← Ch.0713 | Ch.0715 → |
Thạch Mục hít một hơi sâu, suy nghĩ một chút.
Trong cơ thể, phù văn tiểu đỉnh xanh lục mơ hồ nằm trên gan lóe lên ánh sáng xanh.
Sau đó, ánh sáng xanh lục trên tay phải lập lòe không thôi, từng tia sáng xanh lục nhanh chóng hiện lên, quấn quanh ngưng kết lại hóa thành một sợi ánh sáng xanh lục to lớn.
Từ xa nhìn lại, da dẻ nắm tay phải Thạch Mục dường như đã hóa thành vỏ cây, tỏa ra khí tức thuộc tính mộc và sức sống tràn trề, giống như là do dây leo xanh lục tạo thành.
- Thú vị!
Hắn nhìn nắm đấm phải của mình, vẻ mặt hiện lên sự hưng phấn, lẩm bẩm!
Do vấn đề huyết thống thiên thú trong cơ thể, mặc dù hắn tu luyện chuyển thứ tư tới đại thành thì nhiều nhất cũng chỉ có thể mộc hóa một cánh tay hoặc một bộ phận thân thể không xê xích bao nhiêu, có điều bây giờ miễn cưỡng mới nhập môn, có thể khiến một bàn tay mộc hóa đã là chuyện không tệ.
Thạch Mục cẩn thận tra xét diệu dụng của việc mộc hóa, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Mặt biển phía trước mặt đột nhiên quay cuồng, hiện ra vô số vòng xoáy khổng lồ, một luồng yêu khí khổng lồ tỏa ra, một con hải thú đen kịt từ trong biển nổi lên, đó là một con yêu thú hải xà, khí tức tỏa ra đã đạt tới Thiên Vị trung kỳ.
Khoảng thời gian này khi hắn di chuyển giữa các hòn đảo cũng thường xuyên gặp một số hải thú tập kích, có điều đa số chỉ mới Địa giai mà thôi, đều bị hắn tiện tay giải quyết, yêu thú Thiên Vị đây là lần đầu tiên.
Vù một tiếng, một bóng đen khổng lồ rời khỏi mặt biển, nhanh như chớp đánh tới trước mặt Thạch Mục, đó chính là đuôi con hải xà kia.
Bởi vì khoảng cách hai bên thực sự quá gần, Thạch Mục dưới tình hình gấp gáp, chỉ có thể theo bản năng giơ cánh tay phải che ở trước người.
Một tiếng vang trầm thấp kêu lên!
Đuôi hải xà giống như một cái roi thép vậy, bên ngoài chằng chịt gai ngược, Thạch Mục cảm thấy một luồng sức mạnh thông qua cánh tay phải truyền đến thân thể, cả người chấn động bay ngược ra ngoài.
Thạch Mục bay ngược ra ngoài hơn mười trượng mới có thể ổn định thân hình, chỉ cảm thấy cánh tay phải máu me đầm đìa, có lẽ là do khi đón đỡ hắn chưa kịp vận dụng lực lượng huyền công, cũng không thúc giục vảy vàng phòng hộ.
Nhưng ngay sau đó hắn lập tức phát hiện thương thế trên bàn tay mình đang khôi phục với tốc độ dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, nhanh chóng phục hồi như cũ, trong nháy mắt đã không còn chút vết thương nào.
Thạch Mục trong lòng khẽ động, vội vã thúc dục công pháp, vị trí mộc hóa di chuyển từ bàn tay lên cẳng tay.
Một cảnh tượng khiến hắn kinh hỉ xuất hiện.
Vết thương trên cánh tay phải theo khi hắn mộc hóa, tơ xanh chằng chịt ngưng tụ ở bên ngoài, thương thế trong nháy mắt biến mất không thấy tăm tích.
Cửu Chuyển huyền công chuyển thứ tư lại có năng lực khôi phục thần kỳ như vậy!
Nhưng vào đúng lúc này, yêu thú hải xà rít lên một tiếng, thân thể khổng lồ mang theo một luồng gió tanh hôi đánh tới một lần nữa.
- Muốn chết!
Thạch Mục hừ lạnh một tiếng, chân khí vận chuyển trong cơ thể đổi thành minh Thủy quyết, nhanh chóng giải trừ mộc hóa trên tay phải, quanh thân tỏa ra lượng lớn ánh sáng xanh.
Hắn phất một tay lên, lấy ra Lam Tinh phiên.
Ầm một tiếng, mặt biển cuộn trào, ba con rồng nước to lớn hiện ra, giương nanh múa viết nhào về phía yêu thú hải xà, mỗi con rồng nước đều to không kém gì con yêu thú kia.
Ầm ầm!
Mấy con quái vật khổng lồ ầm ầm va chạm vào nhau, ba con rồng nước tan vỡ, có điều yêu thú hải xà cũng bị một luồng lực lượng mạnh mẽ đẩy lui, thân thể to lớn rơi xuống mặt biển, tạo thành cơn sóng thần cao tới mười mấy trượng.
Thạch Mục khẽ quát một tiếng, hai tay tỏa ra ánh sáng hỗn độn, hai tay nắm lại đánh ra.
Vù vù...
Hai luồng quyền ảnh hỗn độn bắn ra nhanh như điện, thừa dịp con hải thú này bị đẩy lui, đánh lên trên người nó, tiến vào trong cơ thể.
Yêu thú hải xà đột nhiên quẫy một trận, ánh sáng màu đen trên người ảm đạm hơn rất nhiều, khí tức cũng uể oải hơn không ít.
Trong mắt con yêu thú này hiện vẻ hoảng sợ, liên tục gào thét, thế nhưng không làm được chuyện gì.
Tình hình như vậy giống như tu vi con yêu thú này trong nháy mắt từ Thiên Vị trung kỳ rơi xuống Địa giai hậu kỳ.
Tình hình này chỉ duy trì trong thời gian ngắn ngủi, khí tức của nó nhanh chóng khôi phục lại.
Trên mặt Thạch Mục hiện vẻ tươi cười, đây chính là diệu dùng có hỗn độn khí kình, đánh nó vào trong cơ thể kẻ địch, sử dụng thuật phong ấn hỗn độn là có thể phong ấn chân khí và pháp lực trong cơ thể kẻ địch hơn nửa, khiến cho vận chuyển chân khí trong thời gian ngắn bị hỗn loạn, tu vi giảm mạnh.
Hiện giờ thử một lần quả nhiên là hữu hiệu.
Có điều xem ra thời gian duy trì cũng không dài, hiệu quả cụ thể còn phải dựa vào tu vi của đối thủ mà hiện ra kết quả không giống nhau.
Thậm chí với những kẻ địch tu vi hơn xa chính mình thì e rằng căn bản không có hiệu quả.
Thấy khí tức yêu thú hải xà nhanh chóng khôi phục, Thạch Mục không cho nó cơ hội nào nữa, miệng lẩm bẩm, Lam Tinh phiên trong tay tỏa ra hào quang.
Ào ào ào, sóng biển cuộn trào lên.
Nước biển xung quanh yêu thú hải xà đột nhiên bay lên trời, hình thành một bóng nước khổng lồ, bao phủ con yêu thú này ở trong.
← Ch. 0713 | Ch. 0715 → |