biến thành, lập tức liền tán loạn ra.
Thạch Mục tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, thở phào nhẹ nhõm.
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh từ giữa không trung truyền đến. Nam Cung Cảnh đứng ở trên lĩnh vực sông băng, từ trên cao nhìn xuống, trên mặt đầy vẻ lạnh lùng. Chỉ có điều thần sắc hắn mơ hồ có chút lo lắng.
Hai tay hắn vung vẩy, đánh ra từng pháp quyết. pháp tướng cực lớn màu trắng này lóe lên, bay vụt về, đột nhiên giải thể, hóa thành vô số ánh sáng trắng, dung nhập trong lĩnh vực màu trắng.
Màu trắng bên trong lĩnh vực vô số ảo ảnh sông băng bỗng nhiên nhất thời sáng lên, rõ ràng hơn rất nhiều.
Thân hình Thạch Mục chợt lảo đảo, trong lòng thầm run sợ.
Trong phút chốc, hắn cảm thấy từ bốn phương tám hướng truyền đến một uy áp vô hình, giống như cùng toàn bộ lĩnh vực màu trắng thoáng cái biến thành một thế giới. Toàn thế giới này lại giống như đang đè ở trên người mình.
Thạch Mục giống như gặp búa tạ, lấy cường độ thân thể của hắn cũng cảm thấy ngực khó chịu, cũng khó tiếp nhận nổi, gần như thổ huyết.
Biển lửa màu đỏ càng chấn động không dừng, có chút xu thế tán loạn.
← Ch. 1249 | Ch. 1251 → |