Vay nóng Homecredit

Truyện:Khí Trùng Tinh Hà - Chương 0917

Khí Trùng Tinh Hà
Trọn bộ 1046 chương
Chương 0917: Lại có bất ngờ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1046)

Siêu sale Lazada


Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Vân Hồng Nhi dù sao cũng là cường giả Chân Thần Đạo năm kiếp, tuy bị Thần Cổ Khôi Lỗi Chi Độc khống chế, vẫn không mất đi hoàn toàn ý thức, trong lòng vẫn có ý niệm chống cự lại. Nhưng cũng biết rằng, uy lực của Thần Cổ Chi Độc bất cứ lúc nào cũng có thể làm cho Thần hồn hắn vỡ tung!

Nhìn thấy ánh mắt thập phần uy lực của Tần Vô Song đang trừng mình, Vân Hồng Nhi khóe miệng khẽ nhếch lên, mang theo vài phần quật cường, nhưng không trả lời.

Tần Vô Song cười lạnh:

- Vân Hồng Nhi, ta niệm ngươi cũng là một đời tông sư, không giày vò ngươi. Ngươi cho rằng ta không có cách nào làm cho ngươi mở miệng sao? Nếu ta tiếp tục tăng độc tính của Thần Cổ Chi Độc, ý thức của ngươi sẽ bị ta khống chế hoàn toàn, khi đó, Thần hồn của ngươi sẽ thuộc về ta, lời gì cũng sẽ ngoan ngoãn tự nói ra thôi. Ta cho ngươi ba phần đường sống, ngươi cũng đừng làm bộ thanh cao trước mặt ta. Ta dám bắt ngươi thì đã có đầy đủ chứng cứ, chỉ là không hiểu nổi, Ly Vẫn Tộc ngươi đường đường là Long Tộc của Vô Tận Đông Hải, tại sao lại phản bội Đại lục Thiên Huyền, đầu nhập vào Dị tộc?

Vân Hồng Nhi căm giận nói:

- Tần Vô Song, ngươi hãm hại ta, sao không trực tiếp ra tay giết ta đi? Vòng vo mà làm gì, lẽ nào sợ ta chạy trốn hay sao?

Tần Vô Song cười nhạt:

- Ngươi nói đúng, ta chính là lo ngươi bỏ chạy. Ngày trước Thần thú Kiếm Nhiêm làm thế nào mà từ Vấn Đỉnh Sơn của ta chạy mất, ta vẫn còn nhớ rất rõ. Ngươi nếu là nội ứng của Dị tộc, chắc chắn cũng có thủ đoạn tháo chạy như vậy, không thể không đề phòng.

- Nói như vậy, chín người kia là do ngươi phái tới?

Tần Vô Song thản nhiên đáp:

- Đó chỉ là những Khôi Lỗi của ta mà thôi, nhân tiện cho bọn chúng luyện một cái kiếm trận, chuyên môn đối phó với mấy kẻ ngoan cố các ngươi.

Vân Hồng Nhi vừa xấu hổ vừa phẫn nộ:

- Vô sỉ!

Tần Vô Song nghiêm mặt đáp:

- Vân Hồng Nhi, ngươi thân phận Thú Tộc của Đại lục Thiên Huyền, nhưng lại bán đứng lợi ích của Đại lục Thiên Huyền, đầu nhập Dị tộc, ngươi vẫn còn mặt mũi nói vô sỉ sao?

Vân Hồng Nhi hai mắt lộ ra vẻ điên cuồng, ha ha cười lớn:

- Được thôi, ta vô sỉ, ta là phản đồ của Đại lục Thiên Huyền, thế thì sao chứ? Đại lục Thiên Huyền khi phụ ta, sao ta không thể bán đứng nó chứ? Còn ngươi nữa, Tần Vô Song, đừng ra vẻ chính nghĩa lẫm liệt nữa. Ngươi chẳng phải cũng chỉ có một bộ Thần Tú Cung để diễu võ giương oai hay sao? Nếu không, ngươi không biết đã chết bao nhiêu lần rồi. Ngươi nghĩ ngươi là ai, có tư cách gì thừa kế Thần Tú Cung? Còn tên quỷ đoản mệnh Kim Thiền kia, ngày đó ta yêu hắn hết lòng, hắn chẳng đếm xỉa gì đến ta. Cuối cùng thế nào, chẳng phải đã chết trước mặt ta đó sao? Còn những tên Đồ Đằng cường giả nghiêm trang đạo mạo kia nữa, để ngấm ngầm đối phó với Kim Thiền, dùng mọi loại thủ đoạn ép buộc ra, muốn dùng kế mỹ nhân đối phó với Kim Thiền, ta không chịu, bọn chúng liền giết chết cha ta, tộc nhân của ta. Đại lục Thiên Huyền trên trên dưới dưới, tất cả đều là đồ vô liêm sỉ, sớm nên diệt chủng vong tộc rồi.

Vân Hồng Nhi trong lòng kích động, chửi mắng một hơi, thao thao bất tuyệt, giống như một mụ già điên, không hợp gì với thân thái lả lướt cùng dung nhân tuyệt mỹ của mụ.

Tần Vô Song âm thầm lắc đầu, tay áo vung lên, lại một đạo Thần Cổ Khôi Lỗi Chi Độc bắn ra. Xem ra tâm thần của Vân Hồng Nhi này không ổn định, không hoàn toàn khống chế ý thức của hắn, căn bản không thể moi được lời nào.

Đạo Thần Cổ Khôi Lỗi Chi Độc này bắn ra, Vân Hồng Nhi lập tức trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều. Vô lực ngước mắt lên một chút, kêu nhẹ nhẹ:

- Chủ nhân!

Tần Vô Song điềm đạm hỏi:

- Ngươi dong dài những chuyện ngày xưa, ta không có hứng thú. Đại lục Thiên Huyền tuy có rất nhiều kẻ không ra gì, đó cũng chỉ là mâu thuẫn nội bộ, không phải là lý do để ngươi câu kết ngoại địch, cõng rắn cắn gà nhà. Nói xem, người phụ trách của Dị tộc, rốt cuộc là ai?

- Người phụ trách, ta cũng không biết!

Vân Hồng Nhi mục quang mê ly, nhìn có vẻ ngây ngây ngốc ngốc.

- Ngươi không biết, ngươi không biết sao có thể chui vào được?

Tần Vô Song giận dữ.

- Ta chỉ chịu trách nhiệm với một cường giả tên là Trảm Nhạc, hắn nói với ta, phải nghe theo lời phân phó của Kim Ô Thú. Có lẽ Trảm Nhạc kia chính là người phụ trách.

- Trảm Nhạc đó là ai? Tu vi thực lực thế nào?

- Thực lực ta không biết, nhưng ta cảm thấy, hắn so với những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia khí thế càng mạnh hơn.

- Thiên Thần Đạo cường giả!

Tần Vô Song nhíu mày.

- Nói như vậy, ngươi lần này trà trộn vào, là do Trảm Nhạc sắp đặt? Hay do Kim Ô Thú sắp đặt?

- Là Kim Ô Thú sắp đặt. Hắn nói với ta, sau khi vào, cố ý kéo dài thời gian, vào tầng thứ chín chậm một chút, cố ý làm bộ làm tịch, gây chuyện đồn đại, thu hút sự chú ý.

- Chỉ thế thôi sao?

Tần Vô Song hoàn toàn choáng váng.

- Chỉ thế thôi!

Vân Hồng Nhi ngoan ngoãn nói, hiển nhiên không phải đang nói dối.

- Kim Ô Thú kia không nói với ngươi phải làm gì sao? Hoặc giải khai phong ấn nào, hoặc có hành động lớn nào?

- Không có, hắn chỉ bảo ta làm những việc khó hiểu này. Hắn nói ta làm tốt những việc này, chính là công lao to lớn, tương lai có thể giúp ta tấn thăng Thiên Thần Đạo!

Tần Vô Song biết, Vân Hồng Nhi lúc này không thể nói dối được. Mà không phải nói dối, thì quả là kỳ lạ. Kim Ô Thú rỗi hơi hơn nữa, cũng không thể sai một tên nội ứng đến làm những chuyện vặt vãnh này. Thu hút sự chú ý?

Tần Vô Song trong lòng khẽ động:

- Lẽ nào, Vân Hồng Nhi này chỉ là một cái bẫy, là một quân bài che mắt, thực sự làm việc lớn là một kẻ khác?

Vội vàng hỏi:

- Kim Ô Thú có nói cho ngươi biết phải liên hệ người nào không?

Vân Hồng Nhi lắc đầu:

- Không có, ta ngoài biết Trảm Nhạc ra, căn bản không biết bọn chúng còn ai nữa, liên hệ thế nào.

Tần Vô Song sắc mặt có chút biến đổi, trong lòng kêu khổ không ngừng, hắn ý thức được, Kim Ô Thú kia tuy bị Đại sư huynh giết chết, nhưng một chiêu này quả là tuyệt đẹp, đùa giỡn được cả hắn và Lý Bố Y.

Vân Hồng Nhi căn bản không biết phải liên lạc với ai, muốn từ Vân Hồng Nhi tìm đầu mối gì, hoàn toàn không có khả năng. Cũng có thể nói, Tần Vô Song hắn vất vả theo đuôi Vân Hồng Nhi, hoàn toàn không có tác dụng! Bị Kim Ô Thú kia nắm mũi dắt đi rồi!

Nghĩ đến đây, vội vàng liên lạc với Vương Thiền:

- Chưởng giáo Vương Thiền, Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ kia thế nào rồi?

Vương Thiền cười khổ:

- Tên này đi lại thong dong, ta chẳng hiểu hắn rốt cuộc định làm gì cả? Xem bộ dạng của hắn, giống như đang cố ý trêu đùa ta thì phải.

Tần Vô Song trong lòng nặng trĩu, lại là một tên Vân Hồng Nhi nữa.

Tên Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ này, xem ra, nhiệm vụ cũng giống như Vân Hồng Nhi, chỉ là che mắt mọi người.

Thủ đoạn thật thâm hiểm! Tần Vô Song không nhịn được, phải bội phục Kim Ô Thú kia, có vẻ ngang ngược hống hách, nhưng không phải là không có chút đầu óc nào.

Mưu kế này, hiển nhiên là cố ý để lộ ra sơ hở cho Đại sư huynh Lý Bố Y, để một người cẩn thận như Lý Bố Y cũng xuất hiện lơ là.

Trong danh sách của Đại sư huynh, chỉ có Vân Hồng Nhi và Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ. Mà xem ra hiện tại, Kim Ô Thú hiển nhiên còn sắp đặt nhân vật bí ẩn hơn nữa.

Nhân vật bí ẩn này, mới là quân cờ làm việc lớn của Dị tộc. Nhưng đó có thể là ai? Có thể là ai chứ? Tần Vô Song đầu óc hoàn toàn không nghĩ ra được.

Đây là lần đầu tiên gặp phải một đối thủ khó chịu như vậy, tuy đã chết rồi, nhưng vẫn có thể đem đến nhiều phiền toái đến vậy.

- Vân Hồng Nhi và Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ không hề biết người đó là ai, nhưng người đó là quân cờ làm đại sự, chắc chắn biết rằng Vân Hồng Nhi và Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ sẽ phối hợp với hắn. Quan hệ chủ thứ này của Kim Ô Thú, phân rất rõ ràng. Chúng ta động Vân Hồng Nhi và Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ, không khéo sẽ đánh rắn động cỏ. Ta ở tầng thứ chín còn đỡ một chút, Chưởng giáo Vương Thiền bên kia không biết thế nào?

Nghĩ đến đây, Tần Vô Song vội nói với Vương Thiền:

- Chưởng giáo Vương Thiền, ngươi không nên động tên Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ kia, kệ hắn chơi đùa, chỉ cần hắn không có cử động nào quá đà, nhất thiết không được động vào hắn. Tình hình có thay đổi!

Lập tức đem cục diện mình gặp phải cùng những suy đoán kia nói ra.

Vương Thiền cũng vô cùng kinh ngạc, hồi lâu không nói nên lời:

- Vô Song tiểu hữu, nói như vậy, chúng ta bọ ngựa bắt ve, đằng sau vẫn còn chim sẻ sao?

- Đúng vậy, hơn nữa, có thể lúc này đang âm thầm theo dõi chúng ta nữa. Quả là giảo hoạt!

Tần Vô Song cười khổ một trận. Đến nay mọi lời cảm khái đều không còn tác dụng nữa.

Tần Vô Song nói:

- Chưởng giáo đại nhân, ngươi tiếp tục theo dõi Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ, đừng đánh rắn động cỏ. Ta sẽ thả Vân Hồng Nhi ra, để hắn làm mồi nhử, xem xem có thể nhử được kẻ giấu mặt kia ra không.

Đến nay, cũng chỉ còn có cách ngốc nghếch này thôi. Căn cứ vào suy đoán của Tần Vô Song, nếu nhân vật giấu mặt kia vâng mệnh đến làm đại sự, hắn chưa chắc đã liên tục theo sát Vân Hồng Nhi và Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ. Dù sao, việc này cũng phải có chủ thứ!

Cho nên, tuy hắn ra tay với Vân Hồng Nhi, nhưng chưa chắc đã bạo lộ thân phận. Tám chín phần chắc chắn, trước mắt vẫn tương đối an toàn. Lập tức nói với Vân Hồng Nhi:

- Vân Hồng Nhi, ta cho ngươi cơ hội lập công. Nếu ngươi làm tốt, tội phản đồ này mình ngươi gánh vác là được. Nếu ngươi không hợp tác, ta sẽ giao ngươi cho thế lực Đồ Đằng, Ly Vẫn Tộc của ngươi sẽ bị giết sạch!

Vân Hồng Nhi nét mặt khẽ co rút, những lời này của Tần Vô Song đã đánh tan lớp thành lũy cuối cùng của hắn, lúc này, hắn đã không thể cự tuyệt được nữa.

Nói thật, Tần Vô Song tuy đối với Vân Hồng Nhi có vài phần xem thường, nhưng trong lòng cũng có vài phần đồng tình. Những thế lực Đồ Đằng kia vì đối phó với Kim Thiền, đoạt Thần Tú Cung, sử dụng thủ đoạn quả thật không ra gì. Tuy Vân Hồng Nhi không trực tiếp nói ra, nhưng Tần Vô Song đoán rằng, chuyện này bảy tám phần có liên quan tới Hiên Viên Tộc.

Đối phó với Kim Thiền, Hiên Viên Tộc luôn là người rất tích cực. Cuối cùng, Kim Thiền chẳng phải chết tại Hiên Viên Tộc sao?

Đúng lúc Tần Vô Song tạm thời thả Vân Hồng Nhi ra, Ngọc bài Truyền thức của Tần Vô Song truyền đến một trận rung động, ở đầu kia, tiếng nói gấp gáp của Bao Bao truyền đến.

- Lão Đại, ngươi đang ở đâu? Ở đây có một kho báu lớn, rất lớn!

Tần Vô Song không vui đáp:

- Ta chẳng phải đã bảo các ngươi bình tĩnh sao? Có người tranh giành, chúng ta tạm thời buông tha.

- Lão Đại, chúng ta là người phát hiện đầu tiên. Lúc đầu không có người tranh giành, đợi chúng ta phát hiện rồi, mới có người tới.

Bao Bao trong giọng có chút ủy khuất.

Tần Vô Song gật gật đầu:

- Người đến là kẻ nào?

- Là cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc của Cực Bắc Tuyết Vực, còn có đám thủ hạ cường giả Đồ Đằng Huyền Minh Tộc của hắn. Lão Đại, chúng ta hiện tại vẫn có địa lợi, vẫn còn đang giằng co. Ta đã nói với bọn chúng, chúng ta có thể rời đi, nhưng bọn chúng không đáp ứng. Sợ chúng ta truyền ra tin tức, đem đến một đoàn người.

- Hừ, đó chẳng phải là hành động thừa hay sao? Các ngươi rời đi có thể mang người tới, lưu tại nơi đó chẳng phải dùng Ngọc bài Truyền thức cũng có thể gọi người tới sao?

- Ngọc bài Truyền thức không giống, tầng thứ mười này địa thế hiểm ác, hơn nữa là nơi xa lạ, một hai giờ căn bản không thể nói rõ ở nơi nào được. Lão Đại...

- Đừng nhiều lời nữa, ta lập tức đến!

Người khác tìm không thấy, Tần Vô Song không thể nào tìm không thấy. Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn trong tay, tìm ai cũng không phải vấn đề.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1046)