← Ch.0520 | Ch.0522 → |
Diệp Huyền còn có chút không cam lòng, một con giáp long ngũ giai như thế không thể tìm thấy ở bên ngoài, chẳng lẽ thả nó chạy đi sao? Diệp Huyền suy nghĩ một lát, bất kể như thế nào thì mình phải thử một lần, nhìn xem có thể thu phục giáp long ngũ giai hay không.
Thôn phệ vũ hồn chi lực lại tiến vào trong người của giáp long ngũ giai, tập trung vào đầu của giáp long.
Dường như giáp long cảm giác được, thân thể run lên bần bật, nó sợ hãi từ sâu trong nội tâm.
Chiến đấu hồn niệm cấp bậc này, nó là thân là yêu thú nên sợ hãi nhất, Huyền thú khống chế muốn giết nó cũng chỉ cần kíp nổ đầu của nó là được.
Nó cảm giác được uy hiếp tử vong, nhưng mặc dù như thế nó không dám có chút cử động nhỏ, thôn phệ vũ hồn mang tới uy áp khủng khiếp làm cho nó hoàn toàn buông tha chống cự.
Vũ hồn chi lực của Diệp Huyền xâm nhập vào trong đầu của giáp long, trong đầu của nó có một đạo hồn niệm cực kỳ cường đại bao phủ trong óc nó.
Hồn niệm này còn mạnh hơn hồn niệm của Xích Viêm ngũ giai quá nhiều, nếu như nói hồn niệm của Xích Viêm là một con suối, như vậy hồn niệm này là con sông lớn.
Chẳng lẽ là hồn niệm của Huyền thú lục giai?
Suy đoán trong phù quang bí cảnh có Huyền thú lục giai, trong nội tâm của Diệp Huyền lập tức rùng mình, tuy hiện tại Diệp Huyền tạm thời không có thời gian cân nhắc những chuyện này, hắn suy nghĩ chính là loại trừ hồn niệm của đối phương, lưu lại vũ hồn chi lực của mình.
Diệp Huyền suy nghĩ.
Lúc trước Diệp Huyền có thể đánh tan hồn niệm của Xích Viêm là vì hồn lực của Diệp Huyền lúc trước đạt tới tứ phẩm trung kỳ, lại có Vô Tương Hồn Quyết gia trì cho nên có thể trùng kích một tia hồn niệm của Xích Viêm huyền thú ngũ giai, tuy khó khăn nhưng không có chuyện gì không làm được.
Lần này đã khác với lúc trước.
Hôm nay hồn lực của Diệp Huyền tăng lên tới tứ phẩm đỉnh phong nhưng đối phương ít nhất là Huyền thú lục giai, cho dù có Vô Tương Hồn Quyết gia trì, Diệp Huyền cũng không cho rằng hồn niệm của mình có thể loại bỏ hồn niệm của đối phương.
Phỉa làm như thế nào mới có thể phá hủy một tia hồn niệm của đối phương đây?
Suy nghĩ cả buổi, Diệp Huyền không có biện pháp gì quá tốt, hắn lâm vào suy nghĩ.
Trong lý giải của hắn về biện pháp điều khiển yêu thú chính là xem Ngự Thú Quyết của Tiểu Tử Điêu cho hắn, hắn hiểu quá ít về việc điều khiển yêu thú, rất nhiều việc phải dựa vào hắn tự mình lục lọi, hơn nữa Huyền thú dùng hồn niệm khống chế yêu thú và hắn dùng vũ hồn khống chế yêu thú, hai bên có cách làm khác nhau.
Nếu như Tiểu Tử Điêu còn thức tỉnh, còn có thể hỏi nó một chút có phương pháp nào khác hay không, mấu chốt là Tiểu Tử Điêu hiện tại lâm vào trong ngủ say, Diệp Huyền chỉ có thể một mình dựa vào tạo nghệ luyện hồn học mà lục lọi.
Suy nghĩ cả buổi, Diệp Huyền tỉnh ngộ, chính mình nghĩ như thế nào cũng không rõ, từ phương diện dùng hồn lực công kích, hắn biết rõ không dưới trăm phương pháp, Diệp Huyền không tin mình thí nghiệm tất cả một lần lại không thể loại trừ một tia hồn niệm của đối phương.
Đương nhiên, có thể hồn lực của mình không ngừng trùng kích sẽ phá hủy đầu óc của giáp long ngay sau đó.
Nhưng hắn không có biện pháp nào khác.
Đột nhiên Diệp Huyền sinh ra linh quang, hắn vỗ đầu một cái.
Tại sao mình ngu như thế, vì cái gì không xông hủy hồn niệm kia, thử xem có thể thôn phệ sạch sẽ hồn niệm, thôn phệ vũ hồn không phải có công hiệu này hay sao?
Nghĩ tới đây Diệp Huyền cũng phải bật cười, hắn dùng thôn phệ vũ hồn toàn lực thôn phệ một tia hồn niệm kia, cũng không cần quan tâm tới thứ khác.
Đạo hồn niệm cường đại kia cảm giác được nguy hiểm, nó muốn giãy dụa nhưng dù sao chỉ có một tia, nó bị Diệp Huyền dùng thôn phệ vũ hồn tập trung nên không có năng lực phản kháng, dần dần thôn phệ vũ hồn bắt đầu hấp thu lực lượng trong hồn niệm kia.
Có thể thực hiện.
Nội tâm Diệp Huyền mừng rỡ, hắn lập tức gia tăng đột mạnh của hồn niệm.
Trong mười giây ngắn ngủi, rốt cuộc hồn niệm cường đại kia biến mất và biến thành chất dinh dưỡng cho thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền.
Ngay sau đó Diệp Huyền lại dùng vũ hồn chi lực của mình bám vào trong đầu của giáp long ngũ giai.
Đại công cáo thành!
Vào thời điểm thành công, Diệp Huyền mỉm cười, hắn thu hồi thôn phệ vũ hồn trở lại.
Chỉ thấy giáp long lo sợ không yên, nó hiểu nó đã đổi chủ nhân, trong ánh mắt mang theo một tia ỷ lại vào Diệp Huyền.
Thời điểm Diệp Huyền khống chế giáp long...
Trong một hang động tối tăm như mực cách đó mấy ngàn dặm có đồng tử màu vàng mở ra, trong mắt mang theo hào quang giận dữ.
Rống!
Tiếng rống vang vọng núi rừng.
Tiếng rống giận dữ vang lên, chỉ thấy tất cả Huyền thú và yêu thú từ bốn phương tám hướng chạy tới nơi này, những Huyền thú và yêu thú kia đều có cấp bậc ngũ giai, có hơn trăm con chạy vào trong sơn động.
- Vương, không biết ngươi gọi ta tới là có gì phân phó..
Tất cả Huyền thú và yêu thú nơm nớp lo sợ nói một câu.
- Nói cho ta biết, rốt cuộc trên địa vực đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì ta phát hiện giáp long bị ta khống chế lại bị Huyền thú khác khống chế?
Huyền thú có đồng tử màu vàng lên tiếng.
Nếu như nói giáp long nó khống chế vẫn lạc, nó căn bản sẽ không động dung chút nào, dù sao phần lớn thủ hạ của nó đều là Huyền thú ngũ giai và yêu thú ngũ giai, chết đi một con cũng không có gì kỳ quái.
Hiện tại một tia liên hệ giữa nó và giáp long sinh ra gián đoạn, hồn niệm trong cơ thể của giáp long bị cưỡng giả thôn phệ, việc này mới là nguyên nhân chọc giận nó.
Thân là vương giả trong khu vực mấy ngàn dặm, nó cảm thấy quyền uy của mình bị khinh nhờn.
Trong đó có một con Huyền thú nom nóp lo sợ nói ra:
- Khởi bẩm vương, giáp long phụ trách dò xét khu vực Vạn Phong sơn, vào lúc ngươi ngủ say, nửa tháng trước tại Vạn Phong sơn có lực lương hỏa diễm chấn động rất mạnh, có khả năng sinh ra dị biến nên mất đi liên hệ với giáp long.
- Hơn nữa tính toán thời gian, trong khoảng thời gian này có khả năng có nhân loại tiến vào phù quang lãnh địa.
- Tra, tra cho ta, bất kể là Huyền thú hay là nhân loại, dám khinh nhờn uy nghiêm của Kim Lân ta đều phải trả cái giá lớn là tử vong.
Ầm ầm!
Ra lệnh một tiếng, trên trăm đầu Huyền thú ngũ giai và yêu thú liên tục rời khỏi ngọn núi, lúc này điên cuồng lao về phía khu vực nhân loại hoạt động.
Giáp long ngoan ngoãn xếp bằng ở gần đó, không có Diệp Huyền ra lệnh thì nó không dám hành động.
← Ch. 0520 | Ch. 0522 → |