← Ch.0392 | Ch.0394 → |
Thanh Trúc cũng là một kiếm khách, nàng rút ra trường kiếm, chỉ vào Diệp Trần nói:
- Đem Khôi Lỗi Kê tặng cho ta, có thể cho ngươi một thất bại thể diện.
Thật đúng là âm hồn không tiêu tan, Diệp Trần thản nhiên nói:
- Xuất kiếm đi! Thắng ta, Khôi Lỗi Kê có thể cho ngươi, thua, về sau đừng đến làm phiền ta.
- Ghê tởm, ngươi cho mình là ai, xem chiêu.
Nghe vậy, Thanh Trúc giận dữ, ngữ khí của Diệp Trần khiến nàng đặc biệt khó chịu, tựa như nàng thắng hắn là chuyện không có khả năng vậy.
Kiếm pháp Phiêu Tuyết Điện lấy phiêu miểu, hàn lãnh trứ danh, một kiếm ra, không khí đóng băng, bông tuyết rơi xuống, vô hình kiếm khí ẩn trong gió lạnh, càng thổi mạnh mẽ, lập tức, dưới bầu trời tuyết hoa bay lượng, tựa như kiếm khí, rơi xuống đâu thì ở đó có kiếm khí phát ra.
Đinh đinh đang đang!
Đối mặt với nhiều kiếm khí như vậy, Diệp Trần rút ra trường kiếm, hư không vẽ một đường, không chỉ cắt đứt kiếm khí tập kích, càng dẫn tuyết hoa tới quanh thân, có thể khiến kiếm khí của Thanh Trúc trở nên phân loạn, không có ý cánh như lúc mới đầu. Tuyết hoa càng tích càng nhiều, tối hậu hình thành một quả cầu tuyết lớn, ngưng trên mũi kiếm của Diệp Trần. Hắn thản nhiên cười, trường kiếm bỗng nhiên đâm ra.
Phốc phốc phốc phốc phốc phốc phốc...
Tuyết hoa bay tán loạn, bạo triệt thiên địa, kiếm khí của Diệp Trần xé rách hư không, mang theo tư thái vô cùng sắc bén chém ra.
- Không tốt, Phi Tuyết Liên Thiên!
Thanh Trúc kinh hãi, thân hình liên tục lui về phía sau, kiếm pháp thay đổi, trở nên sắc bén đón đỡ, kiếm khí băng hàn nhất thời cuồn cuộn nổi lên, ẩn chứa kiếm ý kinh nhân cùng kình khí lạnh thấu xương.
Phanh!
Lưỡng đạo kiếm khí va chạm với nhau, lôi đài dùng kim lọai đặc thù đúc thành xuất hiện mấy cái khe thật lớn, nhanh chong lan tràn ra, bao phủ toàn bộ lôi đài.
Trên mặt Thanh Trúc nổi lên cười nhạt, thân như quỷ mỵ, dưới kiếm khí trùng kích di chuyển như một tia hàn khí, cấp tốc tới gần Diệp Trần. :
- Không ai nói cho ngươi, bộ pháp của ngươi có rất nhiều động tác thừa sao?
Thanh âm của Diệp Trần truyền đến, theo đó là một thanh kiếm rất bình thường, nhưng ở trong tay Diệp Trần lại trở nên vô cùng sắc bén, kiếm quang lành lạnh, cách không trảm xuống vài sợi tóc đen nhánh của Thanh Trúc. Kiếm quang chói mắt thiếu chút nữa làm mù mắt của nàng.
- Động tác dư thừa, Thanh Trúc quá mức truy cầu ý cảnh, ngược lại làm bộ pháp không có tính thực dụng, chỉ có bộ pháp thích hợp nhất.
Phượng Yên Nhu hơi chau mày, nhưng rất nhanh lại giãn ra. Thanh Trúc và nàng giống nhau, đều tu luyện Phiêu Tuyết Điện đê giai áo nghĩa kiếm chiêu Băng Tuyết Kiếm Vực. Áo nghĩa kiếm chiêu này là do Điện Chủ Tuyết Chi Kiếm Tông tự nghĩ ra. Bởi các nàng cũng không có tu luyện bất kỳ một môn Địa cấp đỉnh giai kiếm pháp nào của Phiêu Tuyết Điện tới viên mãn, không thể lĩnh ngộ đến áo nghĩa trên ý cảnh, nhưng dĩ ý cảnh thôi động Băng Tuyết Kiếm Vực, đồng dạng cũng không thể khinh thường. Dù sao sáng tạo chiêu này là Linh Hải Cảnh Tông Sư Tuyết Chi Kiếm Tông, dù cho chỉ phát huy không đến một thành tinh kiện cũng đủ để ngạo thị cường giả đồng cấp.
- Bất quá Diệp Trần xác thực rất mạnh, kiếm rất nhanh, ta có tới cũng không nhất định nắm chắc chiến thắng, Thanh Trúc rốt cuộc miễn cưỡng chút, tính ra mặc kệ thắng hay thua, chờ trận đấu kết thúc, tận lực hóa giải mâu thuẫn giữa bọn họ, Thanh Trúc chính là tính trẻ con.
Một kiếm cắt đứt vài sợi tóc của Thanh Trúc, Diệp Trần cũng không có tiếp tục thừa thắng truy kích, nếu như gặp đối thủ hung ác, một kiếm vừa rồi, đã đánh chết nàng.
Phiêu nhiên thối lui mấy chục thước, Diệp Trần nói:
- Ngươi không phải đối thủ của ta.
- Còn chưa có phân thắng bại? Chớ nên coi thường ta, Băng Tuyết Kiếm Vực.
Thanh Trúc bị một kiếm của Diệp Trần hù dọa, chợt thở gấp, nghĩ không ra không thể giáo huấn đối phương, còn bị đối phương giáo huấn lại. Tay trái niết động kiếm quyết, chân nguyên hộ thể quanh thân Thanh Trúc băng giải, dung nhập vào trong cơ thể, chốc lát sau, một vòng bạch sắc quang tráo trương ra, bảo hộ Thanh Trúc ở giữa. Bạch sắc quang tráo thời khắc lưu chuyển, mang theo từng đạo bạch kim sắc kiếm quang, tạo ra một tầng phòng ngự huyền ảo.
- Bại cho ta.
Có Băng Tuyết Kiếm Vực hộ thể, Thanh Trúc buông tha thi triển bộ pháp, thân hình lướt tới, thẳng tắp nhằm phía Diệp Trần, nàng không tin đối phương có thể phá vỡ Băng Tuyết Kiếm Vực, trong hàng đệ tử Phiêu Tuyết Điện, trừ đại sư huynh, chỉ có Phượng sư tỷ Phượng Yên Nhu có thể dùng Băng Tuyết Kiếm Vực công kích kiếm chiêu trảm phá vỡ. Trạng thái bình thường chí ít cần hơn ba kiếm, đây là đê giai áo nghĩa kiếm chiêu do Tuyết Chi Kiếm Tông tự nghĩ ra, so với đê giai áo nghĩa võ học tầm thường thì lợi hại hơn nhiều.
Trên thính phòng, người quen biết bắt đầu nghị luận.
- Nàng cư nhiên tập luyện Tuyết Chi Kiếm Tông Băng Tuyết Kiếm Vực, có Băng Tuyết Kiếm Vực này, thực lực so với nàng cường nhân đều khó phá vỡ a!
- Tuyết Chi Kiếm Tông có thể lấy bốn mươi tuổi trở thành Linh Hải Cảnh Tông Sư, tự nghĩ ra Băng Tuyết Kiếm Vực là một nhân tố trọng yếu, môn đê giai áo nghĩa kiếm chiêu này lợi hại ở chỗ có thể công phòng chuyển hoán, rất khó chơi. Xem ra, Phiêu Tuyết Điện nhìn ra hiện tại thiên tài xuất hiện lớp lớp, bắt đầu truyền thụ đê giai áo nghĩa võ học, tận lực đề thăng thực lực đệ tử, để tránh khỏi bọn họ tao ngộ bất trắc.
- Ta thấy không chỉ có Phiêu Tuyết Điện, mà hàng loạt tông môn khác cũng đều có hành động, thế đạo này phải thay đổi rồi.
Danh khí của Thanh Trúc cũng không vang dội, nhưng vẫn có thể tu luyện áo nghĩa kiếm chiêu, từ đó có thể thấy được rất nhiều vấn đề.
- Băng Tuyết Kiếm Vực sao? Ta đã sớm muốn lĩnh giáo một chút.
Lúc trước một kiếm lưu thủ, Diệp Trần có tâm tư muốn lĩnh giáo Băng Tuyết Kiếm Vực, nếu là đối phương không có tu luyện, hắn sẽ không tiếp tục chơi đùa nữa.
Đinh đinh đinh đinh...
Kiếm quang như mưa, nhằm vào kẽ hở của Băng Tuyết Kiếm Vực.
Bất quá Băng Tuyết Kiếm Vực dễ phá như vậy, sẽ không còn là đê giai áo nghĩa kiếm chiêu, kiếm quang lưu chuyển, cấp tốc tiêu hao kiếm khí của Diệp Trần, đơn giản nghiền áp.
- Thi triển ra tam thành thực lực, phá vỡ Băng Tuyết Kiếm Vực dễ dàng, chỉ là như thế này thì không có ý nghĩa.
Diệp Trần lực lượng mạnh nhất không ở tu vi, mà là ở Kiếm Ý. Kiếm Ý của hắn trước khi sinh ra ý chí quang huy, liền cùng kiếm khách Linh Hải Cảnh bình thường không sai biệt lắm, có ý chí quang huy, có thể tranh phong với kiếm khách Linh Hải Cảnh lợi hại. Kiếm Ý toàn bộ ra, hắn nghĩ không ra trong Tinh Cực Cảnh còn có ai là đối thủ của hắn, hết thảy đều phải bị chém giết, bất quá sau đó gặp phải đê giai áo nghĩa võ học cơ hội rất nhiều, hiện tại là một cơ hội tốt tôi luyện.
← Ch. 0392 | Ch. 0394 → |