← Ch.0358 | Ch.0360 → |
Ba người này theo thứ tự là đại vương tử, lục vương tử và bát vương tử.
Mà sự khiếp sợ của bọn họ đều vô cùng giống nhau.
Khô Trần và Hoa La Huyên đưa mắt nhìn nhau, không khỏi mỉm cười, bọn họ không ngờ, cả hai người lại cùng thỉnh cầu một chuyện.
- Vậy thì Hoa La Huyên trưởng lão, để ta nói trước đi.
Khô Trần trưởng lão mở miệng trước:
- Bệ hạ, chính là thế này, ta có một tiểu hữu tên là Diệp Huyền, quan hệ vô cùng tốt với ta, nhưng hôm nay, hắn đi trên đường thì lại bị hai tên đệ tử quý tộc nào đó chặn đường, hơn nữa còn bị hộ vệ của hai tên đệ tử quý tộc kia tập sát, tiểu hữu của ta bị ép phải phòng vệ, nhưng lại bị trị an sở bắt vào tử lao, hơn nữa còn đổi trắng thay đen, biến vụ án phòng vệ chính đáng của hắn thành án giết người, nói muốn khép hắn vào tội chết.
- Sau khi ta nghe thấy tin tức thì lập tức phái thủ hạ tới nói chuyện, kết quả lại nhìn thấy cái gọi là thống lĩnh trị an sở cùng với gia trưởng của hung thủ cấu kết với nhau làm việc xấu, bọn chúng bắt tay với nhau, nói năng lộ mãng với thủ hạ của ta, thậm chí ngay cả thiết huyết vệ cũng xuất động, đội trưởng thiết huyết vệ kia thì càng dõng dạc hơn nữa, nói rằng chỉ cần có hắn ở đó, ngay cả thiên vương lão tử cũng không cứu được tiểu hữu của ta.
Thần sắc của Khô Trần mang theo chút tức giận.
- Cái gì? Còn có chuyện thế này?
Triệu Kính nghe xong thì giận tím mặt.
Vốn gã còn cho rằng là con cháu gì đó của Khô Trần gây nên đại họa gì, cho nên mới đặc biệt tới đây cầu tình, nào ngờ, cư nhiên lại là chuyện như vậy, khiến cho sắc mặt của gã lập tức trở nên u ám.
- Bệ hạ, Khô Trần ta một lòng tu luyện, mấy chuyện vòng vèo này ta cũng rất ít khi quan tâm tới, một mực nghe nói ở vương thành có đám công hầu nào đó ngang ngược càn rỡ, cấu kết với những kẻ nào đó ở cơ cấu hình phạt của vương quốc làm những chuyện xấu xa, ta vốn luôn không tin, bây giờ xem ra không thể không tin rồi. Chuyện này liên quan tới tiểu hữu của ta, ta cũng không phải kẻ đổi trắng thay đen, chỉ định phái thủ hạ đi trước hỏi rõ tình huống xem sao mà thôi, nhưng nào ngờ thiết huyết vệ trực tiếp ném thủ hạ của ta ra ngoài, thiếu chút nữa còn bị đánh một trận.
- Thủ hạ kia của ta tuy rằng địa vị không cao, chỉ là một chấp sự ở hồn sư tháp, nhưng chuyện này cũng khiến cho Khô Trần ta lạnh tâm.
- Bệ hạ, ở nơi này, ta muốn xin từ chức phó hội trưởng hồn sư tháp, còn mong bệ hạ phê chuẩn.
Ngữ khí của Khô Trần vô cùng tiêu sắt, có chút nản lòng thoái chí, trong mắt lộ ra thất vọng.
Toàn trường liền xôn xao.
Đây là muốn có chuyện lớn rồi.
Nửa canh giờ trước, Khô Trần vừa mới được bệ hạ phong làm phó hội trưởng hồn sư tháp, bây giờ mới qua bao lâu, Khô Trần cư nhiên lại muốn từ chức phó hội trưởng, đây không phải là đang đánh mặt của bệ hạ hay sao?
Nhớ tới hành động của Khô Trần lúc này, tất cả mọi người đều hiểu ra, trong lòng Khô Trần đã vô cùng bất mãn đối với vương quốc này rồi.
Triệu Kính biến sắc, lúc này gã cũng bất chấp mất mặt nữa, vội vàng nói:
- Khô Trần đại sư, vậy làm sao được chứ, chức vị phó hội trưởng hồn sư tháp này, ngoại trừ ngươi ra thì còn ai có thể đảm nhiệm được đây?
Khô Trần lắc đầu, thần sắc ảm đạm:
- Bệ hạ, không phải là ta không muốn làm, mà là ta có làm phó hội trưởng hồn sư tháp cũng không có ý nghĩa gì. Tiểu hữu của ta bị vu hãm, ta chỉ phái người đi hỏi qua tình huống vụ án một chút thôi, lại bị người của trị an sở và thiết huyết vệ trực tiếp sỉ nhục thành 'Khô Trần là cái thá gì?', lão phu ta sống nửa đời người, lần đầu tiên bị người ta nhục mạ như vậy, cho nên chức phó hội trưởng hồn sư tháp này, ta không làm cũng được.
- Cái gì? Lại có việc này?
Triệu Kính nghe xong thì cũng cảm thấy tức giận, mày rậm thiếu chút nữa dựng thẳng lên.
Lúc này, Triệu Kính rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Khô Trần trưởng lão lại tức giận tới như vậy.
Gã đường đường là phó hội trưởng hồn sư tháp, là trưởng lão thâm niên, tiểu hữu bị bắt, phái một chấp sự của hồn sư tháp tới trị an sở hỏi thăm tình huống lại bị đối phương mắng 'là cái thá gì', chuyện này đổi lại là người nào cũng sẽ tức giận.
- Bệ hạ, lão phu cũng có một thỉnh cầu.
Đúng lúc này, Hoa La Huyên cũng lên tiếng:
- Điều lào phu muốn nói cũng có liên quan tới Huyền thiếu, lấy sự hiểu biết của lão phu đối với Huyền thiếu, hắn nhất định sẽ không làm những chuyện vi phạm luật pháp của đế quốc.
- Nếu như hắn thật sự làm trái với luật pháp của vương quốc, bị bắt đi thì cũng không nói làm gì, mấu chốt chính là theo như lão phu biết, Huyền thiếu căn bản chính là phòng vệ chính đáng, chỉ có điều đối phương là một tiểu hầu gia của vương quốc, nên trị an sở và thiết huyết vệ liền đổi trắng thay đen, ta nghe nói, đối phương lần này là muốn nhất định phải giết chết hắn, ta muốn hỏi một điều, cơ cấu trị an của vương quốc rốt cuộc là thẩm án như thế nào?
- Lão phu còn muốn nói, Diệp Huyền vẫn là luyện dược sư có đăng ký của hiệp hội luyện dược sư, thật sự muốn xử tử hắn thì dựa theo quy cũ, cơ cấu trị an của vương quốc có phải là nên báo với hiệp hội luyện dược sư một lời? Chẳng lẽ địa vị của luyện dược sư chúng ta thật sự thấp tới như vậy hay sao? Tùy tiện một cái thành vệ quân, một cái thiết huyết vệ đều có thể xử tử chúng ta?
- Nếu thật sự là như vậy thì chức vị phó hội trưởng cung đình này e là cũng không cần phải làm nữa rồi, nói không chừng hôm nay lão phu còn hiển hách vinh quang ở đây, một khắc sau đã bị trị an sở và thiết huyết vệ gì đó bắt đi, trực tiếp nhốt vào đại lao xử tử rồi.
Lửa giận trong lòng Hoa La Huyên cũng ngùn ngụt, nghĩ tới chuyện Diệp Huyền còn bị nhốt ở chỗ thiết huyết vệ, cơn giận trong lòng lão liền như núi lửa phun trào.
Triệu Kính nghe xong thì sắc mặt càng thêm khó coi.
Trong lòng đã mắng trị an sở và thiết huyết vệ cẩu huyết lâm đầu, hận không thể trực tiếp lôi ra xử trảm ngay tại chỗ.
Ngươi đắc tội ai không làm, lại đi đắc tội với Khô Trần đại sư và Hoa La Huyên đại sư, làm cho quốc quân như gã cũng không biết để mặt mũi vào đâu.
Lại nghe Khô Trần trưởng lão bên cạnh cười lạnh:
- Hoa La Huyên đại sư, trị an sở và thiết huyết vệ dám làm như vậy thì có gì lạ đâu, hậu trường cùa bọn rất lớn, có hầu gia gì đó làm chỗ dựa, nói không chừng sau lưng chỗ dựa kia còn có thêm chỗ dựa nữa, há có thể quan tâm luyện dược sư, luyện hồn sư chúng ta là cái gì.
← Ch. 0358 | Ch. 0360 → |