← Ch.1691 | Ch.1693 → |
- Loại khí tức lực lượng này?
Hư Không Pháp Vương cảm giác nhạy cảm, Kim Lân sử dụng tới công kích tựa hồ hơi có đặc thù, không giống như Nhân tộc Huyền Nguyên, trái lại có chút tương tự Hải tộc hoặc Yêu tộc Yêu nguyên.
Chỉ có điều bởi vì khí tức của đối phương bị áo giáp che chắn, Hư Không Pháp Vương nhất thời không có thể phân biệt ra được, lực lượng của đối phương đến tột cùng là thuộc tính gì.
- Hừ, tiểu tử ngu muội, vừa nãy ngươi không chết, liền nên ngoan ngoãn nằm trong lòng đất giả chết, lại vẫn dám ra đây.
Nếu nhận biết không ra, Hư Không Pháp Vương cũng lười đi nhận biết, hắn cười lạnh một tiếng, lực lượng không gian cả người cấp tốc lưu chuyển, hình thành một khu vực chân không vô hình, đồng thời tròng mắt màu đen lại lần nữa hơi co rụt lại.
- Xèo!
Một luồng lực lượng không gian khủng bố lướt ầm ra, xuyên thấu khoảng cách không gian, trong nháy mắt đánh vào trên người Kim Lân.
Lần này, Hư Không Pháp Vương sử dụng tới không gian công kích đáng sợ hơn, Hư Không dĩ nhiên xuất hiện vết nứt dài đến mấy trăm trượng, trong vết nứt, vô số hạt căn bản tỏa ra khí thế hủy diệt, khiến cho người không rét mà run.
Ầm ầm!
Dưới nổ vang kịch liệt, Kim Lân lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài, cả người thật giống như một viên đạn pháo ra khỏi nòng, bị đập xuống nơi sâu xa của lòng đất, nham thạch đáy biển cứng rắn nứt ra vết rạn nứt như mạng nhện, mặt đất xuất hiện một hố sâu cực lớn.
Cười lạnh, Hư Không Pháp Vương xoay người, đang muốn ra tay với Diệp Huyền.
- A a a a a, tức chết Kim gia ta, tiểu tử hắc nhãn, có gan cùng Kim gia ta chiến đấu một hồi, dùng loại thủ đoạn hèn hạ này làm gì, phi phi phi, cát dưới đáy biển này thật mặn, con mẹ nó thật khó ăn.
Kim Lân lại lần nữa từ đáy biển bay ra, Nhân phẩm Long Ma Khải Giáp trên người trải rộng vết rạn nứt, dưới lực lượng không gian khủng bố hầu như hóa thành mảnh vỡ, trên người cũng xuất hiện không ít vết thương, nhưng Kim Lân vẫn trung khí mười phần, oa oa kêu to.
- Cái gì?
Hư Không Pháp Vương khiếp sợ đến con ngươi sắp rơi xuống, lẽ nào tên này là thân thể bất tử sao, liên tiếp chịu đựng hai lần Không Gian Thiết Cát, lại vẫn có thể nhảy nhót tưng bừng.
Coi như là Vũ Đế tam trọng, cũng chưa chắc có thể làm được điểm này a?
- Đáng chết.
Bị Kim Lân liên tiếp đánh gãy, Hư Không Pháp Vương ngay lập tức phát hiện, Không Gian chi trụ trước mặt hắn tựa hồ phát sinh một loại biến hóa nhỏ bé nào đó.
Trong tay hắn cấp tốc xuất hiện một viên cầu trong suốt, trong viên cầu kia, vô số trận văn quỷ dị đang nhanh chóng lưu chuyển, lập loè ánh sáng không gian mông lung, chỉ có điều trong những ánh sáng này, có mấy đạo màu sắc tựa hồ phát sinh một chút biến hóa.
- Không được, cây Không Gian chi trụ này của Phong Giới đại trận dĩ nhiên xuất hiện biến hóa, người này đến tột cùng là Trận Pháp đại sư nơi nào đến, lại ở trong thời gian ngắn như vậy, tế luyện được Không Gian chi trụ, giành quyền khống chế?
Vẻ mặt của Hư Không Pháp Vương nguyên bản không thèm để ý, đột nhiên thay đổi, lộ ra một loại khiếp sợ.
Sở dĩ hắn tọa trấn Vô Tận Hải, mục đích chính là trấn thủ Phong Giới đại trận.
Mà Hư Không Tinh Hoàn trong tay hắn, chính là vài tên Trận Pháp sư cửu giai năm đó bố trí Phong Giới đại trận liên hợp tế luyện thành then chốt khống chế.
Có Hư Không Tinh Hoàn này, hắn liền có thể dễ dàng quan sát toàn bộ Phong Giới đại trận đến tột cùng nơi nào xuất hiện vấn đề.
Nhưng hôm nay ở trên Hư Không Tinh Hoàn này, dĩ nhiên xuất hiện vài đạo trận văn không hài hòa, điều này hiển nhiên nói rõ đã có người xâm lấn quyền khống chế Phong Giới đại trận, mà người này, chính là thanh niên tóc đen trước mặt đang tế luyện Không Gian chi trụ kia.
Không lo được tiếp tục cùng Kim Lân dây dưa, thân hình của Hư Không Pháp Vương loáng một cái, một luồng lực lượng không gian đáng sợ đột nhiên bao phủ về phía Diệp Huyền.
- Tiểu tử, đối thủ của ngươi là ta!
Kim Lân phẫn nộ kêu to, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Hư Không Pháp Vương, một quyền đánh ra ngoài.
- Cút ngay.
Vẻ mặt của Hư Không Pháp Vương lạnh lùng, căn bản không để ý tới Kim Lân công kích, hai mắt ngưng lại, một đạo Không Gian Thiết Cát nhanh như tia chớp lướt ra, ầm một tiếng lần thứ hai đánh bay Kim Lân ra ngoài.
- Hô!
Sau đó Hư Không Pháp Vương giơ tay lên, một đạo lực lượng kinh khủng trực tiếp giáng lâm ở trên đỉnh đầu của Diệp Huyền, lực lượng không gian cấp tốc ngưng tụ thành từng chuôi không gian chi nhận, xoay tròn chém về phía thân thể Diệp Huyền.
Leng keng Keng!
Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền trước đó bố trí xuống trận bàn đột nhiên sáng lên hào quang óng ánh, một đạo khí tức không gian mông lung tỏ khắp, hình thành một vòng không gian, bao Diệp Huyền ở trong đó, ngăn trở không gian công kích của Hư Không Pháp Vương.
- Hả? Vòng không gian?
Sắc mặt của Hư Không Pháp Vương cứng lại, trên mặt lộ ra một mảnh kinh ngạc, chợt trong ánh mắt sát cơ sôi trào, giơ tay phải lên đè xuống, gằn giọng nói:
- Phá cho ta.
Răng rắc một tiếng, vòng bảo vệ này dù sao chỉ là Diệp Huyền lợi dụng trận bàn tiện tay bố trí, làm sao ngăn cản được Hư Không Pháp Vương công kích, phía trên cấp tốc xuất hiện vết rạn nứt, dưới lay động kịch liệt, chớp mắt liền muốn phá nát ra.
- Kim Lân, nhanh, ngăn cản Hư Không Pháp Vương cho ta.
Diệp Huyền kinh nộ mở miệng, nếu như vào lúc này hắn tế luyện bị cắt đứt, vậy thì kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Thời gian, hiện tại hắn cần nhất chính là thời gian.
- Điện hạ, tiểu tử này quá mạnh mẽ, ta ngăn cản không được, hơn nữa dưới trạng thái này, ta cũng phát huy không được toàn bộ thực lực, nếu không ngươi lại mở vài đạo cấm chế trên người ta, lão Kim ta tuyệt đối ngược chết hắn.
Kim Lân phiền muộn quát, Vũ Đế tam trọng như Hư Không Pháp Vương, đổi làm nó ở thời đại viễn cổ, vậy tuyệt đối là giun dế một móng vuốt có thể đè chết.
Nhưng mà nó hiện tại, thực lực bị cấm chế phong tỏa, hơn nữa chỉ có thể duy trì hình người, muốn ngăn cản đối phương thực sự là quá khó khăn.
- Ta cho phép ngươi biến trở về bản thể.
Vào lúc này, Diệp Huyền cũng quản không được Kim Lân biến trở về bản thể có thể bị Hư Không Pháp Vương phát hiện đầu mối gì hay không, hắn bây giờ phải tranh lấy thời gian.
- Ha ha, vậy thì tốt, điện hạ ngươi xem lão Kim ta.
Được mệnh lệnh này của Diệp Huyền, trong lòng Kim Lân khỏi nói có bao nhiêu hưng phấn, hống, một luồng khí tức phảng phất như đến từ hồng hoang viễn cổ vang lên, trên người Kim Lân tỏa ra kim quang, ầm một tiếng, Nhân phẩm Long Ma Khải Giáp trên người hắn bị căng nứt ra, toàn bộ thân thể cấp tốc bành trướng.
← Ch. 1691 | Ch. 1693 → |