← Ch.1458 | Ch.1460 → |
Toàn thân nam tử mặc áo bào màu đen đột nhiên phóng ra ánh sáng màu đen giống như mặt trời vậy, thân thể bỗng nhiên lớn lên, lại hiện ra bản thể con rùa khổng lồ màu đen.
Dây xích đen trắng trói buộc ở trên người hắn nhất thời bị đứt đoạn.
Chỉ có điều cối xay đen trắng đã bắn xuống, giống như hai khối thiên thạch khổng lồ được nâng lên, vừa vặn đánh vào trên người con rùa khổng lồ màu đen.
Cái cối xay màu đen trực tiếp rơi vào trên mai của con rùa khổng lồ màu đen. Cái cối xay màu trắng lại chống đỡ với bốn cái chân lớn giống như cột chống trời.
Một tiếng nổ vang giống như long trời lở đất truyền đến, gần như vang vọng toàn bộ bầu trời, khiến cho hai bên đại quân của liên minh Di Thiên và Thiên Đình tâm thần chấn động mạnh!
Thân thể con rùa khổng lồ màu đen chợt run lên. Sau đó, ánh mắt hắn lộ ra vẻ thống khổ. Cái cối xay màu đen trùng kích xuống phía trên mai rùa của nó, hiện ra từng vết rạn. Bốn cái móng vuốt còn bị cái cối xay màu trắng lăn nghiêng xuống, trực tiếp vỡ nát.
Cối xay đen trắng phóng ra ánh sáng cường đại, lại vẫn tiếp tục đè ép về phía giữa, đồng thời tăng nhanh tốc độ xoay tròn, phát ra âm thanh nặng nề khiến cho người ta kinh tâm động phách.
Trong mắt con rùa khổng lồ màu đen đột nhiên lộ ra vẻ điên cuồng, trong miệng lẩm bẩm vài từ. Bên ngoài thân của nó lóe lên ánh sáng màu đen, đột nhiên hiện ra mảng lớn hắc diễm, hừng hực thiêu đốt.
Một khí tức lực bản nguyên thiêu đốt lan ra.
Thân thể con rùa khổng lồ màu đen uốn éo. Cái cối xay đen trắng ở phía dưới thân hình chấn động mãnh liệt, hiện ra từng vết nứt cực lớn. Mắt thấy nó sắp thoát ra khỏi sự vây khốn.
Vào thời khắc này, phía trước có bóng người hoa một cái. Bóng dáng Thạch Mục đột nhiên xuất hiện. Phiên Thiên Côn trong tay hắn phóng ra vạn luồng ánh sáng màu vàng. Trong đó còn kèm theo ánh sáng hai màu đen và trắng.
Ánh mắt Thạch Mục lạnh như băng nhìn con rùa khổng lồ màu đen. Cánh tay hắn bỗng nhiên vung lên, Phiên Thiên Côn hóa thành một luồng cuồng phong đập về phía đầu của con rùa khổng lồ.
- Vèo.
Phiên Thiên Côn xẹt qua hư không, phát ra âm thanh phá không cực kỳ chói tai. Một vệt lớn màu trắng nhất thời lóe lên. Một lực lớn khủng khiếp khó diễn tả được từ bên trong vệt màu trắng truyền ra.
Ánh mắt con rùa khổng lồ màu đen đại biến, mở cái miệng lớn.
- Ầm ầm.
Những tiếng sấm sét nổ mạnh ngay giữa trời quang. Trong miệng hắn bỗng nhiên hiện lên một đám vòng xoáy ánh sáng màu đen, cũng bất chợt ngưng tụ thành cột ánh sáng tối đen như mực phun ra, nghênh đón về phía côn ảnh.
Trong mắt Thạch Mục quỷ sắc lóe lên, cánh tay thoáng động mạnh. Phiên Thiên Côn chợt hóa thành từng côn ảnh màu vàng trùng trùng điệp điệp, thoáng chút vòng qua cột ánh sáng màu đen, đổ ập xuống phía trên đầu của con rùa khổng lồ màu đen.
Ầm ầm ầm!
Vô số côn ảnh giống như gió bão mưa sa hạxuống, bao trùm lấy đầu của con rùa khổng lồ. Mảnh giáp dày trên đầu nó hiện lên từng vết nứt, tiếp theo vỡ nát tan tành.
Mất đi giáp mảnh bảo vệ, đầu con rùa khổng lồ màu đen ở dưới côn ảnh không thể kiên trì được bao lâu, chợt vỡ ra, hóa thành vô số máu thịt phụt ra, trong đó còn kèm theo óc.
Thi thể con rùa khổng lồ màu đen không đầu co quắp hai cái, sau đó cứng đờ bất động. Ngọn lửa màu đen phía trên cũng nhanh chóng tắt đi.
Cối xay đen trắng bỗng nhiên ầm ầm ầm đè xuống. Thi thể con rùa khổng lồ màu đen không còn cứng rắn giống như trước nữa, nhất thời bị đè ép, hóa thành một đoàn mảnh nhỏ máu thịt, cũng bị chìm ngập ở trong ánh sáng đen trắng.
Thạch Mục phất tay đánh ra một đạo pháp quyết. Không gian đen trắng "Lạch cạch" một tiếng, vỡ nát biến mất.
Sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể hơi lảo đảo một chút. Chỉ có điều hắn lập tức liền đứng vững.
Vừa hắn lấy vết thương đổi vết thương, mặc dù không có tổn thất nguyên khí, chỉ có điều chân khí dù sao cũng hao tổn lớn.
Chỉ có điều hắn cũng không có biện pháp nào. Nếu như sử dụng phương thức chiến đấu bình thường, không biết phải mất bao lâu mới có khả năng giết chết tiên tướng số một Thần Cảnh hậu kỳ này.
Thạch Mục lật tay lấy ra mấy viên đan dược khôi phục nuốt vào. Hắn không chú ý tới luyện hóa dược lực, thân thể lập tức bắn ra, lao thẳng tới một ngọn núi.
Ánh sáng trắng trên thân thể hắn tăng mạnh, hình thể nhanh chóng lớn lên. Trong nháy mắt hắn hóa thành một con vượn lớn vạn trượng. Bên ngoài thân hiện ra vô số vảy màu vàng, phóng ra ánh sáng màu vàng trùng thiên, giống như mặc một áo giáp chiến bào màu vàng.
Khí tức hung thần vô cùng vô tận từ trên người vượn lớn màu vàng tản ra.
Phiên Thiên Côn cũng theo đó lớn lên, hóa thành một cây côn lớn vạn trượng, ánh sáng màu vàng giống như thủy triều tuôn ra.
Thạch Mục hét lớn một tiếng. Phiên Thiên Côn hóa thành một đạo kim ảnh công kích xuống. Chỉ có điều cũng không phải là quay về phía năm ngọn núi, mà là pháp trận cực lớn ở trong năm ngọn núi.
Trên pháp trận lập tức bốc lên mảng lớn ánh sáng năm màu giống như thực chất, ngưng tụ thành một tầng ánh sáng năm màu, thoáng cái ngăn cản côn lớn khủng khiếp.
Thạch Mục nhíu mày. Hắn lập tức hừ lạnh một tiếng, mở cái miệng lớn ra. Một mảng lớn ánh sáng màu xám nồng đậm phun ra. Đó chính là ánh sáng màu xám sau khi bản nguyên ngũ hành dung hợp.
Ánh sáng màu xám lóe lên, hóa thành một mảnh biển lửa màu xám, hừng hực thiêu đốt, rơi vào phía trên màn ánh sáng năm màu.
Xuy xuy!
Hỏa diễm màu xám thiêu đốt. Màn ánh sáng năm màu giống như băng tuyết gặp lửa, không ngờ trong thời gian mấy hơi thở đã bị nhanh chóng thiêu đốt xuyên thủng.
Thạch Mục mừng rỡ, một tay cánh tay thoáng dùng lực, Phiên Thiên Côn giống như độc long xuất động, lóe lên xuyên qua chỗ màn ánh sán năm màu bị tổn hại, lào vào bên trong pháp trận phía dưới.
Hắn khẽ quát một tiếng, cánh tay lại vung lên. Phiên Thiên Côn bỗng nhiên rạch một cái, vẽ ra một vết tích rất dài.
Ngay lập tức không biết có bao nhiêu trận văn bị Phiên Thiên Côn phá hủy. Toàn bộ đại trận nhất thời bị phá hỏng. Màn ánh sáng năm màu ở phía ngoài năm ngọn núi linh thạch gần đó chớp hiện kịch liệt. Sau đó có một tiếng động khẽ vang lên. Nó biến mất không thấy bóng dáng.
Thạch Mục mừng rỡ, gào to một tiếng. Phiên Thiên Côn xẹt qua giống một vòng tròn bánh xe, quét ngang lượn vòng ra, bay về phía năm ngọn núi linh thạch.
← Ch. 1458 | Ch. 1460 → |