← Ch.1818 | Ch.1820 → |
Mà thời điểm Huyền Quang Các nóng hừng hực.
Huyền Vực tam trọng, Thiên Âm Cốc.
Thiên Âm Cốc, là bí cảnh cực kỳ nổi danh trong Huyền Vực tam trọng, bên trong trải rộng Ma khí, có thể mê hoặc ý thức cường giả.
Trong Thiên Âm Cốc hàng năm có ba tháng thời gian, Ma khí bên trong sẽ hơi tiêu tan, ba tháng này, thường thường là thời điểm Thiên Âm Cốc náo nhiệt nhất.
Mà chín tháng còn lại, bởi vì bên trong bị Ma khí khiếp người bao phủ, dẫn đến xung quanh Thiên Âm Cốc, thường thường ít dấu chân người.
Lối vào Thiên Âm Cốc, từng tia Ma khí như thường ngày lưu động, tỏa ra một luồng khí tức tà ác làm người điên cuồng, kinh sợ bất luận cường giả Nhân loại nào tới gần.
Lúc này ở chỗ cực sâu của Thiên Âm Cốc.
Nơi Ma khí cực kỳ nồng nặc, giống như hóa thành thực chất, khí tức ma tính khủng bố kia, cho dù là một tên Cửu Thiên Vũ Đế tiến vào, cũng sẽ trong nháy mắt bị ma lực làm cho ý chí mơ hồ.
Một vòng xoáy Ma khí xuất hiện ở trong trời đất, vòng xoáy này cực kỳ to lớn, có tới hơn một nghìn mét, mà ở bốn phía vòng xoáy, còn có vô số vòng xoáy bé nhỏ, những vòng xoáy này xoay tròn, thả ra Ma khí kinh người, hội tụ đến vòng xoáy to lớn nhất.
Mà ở chính giữa vòng xoáy to lớn, lại khoanh chân ngồi một bóng người toàn thân đen kịt, cả người hắn toả ra một luồng hàn khí làm người sởn cả tóc gáy, phảng phất như đây căn bản không phải một người, mà là một ma đầu bị đóng băng vạn năm.
Bóng người màu đen này cứ như thế hấp thu hồi lâu.
Đột ngột...
- Ca!
Phảng phất như có cái gì đó vỡ nát, từ trong cơ thể bóng người màu đen kia, bỗng dưng thả ra một luồng khí tức kinh thiên động địa, hô, Ma khí xung quanh giống như cuồng bạo, một vòng xoáy có tới hơn vạn mét xuất hiện, vô số Ma khí phảng phất như thác nước, điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn.
Toàn bộ quá trình, đầy đủ kéo dài một canh giờ, Ma khí đầy trời rốt cục bình tĩnh.
Nếu như giờ khắc này có người đứng ở trên không nhìn xuống phía dưới, liền có thể giật mình phát hiện, lấy bóng người kia làm trung tâm, Ma khí xung quanh ngàn dặm, đều mỏng manh rất nhiều, phảng phất như bị mạnh mẽ hấp thu hơn nửa.
- Ha ha ha, ở nơi này tu luyện nhiều năm như vậy, tu vi của Bổn tôn chủ rốt cục khôi phục lại cửu giai tam trọng, đói bụng, thật đói a, rất nhớ ăn linh hồn của cường giả a. Năm đó gia hỏa của Vô Lượng Sơn kia, dĩ nhiên truy sát Bổn tôn chủ tới đây, chờ Bổn tôn chủ đi ra ngoài, nhất định phải giết tất cả người của Vô Lượng Sơn, còn có gia hỏa Huyền Diệp kia, Bổn tôn chủ cũng phải cố gắng dằn vặt hắn, ít nhất dằn vặt hơn một nghìn năm, lại ăn linh hồn của hắn, ha ha ha.
Cái bóng người kia đột nhiên đứng lên, phát sinh thanh âm chói tai, chợt phi vút về phía Thiên Âm Cốc.
Tốc độ của hắn cực nhanh, chỉ thời gian ngắn ngủi, hắn liền đến trước một hang núi.
Nếu như Diệp Huyền ở đây, lập tức có thể nhận ra, hang núi này chính là cấm địa Tuyệt Âm Động trong Thiên Âm Cốc, cũng là năm đó hắn suýt chút nữa bị Tiêu Sở Hà kia đoạt xá vẫn lạc.
Mà bóng người màu đen này, Diệp Huyền cũng có thể nhận ra, chính là lúc trước bị mình từ Mộng Cảnh Bình Nguyên Cổ Dương Thành thả ra, Phệ Hồn tộc Chiến Thương.
Năm đó Chiến Thương bị Tả Đồng Vũ Đế truy sát vào Thiên Âm Cốc, suýt chút nữa vẫn lạc, cuối cùng lợi dụng Ma khí trong Thiên Âm Cốc mới tránh được một kiếp.
Nhiều năm như vậy, hắn vẫn ở trong Thiên Âm Cốc này tu luyện, xưa nay không có từng đi ra ngoài nửa bước.
Bởi vì Ma khí ở Thiên Âm Cốc mãnh liệt, làm cho hắn mấy năm qua tu vi tăng nhanh như gió.
Mà hàng năm thời điểm Thiên Âm Cốc mở ra, hắn cũng sẽ đánh giết rất nhiều cường giả Nhân loại, thôn phệ linh hồn của bọn họ.
Cứ như vậy, tu vi của Chiến Thương đột phá thậm chí còn nhanh hơn Diệp Huyền, dĩ nhiên đạt đến cửu giai tam trọng.
Tiến vào Tuyệt Âm Động, Chiến Thương cấp tốc thu lại vẻ mặt, Ma khí trên người cũng biến mất thất thất bát bát, trở nên phổ thông, như một Vũ Đế Nhân loại tu luyện ma công, tiến vào trong Tuyệt Âm Chi Thủy.
Tuyệt Âm Chi Thủy lạnh lẽo, đối với hắn mà nói thật giống như không có thương tổn, rất nhanh đi tới chỗ cực sâu.
Lúc đến nơi này, rõ ràng có thể cảm nhận được tốc độ của Chiến Thương đi tới giảm bớt rất nhiều, phảng phất như chống đỡ không được Tuyệt Âm Chi Thủy lạnh lẽo.
- Tiêu Sở Hà tiền bối, ngày hôm nay vãn bối rốt cục đột phá, lần này nhất định có thể mang tiền bối ngươi ra ngoài.
Chiến Thương nhìn bộ xương màu vàng trong Tuyệt Âm Động kia, cắn răng kích động nói.
Hắn từng bước một đi về phía trước, từ từ tiếp cận bộ xương màu vàng.
- Tề Thừa, ngươi quả nhiên không phụ lòng lão phu hi vọng, chỉ cần ngươi có thể mang lão phu đi ra ngoài, lão phu nhất định sẽ cho ngươi thiên đại tạo hóa, đồng thời để ngươi trở thành Vô Lượng Sơn sơn chủ, cũng làm cho Vô Lượng Sơn ngươi trở thành thế lực mạnh nhất trên đại lục.
Một làn sóng linh hồn yếu ớt, lan truyền ở trong sơn động.
- Tiền bối, ta không cần tiền bối báo lại cái khác, vãn bối mang tiền bối ra ngoài, chỉ muốn biết Hỗn Độn Thánh Quả đến tột cùng để chỗ nào.
Chiến Thương liền mở miệng nói, biểu hiện có vẻ cực kỳ cung kính.
Mà ở dưới hắn cật lực chống lại, cũng rốt cục đi tới trước người bộ xương màu vàng.
- Yên tâm đi, chỉ cần ngươi có thể mang ta đi ra ngoài, ta nhất định sẽ nói vị trí Hỗn Độn Thánh Quả cho ngươi.
Trong giọng nói của bộ xương màu vàng mơ hồ mang theo một tia kích động.
Khi hai tay của Chiến Thương đụng tới thân thể của hắn, trong lòng bộ xương màu vàng kia bỗng dưng lướt qua một tia kích động, linh hồn nguyên bản suy yếu bỗng dưng trở nên cực kỳ khủng bố, một đạo lực lượng linh hồn khủng bố đến làm người ta sợ hãi, đột nhiên tràn vào trong cơ thể Chiến Thương.
- Tiền bối, ngươi làm cái gì vậy?
Chiến Thương tựa hồ không nghĩ tới bộ xương màu vàng kia lại đột nhiên phát động tập kích với mình, sợ hãi hô lớn.
- Ha ha ha, làm gì, ngươi nói bản Ma Chủ muốn làm gì? Cái gì Hỗn Độn Thánh Quả, đều là bản Ma Chủ lừa ngươi, ngươi so với Vũ Hoàng lần trước kia thực sự là ngây thơ hơn quá nhiều, thật sự cho rằng sẽ có Hỗn Độn Thánh Quả sao, ha ha ha, trở thành một bộ phân thân của bản Ma Chủ đi.
Nương theo lực lượng linh hồn khủng bố, cùng với tiếng cười to càn rỡ, một cái bóng cực kì nhạt trong nháy mắt liền vọt vào trong thân thể Chiến Thương.
Trên người Chiến Thương, lập tức bao phủ lên một luồng lực lượng ma quái, cả người trở nên đen kịt, phảng phất như nhiễm phải một tầng mực nước.
← Ch. 1818 | Ch. 1820 → |