← Ch.0354 | Ch.0356 → |
Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Chủ động xuất kích? Đề nghị này có vẻ hơi to gan nhỉ?
Tinh La Điện hiện tại đối đầu với Cửu Cung Phái vốn dĩ là thập tử nhất sinh. Cơ hội duy nhất chính là dựa vào trận pháp phòng ngự của Tinh La Điện. Nếu chủ động xuất kích, rời bỏ đại bản doanh Tinh La Điện thì còn chỗ dựa nào nữa?
Truân Trung Trì cười khổ:
- Vô Song, có phải con đề nghị Đại Điện chủ hoặc ta dùng Thần Tú Cung của con đi đánh lén Cửu Cung Phái?
Trác Bất Đàn cũng mỉm cười nhưng chỉ khẽ lắc đầu. Đề nghị này tuy hay nhưng không được khả thi cho lắm. Vì loại tên đồng bộ với Thần Tú Cung chỉ có ba mũi, khi bắn hết thì không còn sức uy hiếp nào nữa.
Tần Vô Song biết suy nghĩ của hai vị Điện chủ, hắn cười:
- Các vị Điện chủ có nhớ Bao Bao không?
Rồi hắn hét:
- Bao Bao, Cô Đơn, hai ngươi ra đây!
Từ trong túi chứa đồ nhảy ra hai con linh thú. Trác Bất Đàn kinh ngạc nhìn Tần Vô Song, rõ ràng là vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Tần Vô Song trịnh trọng nói:
- Chư vị Điện chủ, lúc trước sự việc chưa đến nước này đệ tử vẫn giữ kín thân phận của Bao Bao. Thật ra, Bao Bao chính là Kim Hầu Vương của Hầu Tộc, có huyết thống của Thái cổ Thần vượn. Nay đã là linh thú cấp bậc Linh Võ Đại viên mãn! Chuyện này liên quan đến tương lai của Hầu Tộc nên đệ tử mới không dám tự ý để lộ. Còn Cô Đơn cũng là Chiến linh thú cấp Linh Võ Đại viên mãn, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. Là bạn chiến đấu mà đệ tử tình cờ kết giao được.
Tử Điện Phần Diệm Thú rất đắc ý ngẩng cao đầu đầy tự mãn.
Năm vị Điện chủ đều hít một hơi sâu, quan sát hai linh thú này nửa ngày trời mà không khép được miệng vào. Dù có là Trác Bất Đàn cũng kinh ngạc vô cùng. Một lúc sau các vị Điện chủ mới cùng bật cười.
Trác Bất Đàn nhìn Truân Trung Trì cảm thán:
- Lão Nhị, đệ tử này của ngươi quả thật ta không thể tìm được từ nào để hình dung nữa.
- Ha ha ha... Lão Nhị, ta thật sự khâm phục tuệ nhãn của ngươi hồi đó!
Các vị Điện chủ khác cũng cảm khái.
Truân Trung Trì cũng cảm thấy một dòng chảy ấm áp trong tim. Đây là niềm tự hào của hắn, của cả Thanh Vân Điện! Tần Vô Song một lúc mà có đến hai Chiến linh thú Linh Võ Đại viên mãn! Đây chẳng khác gì một lúc đã thêm cho Tinh La Điện hai nguồn sinh lực lớn mạnh, hơn nữa còn là nguồn sinh lực quyết định thắng bại!
Như vậy là số lượng Linh Võ Đại viên mãn của Tinh La Điện đã vượt qua Cửu Cung Phái. Dù thương thế của Triệu Hằng đã hồi phục thì đã sao? Năm vị Điện chủ bỗng chốc tràn đầy tự tin.
Con đường phía trước của Tinh La Điện cũng bỗng chốc được rộng mở. Từ cục diện thập tử nhất sinh nay ít nhất đã biến thành cục thế ngang bằng! Trận chiến này lại được tiến hành ở phía Đông, lợi thế chủ nhà cũng khiến Tinh La Điện nắm chắc hơn một phần thắng.
Truân Trung Trì trầm giọng nói:
- Đại Điện chủ, ta thấy có thể suy nghĩ về ý kiến của Tần Vô Song!
Các Điện chủ khác cũng gật đầu:
- Đúng thế, có hai Chiến linh thú Linh Võ Đại viên mãn, ra tay trước là một chủ ý không tồi!
Trác Bất Đàn mỉm cười, đương nhiên hắn biết cục thế. Ngay sau khi biết thực lực của hai con linh thú này thì trong đầu hắn đã bắt đầu suy nghĩ rồi. Điều hắn suy nghĩ không chỉ là vấn đề phục kích mà là vấn đề thắng bại. Lợi dụng phục kích thiết lập chiến cục vững chắc.
- Vô Song, con nghĩ thế nào?
Tần Vô Song cười nói:
- Đệ tử có ý nghĩ này không vẫn chưa hoàn thiện, xin chư vị Điện chủ cân nhắc thêm.
- Con nói đi!
- Chúng ta chia ra làm hai tổ. Một là Đại Điện chủ và sư phụ con, hai là con, Bao Bao và Cô Đơn. Chúng ta phục kích Cửu Cung Phái ở nơi tiếp giáp giữa Đế quốc Thiên Trì và Đế quốc Đại La. Địa thế vùng đó hiểm trở, chỉ có vách núi dựng đứng, hai tổ chúng ta phối hợp với nhau, con bảo Bao Bao hoặc Cô Đơn đi chọc ghẹo bọn chúng. Nếu Tả Thiên Tứ đích thân ra tay thì chúng ta tránh Tả Thiên Tứ, tấn công quân chủ lực khác của chúng. Ngược lại, nếu Tả Thiên Tứ phái kẻ khác đi thì chúng ta sẽ tiêu diệt kẻ đó. Từ biên giới Đế quốc Thiên Trì đến Tinh La Điện ít nhất cũng phải đi vạn dặm, đủ cho chúng ta hành động. Đại Điện chủ thấy sao?
Trác Bất Đàn suy nghĩ một lúc thấy rất khâm phục kế này của Tần Vô Song.
Truân Trung Trì thì cười lớn:
- Vô Song, mưu kế này của con quả thực không tồi. Đại Điện chủ, ta nghĩ kế này khả thi!
Trác Bất Đàn gục gặc:
- Đúng là khả thi! Khoảng cách giữa hai tổ không nên quá xa, như thế thì dù các Linh Võ Đại viên mãn của chúng cùng xuất động, chỉ cần chúng ta phối hợp kịp thời, cộng với Vô Song ngầm bắn Thần cung, đảm bảo sẽ không bại!
Tần Vô Song gật đầu:
- Đệ tử chính là nghĩ như thế!
Điền Tri Hành bật cười ha ha:
- Đại Điện chủ, ta thấy kế này rất khả thi!
Trác Bất Đàn nghiêm nghị nói:
- Được, vậy chúng ta hành động theo đó. Các việc lớn của Tinh La Điện, phiền ba vị Điện chủ các người phải quan tâm nhiều hơn rồi. Nếu có kẻ địch khác đến xâm phạm thì không nên địch lại, hãy khởi động trận pháp phòng ngự. Đợi bọn ta về, nội ứng ngoại hợp.
Truân Trung Trì cười:
- Việc không thể chậm trễ, chúng ta xuất phát thôi! Tránh việc Cửu Cung Phái đến trước!
o0o
Sau đó ba người hai thú lập tức xuất phát. Dọc đường tất cả lặng lẽ đi, tránh xa mọi tai mắt, dù là đệ tử của bản điện cũng không ai được biết. Hành động cẩn trọng như vậy cũng là đề phòng trong Tinh La Điện bị cài nội gián.
Ba người lần này đi quyết dùng hết vốn của mình. Trác Bất Đàn dùng Phong Hành Phù, chập tối hôm đó đã đến Ưng Kích Nhai ở biên giới Đế quốc Đại La. Quả nhiên Cửu Cung Phái vẫn chưa đến.
Nhân lúc này, ba người đi làm quen với địa hình xung quanh, tìm hiểu thật kỹ ở đâu có đường thoát thân, ở đâu là góc chết có thể ẩn thân, ở đâu là nơi lý tưởng để tập kích kẻ địch.
Trác Bất Đàn nói:
- Lão Nhị, có lẽ ngươi đã bị loại khỏi danh sách của Cửu Cung Phái rồi. Vì thế nhất định ngươi phải cho chúng một niềm vui bất ngờ. Mỗi người chúng ta đều đeo mặt nạ vào cho chúng nghi thần nghi quỷ. Từ Thiên Cơ Tông đến đây ít nhất cũng mất ba đến năm ngày. Trong mấy ngày này chúng ta sẽ lập kế hoạch tập kích để tránh xảy ra sai xót khi hành động!
Truân Trung Trì nói:
- Đại Điện chủ nói có lý. Vô Song, con và hai chiến hữu nhớ là không được tham chiến, dụ được một tên là giết một tên, không được tham nhiều. Mục tiêu của chúng ta cố nhiên là giết địch nhưng cũng phải khiến chúng nghi thần nghi quỷ, lòng quân dao động!
Tần Vô Song nói:
- Đệ tử hiểu. Xin Đại Điện chủ và sư phụ yên tâm. Đệ tử biết điều gì nên điều gì không nên, tuyệt đối sẽ không tham công mà liều lĩnh.
Rồi ba người cùng thảo luận vài nơi ẩn nấp.
Sau nhiều lượt thảo luận, cuối cùng họ quyết định địa điểm tấn công là trong khu rừng sâu vạn trượng bên dưới vách núi. Vùng này mây mù dày đặc, dùng để tập kích thì không còn gì bằng!
Còn về việc mê hoặc kẻ địch, qua bàn bạc, vẫn là Bao Bao thích hợp nhất. Hình thể nó nhỏ, hơn nữa tốc độ leo trèo trên vách núi lại nhanh, rất có lợi thế.
- Bao Bao, nhớ kỹ, ngươi phải bỏ qua quân chủ lực, tập trung hạ thủ quân ở phía sau. Tuyệt đối không được khiêu khách Linh Võ Đại viên mãn. Chỉ hạ thủ với Trưởng lão Cao Linh Võ Cảnh. Tốt nhất là có thể một phát trúng đích, một nhát cắn chết địch là tuyệt nhất!
Bao Bao cười hì hì:
- Cái trò này đối với ta cũng chỉ là chơi bịt mắt bắt dê, ta rất thành thạo!
Tần Vô Song cười:
- Một khi Trưởng lão bị tập kích chắc chắn Cửu Cung Phái sẽ thần hồn nát thần tính. Chúng chắc chắn sẽ sai người đuổi theo Bao Bao. Lúc đó chính là cơ hội của chúng ta.
Trác Bất Đàn cười:
- Vô Song, nói với bạn con, mọi điều phải lấy sự an toàn làm trọng!
Bao Bao nói với giọng nhân loại ngọng nghịu:
- Yên tâm đi, chúng muốn giết Kim Hầu Vương ta cũng không dễ thế đâu!
Sau khi phân công xong xuôi, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn đợi địch đến. Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì là Tông sư một đời, càng gần đại chiến càng bình tĩnh.
Còn Tần Vô Song, trải qua nhiều trận chiến như vậy, hắn cũng rất bình tĩnh. Hắn biết, trận chiến này nếu chủ động thì kết quả nhất định sẽ không tồi!
Ngày đầu tiên trôi qua bình an vô sự. Ngày thứ hai, thứ ba qua đi, vẫn bình yên như thế.
Đến ngày thứ tư, theo tính toán thì là lúc Cửu Cung Phái nhập cảnh. Sáng sớm, Tần Vô Song bình tâm ngồi nhắm mắt lại. Bao Bao nhảy xuống từ một cành cây nói:
- Vô Song lão đại, người của Cửu Cung Phái hôm nay đến à?
- Theo tính toán thì là hai hôm này. Không phải hôm nay thì là ngày mai!
Đúng lúc đó, Tử Điện Phần Diệm Thú đang áp tai xuống đất lắng nghe bỗng nhảy lên:
- Đến rồi, ta nghe thấy tiếng địa mạch khẽ chấn động. Đây là một số lượng lớn cao thủ đang đến. Hơn nữa chúng không hề áp chế linh lực, tốc độ rất nhanh!
Nhiệt huyết trong người Tần Vô Song lập tức cuộn trào:
- Còn cách khoảng bao xa?
- Khoảng hai trăm dặm.
Phạm vi cảm ứng của Linh Võ Đại viên mãn lên đến ngoài ba trăm dặm, vì thế, trong vòng hai trăm dặm mà có người không áp chế linh lực thì không thể tránh được sự giám sát.
- Trò chơi bắt đầu rồi. Bao Bao, công đầu phải xem ngươi rồi!
Bao Bao phấn khích:
- Không vấn đề gì, ta đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!
Bao Bao nhanh nhẹn chạy về phía Trác Bất Đàn. Khoảng cách giữa hai tổ không đến hai mươi dặm, phối hợp với nhau hết sức thuận tiện. Một lúc sau, Bao Bao thông báo xong thì nhanh chóng quay lại.
Tử Điện Phần Diệm Thú nói:
- Vẫn còn khoảng trăm dặm nữa!
Tần Vô Song gật đầu:
- Bao Bao, chuẩn bị!
Bao Bao hớn hở:
- Được, ta sẽ mai phục ở vách núi, ẩn đi linh lực. Chỉ tấn công quân ở phía sau!
- Không sai, một phát trúng đích!
- Một phát trúng đích!
Bao Bao làm dấu hiệu tất thắng, nhún người một cái chạy về phía vách núi. Vách núi này cao hơn nghìn trượng, vô cùng nguy hiểm, nhưng Bao Bao di chuyển rất nhanh nhẹn, như đang đi trên đất bằng vậy.
Chớp mắt, mười lăm cao thủ của Cửu Cung Phái đem theo linh thú Cao Linh Võ Cảnh đến bên vách núi. Tả Thiên Tứ bỗng nhiên giơ tay lên:
- Dừng lại!
← Ch. 0354 | Ch. 0356 → |