← Ch.0679 | Ch.0681 → |
- Xảy ra chuyện gì?
Vào lúc này một đám Thiên Long vệ lập tức nhanh chóng đi vào hiện trường.
- Diệp thiếu, tại sao là ngươi, ngươi không sao chớ?
Nhìn thấy Diệp Huyền nằm trên mặt đất, người đầu lĩnh lập tức kinh hô một tiếng, rồi sau đó nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Huyền, vẻ mặt khẩn trương.
Đội trưởng Thiên Long vệ chính là Thiệu Quân mới gặp vào buổi sáng.
- La Mẫn gia chủ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Là ai tổn thương Diệp thiếu?
Trên mặt Thiệu Quân hoảng hốt.
Buổi sáng hôm nay tâm thần Thiệu Quân bất định bị thống lĩnh mang đến La gia, hắn cho rằng chức đội trưởng của mình chắc chắn không lưu được, không nghĩ tới Diệp Huyền lại cho Thiên Long vệ mặt mũi, chẳng những không có trách phạt hắn, hơn nữa hắn còn giữ được chức đội trưởng như trước.
So sánh với kết cục Hoàng đội trưởng Thành Kiến Ti, nội tâm Thiệu Quân càng cảm kích với Diệp Huyền không nhỏ.
Hiện tại nhìn thấy bản thân Diệp Huyền bị trọng thương, trong nội tâm Thiệu Quân chấn động, hắn sợ hãi không nhỏ.
Trên địa bàn hắn chấp chưởng lại xảy ra chuyện lớn như thế, cho dù như thế nào hắn cũng không cách nào thoát khỏi trách nhiệm.
Nghe La Mẫn giảng thuật chuyện này một lần, vẻ mặt Thiệu Quân đầy tức giận.
- Đúng là lớn mật, tặc tử lại dám hành hung làm ác trong phường thị, mấy người các ngươi nhanh chóng đi tìm hai tên kia cho ta, hai người các ngươi nhanh đi thông tri mấy vị thống lĩnh Thiên Long vệ
Thiệu Quân vội vàng ra lệnh ngay sau đó, chuyện lớn như thế, hắn chỉ là một đại đội trưởng không có tư cách xử lý, nhất định phải có mấy thống lĩnh đại nhân ra mặt mới được.
- Ai, hai tên sát thủ kia quá không chuyên nghiệp, náo cả buổi nhưng không đánh chết tên kia, chậc chậc, đúng là gia hỏa không nên thân, làm ta cực kỳ thất vọng ah.
Ở cửa ra vào Tần gia dược các, Tần Vũ thấy náo cả buổi nhưng Diệp Huyền không có vẫn lạc, hắn lập tức mở miệng châm chọc khiêu khích, trên mặt tràn ngập ý xem thường.
Nghe lời này, trong mắt Diệp Huyền lập tức bắn ra một tia tức giận, hắn nằm trên mặt đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, lạnh lẽo nhìn sang Tần Vũ, cắn răng nói ra:
- Tần Vũ, ta nghĩ những lời kia chỉ là lời nói, không nghĩ tới ngươi to gan như thế, dám động thủ trong phường thị, ngươi thật ác độc.
- Như thế nào, Diệp thiếu, Tần công tử có quan hệ với sát thủ ám sát ngươi sao?
Thiệu Quân nhướng mày.
Diệp Huyền vẻ mặt bị thương nghiêm trọng, cắn răng nói:
- Có quan hệ gì chứ, căn bản chính là hắn phái tới, vừa rồi lúc trong dược các hắn đã nói như vậy, một khi ta rời khỏi dược các sẽ ra tay với ta, ta cho rằng hắn tùy tiện nói, không ngờ hắn lại ra tay thật.
Bá!
Trong khoảnh khắc ánh mắt người nơi này đều tập trung nhìn vào Tần Vũ.
Đặc biệt là những võ giả nhìn thấy Diệp Huyền và Tần Vũ xung đột trong dược các càng khiếp sợ và vẻ mặt đầy ý vị thâm trường.
Tần Vũ lúc này ngạc nhiên, cảm nhận được ánh mắt của mọi người, hắn hiểu ra và giận dữ quát:
- Tiểu tử, ngươi đừng vội ngậm máu phun người, vừa rồi ám sát ngươi không phải là ta phái tới, muốn trách thì trách ngươi quá kiêu ngạo, đắc tội với quá nhiều người, đi tới chỗ nào cũng có người muốn mạng của ngươi.
Diệp Huyền vẻ mặt phẫn nộ nói:
- Tần Vũ, đến lúc này mà ngươi còn nói dối sao, đã làm thì nên thừa nhận, ngươi đường đường nam nhi ba thước, tại sao giống như đàn bà thế, dám làm không dám chịu?
- Tần Vũ, ngươi thật lớn mật.
La Mẫn phẫn nộ gào thét, trong mắt gần như sắp phun lửa.
Người chung quanh dùng ánh mắt khác thường nhìn sang Tần Vũ.
- Khốn nạn, thực không phải ta làm, nếu như là ta làm, ta sao có thể không thừa nhận, tiểu tử ngươi dám hãm hại ta.
Tần Vũ tức giận rống to, nội tâm đặc biệt ủy khuất.
Vừa rồi hắn còn lên tiếng trào phúng Diệp Huyền, cho dù bùn rơi vào đũng quần, không phải phân cũng là phân, tội danh động thủ trong phường thị quá lớn, một khi bị chứng thực, dù hắn là thiếu gia Tần gia cũng không thể thoát thân.
.
Nhưng ánh mắt mọi người nhìn hắn đều mang theo hoài nghi.
Thật sự là quá xảo hợp, Tần Vũ vừa mói nói Diệp Huyền ra khỏi dược các sẽ giết hắn, kết quả đảo mắt đối phương ra khỏi dược thì bị hai tên sát thủ ám sát, nếu như nói chuyện này không có quan hệ với Tần Vũ, cho dù là ngu ngốc cũng không tin.
Ánh mắt Thiệu Quân trầm xuống.
Kết hợp với chuyện Tần Vũ và người Thành Kiến Ti gây phiền toái cho Diệp Huyền, trong lòng của hắn đã tin tưởng có khả năng.
Thiệu Quân lập tức đứng lên, hắn vung tay và vài tên Thiên Long vệ đã vây quanh Tần Vũ.
- Các hạ, hiện tại ta hoài nghi ngươi có quan hệ với vụ ám sát này, kính xin phối hợp với chúng ta hiệp trợ điều tra.
- Hiệp trợ con em ngươi ah, ta nói rồi không phải ta làm, không phải ta làm, tại sao các ngươi không tin chứ.
Tần Vũ nói chuyện làm Thiệu Quân rất im lặng.
- Không phải chúng ta có tin hay không, chuyện này hiện tại các loại chứng cớ đều cho thấy có quan hệ với các hạ, kính xin phối hợp chúng ta điều tra, nếu như các hạ là trong sạch, Thiên Long vệ chúng ta nhất định sẽ xử lý theo lẽ công bằng, còn cho các hạ một công đạo.
Thiệu Quân lạnh lùng nói một câu.
Lần trước cửa hàng La gia bị đánh nát một góc bảng hiệu đã làm Luyện Khí Phường tức giận như thế, còn gây ra việc lớn như vậy, hiện tại Diệp Huyền bị tổn thương nặng như thế, trong nội tâm Thiệu Quân đã không có cảm tưởng Luyện Khí Phường sẽ có hành động gì.
- Lão tử là thiếu gia Tần gia thiếu gia, ta xem các ngươi làm sao động ta?
Tần Vũ thấy mình không thể nói thông với Thiệu Quân cho nên nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức rất nhiều hộ vệ trong dược các lao ra ngoài, cũng bao vây đám hộ vệ Thiên Long vệ vào trong.
Ánh mắt Thiệu Quân phát lạnh:
- Tần Vũ thiếu gia, ngươi chuẩn bị đối kháng với Thiên Long vệ hay sao?
Tần Vũ năm lần bảy lượt cản trở Thiên Long vệ chấp pháp, hiện tại Thiệu Quân nói rõ chân tướng, chuyện này có phải thật do Tần Vũ làm ra hay không.
Đối mặt thái độ tình nghi của Thiên Long vệ làm cho nội tâm Tần Vũ nổi trận lôi đình:
- Thiệu Quân, ta đã từng nói qua với ngươi bao nhiêu lần rồi, ta không có gọi sát thủ.
- Bất kể có phải hay không, hiện tại Thiên Long vệ ta đang chấp hành nhiệm vụ, kính xin Tần Vũ thiếu gia phối hợp một chút, người đâu, mang Tần Vũ thiếu gia về Thiên Long vệ, nếu có ai dám ngăn cản chính là đối nghịch với Thiên Long vệ, giết chết bất luận tội.
- Ngươi...
Tần Vũ chửi ầm lên:
- Thiệu Quân ngươi tin hay không, dám đụng đến ta một cái ta sẽ lột da ngươi ra.
← Ch. 0679 | Ch. 0681 → |