← Ch.097 | Ch.099 → |
Mấy người này đều là người có kiến thức bất phàm, bởi vậy cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Thiên Cô khẽ gật đầu, Bác Tụ trầm mặc không nói, Lí Cường trầm ngâm một lát, nói: " Cũng tốt, để cho hắn toàn lực khống chế, đây cũng là rèn luyện, a a, không nghĩ tới thực lực của tiểu tử kia lại trở nên cường hãn như thế, ân, chúng ta đợi, khi tới cơ hội thích hợp sẽ gia nhập vào."
Xích Minh nhếch miệng, biết tự mình không giúp được gì, cũng không cần nói gì, chẳng qua chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Tâm thần Tần Tiểu Thiên hoàn toàn chìm vào trong sự vận chuyển của tinh điểm, cố gắng để cho tinh điểm trong cơ thể và quang điểm trong Thiên Diễn cùng ứng đối.
Sau khi tốc độ vận hành của tinh điểm nghiêm trọng chậm lại, nói cách khác, so sánh với sự vận hành của quang điểm thì chậm hơn, cho nên mới làm cho tinh điểm trong cơ thể vận hành hỗn loạn. Cũng may hắn nắm bắt được sự vận hành của quang điểm trong Thiên Diễn, bây giờ chuyện cần làm, cố gắng thúc giục tinh điểm trong cơ thể tiến hành cùng bước vận hành, còn về kết quả sau khi cùng vận hành, hắn tạm thời còn không cách nào hiểu rõ.
Điều chỉnh một tinh điểm đối ứng với một quang điểm, phi thường hao phí tâm lực. Đối với Tinh Thị Liên bên ngoài cơ thể, Tần Tiểu Thiên cũng không còn cách bận tâm. Hiên Long bọn họ đã thoát đi, tinh cầu cho dù có nổ mạnh, có Tinh Thị Liên phòng hộ, hắn cũng không sợ, ngược lại có thể nhân cơ hội mô phỏng được thủ đoạn nổ mạnh một chút, hấp thu một ít vật chất mới khi nổ mạnh hình thành.
Tinh điểm trong cơ thể hưởng ứng sự vận hành của quang điểm trong Thiên Diễn, trong lúc tinh điểm và quang điểm hoàn toàn vẫn hợp, thì trong nháy mắt một cỗ lực lượng khủng khiếp từ trong quang điểm bắn tới, hết thảy phảng phất như muốn đọng lại, cả hoang tinh tựa như bị cấp tốc đông kết, bất luận là bụi bậm bay trên không trung hay là nham tương đang phún dũng ra, trong một khắc toàn bộ đều dừng lại.
Tần Tiểu Thiên đột nhiên cảm thấy đại sự không hay, một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt tràn ngập linh hồn, hắn lập tức chia lìa sự liên lạc giữa tinh điểm trong cơ thể và quang điểm trong Thiên Diễn. Một cỗ ý niệm cường hãn nhập vào trong cơ thể, thiếu chút nữa đem linh hồn hắn đánh tan.
Linh quang thoáng hiện, Tần Tiểu Thiên sợ đến hồn phi phách tán.
" Đoạt xá! Cổ thần hồn đang đoạt xá!"
Tần Tiểu Thiên kinh hoàng liều mạng giãy dụa. Hắn vô luận như thế nào cũng không có nghĩ đến, hồn phách của cổ thần vẫn đang tồn tại, như vậy linh hồn mình dung hợp trí nhớ của cổ thần cũng thành một đường dẫn, đang tiếp nhận một đạo tạc đạn đang bốc lửa.
Trong sự kinh hoàng, hắn cuống quýt hướng Thanh Đế trong Thiên Diễn cầu cứu, trong lòng rất rõ ràng, bằng bản lãnh của mình, không có khả năng chiến thắng cổ thần hồn, loại lực lượng khổng lồ này tuyệt đối không thể chống cự.
Liên tục phát ra ba đạo ý niệm, Tần Tiểu Thiên đem hết toàn bộ tinh lực dùng để đối phó với sự xâm lấn của cổ thần hồn, hắn cảm giác mình đang ở trong cơn sóng dữ trong biển rộng đang bão tố ầm ầm, sóng lớn do cổ thần hồn nhấc lên từng cơn kéo tới cuồn cuộn, trong lòng hắn nhịn không được kêu rên: " Mụ nội nó... báo ứng a..."
Từ sau khi tiến vào Thiên Diễn, Tần Tiểu Thiên từng đoạt xá qua hai lần, lần đầu tiên là tự nguyện, lần thứ hai là đoạt đi di thuế của người khác, bởi vậy hắn biết rõ sự lợi hại của đoạt xá, một khi mất đi quyền khống chế thân thể, thì linh hồn cũng sẽ xong đời. Mà thân thể hắn lại do linh hồn cấu thành, muốn chạy trốn cũng không thể.
Năm người Thanh Đế đồng thời tiếp thu được ý niệm của Tần Tiểu Thiên, bọn họ đều là người rất trầm ổn, nhưng cũng bị ý niệm của Tần Tiểu Thiên làm cho hoảng sợ.
Nói giỡn, nếu Tần Tiểu Thiên bị đoạt xá, đầu tiên cổ thần hồn sẽ đối phó năm người bọn họ, không có thần nhân nào đồng ý để cho trong cơ thể mình có mấy người nửa thần nhân tồn tại.
Thiên Cô quát: " Cắt đứt hắn!"
Cổ thần hồn dừng lại đoạt xá, trước tiên quay lại đối phó năm người.
Tần Tiểu Thiên cơ hồ sắp chống đỡ không được, đang trong lúc tuyệt vọng, hành động đoạt xá của cổ thần hồn hốt nhiên dừng lại, hơi thoáng chần chờ một chút, hắn lập tức phát khởi công kích, dùng tinh điểm của mình đi ảnh hưởng quang điểm. Nếu như có thể thành công, có thể khống chế Thiên Diễn, cổ thần hồn cho dù có lợi hại hơn, cũng không cách rung chuyển hắn. Cổ thần hồn đoạt xá làm cho Tần Tiểu Thiên hoảng sợ vạn phần, nhờ có năm người Thanh Đế viện thủ mới lùi bước trở về. Ở trong thời gian mười giây ngắn ngủi, Tần Tiểu Thiên chiếm được thu hoạch rất lớn, hắn đã hoạch lấy đại lượng trí nhớ của cổ thần hồn.
Điều này không giống như trước kia có được trí nhớ của cổ thần hồn, trước kia xong được chỉ là mảnh nhỏ của trí nhớ, còn lúc này là trí nhớ đầy đủ, trong trí nhớ Tần Tiểu Thiên thu được pháp môn khống chế Thiên Diễn.
Chỉ cần tinh điểm trong cơ thể có thể ảnh hưởng quang điểm trong Thiên Diễn, như vậy Tần Tiểu Thiên có thể nắm giữ chủ động, mà còn có thể khống chế Thiên Diễn. Pháp môn rất đơn giản, nhưng khi thực hành lại muôn vàn khó khăn, bởi vì thực lực của hắn chênh lệch rất xa, đây cũng là lí do vì sao cổ thần hồn lại buông tha cho việc đoạt xá, chuyển ngược lại đối phó năm người Thanh Đế.
Tinh điểm và quang điểm hoàn toàn vẫn hợp vận hành, bất quá quang điểm trong Thiên Diễn lại đang ảnh hưởng tinh điểm trong cơ thể Tần Tiểu Thiên, nói cách khác, cổ thần hồn vẫn đang chiếm cứ chủ động, một trăm lẻ tám quang điểm chính là một trăm lẻ tám hằng tinh, Tần Tiểu Thiên làm sao có thể chống lại?
Nhưng hậu quả nếu không thể chống lại làm cho hắn không cách nào thừa nhận, đã tới lúc phải liều mạng.
Năm người Thanh Đế toàn lực áp chế cổ thần hồn, thứ này rất huyền diệu, nhìn không thấy sờ không ra, toàn bằng thần niệm cường đại của năm người áp chế, chỉ chốc lát sau, Thanh Đế nói: " Người này thật mạnh! Các ngươi ổn định, ta tới thử sâu cạn của hắn!" Đang khi nói chuyện hóa thành một đạo kim hồng bắn ra ngoài.
Thiên Cô sắc mặt ửng đỏ, trong thần niệm màu vàng chiếu xuống càng lộ ra vẻ hết sức quyến rũ, nàng đang toàn lực vận công, đột nhiên quát lên một tiếng: " Sất!" Đã đem Bối Dã Đan Đỉnh vứt ra ngoài.
Trong phút chốc, đan đỉnh cấp tốc tăng lớn, không tới ba giây, đã cao đến ngoài trăm thước, Thiên Cô huyền treo trên đan đỉnh, một tiếng sét đánh vang lên, quang mang bảy màu từ miệng đỉnh bắn ra, mang theo cỗ thần niệm khổng lồ của Thiên Cô, đồng thời đâm ngược lên phía trên.
" Tất cả mọi người hợp lực!"
Theo tiếng quát của Thiên Cô, Lí Cường bay lên đầu tiên, ngay sau đó Bác Tụ thượng nhân và Xích Minh cũng cùng nhau bay lên, bốn người nhờ vào Bối Dã Đan Đỉnh, cùng nhau phát khởi công kích.
Chỉ chốc lát thời gian, Thanh Đế đã chật vật lui trở lại, nhờ có đám người Thiên Cô hợp lực, hơn nữa có lực công kích cường hãn của Bối Dã Đan Đỉnh, hắn không bị thương nặng, rơi xuống cạnh mọi người, trong lòng còn sợ hãi nói: " Nguy hiểm thật!"
Lí Cường nhịn không được hỏi: " Thế nào?"
Thanh Đế cười khổ nói: " Ta nguyên tưởng rằng mình đã bước vào cánh cửa của thần nhân, không nghĩ tới chỉ một cổ thần hồn, đã khó chống đỡ như vậy... Ai, bây giờ ta mới biết thần nhân lợi hại cỡ nào! Con đường của chúng ta còn rất dài a."
Dừng lại một chút, hắn cười nói: " A a, nhưng cũng cho ta thấy được hy vọng!"
Bọn họ đều là người một lòng theo đuổi cảnh giới thần nhân, mục đích mở ra Thiên Diễn là vì vạch trần huyền bí của thần nhân, đi tới bước hôm nay, ngoại trừ Xích Minh ra, bọn họ không có ai hối hận.
Bên ngoài có Tần Tiểu Thiên kiềm chế, cổ thần hồn còn sót lại không chỉ có thể ngăn trở năm người liên thủ, nhưng còn chiếm cả thượng phong, điều này làm cho bọn họ nhận thức thần nhân có bao nhiêu cường đại, bởi vậy còn thêm khơi dậy ý chí chiến đấu.
Thanh Đế hít sâu một hơi, nói: " Ta biết mọi người còn chưa xuất toàn lực, vì để cho Tiểu Thiên thuận lợi xong được Thiên Diễn, chúng ta không cần phải giữ lại thực lực nữa, tất cả mọi người tận lực, cổ thần phi thường khó đối phó!" Vừa dứt lời, hắn đã hóa thân ngàn vạn lần, vô số Thanh Đế liền xông ra ngoài.
Bác Tụ thượng nhân có chút hơi gật đầu, lập tức cũng hóa thân ngàn vạn lần. Thiên Cô nói: " Ta thủ hộ nơi này, ân, Xích Minh lưu lại theo ta."
Lí Cường cười nói: " Tạ!" Hắn cũng đồng dạng hóa thân ngàn vạn lần.
Thanh Đế, Bác Tụ và Lí Cường hình thành phân thân đại quân, dưới sự chỉ huy của Thanh Đế bay về phía bốn phương tám hướng.
Xích Minh nói thầm: " Ai rảnh lại bắt lão tử chạy đông chạy tây..." Trong lòng hắn có chút không tình nguyện, nhưng thực lực của mình quả thật chỉ đủ để hộ vệ và làm bia đỡ đạn cho Thiên Cô.
Một đại ma tôn từng một đời tung hoành, hôm nay đành phải chịu lép dưới người khác, nhưng người này da mặt thật dày, nhỏ giọng nói: " Hừ, vậy cũng không sai, hắc hắc, không cần lão tử phí tâm cố sức."
Thiên Cô tức giận trợn mắt nhìn hắn một cái, làm hắn sợ đến co rụt cổ, biết nữ nhân này không dễ chọc, vội vàng bày ra bộ dáng vô tội. Đây là chiêu bài tuyệt kỷ của Xích Minh, giả bộ ngu ngốc, không chỉ giả bộ ngu ngốc, còn làm ra vẻ mặt cười khúc khích ngây thơ.
Thiên Cô đương nhiên sẽ không so đo với hắn, nói: " Bảo vệ đan đỉnh, chuyện khác không cần ngươi trông nom."
Xích Minh nghiêm trang đáp: " Được!"
Hắn tuy không thể hóa thân ngàn vạn lần, hóa thân mấy trăm thì vẫn còn có thể, trên dưới cao thấp hai bên trái phải đều là phân thân của Xích Minh, bản thể của hắn lại giấu phía dưới Bối Dã Đan Đỉnh.
Tần Tiểu Thiên đang trong lúc liều mạng.
Tinh điểm bây giờ hoàn toàn bị quang điểm trong Thiên Diễn hấp dẫn, quang điểm vừa động, tinh điểm cũng động theo, tinh điểm giống như là cái bóng của quang điểm, loại cảm giác vô lực này làm cho hắn cơ hồ muốn hộc máu, cũng may ý chí của hắn dị thường kiên định, vừa cố gắng ảnh hưởng quang điểm, vừa rất nhanh lục soát trí nhớ có được từ cổ thần hồn.
Thời gian khẩn bách, Tần Tiểu Thiên không biết lúc nào cổ thần hồn sẽ quay lại đoạt xá, nếu cổ thần hồn trở lại đoạt xá, mình khẳng định không cách nào chống đỡ, thứ đó chẳng những cường đại, hơn nữa lãnh khốc vô tình làm người ta kinh hãi, quả thật chỉ là một tên đại ma đầu, hắn không muốn lại bị một lần kinh nghiệm đáng sợ như vậy nữa.
Tần Tiểu Thiên không nhịn được gấp gáp lên, thời gian không ngừng trôi qua, hắn vẫn không cách nào nắm chặc quang điểm vận hành quy luật, mặc dù tinh điểm theo quang điểm vận hành, thực lực của mình lại cấp tốc tăng lên, nhưng như thế trì hoãn sẽ để cho cổ thần hồn quay trở lại, đề cao thực lực cũng là phải có giá cả, là tất cả sở hữu thuộc về mình đều phải mất đi.
Hoang tinh dưới sự hấp thu của Tinh Thị Liên từ từ hỏng mất, Tần Tiểu Thiên hoàn toàn không thể lo nghĩ cho hoang tinh thêm nữa. Thế giới bên ngoài vô luận biến hóa như thế nào cũng không trọng yếu, hắn cảm giác đầu của hắn cũng muốn nổ mạnh, tin tức cần phải xử lý thật sự là nhiều lắm, thậm chí còn hỗn loạn, trong nội tâm phảng phất có người đang không ngừng thúc giục, làm cho hắn phải nhanh hơn một chút, nhanh hơn một chút.
Tần Tiểu Thiên dần dần hiểu rõ Thiên Diễn là thứ gì, nếu như nói Thiên Diễn là thân thể của người, thì mình tu luyện chính là đại não của người, nhưng lực lượng của đại não không đủ dụng, hoặc là nói không tìm được phương pháp chính xác, bây giờ còn đang bị thân thể chỉ huy, tựa như một người đang uống rượu, trong đầu nghĩ là muốn đi thẳng tắp, nhưng hành động của thân thể lại không bị khống chế.
Một ý niệm can đảm hiện lên trong đầu: " Tại sao không bỏ luôn Thiên Diễn?"
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, trong lòng Tần Tiểu Thiên không khỏi trở nên sáng sủa, lúc này hắn mới phản ứng, Thiên Diễn vẫn một mực theo sát mình, bất quá là do mình không biết mà thôi.
Lúc còn ở nguyên giới, Thiên Diễn có lực lượng của nguyên giới áp chế, không thể hiện ra, tự mình không thể nhìn thấy, nhưng một khi ra khỏi nguyên giới, mất đi lực lượng áp chế của nguyên giới, Thiên Diễn lập tức bộc phát, khiên dẫn cả bản thân mình cũng bộc phát theo.
Nếu khống chế không được, sao không bỏ qua nó!
Tần Tiểu Thiên và đám người Thanh Đế khác hẳn, cho tới bây giờ hắn không có giác ngộ muốn thành thần, cũng không có nhiệt tình chờ mong, cho nên việc bỏ qua Thiên Diễn vừa nổi lên trong đầu, thì mãnh liệt xoay quanh không ngừng.
Hắn duy nhất lo lắng chính là, đám người Thanh Đế đều ở trong Thiên Diễn, một khi mình thoát khỏi Thiên Diễn, Thanh Đế bọn họ làm thế nào bây giờ?
Muốn dùng tinh điểm trong cơ thể ảnh hưởng quang điểm thật rất khó, muốn thoát khỏi nó cũng không dễ dàng, Tần Tiểu Thiên dùng hết năng lực bản thân muốn thoát khỏi, nhưng một trăm lẻ tám hằng tinh quang điểm giống như nam châm, vững vàng hấp dẫn hắn. Nếm thử các loại thủ đoạn, vẫn như cũ không cách nào tránh thoát, trong lòng hắn không khỏi một trận tuyệt vọng. Tiêu táo, nổi giận, tuyệt vọng, sợ hãi liên tục bộc phát trong tâm linh của hắn, Tần Tiểu Thiên chỉ có thể thông qua Tinh Thị Liên phát tiết, trong phút chốc hoang tinh do Tinh Thị Liên điên cuồng vũ động đã nổ tung.
Trong tiếng rít, Tần Tiểu Thiên đánh về phía tinh cầu kia.
Hoang tinh phía sau đột nhiên lóe sáng lên, hóa thành một vòng bạch quang chói mắt, vô số mảnh nhỏ gào thét bắn về bốn phương tám hướng, uy lực tương đương ngang hàng với một viên hằng tinh nổ mạnh. Thân thể Tần Tiểu Thiên chợt lóe biến mất.
Hắn đã đi tới một viên hành tinh khác.
Hoang tinh nổ mạnh loang loáng, ngay cả đám người Hiên Long đang ở xa xa cũng nhìn thấy thật rõ ràng.
Tế Vô Nhai phát ra tiếng hít mạnh, Trình Kiến Côn thì thào: " Má ơn, tinh cầu sao có thể nổ tung? Tiểu Thiên... hắn.. hắn..."
Trong lòng Hiên Long hoảng sợ, nói: " Lợi hại!"
Mã Tu và Lí Nguyên chẳng qua chỉ há to miệng, một câu cũng nói không nên lời.
Tế Vô Nhai đột nhiên chỉ vào một viên tinh phía xa, lớn tiếng: " Mau nhìn!"
Viên tinh kia cũng thoát khỏi quỹ đạo vận hành, giống như một trái banh bị đá bay, hướng bên này bay tới, Hiên Long hú lên quái dị, lập tức thúc giục Tinh Diệu mang theo bốn người chạy trốn.
Lực đánh tới của Tần Tiểu Thiên làm ngạnh sanh đập bể một viên hành tinh.
Viên hành tinh kia cũng không bị bể tan, nhưng cũng bị đánh toát ra một khối lớn, tựa như một quả cầu tròn bị cắn mất một góc.
Tần Tiểu Thiên liều mạng đánh ra, đã thành công làm cho tinh điểm đại loạn, rốt cuộc quang điểm trong Thiên Diễn cũng loạn bậy vo tròn, lực lượng khổng lồ vì bình hành tinh điểm và quang điểm đã nổi lên dũng hướng vào trong cơ thể Tần Tiểu Thiên, một khắc nọ, Tần Tiểu Thiên cảm giác mình giống như một vị thần không gì không làm được.
Thiên Diễn cảm nhận được lực đánh này, đám người Thanh Đế cũng cảm nhận được sự biến hóa trong đó, cổ thần hồn tựa hồ đã tức giận.
Tần Tiểu Thiên cảm nhận được tinh điểm trong cơ thể đang dần dần ảnh hưởng được quang điểm, hắn biết đây là một cơ hội, một cơ hội tốt để thoát khỏi Thiên Diễn, hắn không còn hy vọng xa vời mình có thể khống chế Thiên Diễn, thông qua trí nhớ của cổ thần hồn, hắn hiểu rõ người này cường đại đến thế nào, cho dù cổ thần hồn có suy yếu, cho dù cổ thần hồn phải đối mặt với năm đại siêu cấp cao thủ, tự mình cũng không cách chống lại.
Một tia ý niệm truyền vào trong Thiên Diễn, Tần Tiểu Thiên nói cho năm người Thanh Đế, hắn ý định mạnh mẽ cắt đứt sự liên lạc với Thiên Diễn, gọi bọn họ mau mau rời khỏi Thiên Diễn.
Còn về phần Thiên Diễn sẽ ra sao, hắn không bận tâm, dù sao không thể để cho cổ thần hồn đoạt xá.
Đám người Thanh Đế kinh hãi thất sắc, một khi Tần Tiểu Thiên buông tha, thì ý nghĩa Thiên Diễn mất đi khống chế, bọn họ cũng uổng công vô ích một phen, chẳng những không được gì, lại còn khó bảo toàn bản thân.
Đầu tiên đưa ra phản đối chính là Lí Cường, hắn truyền ra một tia ý niệm cấp cho Tần Tiểu Thiên: " Phải kiên trì, không nên buông tha."
Ngay sau đó, Thanh Đế, Thiên Cô, Bác Tụ cũng truyền ý niệm vào trong đầu Tần Tiểu Thiên, đều là bảo hắn không nên buông tha.
Chỉ có Xích Minh không sao cả, ý nghĩ của hắn không khác gì Tần Tiểu Thiên: " Tùy tiện ngươi! Muốn bỏ qua thì bỏ qua, nhưng phải đợi sư phó của ngươi chạy ra ngoài rồi hãy bỏ."
Tần Tiểu Thiên lâm vào con đường khó khăn, đang khi do dự, tinh điểm trong cơ thể lại trùng bước vận hành với quang điểm, trong lòng hắn không khỏi kêu khổ, lần này thật lại phiền phức nữa, không thể làm gì khác hơn là đành tiếp tục.
Tần Tiểu Thiên biết rằng kêu khổ cũng vô dụng, nếu không cách nào lùi bước, cũng chỉ đành tiếp tục liều mạng, cũng may có năm đại cao thủ đang hỗ trợ mình.
Thanh Đế, Lí Cường và Bác Tụ ba đại tuyệt thế cao thủ, dựa vào thần niệm, miễn cưỡng đấu thành ngang tay với cổ thần hồn, trong lúc đó còn có Thiên Cô thỉnh thoảng gia nhập, cổ thần hồn chỉ dựa vào thần niệm linh hồn cường hãn, là có thể ngăn trở nhiều cao thủ như thế, nếu như hắn khôi phục như cũ, đám người Thanh Đế coi như xong đời. Đây cũng chính là nguyên nhân đám người Thanh Đế không muốn để cho Tần Tiểu Thiên bỏ qua, bọn họ căn bản không thể buông tha. Nhưng thật ra cổ thần hồn cũng phải cố hết sức, hắn không nghĩ tới lại gặp phải đối thủ cường hãn như vậy, tự mình ẩn phục bao nhiêu ngàn năm, mới vừa có cơ hội xuất thế, đã bị cường lực áp chế, nếu là không thể thành công, thì kết quả sẽ rất bi thảm, cho nên hắn cũng đang liều mạng.
Bất luận là Thanh Đế năm đại cao thủ hay là Tần Tiểu Thiên, đối với kiểu chiến đấu như vậy cũng phi thường khó chịu, hoàn toàn nhờ vào thần niệm đánh nhau chết sống, cơ hồ nhìn không thấy đối thủ. Cách đánh nhau như vậy không phải sở trưởng của mọi người, bởi vậy ảnh hưởng rất lớn đến lực phát huy, nhưng kinh nghiệm như vậy cũng rất rèn luyện người, chỉ trong thời gian ngắn trải qua việc đánh nhau chết sống như vậy, tất cả mọi người cảm giác được thực lực của mình không ngừng tăng lên.
Tần Tiểu Thiên càng có thu hoạch lớn, tinh điểm trong cơ thể mặc dù vẫn không thể ảnh hưởng quang điểm trong Thiên Diễn, nhưng lại có thể từ trong quang điểm lấy ra rất nhiều vật chất, nói cách khác, hắn đang hấp thu Thiên Diễn. Đương nhiên, ở trong lúc này, cổ thần hồn không có tới quấy rầy hắn.
Áp lực của mấy người Thanh Đế bắt đầu tăng, bởi vì cổ thần hồn đã nhận thấy được Tần Tiểu Thiên đang hấp thu Thiên Diễn. Một khi hạch tâm của Thiên Diễn bị Tần Tiểu Thiên khống chế, còn muốn đoạt xá thì vô cùng khó khăn, cho nên hắn gia tăng công kích mấy người Thanh Đế, thông qua ý niệm truyền thâu lẫn nhau, mấy người Thanh Đế và Tần Tiểu Thiên có thể kịp thời câu thông, mà hình thành được sự hợp lực thật lớn. Tần Tiểu Thiên không ngừng phát ra yêu cầu của mình, lúc này giờ phút này không thể có một chút sai lầm, tranh đoạt Thiên Diễn tiến vào lúc căng thẳng nhất.
Lúc Tần Tiểu Thiên phát hiện mình có thể thu hoạch được từ trong quang điểm của Thiên Diễn lấy ra năng lượng và vật chất, hắn lập tức triển khai hành động, tinh điểm toàn thân mở rộng ra, Tinh Liên cũng buông ra. Còn về phần Tinh Thị Liên, tạm thời không đi trông coi nó, chỉ cần có thể bảo vệ an toàn của mình là được. Tinh Thị Liên đối ngoại thì hữu dụng, nhưng đối nội lại không có tác dụng lớn.
Thanh Đế đột nhiên truyền đến một đoạn ý niệm: " Tiểu Thiên, ngươi hình như có thể tước đi lực lượng của cổ thần... mặc kệ ngươi đang làm gì... cứ tiếp tục!"
Tần Tiểu Thiên lập tức phản ứng, hấp thu lực lượng của quang điểm chính là tước đi lực lượng của cổ thần, thật vất vả mới tìm được biện pháp chống lại, cần phải liều mạng hấp thu, đồng thời truyền đi ý niệm: " Được! Nghĩ biện pháp kéo hắn, ta có biện pháp tước đi lực lượng của cổ thần hồn!"
Cổ thần hồn tiến vào bước thối lui. Nếu muốn lần nữa chiếm đoạt thân thể của Tần Tiểu Thiên, cũng không còn cách nào thoát thân.
Thực lực của mấy người Thanh Đế tuy không bằng hắn, nhưng đều là người có năng lực nửa thần nhân, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của năm người này phi thường phong phú, luôn dùng đủ loại thủ đoạn khác nhau thay phiên tấn công, khiến cho cổ thần hồn căn bản không cách nào thoát thân, mắt thấy lực lượng bản thân từ từ suy yếu, rốt cuộc hắn đã tức giận.
Tinh điểm trong cơ thể Tần Tiểu Thiên càng ngày càng sáng, cả thân thể đồng thời cũng phát sáng, quang mang chói mắt làm cho đám người Hiên Long đang trên đường chạy trốn cũng có thể nhìn thấy, phảng phất như một viên hằng tinh nhỏ nhỏ ở phía xa.
Ngoại trừ tinh điểm, Tinh Liên phía dưới tinh điểm cũng lóe sáng từng cái, phần lớn vật chất và năng lượng từ trong Thiên Diễn không ngừng bị hút ra.
Cổ thần hồn nổi giận, khiến cho áp lực của mấy người Thanh Đế chợt gia tăng.
Ý niệm của Thanh Đế truyền ra bốn phương tám hướng: " Kéo hắn, tuyệt đối không để cho hắn thoát thân! Bên ngoài có Tiểu Thiên trợ giúp... Ha ha, cơ hội này không nên bỏ qua!"
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn là phong phú nhất trong năm người, nắm chặt cơ hội rất tốt, ở trong thời gian ngắn tìm được nhược điểm trí mạng của cổ thần hồn.
Tần Tiểu Thiên mặc kệ trong Thiên Diễn đang đánh nhau chết sống như thế nào, thừa dịp cổ thần hồn không rãnh rỗi bận tâm đến mình, hắn mở rộng tinh điểm tinh liên, hấp thu hết thảy năng lượng và vật chất có thể hấp thu, cảm giác được lực lượng của mình đang bay lên thật nhanh.
Hiên Long điều khiển Tinh Diệu nhanh chóng chạy trốn, hắn bản năng cảm giác được nguy hiểm.
Tế Vô Nhai nói không ngừng: " Có thể dừng lại không? Lão Long.. có thể dừng lại không?"
Sắc mặt ba người Trình Kiến Côn trắng bệch, không rên một tiếng, ngơ ngác trôi nổi trong Tinh Diệu.
Tinh Diệu phi hành quá nhanh mang đến áp lực thật lớn, may là Hiên Long phân ra một chút tiên linh khí bảo vệ bọn họ, nếu không bọn họ có thể đã hôn mê.
Hiên Long lạnh lùng nói: " Không thể dừng! Nguy hiểm!"
Tinh Diệu tốc độ cực nhanh, nhưng cũng chỉ vừa rời đi hằng tinh hệ chỗ của Tần Tiểu Thiên. Một tinh hệ có vô số hằng tinh hệ, so với những tinh hệ khác, hằng tinh hệ kỳ thật cũng không lớn, cho nên hắn vẫn cảm giác được nguy hiểm.
Tế Vô Nhai nhỏ giọng nói thầm: " Tiểu quỷ nhát gan..."
" Ba!"
Gáy của hắn đã trúng một cái tát, Hiên Long mắng: " Hỗn tiểu tử, ngươi biết cái gì! Mới tu tới Độ Kiếp kì đã cho rằng mình lợi hại lắm sao?"
Ba người Trình Kiến Côn há to miệng, trong lòng đồng thời sợ hãi than: " Má ơi! Tề tiền bối dĩ nhiên là Độ Kiếp kì?"
Tế Vô Nhai vuốt đầu, có giận cũng không dám phát, mộc long này thật là quá mạnh mẽ. Hắn ngẩng đầu vừa muốn nói chuyện, thì nhìn thấy dị biến nơi xa xa, không khỏi ngây ngốc ra.
Mã Tu theo ánh mắt của hắn nhìn lại, nhịn không được thất thanh kêu lên: " Oa, đó là cái gì?"
Trình Kiến Côn nói: " Cái gì? Ách.."
Hiên Long cũng nghiêng đầu nhìn lại, chỉ liếc mắt một cái, liền lập tức đánh ra vài thủ ấn tiên linh quyết, hét lớn: " Tất cả mọi người toàn lực vận công!"
Tinh Diệu giống như tăng thêm một luồng kình lực khiên dẫn, giữa thái không trung xuất ra ngân quang rực rỡ sáng lạn.
← Ch. 097 | Ch. 099 → |