← Ch.1387 | Ch.1389 → |
Vào thời khắc này, một cảm giác khô nóng không hiểu được, từ trong hai tay, hai chân bách hài, nhanh chóng dũng mãnh tràn vào trong đan điền. Tiếp đó hai đạo nhiệt lưu nóng hổi từ trong đan điền dâng lên, dũng mãnh tràn vào ánh mắt hắn.
Hai mắt hắn đột nhiên cảm thấy đau đớn, giống như có hai lửa cháy mạnh nóng bỏng thiêu đốt. hừng hực
Hắn buồn chán hừ một tiếng, vội vàng đưa tay che mắt.
Một hồi lâu, cảm giác thiêu đốt trong đôi mắt mới biến mất. Thạch Mục buông lỏng hai tay ra. Sau một khắc, hai mắt đột nhiên bắn ra hai đạo kim quang chói mắt, sáng lạng chói mắt. Từng linh văn màu vàng xuất hiện ở trong con ngươi.
- Đây là...
Hắn biến sắc.
Phạm vi tầm nhìn trước mắt không ngờ đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Tất cả những gì nhìn thấy đều trở nên rõ ràng nhất từ trước tới nay.
Nhất là linh khí thiên địa chấn động, hai mắt càng nhìn rõ ràng hơn.
Toàn bộ không gian trong lòng đất, bất kể là linh lực dao động nhỏ bé tới mức nào, hắn đều nắm giữ, giống như quan sát chỉ tay, hoàn toàn không có bỏ sót.
Không chỉ có như vậy, tường vân gần đó cũng giống như trở nên trong suốt, có thể trực tiếp nhìn thấy được tình huống bên ngoài.
- Chuyện gì xảy ra? Con mắt của ta...
Trong lòng Thạch Mục giật mình kinh ngạc.
Chỉ có điều hắn lập tức nghĩ tới, trước đây Bạch Viên Lão Tổ đã từng nói, hắn vượt qua thần kiếp Thiên Hình, lúc đó cũng nhận được một tia khí tạo hóa, khiến cho hai mắt hắn biến đổi khác thường.
Tuy rằng Thạch Mục cũng thừa kế một ít thần thông Linh Mục của Bạch Viên Lão Tổ, nhưng cũng không mấy lợi hại.
Xem ra khí tạo hóa này vẫn không theo Bạch Viên Lão Tổ bỏ mạng mà biến mất, mà hỗn tạp ở trong lực huyết mạch của hắn.
Lúc này, hắn cuối cùng tập trung tất cả lực huyết mạch của Bạch Viên Lão Tổ. Một tia khí tạo hóa cũng theo đó thức tỉnh, lại xuất hiện thần thông Linh Mục của Bạch Viên Lão Tổ.
- Bạch Viên Lão Tổ, cảm ơn. Mối thù của ngài, ta nhất định sẽ báo! Đến lúc đó thù mới hận cũ, cùng tính một lượt!
Thạch Mục lộ ra vẻ vui mừng, trong miệng thì thào tự nói. Đồng thời đôi quyền lớn nắm chặt lại.
Tâm niệm hắn thoáng động, giải trừ biến thân vượn lớn.
Thân thể hắn nhanh chóng thu nhỏ lại, trong nháy mắt biến thành kích thước ban đầu. Không gian trong lòng đất chậm rãi khôi phục lại sự yên tĩnh trước đó.
Ánh sáng trắng lóe lên. Thủy Linh Tử bay vụt đến, rơi vào trên vai của Thạch Mục.
- Thạch tiểu tử, lần này ngươi thu hoạch cực lớn. Thực sự rất đáng mừng.
Thủy Linh Tử nói. Hôm nay giọng nói của hắn đã không còn ngả ngớn giống như trước đây, mang theo một chút trang trọng.
Thạch Mục nghe vậy, trên mặt lộ ra một nụ cười tự tin.
Hành trình tới hang ma ngũ hành lần này, hắn thu hoạch quả thực cực lớn. Cửu Chuyển Huyền Công đại thành, tu thành thân bất tử, lực huyết mạch Di Thiên Cự Viên được bổ sung toàn bộ, còn thức tỉnh Linh Mục.
Thực lực tăng vọt không chỉ gấp mười lần!
- Ngươi tới hang ma ngũ hành này, mục đích đã đạt được. Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?
Thủy Linh Tử hỏi.
- Chuyện đã kết thúc, tất nhiên phải nghĩ cách rời khỏi nơi này trước. Sau đó lại quyết định sau.
Thạch Mục hít sâu một hơi, đè ép hưng phấn trong lòng xuống, nói.
Trong lúc vô tình, hắn đã ở chỗ này tu luyện hơn một tháng. Yên La ở bên ngoài chắc hẳn đang chờ đợi lo lắng.
Hắn cũng không phải lo lắng về sự an nguy của nàng. Lấy hiểu biết của hắn đối với Yên La, Cao Minh tối đa kia cùng Yên La đánh không phân thắng bại, chắc hẳn là không thể gây thương tổn được Yên La.
Thạch Mục vừa nghĩ tới điều này, thân hình thoáng động, bay vào thông đạo linh mạch thủy lúc vừa tới.
- A!
Hắn khẽ kêu lên một tiếng, một tay vẫy một cái. Một thứ màu xanh lam hình trạng quả cầu từ trong thông đạo bay ra, rơi vào trong tay hắn.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, lập tức nghĩ tới.
Trước đó, linh mạch thủy bị Triệu Tiển đánh tan, đột ngột nổ tung, từ bên trong bay ra ngoài. Trước đó hắn chú ý tới. Chỉ có điều dưới tình huống lúc đó, hắn cũng không có để ý được.
- Đây chẳng lẽ là... trứng của yêu thú?
Hắn nhìn vật hình cầu màu xanh lam trong tay. Cảm nhận được trong đó hình như có chuyển động nào đó, hắn nhướng mày.
Trước đây, dọc đường hắn đi tới đây, tuy rằng gặp phải rất nhiều linh thú ngũ hành. Nhưng lại không có một con yêu thú nào đụng tới. Ở đây tại sao lại có thể có một trứng yêu thú?
- Đây... Đây là trứng Hàn Ly!
Hai mắt Thủy Linh Tử đột nhiên có tinh quang tăng mạnh. Hắn nhìn chằm chằm vào trứng yêu thú màu xanh lam trong tay Thạch Mục. Hắn mừng như điên, nói.
- Hàn Ly? Đó là cái gì? Tên của yêu thú sao?
Chân mày Thạch Mục nhíu lại, hỏi.
- Hắc hắc, Thạch tiểu tử, ngươi không biết Hàn Ly này, cũng có thể hiểu được. Phải biết rằng, con thú này không có khả năng giống với yêu thú bình thường. Đó chính là một loại di chủng hồng hoang, tuân theo thiên địa chí âm chí hàn sinh ra. Đó là một trong những yêu thú thuộc tính thủy lợi hại nhất.
Thủy Linh Tử hưng phấn nói.
← Ch. 1387 | Ch. 1389 → |