← Ch.0322 | Ch.0324 → |
Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Quả nhiên Chu Vân không có chút nghi ngờ, tự lẩm bẩm:
- Nếu có Cực phẩm Cao Linh Đan thì ta có thể mời sư phụ đích thân ra tay. Nhưng vạn nhất không có Cao Linh Đan thì có thể khiến sư phụ thất vọng.
- Cực phẩm Trung Linh Đan cũng không tồi rồi!
Tần Vô Song cổ vũ.
Huyết dịch toàn thân Chu Vân lúc này đã cuồn cuộn chảy, không thể không thừa nhận, điều này quá hấp dẫn, khiến hắn cảm thấy có thể mạo hiểm. Dù không có Cao Linh Đan nhưng nhiều Cực phẩm Trung Linh Đan như vậy hoàn toàn có thể đáp ứng được sư phụ.
Chu Vân nghĩ đi nghĩ lại rồi bỗng hỏi:
- Các hạ, ngươi có bí mật lớn như vậy sao không tìm người trong nước mình hợp tác mà lại đến tận Đế quốc Xích Long? Trong này liệu có điều gì mờ ám không?
Tần Vô Song cười:
- Nếu đổi lại là Chu gia thì liệu có làm chuyện này ở nước mình không? Thứ nhất là không dễ tìm người hợp tác, hai là làm chuyện này ở nước mình rất dễ bị người ta phát hiện. Chuyện này càng xa Đế quốc Thiên Hành càng dễ làm.
Chu Vân nghĩ một lúc cảm thấy Tần Vô Song nói cũng có lý, liền muốn cạn ly rượu nói lớn:
- Chuyện này chúng ta làm!
Tần Vô Song nói tốt một tiếng rồi cười lớn:
- Chu gia thật hào khí! Ly này ta cũng cạn!
Chu Vân nói:
- Việc này ta nhận lời với ngươi nhưng muốn làm thì phải đợi sư phụ ta ra tay. Ít nhất cũng phải do các sư huynh cấp bậc Tiên Thiên cường giả ra tay.
Tần Vô Song cố tình tỏ ra hiếu kỳ:
- Ta chỉ nghe Tiểu Thúy nói địa vị của sư phụ Chu gia ở Cửu Cung Phái rất cao, nhưng không biết sư phụ Chu gia là ai?
Chu Vân tự hào nói:
- Sư phụ của ta đương nhiên có địa vị cao ở Cửu Cung Phái rồi. Trong Đế đô, ngay Hoàng đế cũng phải nhìn sắc mặt của sư phụ. Người là Đại tổng quản ở Đế đô của Cửu Cung Phái. Gia sư họ Trương. Ngươi ra ngoài hỏi Trương tổng quản, ở Đế đô này đến đứa trẻ ba tuổi cũng biết.
Tần Vô Song cười:
- Thì ra sư phụ Chu gia có quyền lực lớn như vậy, thế thì quá tốt rồi. Dù có nhân lúc hỗn loạn cướp đợt hàng này thì cũng không phải lo những vấn đề để lại sau này. Đúng là thuận lợi như bắt cá trong chậu.
Chu Vân cười:
- Đương nhiên rồi. Chỉ cần sư phụ ta ra mặt, ở Đế đô này, không có việc gì mà lão nhân gia không làm được.
Tần Vô Song nịnh nọt:
- Nếu vậy thì sẽ chắc chắn thành công rồi.
Rồi hắn lập tức nghiêm nghị nói:
- Chu gia, ta nói trước rồi. Nếu chuyện này thành thì không được thiếu phần của ta đâu đó. Ta cần không nhiều nhưng tuyệt đối không được thiếu của ta. Ta tiếp ứng ở ngoài Đế đô. Xong việc nếu ta không sống mà trở ra được, đồng bọn của ta sẽ công bố cho thiên hạ về kế hoạch này. Lúc đó ai ai cũng biết Cửu Cung Phái cướp đồ.
Chiêu này của Tần Vô Song là lùi để tiến. Cố ý nói như vậy cho thấy chuyện càng đáng tin, khiến Chu Vân hoàn toàn tin không chút nghi ngờ.
Tuy Chu Vân thấy chiêu này đáng ghét nhưng nghĩ một chút thấy cũng dễ hiểu. Một người nước khác chạy đến Đế quốc Xích Long tìm người hợp tác, không thể không có kế hoạch dự phòng. Hắn gật đầu nói:
- Chắc chắn không thiếu phần của ngươi. Nhưng cụ thể bao nhiêu thì còn phải xem ý của sư phụ ta. Ta không dám tự ý nhận lời ngươi.
- Ta không cần nhiều, ta muốn năm viên Cực phẩm Sơ Linh Đan, hai viên Cực phẩm Trung Linh Đan, nếu có Cực phẩm Cao Linh Đan, trên ba viên thì ta lấy một, dưới ba viên thì ta không lấy. Chia như vậy cũng không quá đáng chứ?
Chu Vân nghĩ một lúc cảm thấy cũng không quá đáng, mấy chục viên Cực phẩm Sơ Linh Đan chia cho hắn năm viên cũng được. Tốt xấu gì người ta cũng cung cấp tin, có công đầu.
- Được, việc không thể chậm trễ. Giờ ta lập tức đi hỏi ý kiến của sư phụ. Có điều sư phụ ta rất khó tính, tuyệt đối không cho ta đem người ngoài vào trong môn. Vì thế ngươi phải ở lại đây chờ tin của ta vậy, hoặc là ngươi đến chỗ khác cũng được, trong thanh lâu tai vách mạch rừng.
Chu Vân tỏ ra cẩn thận, hắn biết tính cách của sư phụ, đêm khuya hắn lại đưa đến một người lạ, không bị sư phụ mắng cho chết mới lạ. Không cẩn thận còn bị đánh cho thảm hại. Sư phụ hắn buồn vui thất thường, việc này vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Chu Vân cũng đã bị Cực phẩm Sơ Linh Đan làm cho mờ mắt, một lòng muốn làm việc này. Mà hắn suy đi tính lại thì cảm thấy Vũ công tử này chẳng có lý do gì để trêu đùa hắn cả. Trừ phi người này chán sống, nếu không dám đùa cợt với Trương tổng quản và hắn thì chắc chắn là loại có mắt không tròng.
Tần Vô Song trầm ngâm nói:
- Nếu vậy, ta về trước, tìm một nhà trọ nghỉ ngơi. Chu gia có tin tức gì thì đến thông báo cho ta được chứ?
Chu Vân mừng như điên:
- Thế thì còn gì bằng. Chúng ta cùng xuống lầu, ta đưa ngươi đi tìm quán trọ.
Tần Vô Song mỉm cười, nghĩ nhanh biết ngay Chu Vân không có ý tốt gì đâu. Tìm nhà trọ cho mình chắc chắn là tìm nhà trọ có tai mắt của hắn để giám sát mình.
Nhưng Tần Vô Song vẫn thản nhiên:
- Chu gia vẫn nên nhanh chóng bẩm báo với lệnh sư, chuyện không thể chậm trễ, phải tranh thủ từng giây từng phút mới được. Nếu không chúng qua rồi thì chúng ta hối cũng không kịp đâu.
Chu Vân gật đầu:
- Nếu vậy ngươi đến Khách điếm Cao Thịnh ở phía trước kia, ta sẽ quay lại tìm ngươi, được chứ?
- Được!
Tần Vô Song cười. Chu Vân đứng dậy, đẩy cửa vừa bước một bước bỗng quay đầu lại:
- Vũ công tử, hi vọng ngươi đừng đùa giỡn với ta chuyện này, nếu không cái đầu ngươi không giữ được đâu, ta đây cũng chẳng có kết cục tốt đẹp.
Tần Vô Song điềm tĩnh:
- Trừ phi Chu gia làm trễ thời cơ, nếu không tuyệt đối không có sai sót gì. Tin tình báo của ta chính xác trăm phần trăm.
Lúc ấy Chu Vân mới yên tâm nhanh chóng rời đi.
Đợi Chu Vân xuống một lúc Tần Vô Song mới xuống lầu. Từ xa nhìn theo bóng Chu Vân, Tần Vô Song liền bám theo nhẹ nhàng như u linh. Thầm lẩm nhẩm:
- Tổ tông các đời Tinh La Điện ở trên cao xin phù hộ cho con gặp được Trương Bách Đang, để con thành công về báo cáo rồi đến Chi Tế Sơn được nhanh nhất!
Tần Vô Song cẩn thận như vậy là vì hắn biết, ám sát Trương Bách Đang có thể chỉ có một cơ hội. Một khi bỏ lỡ cơ hội này thì không thể tiếp cận Trương Bách Đang được nữa. Trương Bách Đang đã là Tổng quản Đế đô thì chắc chắn vô cùng xảo quyệt, đảng đồ cũng rất nhiều. Kinh động đến hắn có thể sẽ kinh động đến cả Cửu Cung Phái. Vì thế tuyệt đối không được liều lĩnh, trước khi chắc chắn tuyệt đối không được ra tay.
Ngay việc hỏi han tin tức cũng phải cẩn thận, đi lòng vòng mãi mới đảm bảo không đánh rắn động cỏ.
Vì thế chỉ cần theo sau Chu Vân đến chỗ của Trương Bách Đang, như vậy coi như đã tìm được tấm bản đồ sống dẫn thẳng đến chỗ ở của Trương Bách Đang.
Nếu không, dù hắn có tìm hiểu thì e là người bình thường cũng không biết được Trương Bách Đang ở đâu. Mà hỏi trực tiếp mười phần đến tám chín phần sẽ bị bại lộ. Thông qua Chu Vân này đúng là không còn gì hoàn hảo hơn.
Với thực lực của Tần Vô Song, theo dấu Chu Vân đúng là vô cùng nhẹ nhàng. Thi triển thân pháp, Tần Vô Song như u linh của đêm tối, hoàn toàn dung hòa với màn đêm. Với thực lực Hậu Thiên đỉnh phong của mình, đương nhiên Chu Vân không thể biết mình bị một Tiên Thiên cường giả theo gót.
Chu Vân lúc này còn đang chìm đắm trong mộng cảnh về Cực phẩm Sơ Linh Đan, hắn nghĩ bụng:
- Nếu có được số cực phẩm đan dược đó, Chu mỗ ta chắc chắn sẽ đột phá lớn, địa vị của sư phụ ở Cửu Cung Phái chắc chắn cũng lên như diều gặp gió. Nếu sư phụ có thể lên Cao Linh Võ Cảnh thì đương nhiên không thể không được coi trọng! Như vậy sư phụ lên như diều gặp gió mà Chu mỗ cũng được vào Cửu Cung Phái trở thành đệ tự chính thức Cửu Cung Phái, được mọi người ngưỡng mộ. Vận khí tốt được làm đệ tử cốt cán thì không còn gì tuyệt hơn...
Nghĩ vậy bước chân Chu Vân càng nhanh hơn. Một lúc sau đến một con ngõ nhỏ, Chu Vân không hiểu nghĩ bụng:
- Sư phụ cũng thật là cẩn thận, thân là Đại tổng quản Đế đô, Chấp sự của Cửu Cung Phái, còn sợ ở Đế đô có người dám động vào mình hay sao mà không sống ở trên phố lớn hào hoa mà lại chọn một cái ngõ nhỏ xíu này.
Lúc này đêm đã khuya, bước chân vào con ngõ nhỏ lát đá xanh còn nghe được tiếng cộp cộp. Chu Vân cũng không cố tình kìm chế bước chân, cứ thế chạy đi. Đến trước một căn nhà có sân, định gõ cửa thì từ hai bên vụt ra ba bốn bóng người quát:
- Kẻ nào?
- Quách sư huynh, tiểu đệ Chu Vân đây!
Chu Vân vội vàng lên tiếng. Hắn biết tám đại đệ tử thân cận của sư phụ đều là Tiên Thiên cường giả, bên ngoài bốn người, trong bốn người, trong ngoài hai tầng bảo vệ. Kẻ nào muốn vượt qua cửa ải này cũng không phải dể.
- Chu Vân? Đêm khuya ngươi chạy đến đây làm gì?
Một người khẩu khí uy nghiêm hỏi:
- Quách sư huynh, huynh hãy thông báo tiểu đệ Chu Vân có tin tình báo quan trọng nhất định phải bẩm báo ngay với sư phụ. Việc này vô cùng khẩn cấp không thể chậm trễ. Phiền sư huynh một chút!
Giọng nói uy nghiêm đó hạ giọng quát:
- Đừng có nói vớ vẩn đi, sư phụ đã nghỉ ngơi, chuyện lớn bằng trời cũng phải đợi đến mai rồi nói.
Chu Vân ủ rũ:
- Quách sư huynh, chuyện này thật sự rất gấp, hơn nữa cũng rất quan trọng, liên quan đến tiền đồ của sư phụ và chư vị sư huynh, thậm chí cả vận mệnh sư phụ nữa.
Nghe Chu Vân nói nghiêm trọng vậy, Quách sư huynh không kìm được hỏi:
- Chu Vân, không phải ngươi đang cố tình nói chuyện giật gân đấy chứ?
Chu Vân hạ giọng nói:
- Tuyệt đối không. Chuyện này không báo cho sư phụ không có hại gì nhưng nếu bỏ qua cơ hội lớn này thì tổn thất vô cùng lớn. Chư vị sư huynh liệu có lên Trung Linh Võ Cảnh không, sư phụ có thể lên Cao Linh Võ Cảnh hay không đều dựa vào tin tình báo này.
Quách sư huynh quả thật đã bị Chu Vân hắn dọa rồi. Hắn biết Chu Vân tuy ngông nghênh nhưng không phải loại nói năng vô căn cứ, nếu không phải có căn cứ xác thực thì hắn sẽ không nói bừa.
Quách sư huynh trầm ngâm một lúc mới nói:
- Chu Vân, nếu không phải ngươi nói bừa thì ta sẽ vào bẩm báo. Nhưng nếu ngươi nói bừa, sư phụ trách tội, ta sẽ không bỏ qua đâu.
Tần Vô Song nghe chúng nói chuyện, hít vào một hơi sâu, biết cơ hội đang ở trước mắt rồi. Có giết được Trương Bách Đang hay không, thành bại là dựa vào lúc này đây!
Dù thành công hay không, Tần Vô Song biết lựa chọn duy nhất của mình chính là lập tức rút lui! Tuyệt đối không thể tham chiến nếu không rất có khả năng sẽ rơi vào tay Trương Bách Đang.
← Ch. 0322 | Ch. 0324 → |