← Ch.0348 | Ch.0350 → |
Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Nhắc đến Đế quốc Xích Long là Tần Vô Song lại tức giận, chỉ hận không thể lập tức đánh đến Cửu Cung Phái, đánh cho Triệu Hằng tan thành trăm mảnh.
Đang nghĩ ngợi thì giọng nói đó tiếp túc:
- Kẻ may mắn, tiến lên hay an phận là do ngươi tự lựa chọn. Đi sai hay đúng đều sẽ quyết định vận mệnh của ngươi. Đệ tam hoàn đến đây là kết thúc, hi vọng chúng ta gặp nhau ở Đệ tứ hoàn!
Nói rồi chùm ánh sáng thu nhỏ lại rồi biến mất, không còn âm thanh nào nữa. Tần Vô Song suy ngẫm về những điều cuối cùng, có vẻ như nó không quan trọng lắm nhưng có lẽ lại ẩn trong đó sự ám thị nào đó.
- Bất luận thế nào thì ta vẫn phải theo đuổi Hư Võ Cảnh. Đệ tứ hoàn cũng phải đi khám phá!
Tần Vô Song quyết định, rồi đứng dậy.
Đi quanh một vòng, đầu tiên hắn lấy sợi roi Nộ Giao Chi Hồn, thử vài đường thì thấy nó dễ sử dụng hơn sợi roi xà hình của hắn rất nhiều. Dù là ngoại hình hay phẩm chất đều rất ưu việt. Thứ vũ khí cấp Hư Võ Cảnh thế này, Tần Vô Song hắn chẳng có lý do gì mà không lấy.
Sau đó là đến bộ áo cấp Hư Võ Cảnh, cầm vào mỏng như lông vũ, nhẹ như tơ. Tần Vô Song gần như không thể tin thứ nhìn bình thường này lại có cấp Hư Võ Cảnh! Dù thế nào, xuất hiện ở trong trận pháp này thì chắc chắn không phải đồ vớ vẩn.
Còn về mười quyển bản đồ kia, Tần Vô Song mở ra thì thấy chi chít hình vẽ, nhìn mà muốn hoa mắt, lướt qua một lúc rồi hắn gấp lại.
- Thứ này phải chờ khi nào có thời gian rồi nghiên cứu. Mười quyển, nếu muốn nghiên cứu sâu, không mất vài ba tháng thì sao hiểu hết được?
Tần Vô Song đang định đi ra thì Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú tiến lại. Tử Điện Phần Diệm Thú vừa đi vừa huyên thuyên không ngừng nghỉ. Hồi phục được một lúc lâu, khả năng ngôn ngữ của nó cơ bản đã trở lại, hình như đang thảo luận gì đó với Bao Bao.
Bao Bao vẫn có thái độ lạc quan dù trời sập cũng mặc kệ, hả miệng cười:
- Vô Song lão đại, có phải lấy được bảo bối gì không? Nhìn vẻ mặt huynh vui vẻ thế kia kìa.
Tử Điện Phần Diệm Thú lại nói:
- Lão Đại đừng có vui quá sớm. Chủ nhân của trận pháp này chắc chắn chẳng phải loại gì tốt! Cho huynh nhiều đồ tốt như thế chắc chắn có điều kiện!
Tần Vô Song hiểu Tử Điện Phần Diệm Thú lòng đầy oán niệm. Dù gì, ai bị phong ấn đến mấy nghìn năm như thế đều không thể vui vẻ nổi. Tần Vô Song cười:
- Tạm thời chúng ta không nói đến điều này nữa. Hai ngươi đi cả trong lẫn ngoài rồi, đã nhìn rõ địa hình chưa? Có mấy đường rời khỏi sơn động này?
- Có hai đường, một là trèo lên vách núi. Hai là mật đạo, hình như cần phải mở cơ quan!
Tần Vô Song bật cười, nghĩ bụng, người sắp đặt Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận này cũng thật là lười, cơ quan cũng làm giống hệt nhau, đường ra cũng cái trước cái sau, một ở ngoài sáng, một trong bóng tối.
Bao Bao nói:
- Vô Song lão đại, sơn động này ở đâu vậy? Không phải xuyên đến dưới lòng đất của vùng cấm địa của Thần rồi chứ?
Tần Vô Song cười:
- Ở Đế quốc Xích Long, quốc thổ của nhân loại.
Bao Bao mắt sáng lên:
- Đế quốc Xích Long, đó không phải...
Tần Vô Song gật đầu:
- Đúng thế!
Tử Điện Phần Diệm Thú không hiểu chuyện gì, mở to mắt:
- Hai người đang nói gì vậy? Đế quốc Xích Long làm sao?
Bao Bao nói:
- Đế quốc Xích Long là kẻ thù của Vô Song lão đại.
Tử Điện Phần Diệm Thú trợn mắt:
- Kẻ thù? Lão Đại, ai là kẻ thù của huynh? Để ta băm vằm hắn ra. Ăn gan hùm mà dám đối địch với Lão Đại của ta?
Bao Bao cười:
- Này, người ta có ba Linh Võ Đại viên mãn đó. Đơn thương độc mã đi liệu có làm được gì không?
Tử Điện Phần Diệm Thú khựng lại, cười khan:
- Ba Linh Võ Đại viên mãn sao? Thế thì đúng là không dễ dàng. Có điều Bao Bao à, không phải ngươi nói thực lực của Lão Đại rất mạnh, dùng cái cung gì đó thì ngươi cũng không đánh lại đó sao? Còn nữa, ngươi huênh hoang nói mình là Kim Hầu Vương cái gì đó, lẽ nào là khoác lác?
Bao Bao tiếp xúc với Tử Điện Phần Diệm Thú lâu như vậy cũng đã quen với phong cách của Tử Điện Phần Diệm Thú, nó cũng không giận, nói:
- Ta cũng muốn khoác lác nhưng ai bảo người ta sinh ra đã giỏi giang thế này chứ? Ài, chẳng có cách nào khác, Vô Song lão đại nghe gì chưa? Lão Tử đang đố kỵ với ta đó!
Tử Điện Phần Diệm Thú bực mình:
- Ta nhổ vào, cứ cho ngươi là Kim Hầu Vương thì sao nào, dám đánh với ta một trận không?
Thực lực hiện tại của Bao Bao vẫn chưa ổn định, tuy là Linh Võ Đại viên mãn nhưng thực lực vẫn chưa phát huy hết. Tỷ thí sức chiến đấu với con hung thú mấy nghìn năm trước thì vẫn có phần thua kém.
Nhưng đầu óc Bao Bao rất linh hoạt, nó cười ung dung:
- Lão Tử, ta và Vô Song lão đại là bằng hữu, ngươi là tiểu đệ của Vô Song lão đại, chúng ta cùng một phe, người mình cả không nên đánh nhau.
- Không phải đánh thật, học hỏi kinh nghiệm một chút, ngươi sợ gì chứ?
Tử Điện Phần Diệm Thú hiếu chiến nói.
Bao Bao uể oải gãi gãi lưng, rồi lại gãi ngực:
- Có sức chi bằng đi đánh với Cửu Cung Phái ấy. Thật là...
Tử Điện Phần Diệm Thú kêu lên:
- Vậy thì đi. Dám đối đầu với Lão Đại, ta đi băm vằm chúng ra.
Bao Bao liếc nhìn Tần Vô Song:
- Phải nghe theo Lão Đại!
Bao Bao cũng khá khéo léo, tuy nó rất muốn đại náo Cửu Cung Phái, muốn đi góp vui tìm kiếm sự kích thích nhưng đã đẩy quyền quyết định sang cho Tần Vô Song.
Tần Vô Song trầm ngâm nói:
- Giờ đến gây chuyện ở Cửu Cung Phái, ngoài việc rút dây động rừng ra thì chẳng có ích lợi gì cả. Ba chúng ta muốn diệt tận gốc Cửu Cung Phái là không thể. Cửu Cung Phái nói với bên ngoài rằng mình có ba Linh Võ Đại viên mãn, nhưng là môn phái lớn mạnh chắc chắn chúng có một vài chiêu bài mà người khác không biết. Vì thế muốn chiến với Cửu Cung Phái nhất định phải dụ chúng ra khỏi hang, dụ hổ ra khỏi hang, đối phó với từng tên một mới được. Khai chiến trên địa bàn của chúng tuyệt đối không phải sự lựa chọn thông minh. Trừ phi chúng ta có Hư Võ Cảnh cường giả.
Tử Điện Phần Diệm Thú không phục nói:
- Định thế sao? Đến địa bàn của chúng mà không cho chúng biết mặt thì không giống phong cách của ta à!
Tần Vô Song nghĩ một lúc nói:
- Động thủ, chắc chắn phải động thủ. Nhưng tuyệt đối không được lấy danh nghĩa Tinh La Điện.
Tử Điện Phần Diệm Thú kêu lên:
- Thế thì quá dễ, để ta đi! Bao Bao, ngươi có dám đi không?
Bao Bao nói:
- Hỏi thừa! Lão Tử, nếu ngươi có gan đến Cửu Cung Phái cho một mồi lửa thiêu rụi Cửu Cung Phái thế mới gọi là lợi hại.
Tử Điện Phần Diệm Thú cười:
- Bao Bao, chủ ý này của ngươi không tồi.
Bao Bao cười gian:
- Ta không có chủ ý thì thôi, đã có nhất định là độc! Lão Đại, chi bằng huynh ở đây đợi bọn ta đi!
Tần Vô Song trầm ngâm rồi nói:
- Ta đi cùng. Ta sẽ đợi các ngươi ở Đế đô của Đế quốc Xích Long. Nhưng các ngươi chỉ đi gây chuyện một chút là được, tuyệt đối không được tham chiến.
Bao Bao nói:
- Lão Đại yên tâm. Ta sẽ không làm những chuyện không chắc chắn đâu. Nhưng nếu lão Tử kích động thì phải làm sao?
Tần Vô Song nhìn chằm chằm vào Tử Điện Phần Diệm Thú:
- Anh bạn, nếu ngươi đi thì phải hứa với ta, tuyệt đối không được hành sự theo cảm tính, thời khắc quan trọng phải biết nhẫn nhịn. Giờ chúng ta vẫn chưa quyết chiến với Cửu Cung Phái. Đợi khi chúng ta quay về luyện tập vài chiến thuật phối hợp rõ ràng chặt chẽ rồi khai chiến với Cửu Cung Phái sẽ chắc chắn hơn!
Tử Điện Phần Diệm Thú bất lực:
- Thôi được rồi, Lão Đại đã nói thế thì ta không băm người Cửu Cung Phái, chuyển sang quật nhà bọn chúng!
Tần Vô Song gật đầu:
- Mục tiêu của chúng ta lần này chính là khiến Cửu Cung Phái nghi thần nghi quỷ, gây chút áp lực cho chúng, khiến chúng phân tâm. Hoàn thành mục tiêu đó là chúng ta lập tức rút lui. Các ngươi không được để lộ thân phận, cũng đừng để lộ hình dạng.
Chủ ý của Tần Vô Song rất kiên định, dù là Bao Bao hay Tử Điện Phần Diệm Thú, hắn đều không muốn chúng bị rơi vào tay Cửu Cung Phái. Trận chiến này hoặc là tất thắng hoặc là phải ẩn nhẫn.
Cả ba rời đi từ mật đạo cơ quan. Có kinh nghiệm từ Đệ nhị hoàn, việc khởi động và phong bế cơ quan Tần Vô Song đều rất thành thục.
Xuyên qua vô số thông đạo dưới lòng đất mới ra khỏi khu vực Thần Long Lĩnh. Đâu đâu cũng là những lùm cây gai, quả nhiên rất kín đáo. Chả trách mà đây được chọn là nơi đặt Đệ tam hoàn.
Ra khỏi Thần Long Lĩnh, còn có một vùng hoang địa nghìn dặm, bốn bề đều là chướng khí.
- Nơi này đầy chướng khí, chẳng trách mà vẫn chưa bị phát hiện.
Tần Vô Song lặng lẽ gật đầu, trong lòng rất khâm phục khả năng lựa chọn địa điểm của chủ nhân Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Bích Phù Sơn và Đại Thương Sơn là Đệ nhất hoàn và Đệ nhị hoàn của trận pháp đều ở những Công quốc, không bị chú ý lắm. Còn Đệ tam hoàn thì ở nơi hoang địa, đương nhiên sẽ càng không phải lo bị phát hiện.
o0o
Đi hai ba ngày sau thì đến Đế đô của Đế quốc Xích Long. Hai linh thú Linh Võ Đại viên mãn muốn vào thành thì có rất nhiều cách, còn Tần Vô Song thì phải đổi thân phận khác. Cũng may hắn có nhiều mặt nạ, đổi đi đổi lại cũng được.
Sau khi đeo mặt nạ, Tần Vô Song hòa lẫn vào dòng người trong Đế đô. Hẹn địa điểm gặp mặt với Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú rồi mới chia nhau ra hành động. Tần Vô Song đến Đế đô là muốn tìm hiểu một vài thông tin xem gần đây Đế quốc Xích Long có động tĩnh gì, đặc biệt là động tĩnh của Cửu Cung Phái.
Điều khiến Tần Vô Song dở khóc dở cười là tạo hình của chiếc mặt nạ trước đây hắn dùng để đến thanh lâu đã trở thành tội phạm bị truy nã đặc biệt của Đế quốc Xích Long. Đặc điểm tướng mạo được vẻ lại hết sức truyền thần.
Rõ ràng là vụ giết Trương Bách Đang cuối cùng cũng bị điều tra ra. Với năng lực tình báo của Cửu Cung Phái, rất nhanh đã có thể suy đoán ra tình hình. Đầu mối không ngừng dẫn đến Đế quốc Cửu Ô, tự nhiên sẽ hiểu rõ tất cả. Chúng biết cái chết của Trương Bách Đang là nhiệm vụ kẻ đó nhận từ Cửu Ô Thần Miếu. Như vậy, phát ra lệnh truy nã cũng là có tình có lý.
Lần này Tần Vô Song không có áp lực như lần trước, tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều. Mấy ngày nay, ngoài việc đi ra đi vào chỗ nhà trọ ra thì hắn cũng chẳng làm gì gây chú ý. Nói trắng ra thì hắn cũng chỉ đang đợi tin tức của Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú. Chỉ cần hai tên này quay về là lập tức rút lui.
Lần này hắn chỉ muốn gây nhiễu loạn cho Cửu Cung Phái khiến chúng phân tâm. Trận quyết chiến cuối cùng hắn muốn chọn địa điểm là ở ba nước phía Đông!
Hôm nay, Tần Vô Song vừa từ bên ngoài trở về nhà trọ thì bỗng nhìn thấy một bóng dáng trên góc đường đang nửa cười nửa không nhìn hắn. Gương mặt này rất quen thuộc!
← Ch. 0348 | Ch. 0350 → |