← Ch.0709 | Ch.0711 → |
Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Tần Trọng Dương mang theo đám người của Tần gia đứng từ dưới chân núi Vấn Đỉnh Sơn, nghênh đón những vị anh hùng trở về từ Mộng Huyễn Thiên Trì.
Hai vị Chưởng môn vừa nhìn thấy nhau đã cười lớn, đó là niềm vui xuất phát từ tận tâm can. Thu hoạch lần này quá lớn, vượt xa tầm dự đoán của họ.
Xuất phát điểm của Tần gia khi rời Vấn Đỉnh Sơn đi Mộng Huyễn Thiên Trì chỉ là đến góp vui, xem náo nhiệt chứ không có ý cạnh tranh. Với tình cảnh và nội tình nhân tài của Tần gia lúc bấy giờ muốn cạnh tranh cũng không đủ tư cách.
Nhưng mọi thay đổi ở Mộng Huyễn Thiên Trì đều đến từ biến số mang tên Tần Vô Song. Từ xưa đến nay, Tần Vô Song rất giỏi trong chuyện tạo ra bất ngờ, tạo nên kỳ tích. Chuyến đi đến Mộng Huyễn Thiên Trì lần này cũng là một sáng tạo tuyệt vời được phát huy đến cực điểm.
- Lão nhị, nói cho đệ một tin tốt, ở chỗ Đại Chưởng môn bế quan, hôm qua đã xuất hiện tử quang phóng xuất. Ta thấy Đại Chưởng môn chắc sắp xuất quan rồi!
Tần Trọng Dương đúng là người gặp chuyện vui tinh thần tốt.
Tần Vân Nhiên mi mục nhất động:
- Đại Chưởng môn xuất quan? Ha ha, tốt quá, đại hỉ sự!
Phía sau Tần Trọng Dương, mấy vị Tôn giả Thông Huyền Cảnh đỉnh phong bao gồm cả Tôn giả Tri Hòe nét mặt đều có vẻ phấn chấn dị thường. Xem ra, tin tức Thần Đạo Quả với họ mà nói là quá mẫn cảm. Tất cả bọn họ kẻ nào cũng quan tâm đến chuyện Thần Đạo Quả sẽ được phân chia như thế nào.
Tần Trọng Dương hiển nhiên biết những người này đang nghĩ gì, mỉm cười nói:
- Lão nhị, Thái Trùng, Vô Song, chúng ta đi đến chỗ Đại Chưởng môn bế quan bái kiến trước, xem người có thị ý gì không. Những người khác quay về Chính Khí Đường, chúng ta sẽ đến đó sau.
Nghe Tần Trọng Dương phân phó vậy, những người khác không dám cãi lời.
Tần Chi Trữ, Tần Hạo và cả Tần Hồng Nhạn chớp mắt đã trở thành tâm điểm bị mọi người vây quanh, hộ tống đến Chính Khí Đường. Hiển nhiên mọi người đều muốn nghe tin tức chi tiết từ chính miệng họ nói ra.
o0o
Nơi Đại Chưởng môn bế quan là nơi hiểm trở nhất trên Vấn Đỉnh Sơn, cũng là nơi an toàn nhất. Vách núi dựng đứng như một đường thẳng gần như tạo một góc vuông với mặt đất. Trên vách núi chọc trời đó đó, sừng sững một tòa động phủ.
Tử khí nhàn nhạt dày đặc không ngừng bay ra từ động phủ. Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên mang theo hai tiểu bối đến trước cửa động phủ.
Tần Trọng Dương hạ giọng nói:
- Đại Chưởng môn, Vân Nhiên và Trùng Dương đưa hai tiểu bối đến bái kiến, chúc mừng Đại Chưởng môn chuẩn bị xuất quan.
Tần Vân Nhiên cũng cười nói:
- Đại Chưởng môn, lần này người bế quan lâu quá a!
Tần Vô Song và Tần Thái Trùng ngay cả hít thở mạnh cũng không dám xuất, cảm nhận những khí tức Thần đạo dao động cường đại phát ra từ trong động phủ.
Chỉ cần nhìn khí tức cũng có thể chứng minh Đại Chưởng môn của Tần gia tuyệt đối không đơn giản, vượt xa thực lực của Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương.
- Vân Nhiên, Trùng Dương, hai trăm năm không gặp rồi...
Một giọng nói già nua chậm rãi truyền ra từ bên trong:
- Mọi chuyện trong Tần gia vẫn ổn chứ?
Giọng nói của Đại Chưởng môn dù già nua nhưng vẫn khiến người nghe tâm thần chấn động.
Lúc Đại Chưởng môn bế quan, Tần Vô Song cố nhiên không biết đang ở chỗ nào. Tần Trùng Thái căn bản còn chưa sinh ra. Thậm chí ông nội hắn không chừng còn chưa có mặt trên cõi đời này.
Thời gian hai trăm năm, thoáng cái đã trôi qua trong động phủ này.
- Tần gia mặc dù luôn bị người ta chèn ép nhưng vẫn kiên cường đứng vững. Lần này đến trước động phủ của Đại Chưởng môn là có tin tốt muốn bẩm báo.
- Ồ?
Giọng nói già nua bình thản nói:
- Đã lâu quá rồi ta không được nghe thấy tin tốt nào. Lần này, là tin tốt gì thế?
Tần Trọng Dương mỉm cười nói:
- Lần này, Tần gia chúng ta được ông trời chiếu cố, ban cho đệ tử hiền đức. Chuyến đi đến Mộng Huyễn Thiên Trì lần này, đại phát thần uy ở Vạn Pháp Triều Tông Hội của Côn Lôn Tiên Tông, giành được Quán quân Thí luyện, ngoài ra còn một đệ tử nữa giành vị trí hạng tư, tổng cộng đạt được phần thưởng là ba Thần Đạo Quả!
- Ba Thần Đạo Quả?
Giọng nói già nua của Đại Chưởng môn rõ ràng cũng có chút ngạc nhiên, thậm chí còn có chút kích động:
- Trùng Dương, những lời ngươi nói là thật chứ?
- Hồi Đại Chưởng môn, tất cả đều là sự thật! Ba Thần Đạo Quả hàng thật giá thật, là do đích thân năm đại thế lực Đồ Đằng ban cho.
Đại Chưởng môn ngẩn ra một lúc lâu rồi mới bật cười ha hả:
- Tốt! Đúng là một tin tốt! Tần gia chúng ta thay trời hành đạo quả nhiên không bị ông trời bỏ rơi. Chung quy vẫn được ông trời chiếu cố. Không tệ, Tần gia chúng ta hình như hai trăm năm rồi mới có đệ tử xuất sắc như vậy! Rất tốt!
- Hồi bẩm Đại Chưởng môn, không chỉ có vậy, đệ tử Tần Vô Song còn giết chết con trai Thiên Đế Tân Thiên Vấn, Tân Vô Kỵ, hạ bệ uy phong của Thiên Đế Môn Tân gia. Đệ tử Tần Vô Song còn lấy được hai Thần Đạo Quả nữa từ chỗ Thần thú. Nói chính xác, Tần gia chúng ta tổng cộng có được năm Thần Đạo Quả!
- Sao?
Một hào kiệt gặp nhiều biết rộng như Đại Chưởng môn nhất thời cũng phải choáng váng. Năm Thần Đạo Quả, chuyện này sao lại khó tin đến vậy?
Hắn thân là nhất tông chi tôn sao lại không biết được Thần Đạo Quả quý giá như thế nào? Thứ này vài trăm năm không xuất hiện cũng rất bình thường.
Đừng nói là năm quả, đối với tám môn Thiên Đế Sơn mà nói chỉ cần xuất hiện một quả thôi, cũng có thể sẽ tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán hay mất đi tính mạng cũng không nuối tiếc. Năm quả, chẳng khác gì một con số khổng lồ!
Một nhân vật như Đại Chưởng môn mà cũng bị tin tức này làm cho sững sờ. Phải mất một lúc mới định được thần, cười khổ nói:
- Vân Nhiên, Trùng Dương, bất ngờ các ngươi dành cho ta nhiều quá. Năm Thần Đạo Quả, cho thêm thời gian năm năm, Tần gia nhất định sẽ lại quay trở về ngôi vị Thiên Đế!
Trong khẩu khí của Đại Chưởng môn có sự tự tin không chút hoài nghi cùng với lời khẳng định. Năm năm, thời gian năm năm, chỉ cần sử dụng tốt Thần Đạo Quả thì sẽ có năm Thần đạo cường giả. Nếu như cá biệt có người vận khí không tốt hoặc tư chất không tốt, không đột phá được thì chí ít cũng đảm bảo được có bốn Thần đạo cường giả!
Tỷ lệ thành công khi dùng Thần Đạo Quả vật là trên chín mươi lăm phần trăm. Trong một trăm người thì chỉ có năm trường hợp thất bại. Cho nên trong năm người, đột phá được bốn người là một cách nói rất kiêng dè rồi.
Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương rất am hiểu cục diện của Thiên Đế Sơn. Ở Thiên Đế Sơn, tông môn nào có khoảng bảy tám Thần đạo là tông môn đó tuyệt đối có thể xưng vương. Ngay cả thời kỳ đỉnh cao của Tần gia thì cũng chỉ có bảy tám người mà thôi.
Nếu như cả năm Thần Đạo Quả đều được dùng tốt thì chớp mắt đã nhiều hơn được năm Thần đạo cường giả, cộng thêm ba Đại Chưởng môn vậy là có tới tám Thần đạo cường giả, chớp mắt lại quay trở về thời kỳ đỉnh cao của Tần gia!
Bởi vậy dù là Tần Vân Nhiên hay Tần Trọng Dương thì trong lòng đều rõ khả năng thành công của chuyện này, vì vậy bọn họ mới dám mang tin tức này tới trước mặt Đại Chưởng môn. Bởi vì bọn họ đều nắm rất rõ thế cục.
- Vân Nhiên, người giành được ngôi vị Quán quân lần này tên gì?
Đại Chưởng môn cuối cùng cũng lấy lại được vẻ bình thản ban đầu, nhớ lại vấn đề quan trọng.
- Đại Chưởng môn, đứa nhỏ này tên Tần Vô Song, còn người thứ tư tên là Tần Thái Trùng. Tần Thái Trùng là Đại sư huynh của Thăng Long Pha, còn Tần Vô Song là Đệ tử Trung tâm mới tấn thăng, đến từ các quốc gia nhân loại, là tử tôn hậu thế của Tần Vũ.
- Tần Vũ? Là Tần Vũ hay cãi nhau với Tri Hòe, có đại ca tên Tần Tường, đúng không?
Đại Chưởng môn dù sao cũng là người cai quản Tần gia, trước khi Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương tấn cấp xuất thế, cũng là do Đại Chưởng môn chủ quản tất cả mọi chuyện trong Tần gia nên biết rất rõ điển cố này.
- Đúng vậy, đúng là Tần Vũ đó!
Tần Trọng Dương nói:
- Vô Song, Thái Trùng, mau đến bái kiến Đại Chưởng môn!
Tần Vô Song và Tần Thái Trùng không dám chậm trễ, cùng nhau thi lễ ngay trước động phủ của Đại Chưởng môn trong truyền thuyết:
- Vô Song, Thái Trùng bái kiến Đại Chưởng môn!
- Miễn lễ, các chàng trai trẻ, làm tốt lắm. Tần gia vì hai ngươi mà được vang danh thiên hạ, thật đáng chúc mừng. Vô Song, Thái Trùng, tu vi của hai ngươi bây giờ ra sao? Đã tới Thông Huyền Cảnh đỉnh phong chưa?
Đại Chưởng môn hỏi.
- Hồi bẩm Đại Chưởng môn, đệ tử trước mắt là Động Huyền Cảnh vẫn chưa vào được Thông Huyền Cảnh.
Tần Vô Song thành thực trả lời. Tần Thái Trùng cũng nói:
- Đệ tử Thái Trùng cũng chỉ là Động Huyền Cảnh đỉnh phong, còn cách Thông Huyền Cảnh một bước nữa.
- Ồ?
Đại Chưởng môn ồ lên thú vị:
- Hai ngươi mới chỉ là Động Huyền Cảnh mà đã có thể giành được ngôi vị Quán quân và hạng tư trong thí luyện ở Mộng Huyễn Thiên Trì, thật không đơn giản! Các gia các môn khác có bao nhiêu đệ tử Thông Huyền Cảnh đỉnh phong?
- Nếu tính cả Tân Vô Kỵ thì Thông Huyền Cảnh đỉnh phong tổng cộng có năm sáu người. Nhưng Tân Vô Kỵ đã bị Tần Vô Song giết trước khi thí luyện bắt đầu, căn bản không có tham gia. Hơn nữa hai Thông Huyền Cảnh đỉnh phong khác đều bị Vô Song loại ra, nên Thái Trùng mới vào được vị trí hạng tư.
Tần Vân Nhiên kể lại một lượt tình hình.
Đại Chưởng môn cười vang:
- Tốt, Động Huyền Cảnh mà có thể giết chết Thông Huyền Cảnh đỉnh phong. Một lần thì không nói làm gì. Lần hai lần ba đều có thể loại bỏ Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, lợi hại! Thật lợi hại! Tần gia ta lâu lắm rồi mới có được thanh niên tài giỏi như vậy.
Nói đến đây, Đại Chưởng môn đột nhiên thay đổi khẩu khí, hỏi:
- Vân Nhiên, Trùng Dương, Thần Đạo Quả các ngươi định phân chia như thế nào? Dù nó là thứ rất tốt nhưng nếu không phân chia tốt thì có thể ảnh hưởng đến đoàn kết nội bộ.
- Năm Thần Đạo Quả này thì bốn quả đã là do Tần Vô Song giành được nên Vân Nhiên nghĩ ít nhất cũng nên dành một quả thưởng cho Vô Song coi như phần thưởng cá nhân. Hai Thần Đạo Quả mà Vô Song lấy được từ chỗ Thần thú tạm thời vẫn chưa công bố. Bên ngoài mặc dù có đoán ra nhưng không có bằng chứng!
Đại Chưởng môn gật gật đầu:
- Giành được bốn quả, theo quy định là phải thưởng cho một nửa!
Tần Vô Song vội vàng nói:
- Đệ tử có được một quả đã hài lòng lắm rồi!
- Vô Song, thưởng cho ngươi không vấn đề gì.
Đại Chưởng môn bình thản nói:
- Nhưng bổn tọa có câu này muốn khuyên ngươi. Với thiên phú và tuổi đời của ngươi, Thần Đạo Quả, có thể không dùng thì đừng dùng. Với thiên phú tự thân của ngươi, khả năng trùng kích được Thần đạo là rất lớn. Đừng để Thần Đạo Quả lấy mất trải nghiệm trùng kích quý giá của ngươi!
Tần Vô Song nghiêm mặt nói:
- Đại Chưởng môn, đệ tử tự thân tuyệt đối không dùng Thần Đạo Quả!
- Thái Trùng, ngươi thì sao?
Tần Thái Trùng cũng nói:
- Đệ tử cũng muốn trùng kích bằng thực lực của mình!
Đại Chưởng môn cười nói:
- Tốt lắm, thanh niên thì nên xông pha một chút! Thần Đạo Quả hợp với những Thông Huyền Cảnh đỉnh phong vài trăm tuổi, vài ngàn tuổi mà vẫn chưa trùng kích được Thần đạo. Bọn họ cả đời có lẽ cũng không có hy vọng. Thần Đạo Quả hợp với họ nhất! Thanh niên chưa đến bốn mươi tuổi mà phải dùng đến Thần Đạo Quả thì đó là biểu hiện của kẻ vô dụng!
Tần Vô Song và Tần Thái Trùng đều gật đầu, ánh mắt bừng sáng quyết tâm.
← Ch. 0709 | Ch. 0711 → |