← Ch.0629 | Ch.0631 → |
Hắn có thể hung hăng càn quấy trong đế đô, sở dĩ sống đến bây giờ còn không có vẫn lạc ơởi vì tính cách của hắn cẩn thận, mặc kệ ngữ khí hung hăng càn quấy bá đạo cỡ nào nhưng cho dù đối mặt với địch nhân thực lực như thế nào, tâm thần của hắn không có buông lỏng.
Đặc biệt là Diệp Huyền còn tươi cười một cách tự tin như vậy, càng làm cho nội tâm của hắn vô cùng cảnh giác.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, ngươi tới đây không phải chuẩn bị động thủ hay sao, không nên lãng phí thời gian của ta.
Diệp Huyền lãnh đạm nói một câu.
Đối phương nhìn trúng bảo vật trên người hắn, hắn cũng không phải nhìn trúng Lam Lôi tinh của Âm Thứu hay sao, Âm Thứu không đi theo còn tốt, chỉ cần đi theo thì hắn đừng mong còn sống quay trở về.
- Tiểu tử, ngươi chuẩn bị kéo dài thời gian sao? Chắc hẳn bằng hữu của ngươi sẽ nhanh chóng tới nơi này, loại lời lừa gạt này lừa kẻ khác còn có thể, muốn lừa gạt lão phu, không có cửa đâu.
Âm Thứu nói chuyện sau đó đánh thẳng về phía trước, mấy sợi tơ màu đen nhanh chóng cắt về phía Diệp Huyền.
Hắn cho rằng Diệp Huyền trấn định như vậy là vì nơi này còn có người khác, hắn chỉ cần đánh chết Diệp Huyền trong thời gian ngắn, đến lúc đó mặc kệ ai đến, nhìn thấy chỉ là thi thể của Diệp Huyền mà thôi.
- Đối phó ngươi còn cần gọi người sao?
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng nói ra, chợt hắn khoát tay, đại ma bàn màu đen xuất hiện trên đỉnh đầu Âm Thứu, ngay sau đó nện thẳng vào đầu đối phương.
Sở dĩ không cho Kim Lân động thủ, một là Diệp Huyền chuẩn bị tự mình nghiệm chứng thực lực của bản thân mình, hai cũng bởi vì nơi này cách đế đô không quá xa, khí tức yêu vương của Kim Lân quá mức hùng đậm, chiến đấu rất dễ dàng làm cho cường giả Vũ Hoàng tại đế đô chú ý.
- Quả thật là huyền bảo, ngươi còn là một tên luyện hồn sư?
Âm Thứu ngạc nhiên mở to mắt, hắn cũng không sợ hãi.
Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy cũng đã là Vũ Tông ngũ giai cũng làm hắn cực kỳ khiếp sợ, không nghĩ tới đối phương còn là một tên luyện hồn sư, hình tượng Diệp Huyền trong suy nghĩ của Âm Thứu đã khác với lúc trước.
Trẻ tuổi như vậy đã là Vũ Tông và luyện hồn sư, kẻ này nhất định là đến từ thế lực lớn của Mộng Cảnh bình nguyên.
Nhất định phải làm giết tiểu tử này.
Trong nội tâm Âm Thứu quyết định, nếu như hôm nay không giết chết Diệp Huyền, về sau kẻ không may chính là hắn.
Oanh!
Hắn còn chưa kịp tăng lực công kích lên mức lớn nhất, đại ma bàn trên đỉnh đầu biến lớn nhanh chóng, nó như ngọn núi nhỏ ép xuống cực nhanh, khí tức khủng bố lập tức quét qua núi rừng.
Sắc mặt Âm Thứu đại biến, cũng may hắn kinh nghiệm chiến đấu phong phú, không có giống kẻ khác lập tức lùi về phía sau, hai tay của hắn hóa trảo thành chưởng và dùng tay chống lên trời.
Oanh oanh!
Đại ma bàn màu đen áp xuống va chạm với hai tay của Âm Thứu, uy áp cường đại va chạm với đôi tay Âm Thứu giống như va vào nham thạch.
- Huyền bảo ngũ phẩm.
Âm Thứu vốn cho rằng Diệp Huyền thi triển huyền bảo uy lực cũng không thế nào, hiện tại vừa tiếp xúc sắc mặt hắn biến hóa, lực lượng trong đại ma bàn làm hắn chấn động lui về phía sau vài bước mới miễn cưỡng đứng lại, hai tay của hắn run rẩy.
- Tiểu tử thật đáng sợ.
Âm Thứu kinh hãi không thôi, không chờ hắn kịp thở ra một hơi, Diệp Huyền khống chế đại ma bàn nện xuống lần nữa.
Rầm rầm rầm!
Tấn công liên tục như thế, sắc mặt Âm Thứu biến hóa dữ dội, trong nội tâm âm thầm kêu khổ, cho tới bây giờ hắn không nghĩ tới thực lực Diệp Huyền lại mạnh như thế, Diệp Huyền còn chưa tới hai mươi tuổi đấy.
Âm Thứu cũng kịp phản ứng, hắn biết rõ mình cứ phòng thủ như vậy sớm muộn gì cũng bị đánh trúng, cho nên ngăn cản Diệp Huyền tấn công một lần, đột nhiên trong tay hắn xuất hiện luân đao hình tròn, luân đao hóa thành một đạo hào quang, trực tiếp nhắm vào đầu lâu của Diệp Huyền.
Diệp Huyền bất đắc dĩ thu hồi Hồn Thiên Diệt Địa Ma Bàn ngăn cản luân đao của hắn.
Trong nháy mắt Âm Thứu vận dụng vũ hồn của mình, vũ hồn là một con chim ưng, nó tỏa ra vũ hồn chi lực tràn ngập toàn thân Âm Thứu, trên người hắn nhiễm một đạo hào quang màu đen.
Trong nháy mắt tốc độ Âm Thứu tăng lên rất nhiều, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh, lúc này xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và đánh một trảo cực mạnh.
Xuy xuy xùy!
Vô số sợi tơ màu đen hóa thành lưới lớn, hắn muốn bắt Diệp Huyền, gương mặt Âm Thứu đầy dữ tợn.
Âm Thứu đã chuẩn bị tốt, chỉ cần đại ma bàn của Diệp Huyền bị ngăn cản, hắn lập tức chuyển đổi thân thể và lợi dụng luân đao tấn công tất cả góc độ, hắn không tin bị tấn công khoảng cách gần như thế đại ma bàn của Diệp Huyền có thể ngăn cản thế công của hắn.
Làm cho Âm Thứu không thể ngờ là, Diệp Huyền cũng không có lợi dụng đại ma bàn ngăn cản, hắn rút trường kiếm bên hông ra.
Trường kiếm màu xanh sinh ra tiếng long ngâm vô cùng to lớn, giống như một dòng nước ngăn cản sợi tơ mùa đen.
Huyền lực va chạm cực mạnh, Diệp Huyền rút lui vài bước mới có thể đứng vững.
- Tên này chính là thiên tài, khó trách hung hăng càn quấy trong chợ đêm như thế.
Trong nội tâm Diệp Huyền giật mình nói thầm, đồng thời hắn cũng hiểu thực lực của mình, sau khi đột phá Vũ Tông ngũ giai huyền lực của hắn tăng mạnh và có biến hóa, tuy nhiên chỉ là ngũ giai nhất trọng nhưng tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết cho nên thực lực của hắn có thể sánh ngang Âm Thứu lục giai nhị trọng.
Trong nội tâm Diệp Huyền đã giật mình, trong nội tâm Âm Thứu càng khiếp sợ, cho dù thế nào hắn cũng không ngờ Diệp Huyền vậy mà không bằng vào huyền bảo có thể ngăn cản mình tấn công.
Hắn vốn cho rằng Diệp Huyền dựa vào người khác mai phục mới có tự tin mười phần như thế, hiện tại hắn đã hiểu đối phương không cần dựa vào người nào cũng đã có thực lực tương đương với hắn.
- Ta cũng không tin, lão phu chính là một Vũ Tôn lục giai không thể hàng phục một Vũ Tông ngũ giai như ngươi.
Lúc này tính tình của hắn bộc phát, tinh hoàn thứ ba trên vũ hồn của Âm Thứu chấn động, khí tức hồn lực quỷ dị lập tức bao phủ thân thể hắn..
- Hồn kỹ —— Ưng Kích Trường Không!
Trên người Âm Thứu tỏa ra hào quang màu đen đậm đặc, toàn thân hắn hóa thành tàn ảnh và lướt thẳng về phía Diệp Huyền, tốc độ cực nhanh, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy một con chim ưng từ trên trời đang bay xuống.
Chết!
Được vũ hồn gia trì thân thể, tốc độ của Âm Thứu tăng lên gấp đôi trong nháy mắt, tốc độ như thế ngay cả huyền thức của Vũ Tôn lục giai tam trọng cũng chưa chắc bắt được.
← Ch. 0629 | Ch. 0631 → |